ZingTruyen.Com

[BSD] Đoá hồng có gai...

Chap 25

VuaCuu

Một ngày nghỉ của Atsushi đã đi tong trên chiếc giường, bởi Akutagawa.

Trong cả ngày hôm đó, Atsushi chỉ có thể cố gắng dùng hết sức lết cái thân đi tắm, còn lại ăn uống, nấu nướng là Akutagawa làm tất. Cơ mà nhờ một ngày liệt giường đó, cậu mới có thể rảnh rỗi để quan sát thói quen sống của anh. Hết ngày, bé hổ kết luận: "Thói quen sống lành mạnh, không hút thuốc, ở chung được!"

"Chỉ có một khuyết điểm duy nhất là thú tính! May mà Akutagawa không chơi SM, không là mình chả khác gì Chuuya-nii rồi!" - Cậu lăn qua lăn lại trên giường tự nhủ - "Mà dạo này hình như Dazai-san nghe lời anh ấy hơn? Chắc hôm nào nhờ Chuuya-nii chỉ giáo cách đối phó với Akutagawa mới được! Ừm, quyết định vậy đi!"

Chúc bé hổ tiếp thu tốt, vận dụng ngon lành vào cuộc sống!😏

- Jinko!

- Hôm nay bỏ đi! Em chỉ vừa mới bớt đau nhức thôi!

- Sao anh chưa nói gì cả mà...

- Giờ này còn làm gì được ngoài "chuyện đó"? Đồ ngốc!

- Không cho thật à? - Anh cười khổ, lay lay Atsushi nằm trên giường đang quay lưng về phía mình.

- Ngủ đi! Mai phải đi làm rồi!

Anh ngậm ngùi bước lên giường, nghe lời cậu mà yên lặng nằm đó.

Thấy mới gần nhau một thời gian ngắn mà cậu lại có vẻ bắt nạt anh quá, Atsushi quay lưng lại nằm hướng mặt về phía người kia, trao cho anh một cái chạm môi.

- Thói quen sống tốt, biết nghe lời, thưởng đấy! Ry-u-no-su-ke!

Nụ cười của cậu đẹp và ấm áp như vầng trăng sáng rực ngoài kia.

- Tất nhiên, vợ tương lai của anh! - Akutagawa vừa nói vừa hôn lên bàn tay có đeo nhẫn của cậu - Sao anh làm em thất vọng được? Mà em mới gọi gì đấy?

- Không biết đâu~~! - Cậu cười tủm tỉm quay lưng đi.

- Này!! - Akutagawa hầm hừ - Anh hỏi lại, em mới gọi anh là gì? Hả, A-tsu-shi của anh?

Tay Akutagawa vòng qua ôm lấy cậu.

- Ryunosuke! Hì hì~~! - Atsushi cười híp mắt.

- Gọi vậy luôn đi! - Anh yêu cầu.

- Cưới xong rồi gọi!

- Lễ cưới này quyết định được nhiều thứ quá nhỉ?

- Nó đáng giá mà! Thôi ngủ đây!

~Bed time~

__Sáng hôm sau__

- Chào buổi sáng mọi người!

- Yo! Atsushi-kun! - Dazai vẫy tay chào cậu.

- Thật bất ngờ khi hôm nay anh lại đến sớm đấy!

- Con người đôi khi cũng phải thay đổi chứ!~

Đúng! Dazai đã thay đổi vì một tác nhân nhân tạo: Vợ. Chẳng là...sáng sớm Chuuya thức dậy đúng giờ sinh học của mình và kéo anh dậy luôn. Vì cách gọi dậy ngọt như mía lùi nên cá thu không thể làm giá treo mũ khổ công vô ích được.

- Anh được nghỉ tận một tuần cơ mà?

- Ở nhà buồn quá nên Chuu-chan và tôi đi làm luôn cho rồi! - Dazai nhún vai.

- Atsushi-kun! Đi chơi vui không? - Ranpo hỏi Atsushi một câu sau 3 ngày không gặp, điều mà có lẽ mọi người cũng đang muốn hỏi.

- Có ạ! Chúng em còn tổ chức tiệc sinh nhật cho Chuuya-nii nữa! Còn một điều cực bất ngờ đó là...

- Là gì? Là gì?? - Mọi người vây quanh Atsushi, trừ Kunikida. Họ thi nhau đoán mò.

- Dazai-san đã cầu hôn Chuuya-nii! Chiếc nhẫn cưới đính viên kim cương chọi chó chó chết ấy!

- Ồ?! Dazai-san, từ khi nào anh giàu quá vậy? - Anh em Tanizaki hỏi với khuôn mặt khá-là-nghi-hoặc.

- Kết hôn là chuyện quan trọng của đời người mà! Tôi định đợi đến lúc nào đó thích hợp hơn nhưng... Khi tôi nghe điều ước cuối cùng của em ấy là phải do mình thực hiện thì tôi muốn hoàn thành nó ngay! - Anh vừa kể vừa tự hào chỉ chỉ vào chiếc nhẫn của mình cho mọi người xem. - Trùng hợp là bậc trưởng bối nhà trai nhà gái ở đó cả!

- Ể?! Thống đốc cũng đến ư? - Người phản ứng như thế chắc chỉ có mình Ranpo, bệnh nhân dương tính với virus Fukuzawa-con.

(Điều đó không có nghĩa là tôi không chèo RanPoe nhé!)

- Ừm! Ngài ấy đi với Mori-san! - Atsushi trả lời hộ.

- Sao ngài ấy nỡ lòng nào mà không mời tôi chứ~~?

- E hèm! - Một âm thanh bất ngờ vang lên ngoài cửa phòng làm việc.

- Thống đốc! - Cả phòng nghiêm túc cúi chào.

- Tại sao ngài lại bỏ tôi hả Thống đốc???

- Làm xong hết chục vụ này! Tôi sẽ khen cậu! - Ông đưa thông tin cho Ranpo rồi rời đi.

- Yes sir!! - Và đó là cách làm anh ta không đoái hoài gì nữa.

- Vậy khi nào làm lễ cưới nhớ mời chúng tôi đấy nhé! - Cả đám quay lại chuyện của Dazai.

- Tất nhiên! Atsushi-kun cũng vậy nhé! - Dazai chỉ chỉ vào tay trái của cậu.

Đánh lạc hướng thành công~

- Hể?! Chiếc nhẫn này từ đâu ra vậy Atsushi-kun/-san ? - Cả đám đều đang hướng mắt về phía chiếc nhẫn của cậu.

Tuy nó trông không sang chảnh như của Dazai, nhưng vẻ đẹp đơn giản cùng với ánh bạc lấp lánh của nó lại rất hợp với cậu. Có vẻ như người mua rất hiểu Atsushi. Chiếc nhẫn như đúc kết từ tính cách của cậu người hổ. Hay nói đơn giản, chiếc nhẫn bạc này thật sự là "đo ni đóng giày" cho Atsushi.

- À... Ừm... Thôi đừng nói chuyện này nữa mà!! - Cậu ngại ngùng.

- Của Akutagawa-kun tặng đấy! - Dazai ngồi ở bàn làm việc, tách khỏi đám đông mà phát ngôn luôn làm đám đông hướng đến.

- Biết~ngay~mà! - Cả hội nhốn nháo.

- Mọi người không biết đâu! Hôm qua Akutagawa anh ta có đến nhà trọ của bọn tôi, nói rằng Atsushi-san sẽ dọn qua nhà anh ta ở rồi vơ hết đồ của anh ấy luôn! - Hiếm khi Kyouka lại châm dầu vào lửa thế này.

- Thật à?? - Căn phòng ngày càng ồn ào hơn.

Và sự mất trật tự kết thúc bằng một câu nói của Kunikida, yêu cầu cả bọn quay về bàn làm việc.

__Một ngày nữa lại kết thúc, ai về nhà nấy, tất nhiên là trừ Atsushi__

Dazai đi trên đường, đang nghĩ nên nói như thế nào để Chuuya về nhà mình ở như Shin Soukoku...

Cứ nghĩ như thế và đi luôn đến nhà giá treo mũ~

Cùng lúc đó, Chuuya đã đi làm về, gặp xác ướp trước cửa nhà mình.

Tâm linh tương thông??

- Dazai? Anh đến đây làm gì? - Cậu không ngạc nhiên cho lắm.

Bình thường anh chủ động tìm cậu đa phần không không phải chuyện tốt, mà mỗi lần như vậy cậu đã chuẩn bị đón tiếp mọi thử thách rồi. Nó xảy ra thường xuyên như cơm bữa, Chuuya chẳng còn bất ngờ mấy...

- Nhớ em~!

- Bỏ cái lí do củ chuối đó đi! Nói chuyện đàng hoàng!

- Dọn qua nhà anh ở đi!

- Thẳng thắn gớm?!

- Thì em bảo "nói chuyện đàng hoàng" mà!

- Sao lại phải dọn? Cưới hỏi gì đâu mà đã... - Cậu đỏ mặt lần thứ N* trong bộ này.

- Thôi mà, thôi mà! Hai đứa kia đã ở chung với nhau rồi đấy!

- Anh thân là bậc tiền bối mà lại ganh đua với một đứa học trò thế hả? - Cậu vừa nói vừa mở cửa nhà.

- Với lại nhà em cũng xa Trụ sở Mafia Cảng hơn nhà anh mà!

- Vào nhà cái đã! - Phớt lờ lời anh nói, cậu rảo bước vào nhà.

- Hình như đây là lần thứ hai anh vào nhà em nhỉ?

Một tiếng "Ờ!" rõ nhạt. Có vẻ cậu đang mệt.

Anh theo cậu bước vào, lo dán mắt vào xung quanh, nhìn trên ngắm dưới nên vấp bậc tam cấp té đo sàn.

- Cho cái tội đầu óc lên mây, mắt để trên đỉnh đầu! - Cậu tranh thủ chọc ghẹo anh, nhưng vẫn đưa tay đỡ anh dậy.

- Giận Chuu-chan rồi~!

- Ăn cua hết giận!

- Không phải ăn em à?

- Vô vị!

__Ăn tối already__

- No quá~! Cua là mỹ vị!!

- Anh định tối nay ở đây luôn à?

- Được không?

- Được thì được thật... Nhưng không được làm gì đồi bại đâu đấy!

*Gật gật* - "Mày phải nhịn, Dazai! Ngày tháng còn dài... Trước mắt dụ em ấy dọn qua nhà mình ở cái đã!"

Ai đề nghị gọi Kouyou canh chừng Dazai điểm danh? ~

__________________________

Đã tắm rửa sạch sẽ, đến giờ ngủ...

Yên lặng~~Lặng yên~~

___Sáng hôm sau (lần thứ N*)___

Thật sự mà nói, nguyên đêm hôm qua chẳng có gì xảy ra cả!

Chuuya mở mắt, với tay che bớt ánh nắng bình minh, và thấy người bên cạnh đã thức từ khi nào.

- Chào buổi sáng, lão bà!

- Chào... Chào buổi sáng... lão công! - Cậu ngại ngùng đáp lại.

- Em suy nghĩ về việc hôm qua chưa?

- Vẫn là câu đó: Tổ chức lễ cưới đi rồi tính!

- Vậy 5/5 này được không?

- 5/5...? Sớm thế? Tức là 3 ngày sau đấy!!

- Đúng vậy! Anh lên kế hoạch cả rồi! Hôm qua Akutagawa-kun có gọi, bọn anh bàn với nhau về việc tổ chức một lễ cưới thật hoành tráng cho cả bốn cặp đôi! - Anh vừa nói vừa huơ huơ tay - Đồng thời chúc mừng sinh nhật Atsushi-kun luôn!

- Bốn cặp?! Còn cặp nào à?

- Ranpo-san và Poe-kun của Guild em để đâu rồi?

- À... Cái tổ hợp đã nhốt em vào sách đó! Mà 5/5 sinh nhật nhóc hổ?!

- Đúng đúng!!

- Vậy... Chắc không còn cách nào khác nhỉ? Em cũng muốn chúc mừng sinh nhật nhóc ấy!

- Đồng ý rồi đấy nhé?

- Ngày tốt không đấy?

- Đảm bảo! Chỉ đợi em đồng ý thôi! Hai nhà lãnh đạo của chúng ta cũng đã tán thành ngày đó rồi đấy! Và đặc biệt... Việc này là món quà bí mật cho Atsushi-kun, đừng nói cho cậu ta biết nhé?

- Tất nhiên!

Hai người đã bàn bạc xong, liền lăn xuống giường vệ sinh cá nhân và ra ăn sáng, rồi ai đi Trụ sở người nấy.

Bật mí một chi tiết quan trọng: Khi đến Trụ sở, Dazai, Fukuzawa có gọi cho Mori bàn về cái gì đó...! Vâng, chính là cái gì đó....! Muốn biết " cái gì đó" là cái giống gì thì cứ hóng chap mới nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com