49
Sau khi dì chuyển tới, Chaeyoung rất ít khi trở lại ký túc xá, thường xuyên ở nhà ngủ, có đôi khi Lisa sẽ lái xe đưa nàng đi học, nếu tan tầm sớm cũng tới đón nàng cùng nhau về, tựa như khi còn học trung học.
Từ khi Min nhận Chaeyoung là em gái cậu với mọi người, lập tức có rất nhiều nữ sinh tặng đồ cho Chaeyoung, muốn nàng đưa cho Min, Chaeyoung âm thầm cảm thấy kỳ quái, đây là chuyện quỷ gì vậy.Ngày nọ Min tới dưới ký túc xá tìm nàng, “Thím nhỏ, dì nhỏ của cháu ở đâu, thím biết không?”Chaeyoung trả lời, “Dì ấy hiện tại đang đi công tác ở thành phố H.”Sau khi dì được bổ nhiệm về thì rất bận, ba ngày hai bữa đi công tác, trong nhà chỉ còn một mình nàng, cô không ở nhà nàng cũng ngây ngốc ở ký túc xá không về.Min cười, có chút chế nhạo, “Ha ha, cháu đến hỏi thím thật đúng là không sai, người trong nhà không biết chỉ có thím biết.”Gương mặt Chaeyoung đỏ lên, bỗng nhiên nhớ tới một việc.“Đúng rồi, em có đồ phải đưa cho anh, anh chờ em một chút, em đi lên lấy.”Chaeyoung đi lên ký túc xá, ôm một đống lớn quà của nữ sinh nhờ nàng chuyển cho Min.Min kỳ quái, “Đây là cái gì?”Chaeyoung cũng kỳ quái, “Người ái mộ anh đưa tới chỗ em nhờ em chuyển cho anh, các cô ấy vì sao lại nhờ em vậy?”Min nghĩ nghĩ, hẳn là vì lúc trước để làm sáng tỏ nên cậu nói Chaeyoung là em gái cậu, với lý do đó, còn phải hạ thấp mình, khẩn cầu Chaeyoung ngàn vạn lần đừng nói cho dì nhỏ cậu biết, bị dì nhỏ biết cậu liền thảm.Chaeyoung cười, mắt to nheo lại, “Yên tâm đi, cháu trai ngoan của thím.”Nếu ngày thường Chaeyoung gọi cậu như vậy, Min khẳng định sẽ dựng lông, ai chịu làm cháu của một nữ sinh so với mình còn nhỏ hơn hai tuổi, làm bộ người lớn gọi mình một tiếng cháu trai! Bất đắc dĩ lần này chỉ có thể ngoan ngoãn thừa nhận, nghiến răng nghiến lợi nói lời cảm ơn, “Cảm ơn thím nhỏ.”Cậu lấy lòng nói, “Dì nhỏ cháu không ở đây nên cháu mời thím đi ăn cơm nha.”
Chaeyoung vẫy vẫy tay, “Cháu trai ngoan tự đi ăn đi, thím nhỏ đã ăn rồi.”Min trộm suy nghĩ hay là hôm nay cậu về nhà sẽ mách bà nội, dì nhỏ nhà hắn có một cô bạn gái nhỏ, sau đó lại nhớ đến ánh mắt của dì nhỏ, cậu liền không tự chủ run cả người, tính cậu cũng không dám trêu chọc dì nhỏ, nếu bị dì ấy ném vào bộ đội một lần nữa chắc cậu sẽ điên mất.Hôm nay La Min tới làm Chaeyoung càng muốn người nọ, vì sao cô đi công tác lâu vậy chứ, kỳ thật cũng không tính là lâu được, còn chưa được một tuần, chỉ là nàng đột nhiên rất muốn cô, muốn vùi trong lồng ngực cô, nhớ nhung hơi thở dịu dàng trên người cô, kèm theo mùi thuốc lá nhàn nhạt.Nàng gọi điện thoại cho cô ở ban công của ký túc xá, mặt trời bây giờ đã lặn, đám mây bị nhuộm thành màu đỏ phản chiếu ánh nắng chiều lên hoa hồng, rung rinh, gió buổi chạng vạng còn mang theo cảm giác nóng nực chưa tiêu tán, thổi loạn tóc nàng.Điện thoại vang lên hai hồi liền được kết nối, âm thanh trầm thấp của người phụ nữ từ bên tai truyền đến, “Tiểu Chaeng?”Chaeyoung mím môi, hít hít mũi, “Dạ.”Người phụ nữ cười khẽ, tiếng cười thật sự mê người, “Em đang ở nhà hay ở ký túc xá?”“Ở ký túc xá, nhưng ngày hôm qua em có về nhà dọn vệ sinh.”"Tiểu Chaeng thật chăm chỉ.”Rõ ràng không phải việc gì đáng để kiêu ngạo, nhưng được cô khen ngợi như vậy lại khiến Chaeyoung vui vẻ lên.Lisa nghe thấy bé gái nhỏ mềm mại cười, khóe môi giương lên.“Vừa rồi sao vậy? Không vui à?”Chaeyoung không nghĩ tới cô sẽ nghe ra, cào cái lan can, vì mình vô cớ khổ sở mà thẹn thùng.Nàng nhỏ giọng nói, “Dạ… Chỉ là do nhớ dì.”Hóa ra cô gái nhỏ nhớ cô, khóe miệng Lisa giương càng thêm cao.“Dì sẽ mau chóng về.”Cô cũng nhớ cô gái nhỏ rồi, cả người mềm mại, ngoan ngoãn ngồi trên đùi cô, mặc cô xoa vú táp lưỡi, ngoan không chê đâu được.Vừa rồi Mino đứng trước bàn làm việc báo cáo công tác, nhìn thấy điện thoại của La tổng sáng lên, mắt La tổng nhìn màn hình di động, đôi mắt vốn lúc đầu bình tĩnh không gợn sóng đột nhiên có thần hẳn, mày nhíu chặt cũng dần dãn ra.Xem ra là cô gái nhỏ gọi điện thoại tới, cũng không biết nàng nói gì, khiến cho La tổng hôm nay vốn không thoải mái từ khi bàn chuyện công việc với mấy ông lớn ở thành phố H lại có thể cười thoải mái đến vậy. Mino cũng theo đó mà nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần La tổng đừng banh mặt là được, cậu nhìn thấy mà không nhịn được phát run.Thật không thể tưởng được cô gái nhỏ này có bản lĩnh lớn như vậy, không biết nói nàng may mắn hay là khác biệt, cậu chỉ là một người ngoài cũng có thể nhìn ra được La tổng hiện giờ rất để bụng chuyện của nàng, ngầm có phong thái cưng chìu độc nhất.Chaeyoung nghe thấy vội vàng xua tay, “Không muốn không muốn, không thể bởi vì em mà chậm trễ công tác của dì được.”“Không phải bởi vì em, vốn dĩ đã đến hậu kỳ, chỉ còn một ít công việc sót lại thôi.”Mino chứng kiến bản lĩnh nói dối không trợn mắt của La tổng nhà cậu, bọn họ mới vừa bắt đầu mà, thế nào đã đến hậu kỳ, quả nhiên sắc đẹp hại người.Lisa tắt điện thoại, nét cười trên mặt thu lại, mặt mày lạnh lùng.Cô gõ gõ bàn làm việc nói, “Nói cho bọn họ, còn dong dong dài dài không ký hợp đồng như vậy, thì không cần ký nữa, dù sao cũng không thiếu mấy người muốn hợp tác ngoài bọn họ.”Vẻ mặt Mino nghiêm lại, La tổng nhà cậu lại từ mùa xuân dịu dàng ấm áp về với mùa đông gió lạnh thấu xương.Chaeyoung ở đầu bên kia nghe thấy cô nói sắp về, vui vẻ vô cùng, nhảy nhót trên ban công vài cái.Chờ cô trở về nàng muốn trước tiên về nhà nấu cơm cho cô ăn, giọng nói của dì qua microphone mang theo mỏi mệt, khẳng định là rất mệt, nàng muốn học cách chăm sóc cô thật tốt
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com