ZingTruyen.Asia

Bước nhầm vào con đường hôn nhân_Cover Lichaeng

Chương 105 Hợp tác với cô ta

NhocTrump

Tang sự của ba Manoban là do Lihoon tổ chức, Lisa hai ngày không trở về, chắc là giúp đỡ xử lý hậu sự.

Liyeon từ sau khi tỉnh lại tâm tình liền ổn định hơn rất nhiều, mẹ Manoban lo lắng con gái nên hai ngày nay ở nhà cùng con, Chaeyoung không giúp được gì cho tang sự của ba Manoban, cũng chỉ có thể ở lại trong nhà cùng Liyeon.

Trong thời gian đó, nàng gọi cho Jisoo.

Jisoo vẫn như bình thường, giọng nói chuyện phiếm với nàng cũng không thay đổi, Chaeyoung cũng hỏi cô đến A quốc là vì chuyện gì, Jisoo không nói, nhưng Chaeyoung mơ hồ đoán được một chút.

Ba ngày sau.

Hậu sự của ba Manoban đã xử lý gần xong, Lisa phái Jung Hyeon-jun tới đón các nàng đến nghĩa trang, Chaeyoung thay áo gió màu đen xuống lầu liền thấy Liyeon cùng mẹ Manoban đã ăn mặc chỉnh tề đứng ở phòng khách.

Liyeon nhìn thấy nàng xuống lầu, gọi:

"Chị dâu."

Chaeyoung quan sát sắc mặt của Liyeon:

"Em ổn chứ?"

Liyeon gật đầu, sắc mặt vẫn tái nhợt như trước:

"Em không sao."

Mẹ Manoban nắm lấy tay hai người, nói:

"Đi thôi, mọi người vẫn đang chờ chúng ta."

Chaeyoung ra cửa nhìn thấy Jung Hyeon-jun đứng bên cạnh xe, anh ta đã mở cửa xe.

Sau đó ba người lên xe.

Bầu không khí trong xe rất áp lực, Liyeon không nói gì trước sau đều nhìn ra ngoài cửa sổ, mẹ Manoban nắm tay Liyeon, đôi mắt sưng đỏ, hiển nhiên mấy ngày nay đã khóc không ít.

Trong chiếc xe này, tình cảm với ba Manoban lãnh đạm nhất chính là Chaeyoung, bởi vì hai người chỉ gặp mặt hai lần.

Nhưng trong lòng nàng cũng phiền muộn không hề dễ chịu, dáng vẻ ba Manoban nằm trên giường bệnh luôn khiến nàng nghĩ đến ba mình, cũng chính là dáng vẻ đó.

Chiếc xe nhanh chóng đến nghĩa trang.

Lúc Chaeyoung xuống xe nhìn thấy Lisa, ba ngày nay cô ấy luôn vội vàng tới lui, có đôi khi nàng ngủ say mới trở về, trời chưa sáng đã rời đi, mỗi đêm nàng muốn cùng cô ấy nói đôi câu nhưng nhìn sắc mặt mệt mỏi kia nàng chỉ có thể đau lòng ôm lấy cô ấy.

Muốn an ủi đều không thể thốt nên lời.

Lúc này, lời nói ngược lại chỉ là vô nghĩa.

Lisa liếc mắt nhìn về bên này, nhìn thấy Chaeyoung liền đi tới, lúc đến trước mặt nàng thản nhiên nói:

"Tới rồi."

Chaeyoung gật đầu đứng bên cạnh Lisa, ngước mắt nhìn về nơi khác.

Thế lực của Manoban gia ở A quốc cũng không nhỏ, cho nên người tới tiễn biệt cũng rất nhiều, bạn cũ, bạn làm ăn, còn có vài chính khách, Chaeyoung chỉ nhìn liền thu hồi ánh mắt, Lisa đứng bên cạnh nàng đang nói chuyện với mẹ Manoban, cô ấy chỉ mặc chiếc áo sơ mi bên ngoài khoác chiếc áo gió màu đen mỏng manh, gió thổi vạt áo bay lên phần phật.

Chaeyoung thấy Liyeon và mẹ Manoban sau đó đi vào bên trong, nàng hỏi:

"Có lạnh không?"

Lisa quay đầu nhìn Chaeyoung, mặt mày dịu xuống:

"Không lạnh."

Chaeyoung nghe vậy chỉ có thể đau lòng nắm lấy tay cô ấy, không lâu sau Jung Hyeon-jun ôm hoa cúc đi tới, đưa cho Chaeyoung.

Lisa giúp nàng nhận lấy hoa, nói:

"Đi thôi."

Chaeyoung đi theo phía sau Lisa đến trước bia mộ của ba Manoban.

Người đàn ông trên tấm ảnh chụp trên bia mộ cùng người đàn ông nằm trên giường bệnh không hề giống nhau, ông ấy không có gầy trơ xương, không có sự già nua, càng không thấy chút bệnh trạng nào.

Người đàn ông trên tấm ảnh rất trẻ, ngũ quan tuấn tú, gương mặt mang theo nụ cười, mặt mày chất chứa vẻ ấm áp, có vài phần tương tự Lihoon.

Chaeyoung đặt hoa lên trên bia mộ, trong lòng dâng lên cảm xúc phức tạp.

Chuyện người đàn ông này làm quả thật làm tổn thương hai gia đình, nhưng sự việc trên đời cũng không phải một câu đúng sai là có thể nói rõ ràng.

Nàng cụp mắt xuống.

Lisa thấy Chaeyoung đã đặt hoa xuống, cô kéo tay Chaeyoung đứng ở một bên, thỉnh thoảng có người đưa hoa tới, sắc mặt mọi người đều trầm lặng.

Không bao lâu, trời lại bắt đầu có tuyết rơi cũng không lớn, vừa rơi lên mặt liền tan ra, Chaeyoung quay đầu nhìn Liyeon, thấy trên mặt Liyeon có vệt nước, không biết là nước của bông tuyết tan chảy hay là nước mắt.

Người đến nói lời tạm biệt khá nhiều, thời gian cũng dài hơn một chút, Lisa lo lắng sức khỏe của mẹ Manoban, cô hỏi bà có muốn trở về trước hay không, mẹ Manoban lắc đầu thở dài:

"Để mẹ ở cùng ông ấy đoạn đường cuối cùng."

Lisa thấy bà kiên định như vậy cũng không khuyên bà nữa.

Cả buổi sáng họ đều đứng ở trong nghĩa trang, người đến người đi vô số, đến giữa trưa tuyết dần dần lớn, cũng không có mấy người, Lihoon đi tới bảo Lisa dẫn theo mẹ Manoban và mọi người trở về trước, mẹ Manoban nhìn thật kỹ người đàn ông trong tấm ảnh trên bia mộ lần cuối, sau đó nói.

"Đi thôi."

Bà cất bước rời đi.

Liyeon ở phía sau cũng theo sát, Lisa ngẩng đầu nói với Lihoon đôi câu, Lihoon gật đầu, sắc mặt trầm lặng.

Hai người trao đổi vài phút, Lihoon thấy Chaeyoung còn đứng yên chờ Lisa, anh khoát tay:

"Tụi em đi trước đi, chuyện còn lại về nhà rồi nói sau."

Lisa ừm một tiếng quay đầu rời đi.

Chaeyoung đứng cách đó không xa chờ cô, gió lạnh thổi lên quần áo của Lisa khiến nó phồng lên. Lisa đi rất nhanh, chưa tới mấy bước đã đứng trước mặt Chaeyoung.

Ngay khi hai người chuẩn bị rời đi, phía sau các cô có một giọng nói vang lên:

"Manoban tổng?"

Lisa và Chaeyoung đều quay đầu lại nhìn lại, một cô gái toàn thân mặc đồ đen đứng ở phía sau các cô, nhìn thấy Lisa quay đầu lại nhìn, cô mỉm cười:

"Manoban tổng, đã lâu không gặp, có tiện nói chuyện không?"

Lisa nhíu mày nhìn về phía Chaeyoung.

Chaeyoung cười nói:

"Em đi trước, cùng mẹ và Liyeon chờ chị."

Lisa: "Ừ."

Chaeyoung gật đầu cười cười với cô gái kia rồi rời đi.

Trước khi lên xe, nàng thấy Lisa và cô gái kia đi sâu vào trong nghĩa trang.

Liyeon ở bên cạnh nàng hỏi:

"Chị của em đâu?"

Chaeyoung cười nói:

"Chị ấy có chút chuyện, chờ lát nữa sẽ tới."

Liyeon xuyên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy Lisa đứng cạnh một cô gái, em khẽ cau mày, dời ánh mắt.

Bên kia bị Liyeon nhìn, Lisa và Jennie đứng dưới gốc cây, hai người đứng đối diện nhau, Lisa mở miệng nói:

"Có việc?"

Jennie nhướng mắt:

"Chuyện của bác trai, em vừa mới biết, không thể giúp được gì..."

Lisa ngắt lời người kia:

"Không cần giúp đỡ."

Jennie hiểu rõ gật đầu.

Nếu như chuyện Manoban gia không thể làm được, cô càng không có năng lực làm được.

"Có khó chịu không?"

"Nếu khó chịu bất cứ lúc nào cũng có thể hẹn em ra ngoài uống ly rượu."

Lisa mím môi:

"Tôi rất tốt, Kim tiểu thư nếu không có chuyện gì, tôi đi trước."

Jennie đứng trước mặt Lisa:

"Manoban tổng thật sự không thay đổi chút nào."

Đôi chân mày của Lisa nổi lên hàn ý, không trả lời.

Jennie thở dài:

"Được rồi, em nói thẳng, năm sau em sẽ trở về thành phố B, trong thời gian này, có một người thường xuyên liên lạc với em."

"Cô ta hỏi em có muốn hợp tác không."

Lisa nhíu mày:

"Ai?"

Jennie không trả lời, ngược lại nhìn về phía chiếc xe, hỏi:

"Vị vừa rồi là bạn gái của Manoban tổng?"

Lisa mím môi:

"Là phu nhân tôi."

Trong mắt Jennie hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc, sau đó gật đầu nói:

"Em hiểu rồi."

Lisa không nói, Jennie tiếp tục:

"Hiển nhiên, cái người ở trong nước kia không biết, cô ta hỏi em có muốn hợp tác với cô ta hay không, sau khi chuyện thành công, cô ta giúp em ngồi vào vị trí Manoban phu nhân."

Jennie bật cười:

"Rõ ràng, cô ta không đủ hiểu biết về chị."

Lisa:

"Tại sao phải tìm cô?"

Jennie liếc mắt nhìn Lisa:

"Manoban tổng, có cần em nhắc nhở chị không, ba năm qua, chị chỉ truyền ra tin đồn với em, huống chi năm đó em ra nước ngoài nguyên nhân được báo chí đưa tin là vì thất tình, chị nói xem, tại sao cô ta tìm em?"

Lisa nhíu mày:

"Là ai?"

Jennie:

"Han So Hee."

"Tin tưởng cái tên này, Manoban tổng cũng không xa lạ."

Ánh mắt Lisa nhìn chằm chằm Jennie, một lát sau cô mở miệng:

"Hợp tác với cô ta."

Jennie sửng sốt:

"Cái gì? Em không có sở thích phá hoại hôn nhân của người khác đâu."

Lisa nhìn người kia, mặt phủ sương lạnh, môi mím thẳng, giọng nói lạnh lẽo:

"Trước tiên đồng ý với cô ta, đến thành phố B tôi sẽ để Jung Hyeon-jun liên lạc với cô."

Jennie thấy Lisa trong vòng vài phút ngắn ngủi đã có ý định, cô gật đầu nói:

"Được, em biết rồi."

Lisa nói xong chuẩn bị rời đi, Jennie nhíu mày hỏi:

"Thuận tiện cho hỏi cô ấy và hai người là loại quan hệ gì?"

Han So Hee?

Loại quan hệ gì?

Chỉ sợ phải hỏi Chaeyoung mới có thể biết được.

Mặt mày Lisa vẫn lạnh lùng như cũ, thanh âm theo gió lạnh bay vào tai Jennie:

"Đến thành phố B lại liên lạc."

Jennie gật đầu nhìn về phía bóng lưng người kia.

Nói không có động tâm, đó là gạt người.

Cô đã từng rơi vào đầm lầy, khi tất cả mọi người giậu đổ bìm leo, khi những lời lẽ ác ý nhắm về phía cô thì chính Lisa kéo cô thoát ra, không chỉ vậy còn trải cho cô một con đường rộng lớn.

Cô đã đem những người đã từng vu khống cô đặt dưới chân, không hề lưu tình dẫm nát, cao ngạo như một nữ vương.

Nhưng cô không phải là nữ vương, cô ấy chỉ là một người phụ nữ bình thường.

Khi đó cô đã ngầm nảy sinh tình cảm với Lisa, nhưng người kia tựa như tảng đá, mềm cứng không chịu, mặc kệ cô dùng biện pháp gì cũng không sờ được một góc của cô ấy, cuối cùng cô cắn răng quyết định xé rách mặt tỏ tình.

Chỉ là nhận được một câu nói: 'Cô nên ra nước ngoài phát triển.'

Vì vậy, cô đã ra nước ngoài.

Jennie hít một hơi khí lạnh, nhìn về phía chiếc xe màu đen có rèm che cách đó không xa đã rời đi, cô thật sự không thể tưởng tượng được, Lisa có phu nhân sẽ là dáng vẻ thế nào.

Ánh mắt của cô vẫn nhìn về phía xa xa, mãi cho đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên rất nhiều lần mới hoàn hồn.

Jennie lấy điện thoại ra khỏi túi, nhìn thấy hiển thị trên màn hình là cái tên quen thuộc, cô nghe máy:

"Alo."

Người phụ nữ ở đầu kia của điện thoại hỏi:

"Kim tiểu thư, sao rồi, cô đã suy nghĩ kỹ càng chưa?"

Đầu ngón tay Jennie siết điện thoại, gió lạnh gào thét, ngay cả giọng của cô cũng mang theo vài phần lạnh lùng:

"Tôi cảm thấy Han tiểu thư không có thành ý gì cả, nếu muốn hợp tác, tôi nhất định phải biết nguyên nhân, vạn nhất bị người ta lợi dụng thì không hay lắm."

Han So Hee cười khẽ:

"Kim tiểu thư nói đùa rồi, chẳng qua tôi cảm thấy hợp tác quan trọng nhất là kết quả, kết quả tất cả mọi người đều hài lòng, đây mới là sự hợp tác tốt nhất."

"Kim tiểu thư, cô nói đúng không?"

Ánh mắt của Jennie nhìn về phía xa xa, ánh mắt thâm trầm, nói:

"Đúng vậy."

"Tôi tiếp nhận lời mời hợp tác của cô."

"Ngoài ra còn có một chuyện nữa, sau khi về nước, tôi muốn gia nhập công ty của cô."

Han So Hee nhếch miệng:

"Không thành vấn đề."
--------------

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Chaeyoung: Mới vừa rồi nói chuyện với ai?

Lisa: Không khí.

Chaeyoung: ...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia