ZingTruyen.Com

[AllIsagi] The last red flower

Chap 4 Câu trả lời

anniemekeo

       Sau khi nghe Mạnh Bà nói vậy Diêm Vương cũng chỉ biết im lặng mà nghe những lời trách mắng của Mạnh Bà mà không thể phản bác lại dù chỉ một câu ... Có lẽ... bởi nó quá đúng hay chăng?
  
     Diêm Vương: Vốn dĩ Ta được sinh ra đã được ước định là không có cảm xúc... Nhưng kể từ khi đứa trẻ ấy được sinh ra Ta như được tiếp thu thêm về một kiến thức mà ta chưa hề biết đến sự tồn tại của nó, đó là cảm xúc....

     Diêm Vương: Em ý mang lại cho ta những cảm xúc của người bình thường. Cho Ta biết thế nào là vui, thế nào là buồn đồng thời đó là khi nào phải khóc. Ta - một người đứng trên vạn người nhưng chỉ quỳ gối trước đứa em trai mới sinh. Em ấy chính là ánh sáng trong cuộc đời đầy tăm tối của Ta.

     Diêm Vương: Nhưng khi e ấy tròn 5 tuổi thì lời tiên đoán ấy được đưa ra. Hỏi Ta có lo không? Lo chứ! Có buồn không? Buồn chứ! Có hạnh phúc khi thấy e trai của mình như vậy không ? Không, tại sao phải hạnh phúc bởi điều đó chứ....

      Diêm Vương: Ta không có quyền lựa chọn nào khác... Đến cả cha mẹ Ta - người sinh ra đứa trẻ được chọn cũng vì bảo vệ hai anh em mà trở thành tội đồ của mọi người ở Âm Phủ...
  

     Mạnh Bà: Chỉ vì như vậy... chỉ vì lí do đó mà Ngài... Ngài lại đẩy chính em trai của mình vào bước Đường Cùng này sao Hả... Trả Lời Tôi Đi...Tại Sao...Tại sao Ngài phải làm như vậy ... Tại sao... tại sao vậy...thằng bé có tội tình gì với Ngài đâu chứ...

     Mạnh Bà vừa nói vừa khóc nấc lên. Từng lời nói, từng câu nói đều chứa đựng tình yêu thương cũng như nỗi niềm sót xa cho số phận nghiệt ngã của một đứa trẻ non nớt

      Diêm Vương nghe xong thì im lặng hồi lâu rồi cất giọng quát ầm cả lên

      Diêm Vương: Thế Ngươi nghĩ Ta có quyền được lựa chọn không hả. Tất cả những linh hồn đang sống, đồ vật , cảnh quan hay đến cả quyền lực đều là của Ta . Nhưng Ta lại không có quyền được lựa chọn việc quyết định số phận của em trai ta. Tất cả đều phải nghe sự sắp xếp của những trưởng bối, bề trên. Người nói đi, Lí Do Gì Mà Ta Không Đau Lòng Cho Được! HẢ!!!
         

       Diêm Vương: Thân là trị vì của một vùng đất, nơi ở của những linh hồn đã khuất nhưng Ta chưa từng được hưởng cái thứ gọi là Hạnh Phúc... Năm Ta 5 tuổi đã bắt đầu làm việc của một người trị vì  thực thụ ta không còn được cái cảm xúc Hạnh Phúc bao quanh được nữa...Mà tất cả chỉ có Sự Giả Tạo, Sự Châm biếm, Những lời nói Công Kích, Những cuộc ám sát không hồi kết trước khi Ta bước vào thời kỳ trưởng thành . Đến khi đứa trẻ đó được sinh ra Ta mới một lần nữa được cảm nhận cái gọi là Hạnh Phúc nhưng nó thật sự quá ngắn ngủi đối với ta

      Diêm Vương: Khi thấy những cảnh mà em trai ta đã và sẽ trải qua ở nơi trần gian, lòng Ta đau như bị thiêu đốt dưới ngọn lửa của các tầng tầng lớp lớp dưới Âm Phủ đây.... Nhưng đó là những gì em ý phải trải qua để có được vinh quang của cuộc đời mình...

    Vừa nói, Ngài ấy vừa bế đứa trẻ đó vào trong phòng nghỉ ngơi. ' Đó là những gì em ý phải trải qua để có được vinh quang của cuộc đời mình...' một câu nói tưởng chừng như chứa đầy gian lao thử thách nhưng sau đó ta sẽ nhận lại được những gì tương xứng với thứ ta đã bỏ ra. Nhưng hiện tại thì luôn luôn khốc nghiệt với những con người mang trong mình sự ngây thơ trong sáng. Bởi tất cả... chỉ là ... thành quả của việc vẽ ra thế giới trong mơ của họ mà thôi...Có lẽ nó sẽ đúng nhưng với những trường hợp nhất định. Thứ mà ta muốn thấy chưa chắc là thứ là ta luôn thấy cũng như hạnh phúc ta đang được cảm nhận không chắc người khác cũng sẽ được cảm nhận như vậy. Cũng như hoàn cảnh của người khác không thể đặt vào hoàn cảnh của mình

      Ở đây Diêm Vương đã mặc phải một sai lầm trí mạng... Đó chính là đặt hoàn cảnh của Ngài vào trong hoàn cảnh của đứa trẻ hồn nhiên nhưng đang bị vấy bẩn ấy. Tất cả chỉ vì một lời tiên tri vô nghĩa nhưng lại sắp đặt được số phận của một người . Thật là hài hước

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com