ZingTruyen.Info

[BSD] Đoá hồng có gai...

Chap 22

VuaCuu

Sau khi quan hệ của Shin Soukoku đã tiến thêm một bước, trong mọi hoạt động họ không còn câu nệ khi hợp tác với nhau nữa. Thân là thuyền trưởng và thuyền phó, Soukoku đã rất vui mừng. Cuối cùng hai người cũng không cần phải mệt mỏi xử lí những lần đánh nhau của hai bạn trẻ nữa.

Cái gì cần đến rồi cũng phải đến! Màn đêm đã buông xuống, những tia nắng nhường chỗ cho nguyệt quang đêm rằm sáng vằng vặc cả bầu trời. Đặc biệt, khí hậu vùng biển thật mát mẻ. Từng cơn gió nhẹ thổi qua làm con người thấy thanh thản, thoải mái. Đúng là đặc trưng vốn có của một điểm du lịch!

Nhưng hình như bãi biển mang vẻ đẹp huy hoàng này ngày qua ngày lại ít khách hơn. Nguyên nhân thì toàn cầu đều biết. Các độc giả trả lời thử xem? Vâng, và rất bất ngờ khi nhóm 4 người mà chúng ta đang nói tới lại có gan đi du lịch vào lúc này. Đặc biệt lại không-thèm-đeo-khẩu-trang! Tương lai 4 mạng này sao thấy khó giữ quá... Tôi sẽ rất bất ngờ nếu qua chuyến du lịch này họ đều không bị ho khan, đau rát họng, sốt,... hay kết quả xét nghiệm là dương tính.😅

Mà hai vị nhà lãnh đạo đáng kính cũng vậy chứ khác gì!

Chẳng là F1 đang tận hưởng phần thưởng rồi, F2 lại xin nghỉ phép, còn P ở lại cũng khá là chán. Hai nhà lãnh đạo hai tổ chức trong lần gặp mặt kể trước đã bàn với nhau về việc đi đâu đó chơi một hai ngày giải khuây. Cuối cùng lựa chọn của thuyền này là ra biển ấy mà!

- Yukichi! Đi nhanh tới căn resort kia nào! Đêm xuống tối mịt rồi kìa! - Mori trong hình tượng một vị khách du lịch mặc bộ quần áo đúng-chất-đi-biển (áo phông trắng, khoác ngoài áo Hawai mùa hè, quần short) gọi ông bạn với giọng mệt mỏi, tay xách một chiếc va li khá gọn.

Fukuzawa thở dài, chầm chậm từng bước "lết" theo. Tay xách bao nhiêu là đồ, phần lớn là đồ của Mori. Quần áo chẳng khác gì ngày thường - kimono.

Và hiện trạng chung của hai người là không đeo khẩu trang! Làm bậc trưởng bối kiểu gì...

Cuối cùng cũng lết tới căn resort. Mặt tiền hướng ra biển, phong cảnh cực kì đẹp! Từ ban công có thể nhìn ra phía biển xa cực xa vẫn rất rõ.

- Mệt quá! Bác sĩ Mori! Cậu mang theo cái gì mà lỉnh kỉnh thế này? - Fukuzawa ngồi trên sofa thở gấp vì mệt. Cũng phải, có tuổi rồi mà!

- Đồ dùng thông thường thôi! - Mori vừa mở cửa phòng để cất đồ vừa nói. - Chỉ là quần áo thì vài chục bộ!

- Lúc về tôi cho cậu tự mang! Đi có một hai ngày mà đem cho nhiều!

- 50-50 đi mà! Ta cũng già rồi chứ bộ! - Gen quy định tính trạng làm nũng của dàn công chắc di truyền từ ông Mori Ougai đây!

Nhưng nhận lại luôn là sự từ chối thẳng thừng của thụ~

Và dàn công cuối cùng đành phải nghe lời vợ...

Hai người ra ban công ngắm biển đêm. Chẳng có gì, chỉ có biển, cát và hàng dừa. Vầng trăng tròn đang soi bóng mình lên đại hải rộng lớn, làm màn đêm nổi bật lên ánh sáng vàng nhạt, ấm áp...

Bỗng:

- Con cá thu này!!

- Ha ha... Em có giỏi thì bắn~trả~đi...!

- Đứng lại đó!!! Dazai!!!

- Ha ha ha... Ngươi ướt như chuột lột rồi kìa Akutagawa!

- Này thì lơ là! Đấy! Jinko ngươi giờ cũng có khác gì đâu!

Vâng vâng... Không khí yên tĩnh của bãi biển bị phá tan bởi tiếng hò reo của bốn-mệnh-nào-đó-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó! Chẳng là Soukoku và Shin Soukoku của chúng ta đang chơi bắn súng nước trên bãi biển chứ không phải khủng bố gì!

__Hãy xuất hồn về 5 phút trước~__

- Này, ra biển chơi cho mát đi! - Dazai lên tiếng đề nghị khi cả bốn người đều đang xem ti vi.

- Đi ngay và luôn! - Chuuya và Atsushi đang chán không có việc gì làm liền đồng ý ngay.

Akutagawa không nói gì, cả bọn đi đâu anh đi đó. Dù thật ra trong lòng rất vui...

Thế là cả đám xách súng nước Dazai mang theo lúc sáng ra bãi biển mà bắn nhau, cười cười nói nói rôm rả, rượt nhau bắn ướt hết cả quần áo. Một khung cảnh hỗn độn nhưng vui tươi của tuổi trẻ.

- Ồ! Dazai-kun và Chuuya-kun cũng ở đây này! Có cả Akutagawa-kun và người hổ bên các ngươi nữa?! - Mori ngạc nhiên chỉ tay về cái đám nhốn nháo ở dưới. - Thảo nào cậu ta lại xin nghỉ phép 3 ngày!

- Trùng hợp thật! - Fukuzawa cũng đồng ý thế.

- Xuống chơi với họ không?

- Bác sĩ Mori! Đeo khẩu trang vào!

- Chết thật, chết thật! Sáng giờ quên béng... Cậu cũng cần đấy!

- Tất nhiên! Tôi gần xuống lỗ rồi nhưng ít nhất là bây giờ vẫn chưa phải lúc!

Hai ông bạn già cẩn thận mang khẩu trang vào rồi đi ra bãi biển.

- Chào~buổi~tối! - Mori đến gần cái đám nhốn nháo kia vẫy tay và "phụt" một cái -> Ướt áo!

- Thống đốc?! | - B...Boss?! - Cả hội đều rất ngạc nhiên.

- Hai ngài cũng đi du lịch ở đây à? Trùng hợp nhỉ? - Dazai hỏi.

- Đây là lí do tôi mang nhiều quần áo... Hở tí là bẩn! - Mori quay sang nói với Fukuzawa, cởi ra phẩy phần phật cái áo và lập tức quay lại trả lời - Ờ! Trùng hợp thật đấy!

- Chúng tôi ra hóng gió thôi! Các cậu cứ t...

- ĐỨNG LẠI CHO TA HÀNH QUYẾT!! - Lời Chuuya cắt ngang, bốn người vô tư tiếp tục cuộc chơi ngay cả khi Fukuzawa nói chưa hết câu.

- Đúng là tuổi trẻ! - Mori đã thay áo xong với tốc độ âm thanh.

Hai người già toan bỏ đi thì Dazai lén cả hội chạy lại gọi họ:

- Hôm nay sinh nhật giá treo mũ, ai cũng biết trừ em ấy! Vừa hay hai ngài ở đây, cùng tham gia luôn nhé? Ba người chúng tôi đã bí mật chuẩn bị tiệc rồi!

- Bọn ta có mang quà gì đâu? Các cậu cứ tự vui vẻ đi! Hai tên già chúng tôi về nghỉ ngơi! - Mori chỉ tay về phía căn resort của mình.

- Ôi dào! Cứ đi cho vui! Có sự tham gia của cấp trên là niềm vinh dự của em ấy đấy! Vả lại, hai căn resort sát cạnh nhau mà, có say thì đi vài bước là tới rồi!

- Ồ?! Thế à? Vậy xoã thôi, nhỉ? - Mori hỏi ý Fukuzawa.

- Lâu lâu thoải mái một lần cũng không tệ... - Vậy là ông đã đồng ý!

Sau khi nhận được câu trả lời, Dazai vẫy gọi cả hội vào trong thay quần áo.

- Đi chỗ đông người thì đeo khẩu trang đi chứ! - Mori nhắc đám trẻ lời mà Fukuzawa đã nói với mình. (😏)

- Vâng! - Bốn người hiểu được lí do tại sao nên hô to cho hai boss già nghe thấy, vừa hò reo vừa chạy vào nhà.

__Đã đến 7h tối__

Mọi thứ sẵn sàng!

Người cuối cùng, Chuuya đã tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo hoàn tất. Nhưng khi cậu bước ra ngoài phòng khách, chung quanh tối om, chẳng thấy gì cả. À không, hình như có ánh nến!

Đột nhiên:

- Happy birthday, Chuuya!

Đèn bật sáng, trước mặt cậu là một chiếc bánh sinh nhật trông rất đẹp mắt, nổi bật với dòng chữ "Happy birthday Nakahara Chuuya" màu đỏ tươi, ngay bên dưới có đề: 29-4-2020, cắm hai ngọn nến hình số 2 và 3. Hay nói hôm nay là sinh nhật lần thứ 23 của Chuuya!

- Ba người bọn anh đã tự tay làm đấy! Ý nghĩa không? - Dazai cười tươi hỏi chính chủ - Có hai nhà lãnh đạo đến nữa đây này!

Bàng hoàng hết một lúc, cậu mới nói được câu "Cảm ơn mọi người!"

- Nào, nhanh thổi nến rồi ước đi! - Dazai giục cậu.

- Ờ...Ừm! - Chuuya gật đầu rồi làm theo lời anh. - Vậy 3 điều tôi muốn gửi đến Chúa là...

- Điều ước thứ nhất, quan trọng nhất, tôi ước Yokohama này sẽ mãi mãi bình yên!

"Vĩ đại!" - Mọi người nghĩ.

- Điều ước thứ hai, tôi ước Mafia Cảng và Tổ chức Mật thám Vũ trang có thể giữ mối quan hệ luôn tốt đẹp!

"Sẽ" - Hai boss giao lưu bằng ánh mắt.

- Điều ước cuối cùng, tôi muốn ước: Dazai Osamu sẽ thành công trong việc thuyết phục tôi kết hôn với hắn! Buộc hắn phải chung thủy với tôi, mãi mãi!

*Phù* - Cậu thổi tắt hai ngọn nến.

- Chuuya! - Dazai gọi cậu.

Anh một chân quỳ xuống đất, trước mặt cậu, trước mặt mọi người, mở một cái hộp nhỏ ra, tay trái đặt lên ngực...

- Cưới anh nhé?

Nói rồi anh cầm tay cậu, đặt lên đó một nụ hôn.

Trước mặt bàn dân thiên hạ, anh đã cầu hôn cậu, không chút do dự hay xấu hổ. Cả đám nghĩ "Tới đi, đồng ý đi!" và cậu thật sự đã đồng ý!

- Ừm! - Chuuya bất ngờ vì anh lại dám làm như vậy trước mọi người nên lập tức gật đầu, xúc động làm đại hải ngấn lệ. Cậu ôm chầm lấy anh - Em chỉ đợi câu này của anh thôi!

- Ồ!!! - Cả hội chẳng biết nói gì hơn khi đang bị thồn cẩu lương và đường ngập trong mồm lẫn não thế này, chỉ có thể cho đôi vợ chồng này một tràng pháo tay.

- Điều ước thứ ba của em đã trở thành hiện thực rồi đấy! - Dazai vừa nói vừa đeo chiếc nhẫn VÀNG hàng thật giá thật cho cậu, sau đó trao cho cậu một nụ hôn nồng cháy. - Tuy không phải ở nhà thờ, nhưng anh muốn thực hiện điều ước đó ngay lập tức!

- Vậy em ghim vụ này đấy! - Chuuya ghẹo Dazai, chọc chọc vào trán anh, cười hạnh phúc.

-Chắc~chắn~sẽ~không~làm~vợ~ thất~vọng! - Anh nói chắc mẩm từng chữ một. - Vậy đêm nay...

- Cho ngủ chung đấy! - Cậu đã bỏ lệnh cấm lúc sáng.

Tuy nhiều người truyền miệng rằng nói điều ước thành tiếng là không linh, nhưng cậu đã phá lệ, nói ra tất cả cho mọi người nghe. Vì cậu hiểu ra rằng, mọi điều ước vốn vẫn phải do chính con người hoàn thành. Tất nhiên điều cuối có chút xấu hổ...

- Chuuya! Tặng em này!

- Romanee-Conti?!!! Loại lâu năm nữa chứ! Đâu ra vậy?

- Anh đặt mấy hôm trước! Cái lần em xém ném một quả bom trọng lực vào người cô gái giao hàng ấy!

- Thì ra cô ta nói dành cho em là có ý này!

- Chần chờ gì nữa! Khui thôi!!

Cả đám tiệc tùng tới 11h đêm, ai cũng say mèm. Đợi khách quý về rồi, bốn người "phân theo thuyền mà ngủ".

Kết quả:

Soukoku động phòng. Như anh đã hứa với cậu, no SM!

Shin Soukoku tác dụng với nhau, xúc tác rượu -> Xảy ra phản ứng hoá học.

Ở bên hàng xóm, Mori và Fukuzawa cũng như hai cặp trên nốt!

Nói chung, đêm nay là một đêm rất hạnh phúc của cả sáu người. Ba CP đã tiến thêm "nhiều bước"! Cùng chúc mừng họ nào!!

__________________________

À, nghe lời bác sĩ Mori và Thống đốc Fukuzawa, đeo khẩu trang vào khi ra đường nhé! Mong các độc giả có thể tự bảo vệ tốt sức khỏe trong mùa dịch!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info