ZingTruyen.Info

[BSD] Đoá hồng có gai...

Chap 21

VuaCuu

- Bây giờ đến thành phẩm thứ hai, trà Earl Grey! - Chuuya thông báo - Các cậu nói không biết gì về loại trà này nhỉ? Tôi thông tin cho biết đôi chút nhé!

Hai bạn nhỏ khẽ gật đầu.

- Trà "Earl Grey" - Trà Bá tước Anh Quốc là loại trà được tiêu thụ nhiều thứ 2 trên thế giới và là một trong các loại trà phổ biến, nổi tiếng nhất ở phương Tây, được đặt theo tên của Earl Grey đệ nhị - thủ tướng Anh Quốc trong thập niên 1830. Theo truyền thuyết, loại trà này được khám phá ra bởi Charles Grey khi ông làm đại sứ Anh tại Trung Quốc. Ông đã cho bổ sung tinh chất quả Bergamot vào trà, tạo nên mùi thơm sang trọng, trầm lắng, đúng như tên gọi "Bá tước" của nó.

- Oa! Một bề dày lịch sử thật đáng kinh ngạc! - Atsushi trầm trồ, Akutagawa cũng thích thú không kém.

Nếu Dazai đã nói về lịch sử của loại trà này rồi thì đến lượt Chuuya nói về công dụng của nó.

- Trà Bá tước là dòng trà bán chạy nhất của AHMAD bởi hương thơm đặc trưng của tinh dầu quả Bergamot - loại quả nổi tiếng giúp xua tan stress, căng thẳng đầu óc và an thần ngoài ra còn hỗ trợ tiêu hóa kết hợp với trà tạo hương thơm thanh mà lắng đọng tạo cảm giác dễ chịu, có thể uống vào bất kỳ thời điểm nào trong ngày. Khi ta cần một thức uống giúp tỉnh táo vào mỗi sáng hay một tách trà giúp thư giãn trước khi đi ngủ, Trà Bá Tước có thể đáp ứng được tất cả. Loại trà này đã được trao giải Great Taste Award!

- Vậy mà mình không biết mới đáng nói! - Atsushi quay sang đối thủ cười cười.

- Mất mặt quá! - Akutagawa lấy một tay che mặt mình, thở dài.

Hai người dõi mắt theo Soukoku đang nhâm nhi nhấp từng ngụm thành phẩm, hồi hộp chờ đợi kết quả vì họ đều mù tịt về cách pha loại trà nổi tiếng này. Lúc nãy họ chỉ biết làm công việc cơ bản nhất: Châm nước vào trà, đợi ngấm rồi lọc xác trà. Chấm hết! Không cần biết thế nào là đậm, thế nào là loãng.

- Nhóc hổ! Cái này là ly nước màu nâu chứ không phải trà! Quá loãng rồi! - Chuuya oka-sama đã bình phẩm ly trà của Atsushi như thế. - Còn của Akutagawa thì ngược lại, đậm hơn so với tiêu chuẩn! Nếu cứ uống như thế này thì tối mất ngủ ấy chứ dễ ngủ cái nỗi gì?!

- Bái phục hai cậu! - Dazai lẫn Chuuya đều lắc đầu trước hai thành phẩm tai hại này.

- Nghe cho kĩ để rút kinh nghiệm! Để pha trà Earl Grey ngon, đầu tiên sử dụng khoảng 3 - 4 g trà Earl Grey hoặc 1 gói trà túi lọc, rửa sơ qua nước sôi cho sạch bụi bẩn. Sau đó, ủ trà với 150ml nước sôi ở nhiệt độ 90 - 95°C trong khoảng 5 - 7 phút rồi mới lấy xác trà ra. - Chuuya tận tình chỉ dạy cho đôi trẻ bồng bột.

- Thật không muốn nói! Vòng này các cậu đều không được điểm! - Giá treo mũ đã đưa ra phán quyết cuối cùng.

- Các cậu có phản đối gì không? - Dazai hỏi hai đứa đàn em.

Cả hai chỉ lắc đầu, không dám nói một tiếng nào vì vừa bị chê cho xây xẩm mặt mày.

- Làm cho nhanh vòng ba để còn đi nghỉ! - Giá treo mũ bắt đầu cảm thấy mệt mỏi với hai đứa này. - Về phần công thức, hai cậu mỗi người đều có vài khuyết điểm khác nhau là ... abcdefghijklmnopqrstuvwxyz... (dài quá bỏ qua~) Và nhìn tổng quát thì nếu muốn có một nồi lẩu cua ngon thật sự, công thức của hai cậu cần phải bổ sung cho nhau! Chính chủ thích món này có ý kiến gì không? - Chuuya quay mặt ra sau hỏi Dazai.

- Mới để ý là nãy giờ vợ suy nghĩ giống anh đấy! - Dazai cười đáp lại người con trai nhỏ bé kia. - Các cậu thấy thành phẩm của đối phương thế nào?

- Quả thật... Nồi lẩu của Akutagawa có đầy đủ những điểm mà em không có.

- Ta cũng phải thừa nhận là món lẩu này của ngươi có những ưu điểm mà ta cần phải cải thiện ở nồi lẩu của mình!

- Vậy... 2-2! Cuộc thi kết thúc! Cho cơ hội khiếu nại lần cuối?

- Không có! - Shin Soukoku đồng thanh. Có vẻ cả hai đã vui vẻ hơn, thân thiết với nhau hơn.

- Chốt kết quả: hoà! Và với tư cách là người tổ chức cuộc thi, chúng tôi đề nghị hai cậu: KHÔNG ĐƯỢC ĐÁNH NHAU NỮA!

- Thật ra... Em cũng không muốn mà! - Atsushi lí nhí.

Akutagawa đã nghe được điều đó, đưa một tay về phía cậu nhưng mặt thì quay hướng khác.

- Sau này... Chỉ giáo nhiều hơn! - Anh vừa đỏ mặt vừa nói.

- Ừm! - Atsushi xúc động đến bật khóc, đưa tay nắm lấy bàn tay của anh, cảm nhận có chút hơi ấm.

- Này này, khóc cái gì? Người ngoài nhìn vào còn tưởng ta bắt nạt ngươi đấy!

Khi đảo mắt quanh đó thấy hai người bề trên đã đi nghỉ rồi, anh vươn tay ôm cậu vỗ vỗ lưng.

Atsushi có thể nói là vô cùng bất ngờ, mà cũng rất hạnh phúc. Cậu vòng tay ra sau ôm lấy anh, dụi dụi vào ngực áo Akutagawa mà cười. Akutagawa nở một nụ cười đẹp hiếm có vì bắt gặp cái hình tượng dễ thương ở cậu mà anh chưa từng thấy.

Thật ra từ "ngày hôm đó", cậu luôn định tìm cơ hội làm lành với anh nhưng bị ngăn cản bởi cái tính tsun ấy. Bây giờ họ đã tiến thêm một bước rồi! Chuuya và Dazai thật đúng là bậc kì tài trong ship! Ai cũng phải công nhận đây là thuyền trưởng và thuyền phó của cái chiến hạm này!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info