ZingTruyen.Com

Bungou Stray Dogs Light Novel 7 - STORM BRINGER

[CODE 4] Part 4

LuuDS01

Trên bầu trời Yokohama.

Những đám mây trắng xóa sau ánh trăng, bao phủ bầu trời đêm như một tấm chăn.

Bên dưới là những tiếng nổ và mặt đất đổ nát. Có tiếng kêu của người chết, hoặc tiếng kêu của những người sắp chết.

Một chiếc trực thăng đang bay qua ranh giới giữa chiến trường đẫm máu dưới mặt đất và sự tĩnh lặng trên bầu trời đêm.

“Chuuya-sama! Chúng ta đang tiếp cận chiến trận!”

Adam hét to đến mức không bị át đi bởi tiếng động cơ. Cả hai ở trọng một chiếc máy bay động cơ nhỏ. Nó có hai cặp cánh cố định ở đầu thân máy bay, và mặc dù không nhanh lắm nhưng nó có bộ cơ động rất tốt. Nó không có bất kỳ vũ khí nào.

Adam đang ngồi ở ghế phi công trong khi Chuuya ngồi phía sau, vẻ mặt cứng đờ khi nhìn xuốn khung cảnh bên dưới họ.

“Hãy chú ý tới thảm họa đang diễn ra phía dưới chúng ta…Mức độ và quy mô của sự hủy diệt ấy không phải là thứ một một siêu năng lực gia bình thường có thể tạo ra được!” Adam hét lên khi nói lại cản tượng bên dưới. “Quan trọng hơn, mức độ càn quét của những quả hố đen ấy không thể so sánh với cái của tự nhiên! Chúng ta thực sự sẽ nhảy xuống đó hả!?”

Chuuya không trả lời, cậu chỉ nhìn chằm chằm xuống đất với đôi mắt lạnh lùng.

“Bộ phận phân tích mức độ rủi ro của tôi nói rằng ta không nên nhảy xuống đó đâu!” Adam tiếp tục bằng một giọng có chút hối hả. “Chúng ta sẽ không thể tránh được những quả cầu đó. Đừng bị lừa bởi vẻ bề ngoài của nó! Hố đen đậm đặc đến mức chúng còn có thể ngăn và hấp thụ không cho ánh sáng ra ngoài được. Nếu thứ đó là một con người, chúng ta nhất định sẽ bị hút vào và bị nghiền nát không khác gì ánh sáng. Họ đều bị xé xác thành từng mảnh trước khi họ chết. Cậu (Đổi cách xưng hô để nghe cho nó thân thiết hơn) có thấy cái viền đỏ bao quanh cái hố đen không? Đó là chân trời sự kiện, một vùng sáng được tạo ra bằng cách ngưng tụ những tia sáng quanh nó vào trong vùng lực hấp dẫn đậm đặc, và lý do nó có màu đỏ là do hiệu ứng từ trường trọng lực Dopper gây ra sắc đỏ trong nó. Đó là một dấu hiệu để ta nhận ra rằng sẽ có va chạm (do về lý thuyết thì hố đen không có màu), vậy nếu ta tiếp cận nó đủ gần để chạm vào vùng sáng ấy, toàn bộ cơ thể ta sẽ bị xé tan do lực thủy triều. Đó là sự khác nhau giữa lực hút trọng lực khi ở gần hay xa hố đen.”

“Ngươi hẳn rất thích nói chuyện.” Chuuya vừa nói vừa nhìn xuống. “Ta biết nó nguy hiểm khi nhìn thấy nó. Ta đã trải qua điều này một lần rồi.” Đôi mắt của Chuuya phản chiếu ánh sáng của quá khứ.

Hai ngày trước, khi đi trên đường, cậu đã bị Verlaine bắt và buộc phải mở ‘Cổng’. Khi nó được mở ra, toàn bộ một tòa nhà đã bị nghiền nát như một hạt cát. Nó không xảy ra một lần, nó xảy ra mọi lúc. Thế giới nông cạn trở thành địa ngục.

Chỉ từ chỗ họ thấy, một nửa khu rừng đã bị phá hủy thành đất hoang. Nếu trận chiến này diễn ra ở các khu vực đô thị của Yokohama, tổn thất sẽ lên tới hàng nghìn, thậm chí hàng chục nghìn.

Đó là lý do Dazai chọn rừng làm chiến trường, tránh xa thành phố.

“Ta chỉ nghĩ về nó thôi đã thấy tức rồi. Cuối cùng, mọi thứ vẫn diễn ra đúng như những gì Dazai nghĩ.” Chuuya tức giận phun ra lời nói. “Nhưng ta sẽ không lùi bước bây giờ. Ta có một khoản nợ phải đòi và ta là người duy nhất có thể xử lý năng lực của Verlaine với những vết thương nhẹ.”

“Hãy chắc chắn.” Adam gật đầu nói. “Ngay cả với năng lực của mình, cậu cũng không thể cản hắn lại nếu cậu tiếp xúc với những trường hấp dẫn đó. Nếu có thể, cậu nên tiếp cận hắn từ trên cao mà không nhận ra-“

Adam dừng lại như thể lời nói đã được thốt ra khỏi miệng trước khi anh ta hét lên. “Cẩn thận!”

Một quả cầu trọng lực đã đến gần họ vào thời điểm anh hét lên. Adam giật tay lái, cố gắng tránh nó. Nhưng những cơn gió mạnh tạo ra bởi lực hút mạnh đã tước đi khả năng lái của cánh quạt. Một đòn tấn công trực diện đang tiến đến chỗ họ. Không thể tránh được nó.

Adam kéo thiết bị thoát ghế. Cơ chế thoát hiểm được sửa đổi đã bắn Adam và Chuuya lên không trung. Ngay sau đó, quả cầu trọng lực đã phá hủy cánh quạt và hút hoàn toàn nó.

Cơ thể của Adam và Chuuya lơ lửng trong không khí. Adam nắm lấy cổ tay Chuuya, bung hai chiếc dù ra.

“Không ổn! Cứ thế này, chúng ta sẽ bị đánh trúng! Adam, cắt dù đi!”

“Nhưng-“

“Làm đi!”

Adam lấy khẩu súng lục ở hông và bắn liên tiếp 4 phát. Những viên đạn chính xác xuyên qua các sợi dây dù.

Sau một lúc lơ lửng, Adam và Chuuya bắt đầu rơi tự do xuống.

“Không tệ.” Chuuya cười khoái chí. “Chúng ta sẽ đánh hắn như thế này! Adam, hãy tính toán quỹ đạo của cú rơi!”

“Đã hiểu!”

Adam quay lại phía sau của Chuuya và rút ra một từ đầu dây bên hông anh ta thường sử dụng để liên lạc hữu tuyến với một đầu khác. Anh quấn chặt nó quanh vai và eo của Chuuya trước khi luồn nó trở lại hông mình.

Adam và Chuuya rơi vào bầu trời đêm như hai viên đạn chồng lên nhau.

“Bắt đầu bay lượn thôi.”

Adam ấn vào hai bên sườn của mình và hai chỗ nhô ra xuất hiện. Từ đó, một cánh buồm màu trắng bạc xuất hiện, tạo thành đôi cánh hình tam giác kéo dài từ cánh tay đến hông. Đôi cánh đón gió đêm, và từ rơi tự do biến thành một đường chéo rơi xuống.

“Đây là tàu lượn được thiết kế để săn lùng những tên tội phạm trốn lên trên trời.” Adam nói, nhìn chằm chằm về phía trước một cách dữ dội. “Tôi sẽ lo điều khiển đường đi của chúng ta. Chuuya-sama, hãy tập trung vào việc vô hiệu hóa các đòn tấn công của kẻ thù!”

“Được.”

Gió bay bên tai Chuuya. Bất chấp áp lực gió lớn, đôi mắt của Chuuya không hề nheo lại một chút nào và cậu vẫn nhìn chằm chằm vào mục tiêu.

Chuuya và Adam lao vào kẻ thù như một vết chém thiên thạch.

“Dazai, tên khốn…khi quay lại, ta chắc chắn sẽ treo ngược ngươi…!”

***

Hai giờ trước.

Dazai đang bị treo ngược lại.

Hai chân bị trói và buộc vào đầu cột điện, khiến hắn bị lộn ngược.

“Đó là lý do tại sao, cách duy nhất để đánh bại Verlaine – vua sát thủ, là Chuuya phải nhảy xuống từ máy bay và tiếp cận anh ta.”

Bất chấp tư thế lơ lửng của mình, biểu cảm của Dazai vẫn không thay đổi chút nào. Khuôn mặt vẫn buồn ngủ và mang vẻ phiền phức, như thường lệ.

“Ta hiểu rồi.” Chuuya ngôi trên ghế, nhìn chằm chằm vào Dazai với ánh mắt thù địch.

Adam thay vào đó nhìn Dazai và Chuuya với ánh mắt khó hiểu.

“Xin lỗi…Thực ra…đây là…tình huống gì vậy?”

Đó là một bãi đáp máy bay trên núi gần đường băn. Nằm cách xa thành phố, nơi đây yên tĩnh đến mức họ có thể nghe thấy cả âm thanh của những vì sao láp lánh. Trong một chiếc giá treo xa, hai thợ máy đang kiểm tra chiếc trược thăng. Không thể nghe thấy giọng nói của họ từ đó.

Chuuya đang cầm một sợ dây. Sợi dây đó được quấn nhiều lần quanh eo Dazai. Nó trông giống như một sợ dây quấn quanh một điểm dừng quay, xung quanh và xung quanh.

“Chúng tôi đang tiết kiệm thời gian, Điều tra viên.” Dazai cười hờ hững.

“Tiết kiệm thời gian?”

“Ừ. Rốt cuộc thì cuộc mai phục của số phận cũng sắp bắt đầu rồi.”

Adam nhìn Dazai và Chuuya một lần nữa. “Tiếng người khó quá. Không có phép loại suy có thể giải thích được trong cơ sở dữ liệu của tôi.” (Thì ngoài hai người này thì có ai hiểu đâu?)

“Đừng lo lắng. Ngay cả con người cũng không hiểu bọn họ.” Shirase đang khoanh tay đứng cách Chuuya một chút. Đôi mắt cậu trông như đã bỏ cuộc.

Chuuya lặng lẽ kéo sợi dây. Cậu kéo nó, kéo nó. Đứng dậy, lùi lại và kéo mạnh. Dazai bị kéo bởi sợi dây bắt đầu quay.

Tuy nhiên, hắn vẫn tiếp tục giải thích tình hình trong khi vẫn đang quay.

“Chúng ta có thể sử dụng thế thân của Mori-san để thu hút Verlaine-san. Và sau đó, đội chiến đấu của Mafia sẽ tấn công cùng một lúc. Nếu có thể dồn anh ta tốt, Verlaine-san sẽ phải sử dụng con át chủ bài của mình, và mở ‘Cổng’. Một khi anh ta làm vậy, Chuuya sẽ tiếp cận từ trực thăng.”

Sau đó, khi Chuuya đã hoàn toàn kéo hết sợi dây và đặt Dazai ở một góc độ, cậu thả tay ra.

“Khi đến gần, Ver-“ Dazai quay lại, “-laine sẽ tấn công h-“, Dazai quay lại, “-ắn phải không?” Dazai tiếp tục quay. “Chà nhưng đó cũng là một”, Dazai vẫn quay, “một phần trong kế hoạch của chúng ta. Đòn tấn công-“, Dazai vẫn quay, “của kẻ thù sẽ bị vô hiệu hóa bởi trọng-“, Dazai lại quay, “lực của Chuuya-“ Dazai quay tiếp, “Nếu chúng ta có thể đến đúng vị trí,” Dazai quay nữa, “chúng ta có thể chạm vào anh ta rồi đó-“, Dazai cuối cùng cũng dừng lại, “-chúng ta thắng rồi. ỌEEEE!!!!!!!!”, Dazai nôn ra.

(Dịch cho những ai không hiểu vì bị ngắt: “Khi đến gần, Verlaine sẽ tấn công cậu phải không? Chà nhưng đó cũng là một phần trong kết hoạch của chúng ta. Đòn tấn công của kẻ thù sẽ bị vô hiệu hóa bởi trọng lực của Chuuya, nếu chúng ta có thể đến đúng vị trí chúng ta có thể chạm vào anh ta rồi đó, chúng ta thắng.” Đừng cố hiểu Dazai nói gì nha)

Adam nhìn Dazai, người vừa mới nôn với vẻ mặt bất lực. “Tôi không hiểu điều này chút nào.”

Chuuya quay lại và một lần nữa bắt đầu quấn dây quanh Dazai. “Hắn thì phải giải thích kế hoạch, và ta thì trả thù hắn, chúng tôi chỉ đang làm cả hai chuyện cùng một lúc.” (Tiết kiệm thời gian, rất tốt, nhưng nói tiếng người đi được không?)

“Hả?”

“Tất nhiên ta có quyền trả thù. Tên này tiết lộ thông tin của N cho Verlaine để câu giờ, hắn biết rằng tôi kiểu gì cũng sẽ bị tra tấn. Và ngay cả khi chỉ có một hệ quả, ông thám tử đã trở thành vật hy sinh cho những thông tin như vậy. Làm sao ta có thể cứ thế mà bỏ qua cho tên này?” Chuuya trừng mắt nhìn Dazai nói.

“Ta có tổng cộng 190 phương pháp để trừng phạt Dazai. Nhưng đây chỉ là cách có độ khắc nghiệt thứ 2 từ dưới đếm lên. Nếu ta chọn cách hơn thế thì tên này sẽ không thể hoàn thành tốt vai trò chỉ huy trong trận tiếp theo. Ta rất miễn cưỡng nhưng vẫn đành chấp nhận điều này.”

“Hah…” Adam hơi di chuyển cái đầu. Anh không chắc mình nên nghiêng theo chiều dọc hay hương chéo.

“Ngay cả sau khi nghe giải thích, tôi vẫn không thực sự hiểu.”

“Đừng lo lắng Adam-chan. Tôi cũng không hiểu gì cả.” Shirase vỗ vai Adam như để động viên anh ta.

“Adam-chan?”

“Được rồi, tiếp tục”, Dazai nói với một biểu cảm trên khuôn mặt. “Khi ‘Cổng’ đã mở hoàn toàn, Verlaine sẽ mất đi ý thức của mình do con quái vật, và rơi vào trạng thái ngủ. Ở trạng thái đó, anh ta sẽ tự động tấn công bất cứ thứ gì thể hiện sự thù địch. Đó là vấn đề. Bởi vì mất khả năng đánh giá, anh ta sẽ không phản ứng với những thứ tiếp cận không có thái độ thù địch. Đó là lý do tại sao chúng ta sẽ tiếp tục tất công mồi nhử của mình với một đội khác, trong khi Chuuya sẽ tiếp cận không vũ khí, và…”

Dazai dừng lại ở đây, nở một nụ cười tăm tối, đầy chết chóc,

”Từ từ và và lịch thiệp cho anh ta uống thuốc độc, như đưa kẹo cho đứa trẻ nhỏ với tình thường.” (Xin nhắc lại, đấy là tiếng hai đen, không phải tiếng người, đừng cố phân tích kẻo hỏng não.)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com