ZingTruyen.Info

[CaoH-Hoàn] [Q4] Phá Nát Cổ Tích - Vương tử Bạch Tuyết

Chương 2.2

yohasuisen

Chương 2.2

"Nhìn đi! Thiếu niên này có mái tóc đen như gỗ mun, làn da trắng nõn như tuyết, đôi môi đỏ mềm tựa máu tươi. Chẳng khác gì người được nhắc đến trong lời tiên tri cả."

Một chú lùn mặc quần áo màu xanh lục kích động thốt lên, mặt mũi nhộn nhạo hứng khởi, nói tiếp: "Thế nhưng trúng phải hương hoa phóng đãng thì không thể giải quyết chỉ bằng mấy ngón tay đó được đâu."

"Thế nhưng lời tiên tri có nói, chỉ khi nào báu vật nhỏ tự động đi đến căn nhà gỗ nhỏ bé của chúng ta, cậu ấy mới có thể thật sự thuộc về chúng ta."

Một chú lùn khác mặc quần áo màu xanh đen có chút do dự, nhưng nghĩ đến tư vị của lỗ nhỏ đỏ hồng trước mắt lại không kiềm chế nổi, rầu rĩ nói: "Nếu như cậu ấy phát hiện chúng ta sớm hơn thì sẽ có nguy hiểm do thay đổi tương lai mất."

"Khà khà, chúng ta có thể lén bịt mắt cậu ấy lại mà." Chú lùn áo lục như nghĩ ra một sáng kiến, lập tức tháo bỏ một đoạn vải bản rộng trên áo quần của mình.

"Cậu ấy không nhìn thấy chúng ta thì sẽ không biết bọn mình là ai đâu."

Hạ thể của chú lùn áo đen cũng đã cứng đến mức muốn nổ tung, không chịu được cám dỗ rồi đồng ý. Hai người lặng lẽ nấp sau bụi cây, đi đến sau gốc đại thụ. Cả hai thừa dịp lúc báu vật nhỏ đang mê loạn mà đưa tay bịt lấy đôi mắt của cậu.

Trước mắt bất ngờ tối đen khiến vương tử Bạch Tuyết đang trong cơn hưng phấn giật nảy một cái, phản xạ muốn chụp lấy cái thứ đang che mắt mình kéo xuống ngay. Thậm chí cậu còn không để ý mà dừng lại động tác tự an ủi phía dưới, cảm giác khoái cảm bị cắt ngang chẳng dễ chịu chút xíu nào.

Nhưng vương tử nhỏ còn chưa chạm được đến miếng vải đang bịt mắt của cậu thì hành động ở tay đã bị kiềm chế. Cậu vừa khó chịu vừa sợ hãi, sốt sắng hỏi:" Chuyện gì thế? Các người là ai? Sao lại bịt mắt của tôi vậy?"

Vương tử Bạch Tuyết cảm thấy cánh tay đè mình có hơi thô ráp, một cánh tay khác thì kéo tay cậu sờ đến một nguồn nhiệt đang tỏa ra hơi nóng, thứ hình trụ ấy đem lại xúc cảm vừa quen lại vừa lạ —— dường như thứ này giống như vật cứng của các hộ vệ, nhưng cậu chưa hề thấy cái nào lớn như vậy, một bàn tay cũng không thể nắm hết.

Trong nháy mắt, khi ngón tay vừa chạm tới thì vương tử Bạch Tuyết nghe thấy một tiếng thở dốc nặng nề, tiếng thở dốc ấy cất lời: "Thiếu niên đi lạc ở rừng sâu ạ, chúng tôi thấy em có vẻ như đang cần sự trợ giúp."

"Chúng tôi có thể giúp em an ủi khối thân thể đói khát này đấy." Giọng nói khác vang lên sau lưng vương tử nhỏ, đôi tay rà đến vuốt ve bờ mông căng mẩy của cậu, như vô tình lại như cố ý tách mở chơi đùa.

Vương tử Bạch Tuyết chỉ thấy ngay cửa cúc huyệt của mình đang bị rễ cây từng chút một mài cọ, phần đầu rễ như có như không cách quần đỉnh vào lại trượt ra.

Chẳng biết nguyên do vì sao mà khuôn mặt của vương tử Bạch Tuyết có hơi đỏ. Nhưng cậu vẫn không nhịn được chủ động sờ lấy thứ nóng như lửa kia, mới lạ hỏi thăm: "Có thật không? Sẽ dùng nó ư?"

"Ha...Đúng thế... A ha, cưng à, tay của em trơn mềm quá, tuốt cho chúng tôi thật dễ chịu đó."

Người đặt gậy thịt vào tay vương tử Bạch Tuyết chính là người lùn áo lục, lúc này hắn đang nhìn về phía người lùn áo đen ngồi phía sau cậu. Người lùn áo đen hiểu ý, lột quần của vị vương tử đang ở đằng trước mình, khiến cậu phơi ra cặp mông vểnh cao.

Vương tử Bạch Tuyết đã quen với việc bị người khác cởi quần, hơn nâng eo, chủ động phối hợp hành động với hai kẻ xa lạ bất ngờ xuất hiện này. Bởi vì người sau lưng xoa nắn cái mông cực kỳ dễ chịu, thỉnh thoảng còn chen vào miệng cúc huyệt nên mang đến từng đợi khoái hoạt vi diệu, hóa giải không ít khó chịu ban nãy.

Thế là vương tử nhỏ ngây ngô tin chuyện "trợ giúp mình" là thật mà vô cùng nghe lời, mặc cho người ở phía trước đang tách hai chân mình ra.

Đôi mắt bị bịt kín, không thể thấy được gì càng làm cho vương tử Bạch Tuyết trở nên mẫn cảm. Da thịt cậu cảm nhận rõ ràng có hai bàn tay thô to vuốt ve trên dưới, thậm chí cậu cũng có thể mường tượng ra những nơi bị mấy ngón tay vuốt ve sẽ có những dấu đỏ như thế nào ——

A~ Nhóm hộ vệ của cậu rất thích để lại mấy vết tích như vậy, bọn họ bảo chúng sẽ làm cho thân thể trắng tuyết của cậu càng thêm xinh đẹp.

Nghĩ đến đây, vương tử Bạch Tuyết lại không kiềm chế được hưng phấn. Thậm chí cậu còn dựa vào cảm giác mà đưa tay vòng lấy người phía trước: "Cảm ơn các ông hào phóng, sẵn lòng giúp đỡ tôi như vậy."

Hiện tại chỉ có hai chú lùn thấy được tư thế dâm đãng vô cùng của vương tử nhỏ.

Bạch Tuyết bị người lùn áo đen từ sau nâng gối, dù hắn không cao bằng vương tử nhưng sức lực lại lớn kinh người. Hắn rất nhẹ nhàng ôm vương tử, để cậu tựa vào lòng mình còn cúc huyệt nhỏ đáng yêu ở giữa hai đùi đã được dâm dịch bôi trơn sẽ vừa vặn dán lên trên gậy thịt của mình. Xúc cảm trơn tuột diệu kỳ khiến cả vương tử và chú lùn này đồng thời thở ra một hơi sảng khoái.

Người lùn áo lục ở phía trước thì để vương tử vòng hai chân lên eo mình, với tư thế này thì gậy thịt của hắn có thể dán lên hoa huyệt vừa rồi đã bị vương tử dùng ngón tay cắm vào nhiều lần.

Lần đầu được hai thứ vừa nóng vừa lớn sáp vào sít sao ở cửa huyệt khiến vương tử nhỏ hồi hộp lại xen lẫn chờ mong. Cậu liếm môi dưới, nhẹ giọng hỏi: "Xin hỏi, các ngài đây muốn đưa cậu bé này vào bên trong sao?"

"Đúng vậy đấy, cưng à... Như thế hẳn sẽ khiến em sung sướng lắm..."

"Các ông thật tốt bụng..." Vương tử nhỏ lắc lư eo mình, khe hở của cánh hoa nằm giữa đùi thi thoảng sẽ ngậm lấy gậy thịt bên dưới, nhưng vì nước dâm dầm dề bôi trơn quá mức mà gậy thịt cứ trượt đi mất.

"Thân ái, đừng nóng lòng như thế. Chúng ta cứ từ từ, còn có cả đêm kia mà." 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info