ZingTruyen.Asia

[Blue Lock x Reader] Sweet Coffe

Chigiri Hyoma •Giáng sinh ngọt ngào•

GheditbucuaShoyo0710

_trong lúc đợi đơn được chốt thì tôi viết chap này cho đỡ buồn, chap này không có H đâu, chỉ có đón giáng sinh ngọt ngào cùng chàng "công chúa xênh đẹp" thôi💗
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Người ta hay nói trẻ con là tờ giấy trắng ngây thơ nhỉ?
Họ không hề nói sai. Nhưng điều này chả đúng tí nào về em, nít ranh mới 7 tuổi đầu đã đi tán hết mấy thằng cu non nớt chưa trả sự đời trong trường.
Ông trời đúng là phú sắc đẹp cho nhầm người mà, thay vì sử dụng nó cho việc nào đấy tốt đẹp thì em chọn đi phá đời của mấy thằng nhỏ thậm chí còn chưa mọc lông chym, tội cho tụi nó bị con quỷ thành tinh này chơi chán rồi bỏ như mấy con búp bê.
Những con búp bê cũ để rồi bị chủ nhân ruồng bỏ... rồi chủ nhân theo con mới:)
.
Thề luôn là cả khối chỉ có đúng một thằng chưa bị em tán, ai mà may mắn vậy? Đương nhiên là chàng "công chúa" xinh đẹp của em, Chigiri Hyoma rồi.
  Vì sao cậu chưa bị em đá động thì chả ai biết cả, mấy đứa bạn thân của em tự thắc mắc tự trả lời, đưa ra kết luận:
"do em và cậu là thanh mai trúc mã và vì ba mẹ là bạn thân của nhau nên nếu táy máy là em ăn cứk ngay"

nghe hợp lý đấy nhưng mấy friend sai rồi...thật ra cũng đúng một phần.
.
   Lý do ấy vậy mà lại đơn giản hơn tụi bạn em nghĩ, đơn giản chỉ là vì em không thích và đã tự vạch ra giới hạn cho bản thân mình với cậu, cậu rất tốt, là người bạn thân nhất của em nên em không muốn cậu yêu một con trẩu tre thích phá đời trai như em, em không muốn cậu buồn vì em đâu, ai lại nỡ để công chúa buồn cơ chứ?
...dù cho nếu bản thân có thích cậu thì nhưng nhất định phải dứt cái thứ suy nghĩ đấy ngay và luôn. May mà thứ tình cảm đó đối với cậu, em hiện tại chưa có...hiện tại thôi.
.
.
.
Thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng. Em và cậu đã cùng nhau trati qua bao kỉ niệm, nhiều lúc lại có trường hợp dở khóc dở cười, ở cùng nhau vui biết bao.
Em và cậu quyết định tiếp tục tiến tới cấp 2 cùng nhau.
Mùa đông năm ấy, mùa đông năm cuối tại cấp hai , em được cả tá lời mời đi chơi giáng sinh từ các nam sinh đẹp trai nhất trường.
Vẫn là cái nết thích hút trai đó của em, Chigiri ngao ngán nhìn cô bạn thân mình cười hề hề như con khùng khi tay ôm đống thư từ lũ trai kia. Chigiri khuyên nhũ em bỏ nết đó đi, không tốt đâu, nhưng em phán một câu khiến cậu im chả thèm cãi.

-"cậu thì biết gì chứ đồ trai tân chưa khui hàng bao giờ, vả lại cậu cũng có cả tá thư ngỏ lời mà cậu lại nói tôi"

-"...."-em đâu biết là cậu bạn của em đã vứt hết đống thư đó, cậu thật sự không có nhã hứng với mấy mẻ chân dài kia đâu. Cậu thích mẫu người chân ngắn ngắn, nết dô duyên hơn..chả biết nủaw, mỗi lần cãi lộn thì cậu có thể ôm trọn người ấy vào lòng và dỗ bằng nhan sắc của mình💅
.
.
.
.
Cuối cùng đâu cũng vào đó, như mọi năm em vẫn chọn đi cùng cậu ăn giáng sinh. Đám cu kia bị từ chối chắc cay lắm đây, em che miệng cười khằng khặc khi nghĩ tới biểu cảm của bọn nó. Đang tận hưởng niềm vui nho nhỏ thì em bị cậu bạn Hyoma gõ cho một cú rõ đau vào đầu. Cậu từ nãy đến giờ đã nhìn thấy hết cảnh con khọm khùng này cười hô hố rồi, nhưng khung cảnh này đã quá quen thuộc, cậu cũng chả buồn mắng em nữa rồi.
.
.
Cả hai đi cùng nhau trên con phố nhộn nhịp đầy đôi tình nhân tay trong tay ôm ấp, vì đây là khu dành cho các cặp đôi mà? Mà chả trách mấy cặp tình nhân lố lăng giữa chốn đông người kia được.

Ai nhìn vào cũng tưởng em và cậu là một đôi cả, cơ mà nhìn giống thật.

Trên phố có một vài nhiếp ảnh gia đi lòng vòng và sẽ hỏi các cặp đôi để chụp ảnh kỉ niệm, ai cũng biết và rất thoải mái với việc đó.
Nhưng khi một nhiếp ảnh gia nào đấy nhìn trúng và hỏi chụp ảnh cặp thì em đã ngay lập tức phủ nhận và giải thích, em đang tỏ ra như khó chịu với việc này?..điều đó làm cậu có hơi buồn đôi chút..
.
.
Cậu mua cho em một ly cacao nóng hổi rồi cùng em ngồi trước cây thông noel khổng lồ tại trung tâm mua sắm như mọi năm. Tuyết bắt đầu rơi những hạt đầu tiên, em ngước nhìn bầu trời đêm đầy sao kia,miệng thì cười tươi roi rói chả khác nào đứa con nít lần đầu thấy tuyết rơi.
Đỉnh đầu của em và cậu bắt đầu được phủ một lớp tuyết trắng mỏng, nhìn mớ tuyết kia chăm chú, em thầm đánh giá trong bụng rằng nó đúng là làm tô thêm vẻ đẹp của mái tóc màu đỏ rượu kia. Vươn tay, phủi phủi vài cái, mớ tuyết kia đã vơi đi không ít, trên đình đầu cậu bây giờ chẳng còn là mớ tuyết kia nữa, mà thay vào đó là một bàn tay nhỏ được bao bọc bởi chiếc găng tay bông do chính cậu tặng cho em.
.
.
.
Đồng hồ đã điểm đúng 0 giờ khuya, tiếng chuông từ các nhà thờ vang vọng khắp nơi trong thành phố, cả hai cùng nằm tay nhau đứng dậy mà đến bên sông, nơi mà cậu và em thường đi ngang trên đường về sau giờ tang học. Chả ai bảo ai phải ra đây cả, hai người chỉ đơn thuần là cùng suy nghĩ tới một nơi thôi.

Đứng ven sông, cậu lấy hết dũng khí mà choàng tay ôm trọn lấy em, mặt rúc vào hõm cổ hít lấy mùi hương dịu nhẹ trên người em. Em thoáng đỏ mặt rồi cũng thuận theo mà đưa tay vỗ vỗ lưng cậu như đang dỗ dành một đứa trẻ đòi mẹ.
Bỗng cậu trút sâu hơn vào hõm cổ khiến em hơi giật mình, mặt cậu thì đỏ bừng, miệng thì lí nhí vào tai em..

-"tuy chưa tới lúc tốt nghiệp nhưng..cho tớ xin khúc áo thứ hai của cậu nhé?"
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Hết rồi đó mấy bà, tự trả lời rồi tự suy diễn đi nha. Chúc mấy bà thi tốt.

*À trong trường hợp câu nói trên của Chigiri có nghĩ là một lời tỏ tình khéo dành cho những người ngại, không dám nói thẳng. Thường thì các nữ sinh sẽ dùng câu này vào lúc tốt nghiệp để thổ lộ với người mình thích, vì nếu dùng cách này thì dù cho có bị từ chối thì cũng éo quê. Nhưng tui thấy Chigiri nói vậy hợp hơn trong truyện này á

Cảm ơn mấy cô đã ủng hộ, tôi vui lắm, cứ cmt đi nha mấy cô, đó là niềm vinh hạnh của tôi.(thật ra là tôi đói cmt)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia