ZingTruyen.Com

Bungou Stray Dogs Light Novel 7 - STORM BRINGER

[CODE 4] Part cuối

LuuDS01

Bóng tối trầm lắng. Một cảm giác diệt vong sắp đến gần.

Các lối vào và ra của đường cao tốc ngoại ô đã bị nghiền nát dưới chân con quái vật Guivre. Những cây cầu hỗ trợ đường xá, biển báo chỉ dẫn điểm đến và đường vao tốc được nén lại trong nhay mắc ngắn ngủi đến mức không còn âm thanh.

Một vài chiếc ô tô đi qua thấy vậy liền quay đầu bỏ chạy, không để ý đến làn đường. Con quái vật bắn một tia trọng lực về phía họ. Các phương tiện biến mất không dấu vết. Cùng với địa hình xung quanh.

Chuuya và Dazai đều đang quan sát con quái vật Guivre một cách thích thú khi nó đến gần họ.

Hai người đang đứng trên đỉnh một bình chứa khí hình cầu lớn.

Đó là một bể chứa hình cầu được lắp đặt ở vùng ngoài ô để chứa khí đốt của thành phố. Giàn giáo của nó cao hơn hầu hết các tòa nhà chọc trời. Khuôn mặt của con quái vật, đi ở đằng xa, cũng có chiều cao tương đương. Nó được nhìn theo chiều ngang.

“Tôi đoán tầm này còn khoảng 30 phút nữa thôi là trung tâm Yokohama chỉ còn một mớ hỗn độn.” Dazai nhàn nhạt nói khi nhìn về con quái vật.

“Đó không phải là điều chúng ta sẽ thấy.” Chuuya đáp lại, cầm chiếc mũ trên tay. “Thời khắc đó, hoặc là chúng ta sẽ đánh bại nó, hoặc là chúng ta sẽ chết.”

“Không được! Tự tử đôi cùng với Chuuya là điều khủng khiếp nhất trên đời! Một lần này thôi, hãy cùng làm việc cho nghiêm túc nào.”

“Được thôi. Ta đây cũng chưa muốn chết đâu. Ta vẫn phải trở thành điều hành viên trước mi, rồi còn sai bảo mi vòng vòng chứ.”

“Hở? Cậu bói đâu ra nhiều tự tin quá nhỉ. Cái công việc kinh doanh trang sức đó á hả? Tôi nghe nói đang trôi chảy lắm ha?”

“Những người giống như mi sẽ không thể bắt kịp. Kênh phân phối đồ trang sức bảo gồm các hãng vận chuyển, môi giới cầm đồ và thẩm định viên này là số một ở Yokohama.”

“Ừ, tôi biết mà. Tôi đã phụ trách nó trước khi Chuuya tiếp quản mà lại.”

“Cái gì?” Chuuya nhìn Dazai ngạc nhiên. “Có nghĩa là người đầu tiên thiết lập kênh phân phối đó là mi???”

“Gác chuyện đó lại đi. Nó đang ở khoảng cách gần rồi.” Dazai chống cằm chỉ về phía trước. Bước chân của Quái vật Guivre càng gần hơn. Đôi mắt đỏ rực của nó nhìn thẳng vào họ. Chuuya quay sang con quái vật, rồi nhìn lên và hét.

“Đồ đã qua sử dụng của Dazai rồi mới tới tay ta hả?” (Guivre: Hét vào mặt Dazai ý, sao lại là ta????)

“Sao cũng được.”

Con quái vật khổng lồ giẫm đạp lên hàng cây ven đường, xé nát những hàng dây điện. Biển báo và những chiếc xe lơ lửng lên khỏi mặt đất do tác động bất thường của trọng lực, và vuối cùng bị nghiền nát thành bụi nhỏ.

“Cậu nhớ kế hoạch chứ?”

“Ờ.”

Chuuya và Dazai đứng cạnh nhau, đối diện với con quái vật khổng lồ.

“Cậu vẫn phải nhớ rằng kế hoạch này không phải là chắc chắn. Tôi không biết điều gì có thể xảy ra nữa. Dù sao thì, chúng ta sẽ đánh Guivre bằng Arahabaki mà. Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu cả thế giới này bị thổi tung đâu.”

“Sẽ không đâu!” Chuuya nói. “9 năm về trước, Verlaine đã sống sót được.”

Kế hoạch của Dazai.

Là để Chuuya mở ‘Cổng’ của mình, tấn công quái vật khổng lồ bằng nguồn năng lượng vô hạn của Arahabaki.

“Chúng ta đã được biết cách để mở ‘Cổng’ của Chuuya rồi. Đó là câu thần chú điều khiển mà N đã đọc: ‘Hỡi lòng khoan dung cho nỗi ô uế thẳm sầu, đừng đánh thức tôi thêm một lần nào nữa.’ Cùng với đó, lệnh niêm phong sẽ được đặt lại. Nhiêu đó là chưa đủ để mở ‘Cổng’, nhưng chiếc mũ đó sẽ giúp phần còn lại.”

Chiếc mũ mà Chuuya đang cầm là chiếc mà Verlaine đã đội. Đó là món quà mà Rimbaud tặng cho gã, cùng với một thứ hợp kim đặc biệt kèm năng lực được gắn bên trong. Người đội nó, trong trường hợp này là Chuuya, sẽ có thể điều khiển ‘Cổng’ theo ý muốn của mình. Verlaine có thể tự do mở ‘Cổng’ và sử dụng sức mạnh hố đen, tất cả là nhờ vào chiếc mũ.

“Sắp đến lúc rồi. Chuuya sẽ nhảy lên từ đây và mở ‘Cổng’ trước mặt con quái vật đó, rồi dùng sức mạnh tấn công nó.” Dazai một tay nâng đường dây nối, trong lúc nhìn vào con quái vật. “Sau đó, tôi sẽ truyền mệnh lệnh cho thuộc hạ để chuẩn bị hành động…Như thế có được không?”

“Đương nhiên là được rồi.” Chuuya quay sang Dazai. “Tại sao mi lại hỏi ta như thế?”

Dazai không trả lời ngay lập tức.

Đó là một biểu hiện kì lạ. Giống như hắn đang cố nói điều gì đó, nhưng phải sắp xếp lại câu từ trong đầu để quyết định xem mình nên bắt đầu từ đâu. Một biểu hiện mà Dazai hiếm khi thể hiện.

“Có một vấn đề.” Dazai ngập ngừng. “Cái này không liên quan gì đến tỷ lệ thành công của kế hoạch. Đó là một vấn đề kiểu gì cũng phải vượt qua, nhưng…có lẽ sẽ cần một chút thời gian để quyết định.”

“Cái quái gì thế?”, Chuuya nhướn mày nhìn Dazai. “Đừng làm cái vẻ nghiêm trọng nữa. Có gì thì nói luôn đi.”

“Lúc trước tôi đã nói về câu thần chú điều khiển để mở ‘Cổng’. Cái đó được dùng để đặt lại công thức lệnh bên trong Chuuya, phải không?” Giọng nói của Dazai dồn nén lại một cách rất lạ. “Nếu chúng ta sử dụng nó, bản ghi của những lệnh đã được viết trong quá khứ cũng sẽ bị xóa. Điều đó có nghĩa là…giả sử lệnh xóa trí nhớ đã được sử dụng lên Chuuya trong quá khứ, dấu vết của nó cũng sẽ bị xóa.”

“Hả?”

“Tôi đã nói với cậu rồi, ‘lệnh xóa bộ nhớ’. Các duy nhất để các định Chuuya có phải là người hay không là kiểm tra lịch sử xem lệnh xóa bộ nhớ đã từng được dùng hay chưa. Có nghĩa là…” Dazai nhìn Chuuya bằng đôi mắt mà hắn chưa bao giờ dùng để nhìn cậu trước đây. Một đôi mắt cực kì nghiêm túc. “Nếu chúng ta sử dụng câu thần chú đó, sẽ không còn cách để xác định xem Chuuya là một nhân cách nhân tạo được viết ra bởi một chuỗi mã, hay chỉ là một con người bình thường. – Mãi mãi.”

Thời gian ngừng trôi.

Hai mắt Chuuya mở to nhìn về phía Dazai, nhưng trong mắt cậu không có bất kì thứ gì cả. Một cơn gió nổi lên giữa hai người. Nhưng Chuuya không buồn chớp mắt.

"Sở dĩ Verlaine trở nên 'như thế' là do anh ta bị ‘ngộp thở’ bởi lời nguyền rằng mình 'không phải là con người.' Yếu tố quan trọng nhất đấy. Rằng cậu phải tự xác định xem mình là con người, hay là không." Dazai rút chiếc đồng hồ bỏ túi ra, nhìn thoáng qua nó rồi tiếp, "Tôi có thể cho cậu trễ hai phút, cho tới giờ bắt đầu chiến dịch. Tôi sẽ đi và ra chỉ thị cho người của tôi đợi một chút...Còn cậu có thể ở đây suy nghĩ một mình thêm ít lâu nữa. Nếu có tôi ở đây cậu sẽ không thể suy nghĩ kĩ càng được, phải không?"

Nói rồi, Dazai quay đi và bước về phía cầu thang, để lại Chuuya một mình.

Dazai dán mắt vào chiếc đồng hồ bỏ túi. Hai phút nữa. Quá ngắn để đưa ra một quyết định cho cả một cuộc đời. Nhưng đó đã là mức thời gian tối đa mà cậu có thể cho.

Trong đầu Dazai, bộ não lúc này bắt đầu vận hành hết công suất để lên một kế hoạch thay thế, giả sử trong trường hợp Chuuya từ chối.

Sau sáu bước, Dazai đã đến cầu thang. Hắn đặt chân vào cầu thang và bắt đầu bước xuống. Xuống ba bước, hắn nghe thấy một tiếng ‘CLANG’ vang vọng sau lưng. Thứ âm thanh giống như một chiếc đĩa kim loại vị đế giày giậm mạnh vào. Ngay khi nhận ra âm thanh đó là gì, Dazai lập tức quay lại.

Đã không còn ai ở trên đó nữa.

Dazai sững sờ trong giây lát, sau đó thả lỏng khuôn miệng rồi cười.

“Chuuya đang tỏ ra ngầu, hả?” Dazai cười, nụ cười dường như vừa pha chút bực mình, đồng thời cũng là nhẹ nhõm. Sau đó, hắn phát đi mệnh lệnh vào bộ đàm. “Chuuya đã xuất phát. Tất cả các đội, sẵn sàng chiến đấu.”


***

Nakahara Chuuya đang bay trên bầu trời.

Điều khiển trọng lực, như chim đêm.

Một cơn gió dữ dội thổi vào Chuuya, cậu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào làn gió.

_ Một con người. Không phải là một con người.

Trong khi giữ chiếc mũ đang đội bằng tay, Chuuya mở miệng.

Nhớ mãi về một người bạn đã đi vào cõi hư vô.

‘Tôi sẽ bảo vệ cậu, chiếc máy này hài lòng với điều đó.’ –

“Hỡi lòng khoan dung cho nỗi ô uế thẳm sầu,
đừng đánh thức tôi thêm một lần nào nữa.”

Con người có linh hồn. Máy móc thì không. Nếu đúng như vậy thì linh hồn là gì? Những lời cuối cùng của một người bạn, nếu chỉ là những lời nói ra từ một công thức hướng dẫn vô hồn thì…

Cái quái gì thế này?

Các hạt đen bắt đầu nhảy múa xung quanh Chuuya. Chiếc áo khoác ngoài màu đen của cậu tung bay như một đôi cánh. Ở đó năng lực đông đặc lại và bầu trời đêm bắt đầu nứt ra. Một ngọn lửa đen xuất hiện và một lượng nhiệt lớn bắt đầu làm biến dạng cảnh vật xung quanh.

Dazai đứng trên bình chứa khí, nheo mắt nhìn theo bóng dáng đang bay đằng xa của Chuuya.

“Hỡi lòng khoan dung cho nỗi ô uế thẳm sâu…” Dazai nói với giọng chưa từng nghe thấy, “Có phải __ ‘Ô uế’ không?”

Trước mắt hắn, một luồng sáng đen bùng nổ.

Nó rất giống với Verlaine khi anh ta đã mở hoàn toàn ‘Cổng’ của mình - dạng hoàn chỉnh của ‘Sự tàn bạo’.

Tuyết đen lơ lửng khắp nơi. Những vết đỏ, giống như những vết sẹo đang trườn, chạm trổ khắp cơ thể, bay lượn trên bầu trời, bất chấp quy luật vật lý, lấp ló dưới đất với con mắt của con quái vật.

Nhiệt độ cao bùng nổ ở khu vực xung quanh do tia gamma. Màn đêm rực cháy, cảnh tượng méo mó.

Trong đêm tối, với tốc độ âm thanh, Chuuya đã đáp xuống mặt của Quái vật Guivre.

Một tiếng gầm rú hoang dã làm rung chuyển mặt đất. Chỉ với một cú đánh, gần một phần ba đầu của Guivre đã nổ tung. Phần hư hỏng của quả cầu trọng lực đang vỡ vụn và những đốm lửa đen ngòm phun ra.

Chuuya, người đã trở thành hiện thân của trọng lực, bay lên bầu trời với năng lực siêu nhiên này, quay lại để sạc (?) nhiều hơn. Cậu đâm vào ngực con quái vật. Một tiếng gầm đau khổ khác. Thịt con quái vật nổ tung, biến thành những hạt đen và biến mất trên bầu trời.

“Thật tuyệt với…” Dazai kinh ngạc lẩm bẩm khi qua sát trên nóc bình chứa khí. “Đó là sức mạnh của ngươi sao, Arahabaki?”

Con quái vật sắp ngã, đưa chân ra và cây xăng, vốn bị mắc kẹt bên dưới, đã bị giẫm nát. Khoang chứa nhiên liệu đã đốt cháy sức nóng trong Guivre, gây ra một vụ nổ.

Ánh sáng đỏ rực thiêu đốt trái đất.

Có điều gì đó về nó dường như đã kích thích Guivre. Nhiệt độ cao phun ra từ toàn thân nó. Một ngọn lửa hận thù đen kịt phụt ra từ vết thương hở, những phần bị vỡ trong nháy mắt được lấp đầy, tái sinh chúng.

‘Arahabaki Chuuya’ đang quan sát sự thù hận đó với vẻ mặt điềm đạm, trước khi gạt đi.

Guivre mở miệng và tạo thành một quả cầu trọng lực màu đen. Lớn hơn bất cứ điều gì cho đến bây giờ. Nó đủ khổng lồ để che đi khuôn mặt của con quái vật. Để đáp lại sự thù hận mà tay Guivre tung ra, cậu gầm lên một tiếng kinh khủng và quả cầu được bắn ra thành một dải hình vành đai.

‘Thật kinh tởm, kinh tởm, kinh tởm, kinh tởm, kinh tởm!’

Ngoài làn sóng đen được phóng ra, có Chuuya, đang lơ lửng trên bầu trời.

Từ hai bàn tay của Chuuya, một cặp lỗ đen đã xuất hiện. Khoác lên mình vầng hào quang màu đỏ, vương giả của một lực lượng vũ trụ, cơ thể ngưng tụ của trọng lực.

Tuy nhiên, những gì Chuuya đã tạo ra khác với những gì Verlaine đã từng tung ra. Bản thân lỗ đen đã quay với tốc độ cực cao. Kết quả là, các lỗ đen đã bị nghiền nát bằng phẳng, bị che phủ bởi quầng đỏ, trở thành một quả cầu đen nhỏ như vảy.

Chuuya cầm các lỗ đen xoay tròn lên và bắt đầu bắn, nhắm vào các dải hình vành đai đen.

Hai lực lượng tối thượng va chạm trong không khí.

Trọng lực là một lực nguyên thủy hình thành nên thế giới này. Nó là một trong bốn ‘lực cơ bản’ được sinh ra đồng thời với vũ trụ này.

Bản chất thực sự của lực này là làm biến dạng bản thân thời gian và không gian; và sự biến dạng của thời gian và không gian đồng nghĩa với khối lượng. Nói cách khác, trọng lực là chính thế giới này.

Hai lực lượng nguyên thủy va chạm vào nhau.

Một chuyển động sóng xung kích mạnh làm cho bầu khí quyển nổ tung thành một quả cầu. Những con đường bị va chạm trên mặt đất phập phồng, nâng lên và vỡ ra thành piếc.

Dazai, trên nóc bình chứa khí ở phía xa, bám chặt vào lan can và chịu đựng cú va chạm. Bảo vệ khuôn mặt của mình, hắn giơ hai tay lên và qua khoảng trống giữa, nhìn vào chiến trường một cách thận trọng.

"Họ đang tiêu diệt lẫn nhau lẫn nhau...?"

Hai cỗ lực lượng va chạm giữa không  chung rồi biến mất, những tia sáng màu tím lóe lên tiêu tán rồi tan biến.

“Hahaha,yay!” Dazai nở một nụ cười run rẩy. “Dự đoán đã đúng. Những gì Verlaine thể hiện trong giấc mơ là sự thât.” (Điên rồi .-., mặc dù biết ổng không điên thật nhưng trong mắt một người bình thường là điên.)

Thông thường, khi hai lỗ đen đụng độ, chúng kết hợp với nhau để tạo thành một lỗ đen có kích thước lớn. Đó là hiện tượng thông thường trong vũ trụ. Tuy nhiên, lỗ đen mà Chuuya phóng ra đang quay với tốc độ cao, tạo thành một vòng tròn ánh sáng theo hướng quay.

Vòng ánh sáng này được gọi là ‘Ergoshere’, một dị điểm không gian với mâu thuẫn là bên trong bị kéo vào lỗ đen còn nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng. Đồng thời, nó vẫn đứng yên, bất động so với không gian - thời gian bình thường, và kết quả là có năng lượng âm bên trong vầng hào quang.

Năng lượng tiêu cực này được đáp trả bởi năng lượng do Guivre giải phóng và khiến nó trở nên mất ổn định trong bầu khí quyển.

Nói cách khác, đây là cách duy nhất điể loại bỏ Dạng sống Đơn lẻ Vô hạn, quái vật Guivre. Chỉ có Arahabaki, cùng một dạng kỳ dị, mới có thể nuốt chửng con quái vật và khiến nó biến mất.

Con quái vật kêu lên một tiếng đầy căm ghét.

Arahabaki Chuuya đáp lại bằng một tiếng gầm như sấm. (Thi gầm hay gì?)

Một con quỷ khổng lồ và một bị thần nhỏ mạnh mẽ, ‘Aragami’ (bản dịch Eng ghi thế) --- trận chiến đến chết giữa hai kẻ ngang tài ngang sức đã bắt đầu.

Nắm đấm của Chuuya thổi bay cằm Guivre. Để đáp trả lại, các chi trước của con quái vật tạo một làn sóng trọng lực xoay quanh Chuuya và đánh một cú trực diện, giống như một vụ nổ lớn, Chuuya gầm lên rất lớn khi bị thổi bay.

Chuuya dừng lại giữa không trung, sử dụng trọng lực như phanh, qua màn đổ máu cực kỳ kinh khủng, cậu mỉm cười. Cậu lại bay trên bầu trời. Tạo ra một lỗ đen xoay tròn ở cả hai tay, làm biến dạng con quái vật bằng năng lượng tiêu cực của nó.

Mỗi uy lực của đòn đánh như vũ khí huyền thoại của thế giới va chạm vào nhau. Mỗi lần chấn động, mặt đất bị xé toạc, không trung nổ tung, bắn ra tia chớp. Mỗi đòn tấn công của họ chắc chắn có thể nghiền nát cả hai bên, rút cạn sức lực của họ.

Năng lượng tiêu cực của Ergosphere đang xé toạc cơ thể Guivre làm nó suy yếu. Tuy nhiên, ở phía bên kia, các của tấn công của Guivre không phải từ cơ thể người mà đến từ nguồn sức mạnh vô hạn của chính điểm kỳ dị, và khả năng chịu đựng của Chuuya cũng có giới hạn.

Chuuya, người là vật chứa của vị thần quyền năng, Arahabaki, không thể chịu được sức mạnh của nó và chảy máu khắc cơ thể. Xương khớp kêu thét, vai phải bị trật khớp và vô số vết thương được khắc trên khắp cơ thể. (Thương quá ;_:)

Cả 2 (Cả 2 là Dazai và Chuuya) đều đang phải chịu thương tổn. Nhưng…

“…vết thương của Chuuya nghiêm trọng hơn.” Dazai nói, nghiến chặt răng khi theo dõi trận tử chiến.

Chuuya đang gào lên bên trong, còn Arahabaki thì đang gầm lên và tủi nhục.

Con quỷ quái Guivre, mở miệng. Nhìn về phía trước, lần này, gần hai mươi quả cầu đen đang được tạo ra. Những quả cầu đen đang lớn lên nhanh chóng với mỗi tiếng thở dài của Guivre, phình to thành hố đen lớn nhất mà nó từng tạo ra. Mỗi một lỗ đều lớn hơn nhiều so với các lỗ đen quay do Chuuya tạo ra. Có hai mươi người trong số họ.

"Thật tệ."

Cùng lúc Dazai lẩm bẩm những lời đó, những làn sóng hình vành đai xuất hiện từ những quả cầu đen. 20 thắt lưng của sự tuyệt vọng để phá hủy mọi thứ. Các bó thắt lưng không bị bắn mà song song, mà tỏa tròn như một cái miệng đang mở. Một nửa thắt lưng hướng xuống đất và nửa dây còn lại hướng lên trời.

Ở trung tâm là Chuuya.

Các bó đai hình nón đang khép lại. Quỹ đạo của chúng đã nhốt Chuuya vào bên trong. Xuyên suốt mọi vấn đề, những vành đai hủy diệt đang giáng xuống Chuuya như một cái hàm đang khép lại. Không có lối thoát. Thậm chí chỉ cần một sượt qua sẽ giết chết anh ta ngay lập tức.

Arahabaki Chuuya tạo ra một lỗ đen quay và nâng nó lên trước mặt mình như một tấm khiên.

Hai mươi khẩu đại bác vật chất tối đang áp sát vào cậu và hạ cánh xuống Chuuya cùng lúc. Họ đụng độ với vầng hào quang của Ergoshere, phát ra một luồng ánh sáng tiêu diệt cặp đôi.

Các dấu vết của năng lượng lệch khỏi sự hủy cặp chảy ngược lại, vẽ một hình parabol, và phá hủy trái đất. Những con đường, những cột điện, những chiếc xe bỏ hoang, mọi thứ đều tan chảy và bốc hơi. Vùng ngoại ô trở nên sáng hơn như thể đã là giữa trưa.

Arahabaki Chuuya dồn thêm năng lượng. Nâng khiên lên và chịu đựng.

Nhưng khẩu pháo vật chất tối của Guivre không có giới hạn. Không có dấu hiệu nào cho thấy bức xạ sẽ giảm dần. Bản thân nhiệt sinh ra từ quá trình tiêu diệt cặp đôi này đã thiêu đốt cơ thể Chuuya, gây bỏng.

Chuuya phun ra một ngụm máu. Vòng tròn của các vòi rồng vật chất tối ngày càng khép lại hơn nữa.

Lúc đó --- vòng lặp của các cuộc tấn công đã bị xáo trộn.

Các khẩu pháo vật chất tối đang thay đổi quỹ đạo và phân tán, mưa không ngớt về phía mặt đất. Cùng lúc đó, một bông hoa đỏ rực nở trên mặt Guivre.

"Đơn vị thứ hai, BẮN!" Giọng của Dazai vang vọng từ đài phát thanh. “Đừng chú ý đến các lượt truy cập đồng thời! Trong mọi trường hợp, chỉ cần nhắm vào nó và bắn! ”

Từ các tòa nhà, từ các xe tải vận chuyển, từ các con đường. Vô số thành viên Mafia, mang vũ khí hình trụ trên vai, bắt đầu bắn vào con quỷ dữ, Guivre.

Tên lửa đất đối không - tên lửa dẫn đường di động. Vũ khí có hỏa lực mạnh nhất mà một nhân có thể mang theo, có thể tiêu diệt máy bay, xe tăng quân sự hay các cơ sở của kẻ thù chỉ bằng một đòn tấn công. Bằng cách nhắm và nhấn cò, tên lửa dẫn đường và đứng yên sẽ tự động nghiền nát mục tiêu. Sức nổ của nó vượt trội so với lựu đạn cầm tay hay bom pháo.

Đó là tập hợp sức mạnh lớn mà một cá nhân có thể sở hữu do Mafia có được thông qua việc trao đổi với những tay buôn vũ khí ở nước ngoài,  không có nhiều người có thể ra đòn như vậy ngay cả những siêu năng lực gia.

Tuy nhiên, khi tan hết khói thuốc nổ, quỷ quái Guivre không hề có một vết xước nào.

“Không sao đâu!” Dazai hét lên trên bộ đàm, “Hãy tiếp tục hướng sự chú ý của nó về xuống mặt đất!”

Những khẩu pháo vật chất tối của Guivre được bắn ra như một đòn phản công và rơi xuống đất. Bóng tối chia cắt mặt đất, biến Mafia thành cát bụi mà không để họ hét lên.

Nhưng Mafia không lùi bước. Những người sống sót chuẩn bị tên lửa mới và tiếp tục bắn.

Quỷ quái Guivre, hiện thân của năng lượng, không có tính cách. Các hoạt động của nó là tự động, không hơn gì một khối thù hận phản ứng lại sự thù địch và đáp trả các cuộc tấn công.

Do đó, các cuộc tấn công tập trung vào các thành viên Mafia trên mặt đất, những người vượt trội về số lượng, vì vậy Chuuya được tự do.

Chuuya chỉ có một mình, lơ lửng trên bầu trời khi máu chảy khắp người. Cơ thể của cậu gần như đã đến giới hạn. Đó không chỉ là do các cuộc tấn công của Guivre, mà cơ thể mỏng manh của cậu không thể chịu được trọng lực mạnh mà bản thân đang tạo ra. Bầm dập, trật khớp, đứt cơ và gãy xương. Cơ thể của cậu đang được hỗ trợ bởi trọng lực, giống như bằng cách nào đó giữ cho nó ở một hình dạng đẹp.

Người này cô độc hơn bất kỳ ai khác trên thế giới này.

Đôi mắt cậu đang di chuyển, đặt trên một bức tượng nhỏ cô đơn khác - đó là của quỷ quái Guivre.

Chuuya lao về phía trước.

Trong chuyển động này, cậu tăng tốc về phía trước. Cậu bay và sau đó lao vào ngực Guivre như thể bị hút vào đó.

Đáp xuống trên ngực của Guivre.

Xuyên qua lớp bảo vệ trọng lực của lớp da bên ngoài, cậu chạm tới dòng nước bùn bên trong. Trong một cơn sóng tối dữ dội, cuồng nộ tràn vào, quét sạch cơ thể Chuuya và cố gắng xé xác cậu ra.

Arahabaki gầm lên.

Với cả hai tay nâng lên, như thể đang ôm lấy nó, cậu tạo ra một lỗ đen.

Khi xoay tròn, nó nuốt chửng dòng nước bùng, lớn dần lên và tạo thành một luồng khí khổng lồ.

Trong khi quay, nó đang nuốt chửng dòng bùn, ngày càng lớn và tạo ra một vầng hào quang khổng lồ.

Sức mạnh và lực lượng khổng lồ, nối tiếp nhau, gây ra sự hủy diệt cặp đôi. Chuuya bị bao quanh bởi nhiệt độ cao, độ rỗng và một cơn bão thời gian đang hoành hành.

Chuuya nhìn thấy điều này, trong bối cảnh ý thức mờ mịt và dường như đang mờ dần. Bằng cách mở ‘Cổng’ của mình, quyền thống trị trên cơ thể cậu đã được giao cho Arahabaki. Bản thân cậu chỉ có thể theo dõi cuộc chiến. Tuy nhiên, ngay cả sự tỉnh táo này chẳng qua chỉ là một vầng sáng mờ nhạt dường như biến mất giữa cuộc đụng độ của một vị thần và một ác quỷ vượt qua sự hiểu biết của con người.

Không gian đen kịt gào thét.
Nó nghe như giọng ai đó đang khóc.
Giống như giọng nói của một người từng là người cô độc nhất trên thế giới này.
Một giọng nói dường như tan biến, chìm trong dòng nước đen kịt của hận thù.

Nhưng trong khi vầng hào quang của Arahabaki ngốn hết năng lượng của cậu, giọng nói này cuối cùng cũng đến tai Chuuya.

“Làm ơn, hãy khiến nó kết thúc,” Giọng nói đó vang lên “Con quái vật này bắt nguồn từ cảm xúc của anh. Anh được tạo ra để làm gì? Câu hỏi của anh không có câu trả lời, anh ghét sự tồn tại của chính mình, anh chỉ có thể có được cảm giác về cuộc sống của chính mình bằng cách ám sát; một tâm hồn đáng thương. Hãy làm cho nó kết thúc, em trai. Với bàn tay của chính em. Sự cô đơn này, người không thể tin vào thế giới này và trong con người, giống như em."

“Ta hiểu rồi,”  Chuuya trả lời trong khí ý thức sắp biến mất. “Ngươi không thể chịu đựng được sự cô đơn. Đó là lý do tại sao ngươi đến Nhật Bản. Nhưng đó không phải là một điều xấu. Đó là tình cờ mà ngươi có một lần tung xúc xắc xấu. Thật hạnh phúc khi số lượng xúc xắc của ngươi xuất hiện với một điểm ‘duy nhất’ và ta đã tìm thấy mình với một con số khác. Khuôn mặt của ta là một điểm may mắn với bạn bè. Đó là tất cả. Sẽ không có gì lạ cả, ngay cả khi vị trí của chúng ta đã bị đảo ngược. Không chỉ có hận thù trong ngươi. Ngươi không muốn tanghét ngươi. Đó là lý do tại sao ngươi cho ta thấy những cách tiêu diệt ngươi. Ngươi đã cho ta biết tiêu diệt con quái vật, Guivre. Có phải vậy không, Verlaine?" (Tôi thực sự không hiểu)

Xuyên qua cơn bão đen tối đang cuộn xoáy trong dòng điện đen cuồng nộ, có thể cảm nhận được ánh sáng của ai đó, lập lòe như một vì sao.

‘Cổng’ của Chuuya mở rộng hơn.

Cái hố đen càng lúc càng khuếch tán rộng. Quầng sáng quanh nó cũng nở to ra tới mức áp đảo cả không trung.

Từ sau lưng Chuuya, hai vệt trọng lực đen dài lừng lững hiện lên. Đó là hai cái đuôi của ác thú Arahabaki, là hình dạng thật của thần thú có ngọn lửa đen hừng hực cháy.

Thế nhưng khi chúng trải dài ra sau lưng Chuuya; thật trông chẳng khác nào một đôi cánh.

“AAAAAAAAAA!!!”

Với cặp cánh sau lưng, Chuuya thét dài một tiếng, hai tay giơ cao lên trời. Cùng lúc đó, cái hố đen mở rộng hơn nữa, và quầng sáng của nó chói lòa như một siêu tân tinh, cắt đôi người con quái thú khổng lồ từ bên trong.

Cái hố đen có kích thước to gấp nhiều lần quái thú, và nổ tung giữa trời thành một hình đĩa dẹp khổng lồ, cùng với quầng sáng rực rỡ bao quanh nó.

“Đó chính là hình dạng thật của Arahabaki…Chuuya sao…!”

Dazai đứng dưới đất ngước mặt nhìn lên và thì thào với chất giọng run rẩy vì cuồng nhiệt.

Chuuya đứng giữa trời, hai tay giơ cao. Phía trên đầu là vầng sáng chiếu lòa cả mặt đất. Sau lưng cậu trải rộng đôi cánh đen như thể ngọn lửa không bao giờ tắt. Và hai mắt nhắm nghiền.

Đây là hóa thân của vị thần hung tàn nhất. Là thần thú của ngọn lửa đen.

Lúc này, quầng sáng đã nghiền nát con quái thú và nuốt trọn nó. Là sự vô hạn chính nghĩa đã tàn sát cái vô hạn xấu xa.

Thân thể khổng lồ của con quái thú từ từ rã thành vô vàn hạt bụi li ti như hạt tuyết, cuốn vào trung tâm quầng sáng trong một vũ điệu mềm mại lững lờ.

Nơi vùng không gian có trọng lực đậm đặc này, thời gian cũng trôi chậm hơn bình thường, vì thế từ con mắt của những người đứng ngoài chứng kiến thì sự tan rã này diễn ra thật chậm rãi, có thể nói là thật đẹp đẽ.

Lúc này đây, con quái thú không nói gì nữa.

Miệng nó há ra, nhưng nó im lặng, như thể đã chấp nhận số phận của mình, và chỉ đứng im đó, cho đến giây phút cuối.

Quầng sáng ăn mòn đến ngực, đến eo, đến tay rồi đến chân nó, cho đến khi bộ phận cuối cùng hoàn toàn bị nuốt chửng.

Nó vẫn không thốt lên tiếng nào.

Đó là một sự hủy diệt tuyệt đối thinh lặng. Giống như màn trời đêm bị ánh trăng nuốt mất. Như thể quầng sáng lúc này cũng có sự sống.

Rồi đến phiên hố đen từ từ tan ra trong lúc giải phóng nốt nhiệt lượng hừng hực của nó. Càng thu nhỏ lại, nó càng trở nên nóng bỏng, như thể chính bản thân nó đã dâng hiến sức nóng của mình để hóa thân thành một quả cầu ánh sáng. Trong quá trình này, nó tản ra từng làn sóng điện lan dài trong không khí. Cho đến lúc nó hóa thành một vầng thái dương thứ hai, tỏa sáng bầu trời đêm trong phút chốc để rồi lịm đi và biến mất tăm mất tích.

Chuuya trôi nổi giữa không trung thêm vài giây, trước khi đôi cánh đen sau lưng cậu vỡ nát và rồi cậu rơi xuống.

Cơ thể ấy, được Dazai đỡ gọn lấy. (Thả xuống là tôi đấm ông)

Trên mặt đất nơi hắn đang đứng, năng lực vô hiệu hóa bùng lên. Và thế là cái điểm tựa cuối cùng của nguồn năng lượng khổng lồ do cậu tạo ra - thứ Siêu năng lực tự mâu thuẫn với chính nó đó - cũng dịu đi. Và rồi nó biến mất, ‘Cổng’ hoàn toàn đóng lại. Những vết đỏ khắc trên cơ thể Chuuya cũng từ từ biến mất.

Vùng trọng lực tan biến, và mọi thứ quay về tĩnh lặng.

“Cậu làm tốt lắm, Chuuya.” Dazai đang ôm Chuuya, cười nhẹ với cậu. “Hôm nay tôi quên mang theo bút dạ rồi, nên tôi sẽ tha, không vẽ lên mặt cậu nữa nhé.”


Cuối cùng thì cũng xong Code 4, tôi dịch mất gần 2 tuần để hết. Một chút lời bình luận của tôi về Code này:
- Verlaine là một người anh trai tốt nhưng ổng lại ích kỷ và bị ám ảnh về việc mình không phải người, nhưng ít ra ổng vẫn nghĩ cho Chuuya nên tôi có thể thông cảm với những gì lúc trước ông làm.

- Tôi sẽ đặt thêm cho Arahabaki cái tên nữa: Bờ lách En dồ (Black Angel) =).

Nhân tiện thì đừng tưởng đọc xong đến đây là hết và những đoạn sau là không cần, ai nghĩ vậy là tôi quạu đấy ಡ ͜ ʖ ಡ, phần sau quan trọng không kém những phần trước đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com