ZingTruyen.Com

Câu Chuyện Tôi Kể Mỗi Tối

America×Canada

SatouShine

Trả đơn cho: Lynn Speirs (Bên MangaToon).


America: Top

Canada: Bot.

Thể loại Ngược! (ai không thích xin out ra ngoài).

-------------------------

Trong căn phòng tối mịt mờ, ánh sáng từ bên trong phòng vệ sinh le lói, tiếng nước róc rách chảy cho thấy đường ống nơi này đã cũ. Canada ngồi ngâm mình trong bồn tắm, làn nước ấm áp lại đang khiến những vết thương trên cơ thể anh tê dại.

-Xong chưa?- Một giọng nói trầm vang lên từ bên ngoài khiến anh giật mình

-A! S... Sắp rồi...- Canada run rẩy đứng lên, nơi hạ thân còn đau nhói khiến anh hành động khó khăn, nhưng tuyệt nhiên anh không hề rên lên một tiếng nào.

-Mày định chết trong đó hay gì? Tắm thôi mà nó lâu - Gã khó chịu nói ra khi nhìn thấy Canada bước ra khỏi phòng tắm.

-X...xin lỗi anh- Canada run rẩy nói

-Thật vô dụng... Ngoại trừ việc lăn giường với tao là mày chả thể làm ra cái trò trống gì- Gã nói rồi kéo anh đi. Gã đi đến bàn làm việc ngồi xuống ghế, kéo anh ngồi lên đùi mình. Gã lục lọi trong ngăn kéo và lấy ra một cái máy rung.

-Anh... hai... Làm ơn... xin anh...- Anh run lên khi cảm nhận được thứ ngoại vật đang trực trờ trước cửa huyệt. Ánh mắt đầy sự tuyệt vọng cùng cầu xin.

-Ha... Nào nào... Nhanh thôi- America từ từ đưa máy rung vào sâu trong hậu huyệt. Hậu huyệt bị rách còn chảy máu âm ỉ bỗng nhiên tiến vào thêm một cái dị vật, bên trong liên tục co bóp run rẩy. Hoàn toàn không có khoái cảm, chỉ còn vô cũng vô tận đau đớn.

Canada hét lên, các dây thần kinh căng cứng cùng mẫn cảm, anh cắn chặt ống tay áo để không la lên, tay bám chặt lấy vai gã. Trong khi anh run rẩy trong đau đớn, gã lại bình tĩnh nhìn lấy anh.

-Canada... Nói cho anh biết... Em yêu anh đúng không? Hm~- Gã đột ngột trở nên ôn nhu khiến anh có chút hãi hùng, chần chừ không nói câu nào.

-Nói đi nào... Em trai-

-C... Có... -Anh run rẩy trả lời, thanh âm có chút khàn khàn.

-Loạn Luân nha... Tình yêu của em... Thật ghê tởm làm sao~-

-Ức... X... Xi..n Lỗi... -Xin lỗi, thực xin lỗi vì đã yêu anh, xin lỗi vì em không thể kiềm chế cái cảm xúc ghê tởm đang ngày càng lớn dần này. Những câu cuối cùng bị Canada giữ lại không nói ra, anh biết chính mình đã phạm phải tội nghiệt tày trời.

-Hmm... - gã hơi hơi nhíu mày lại, nhìn chằm chằm lấy anh.

-

-

-

-

-

-

-

-

-Canada~ Hamburger đâu? - Gã bước vào nhà, vứt cặp tài liệu lên ghế sofa. Hamburger là biệt danh mà gã đặt cho con trai cưng của gã.

-Thằng bé đang ở nhà Mexico rồi, mà hôm nay không tăng ca sao?- Canada từ trong bếp nói vọng ra.

-Anh muốn về lúc nào chẳng được, với lại... Anh nhớ em~ Nhớ con nữa- Gã bước vào phòng bếp, nhẹ nhàng ôm lấy người yêu từ đằng sau, hôn lên mái tóc đỏ xinh đẹp ấy.

-Đúng thật là... Tên dẻo miệng mà-

-Với mỗi em thôi... Canada... Anh muốn, chúng ta làm tình đi- Gã không hề chần chừ mà nói ra dục vọng của mình.

-Đ... Được, nhưng không phải bây giờ- Anh có chút đỏ mặt nói ra

-Ah... Được rồi...- Gã có chút ỉu xìu.

-Thôi đi, anh mà muốn thì em cũng có chạy thoát anh bao giờ?-

-À... Cũng đúng-

------------------ End ---------------

Mới hơn 600 chữ... Tôi phải viết được 700 chữ thì mới đủ để đăng bên Manga Toon. Thôi thì để tôi tâm sự chút ha... Ờm...

.

.

.

Gửi những lời này đến một tác giả của tác phẩm mà tôi vừa đọc, với tư cách là một tác giả viết được kha khá bộ truyện thì... Tôi muốn góp ý với bác một chút đó là... LÀM ƠN VIẾT TÊN OTP THEO THỨ TỰ TOP BOT CHO ĐÚNG CÓ ĐƯỢC HAY KHÔNG!?

Tôi... Một kẻ đang đói hàng OTP, bắt gặp một bộ Oneshot, trong đó có chương với tiêu đề là VietChi, tôi hào hứng click vào đọc, tuy truyện còn hơi lợn cợn nhưng đọc khá ổn. Nhưng! Khi đọc đến cuối cùng thì tôi mới phát hiện ra... Đây không phải VietChi mà là ChiViet :)? Thế là tôi húp nhầm NOTP!? F*ck Damn it!

........... Và đấy là những gì tôi muốn tâm sự, thật sự chỉ viết vậy thôi chứ tôi cũng không muốn công kích bạn tác giả này hay cp ChiViet vì vậy tôi sẽ không công khai tên tác giả cũng như tác phẩm, bác nào đọc rồi thì tự biết ha. Nói chung thì đây chỉ là lời kể khổ của một kẻ xui xẻo vừa húp nhầm NOTP thôi ha ha... .... ( ;∀;)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com