ZingTruyen.Asia

[Bungou Stray Dogs] Hoa nơi vực thẳm

Chương 6

roue_yu

47

Tôi cảm thấy lúc bản thân tiết lộ năng lực của mình, biểu cảm trên mặt nhất định là không ổn.

Đại khái là đang cười đi? Khóe môi giương lên như một bản năng, nhưng tôi không vui vẻ một chút nào.

Nhưng mà đối diện với vẻ mặt tồi tệ của tôi, Kunikida chỉ đẩy mắt kính.

"Tôi hiểu rồi." Hắn nói, "...... Thì ra là thế, nếu không phải như vậy, những nạn nhân kia hẳn sẽ chết."

"...... Ừm."

"Năng lực của em rất nguy hiểm ——"

"......"

"Chú ý đừng...... thương tổn đến chính mình."

"——"

Tôi ngẩn người, thu lại tươi cười.

Nhiều năm như vậy, tôi làm sao có thể còn chưa khống chế tốt năng lực của chính mình?

Nhưng ——

Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Kunikida, tôi lặng yên nuốt lời trêu cợt xuống cổ họng.

Chưa bao giờ có người nào từng nói với tôi như vậy.

48

"Em nhớ rõ Dazai nói các anh dạo này còn phải điều tra án buôn lậu......" Tôi thành thạo mà nói sang chuyện khác, "Nếu có liên quan đến Mafia Cảng, thật ra em cũng biết một chút."

"Hả?"

Quả nhiên, Kunikida bị đề tài này hấp dẫn, nghiêm túc mà dò hỏi tình báo của tôi.

Thật ra cũng không có gì.

"Câu cá".

Đây là ẩn ngữ của Mafia Cảng, ý chỉ buôn lậu, thường là vũ khí nước ngoài và các loại hàng cấm.

Ngẫu nhiên cũng có châu báu cùng tác phẩm nghệ thuật.

Còn về việc làm sao mà tôi biết được ——

Kunikida hẳn là sẽ không hỏi cái này.

Tôi vô tội chớp mắt.

Tôi đáng yêu như vậy, sao lại dính líu đến Mafia được chứ.

49

Làm trao đổi, tôi cũng dò hỏi một ít tiến triển của vụ án.

Gần nhất đều là một vài công tác nguy hiểm, tôi không lo lắng hắn sẽ xảy ra chuyện gì.

Bệnh viện bỏ hoang, bến tàu, máy bay vận tải.

Lam Sứ, Mafia Cảng.

Tất cả đều là mấy chuyện hỏng bét.

Nói tới đây, tôi có vài việc cần thiết phải nói cho Kunikida ——

""Lam Sứ" là loại người sẽ không làm ô uế tay mình, trước mắt, mọi hành vi hẳn là giao cho người khác xử lý?" Tôi nói, "Án bắt cóc hay án bom đều như thế, để bản thân không bị hoài nghi, hắn nhất định sẽ lên kế hoạch chu toàn chặt chẽ."

"......" Kunikida sửng sốt, "Ý em là ——"

"Cái danh 'Lam Sứ' này, hắn cũng sẽ dán lên cho người khác." Tôi ý vị thâm trường nói tiếp, "—— đó là 'thế thân', hay còn gọi là kẻ gánh tội thay. Cẩn thận đừng bị lừa."

Tôi không cách nào tiết lộ thân phận của Sasaki Nobuko, nhưng đưa ra nhắc nhở như vậy, cũng có hàm ý.

Người đàn ông Kunikida Doppo này, thậm chí còn đơn thuần hơn so với chính bản thân hắn nghĩ.

—— cẩn thận một chút.

Tôi rũ mắt.

—— đừng bị lừa.

50

Tôi hoàn toàn có thể tin tưởng ——

Sasaki Nobuko là Lam Sứ.

Nhưng cô ta không để lại bất kì chứng cứ nào có thể khiến đầu ngọn súng chỉ vào mình, thậm chí nguỵ trang thành sự tồn tại nhạy cảm nhất —— thất lễ, là nạn nhân tỉnh táo duy nhất trong giai đoạn hung hiểm này.

Cô ta không lên sân khấu, nhưng ẩn nấp phía sau màn, thao túng rối gỗ.

—— đúng vậy, con rối.

Ý chỉ tất cả những "thế thân" của cô ta.

Nhưng điểm này lại vừa lúc là manh mối quan trọng.

Ngay cả khi cẩn thận đến mức không để lộ dấu chân, lúc tìm kiếm "con rối" tiếp theo, cũng không thể tránh khỏi phải tiếp xúc với người khác.

—— phải làm thế nào đây?

—— phải làm thế nào để tóm được điểm yếu của cô ta?

Tôi cười lạnh một tiếng.

Chỉ cần lần theo sợi dây điều khiển rối, sẽ phát hiện được kẻ chủ mưu.

51

A, được mỗi ngày nghỉ xả hơi cuối tuần, thế mà hỏng hết.

Tôi ngáp một cái, tự tết cho mình một bím tóc.

Thứ hai phải đi làm lúc bảy giờ sáng, tuy rằng chủ quán thường xuyên không xuất hiện, nhưng nếu tôi đến trễ, tiền thưởng tháng này sẽ xong đời.

Tất cả đều cần!

Tiền lương!

Tiền thưởng!!!

Ai cũng không thể ngăn cản tôi nhận lương ——!!

"A, Akari?" Chủ tiệm chớp mắt với tôi, "Bạn trai em bảo rằng gần đây hơi mệt mỏi, đã đến xin nghỉ giúp em rồi, em không cần phải tự mình tới đâu?"

—— thất sách!!

52

Không thể hẹn hò, công việc bị xin nghỉ, có thể làm gì?

Tôi có chút uể oải.

Nhưng không được bao lâu...... Tôi nghe được tin bạn trai mình bị thương.

"............"

Đm.

Ai dám đánh hắn?!

"Ừm ~ là Akutagawa Ryuunosuke của Mafia Cảng." Dazai chớp mắt, "Sao thế, Akari-chan muốn đi báo thù cho Kunikida-kun à? Tuy rằng tôi không cảm thấy em đánh thắng được."

"......"

À.

Ra là người kia.

"Tôi đương nhiên đánh không lại." Tôi cong cong mặt mày, "Nhưng không sao cả."

" 【Hoa nơi vực thẳm

—— Điêu tàn."

Mục tiêu: Akutagawa Ryuunosuke.

Ngày hôm sau, trên báo đăng một tin tức kì dị:

"Tối qua xảy ra một sự việc lạ lùng, theo điều tra, toàn bộ nam giới tên Akutagawa Ryuunosuke trên cả nước đều ăn phải gián trong bento của mình, bất kể là ở nhà ăn hay tự mang theo đều dính chấu, làm người ta nghĩ trăm lần cũng không ra ——"

"......"

—— thực xin lỗi, quấy rầy rồi.

—— tôi không biết còn có thể ảnh hưởng trên diện rộng như vậy.

5

Thật ra, việc điều tra danh tính hung thủ chỉ cần dựa vào một câu của Edogawa Ranpo là có thể tìm ra.

Vấn đề ở chỗ, ...... người ta đi công tác rồi.

Không thể không nói, Sasaki Nobuko nhân cơ hội này mà ra tay thì đúng là khôn khéo.

Sau sự kiện ở bệnh viện bỏ hoang, hiện tại lại chôn bom, nói cái gì nếu không dỡ bỏ thì sẽ chết hơn trăm người, còn gửi tin tức cho Công ty thám tử.

Suy xét đến việc lúc trước có gắn camera ở bệnh viện, mục đích của cô ta hẳn là làm tổn hại danh dự của Công ty......

Nhưng mà cái bị chụp lại chỉ là cảnh Kunikida cố chấp bắt lấy song sắt nhà giam không chịu buông tay.

Hơn nữa tất cả nạn nhân đều còn sống là sự thật, người sáng suốt có thể nhìn ra, Công ty thám tử đang cứu người.

Nói cách khác, trừ bỏ một vài anti-fan...... Kế hoạch của "Lam Sứ" coi như thất bại.

Nếu giao cho tôi việc đi gỡ bom thì có lẽ rất dễ giải quyết, nhưng suy xét đến Akutagawa Ryuunosuke......

Tôi rất lo lắng toàn Nhật Bản sẽ nổ tung.

54

Nhưng cũng nhờ Akutagawa Ryuunosuke, tôi đại khái cũng nhận ra mình không quá chú ý năng lực của bản thân.

Không ngoài dự kiến, thứ bị năng lực của tôi ảnh hưởng không phải là "thân thể" đối tượng duy nhất tôi hướng đến, mà là "quần thể" bao gồm các đối tượng tôi không rõ ràng, như vậy một khi tôi sử dụng "Điêu tàn", khả năng cao sẽ bị phân tán theo bình quân số nhiều, không chắc sẽ tạo được bao nhiêu hiệu quả.

Độc khí có thể tan, nhưng Akutagawa Ryuunosuke chỉ ăn phải gián, thay vì nói vận rủi, không bằng bảo là đơn giản gặp xui.

Có lẽ "Nở rộ" cũng tương tự vậy...

Nhưng tôi căn bản sẽ không bao giờ có cơ hội kiểm chứng.

55

"Ngành đại học của tôi là Tâm lí tội phạm ——"

À, hoá ra là một người thạo nghề.

Tôi nghe Sasaki nói chuyện với Kunikida và Dazai, nhấp ống hút.

Cà phê của tiệm này không ngon bằng tôi pha.

Sasaki rốt cuộc có thể bình tĩnh lại sau sự kiện hãi hùng kia, có thể cung cấp cho Dazai và Kunikida một ít tin tức.

Nhưng tôi thực buồn rầu.

Vài suy luận về ma bom đều là thật, nhưng không hề dính líu một chút tới "Lam Sứ".

Người này tự xem mình là Moriarty* sao?

* Giáo sư James Moriarty là nhân vật phản diện trong bộ truyện trinh thám nổi tiếng của nhà văn Arthur Conan Doyle, cực kì thông minh khôn khéo, là đối thủ một mất một còn của nhân vật chính Sherlock Holmes.

Boss cuối âm thầm dắt mũi người khác đi phạm tội... Ngẫm lại, đúng là không được yêu thích cho lắm.

A, cá nhân tôi vẫn khá ưng giáo sư toán học* kia.

*James Moriarty vốn là một giáo sư toán học với vỏ bọc thiên tài hiền hoà, cho đến khi bị lật tẩy thành nhân vật phản diện.

Nhưng...... Liên lụy đến bạn trai tôi, chuyện này khiến tâm tình của tôi có chút không ổn.

Tựa hồ chú ý tới tầm mắt của tôi, Sasaki đầu tiên là ngẩn người, sau đó nhợt nhạt cười với tôi một cái.

...... Đáng chết.

Chẳng lẽ Kunikida thích kiểu con gái trông có vẻ ôn nhu này sao.

Tôi nhìn chằm chằm gương mặt tươi cười của cô ta, mặt vô biểu tình mà thổi một hơi vào ổng hút.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia