ZingTruyen.Info

[Blue Lock x Reader] Sweet Coffe

Bachira Meguru•chàng ngốc biết yêu•

GheditbucuaShoyo0710

Đơn của hai bạn đặt Bachira đây ạ

.
.
.
.

Em là một con bé vừa chập chững bước vào cấp 1 nhưng lại có tài năng hội họa tuyệt vời khiến giáo viên trong trường phải suy nghĩ rằng liệu con bé này có thực sự là học sinh tiểu học hay không vậy?
   Tranh của em không như mấy tranh bươm bướm, bông hồng hay ngôi nhà với mái đỏ tươi như những đứa con nít ranh tầm thường cùng lứa, tranh em ở một level khác cơ, nó ở cái tầm phải gọi là đỉnh cao.
.
.

  Ba má em đã phải căng não, đau đầu vì em đã liên tục đuổi các thầy cô giáo dạy vẽ đi vì lý do:
- "họ khinh thường trẻ con tiểu học như con, họ quá tầm thường, rập khuôn và nhàm chán. Con đuổi họ đi cho ba má đỡ tốn tiền thuê lũ ăn hại này". (Tội ông bà dà, ăn rồi báo không hà:)

-"con nói gì thì cũng nên tém lại nhé, hỗn với người lớn là má vả xéo cả mặt con đấy"
.
.
Một hôm nọ khi em đang ngồi đu đưa đôi chân ngắn củn của mình trên băng ghế dài ở công viên, cạnh bãi đất trống nơi mấy thằng cu chạc tuổi đang chơi đá banh.
Em đã cố tập trung để vẽ nhưng có vẻ cậu bạn đầu nấm kia lại thu hút hơn tập vẽ rồi. Vì cậu ồn vaiz lon, cả đám đều ồn, bà đây về nhà méc má, má mua luôn cái công viên này cho bà, hứ.
Cơ mà cậu đầu nấm kia phải công nhận là giỏi thật,  giỏi hơn cả triệu lần mấy thằng kia cộng lại nhân ba, đéo bằng một góc luôn chứ lị. Điều đó khiến bọn nó chán nản với việc chơi cùng cậu rồi bỏ về, xía đám hèn nhát, ừ thì cứ bỏ về đi cái bọn cả đời chỉ gắn mác nhục nhả.
.
   Chúng nó gọi cậu là đồ quái vật,cậu không quan tâm(thật ra là có), cậu chỉ cố gắng níu bọn vô dụng đấy lại để chơi cùng. Nhưng bọn nó đâu có chịu cảnh bị bỏ lại, bọn nó đi hết. Bỏ lại cậu cô đơn cùng trái banh trên tay, cậu bắt đầu lí nhí trong miệng, nói chuyện một mình.. nhìn mà thương...nên gọi khoa trị liệu tâm lý cho cậu ta không nhỉ?
   Em bỏ tập vẽ xuống ghế rồi đi chầm chậm tới trước mặt cậu. Cậu ngước lên nhìn em, đôi đồng tử vàng giản nở ra, bất ngờ trước hình ảnh bé gái cao hơn mình cả thước đang bắt chuyện với mình.
-Chà, lần đầu tiên có một người con gái bắt chuyện với mình đấy-?
.
-"tôi là t/b, h/b t/b còn cậu"- em nở một nụ cười nhẹ nhìn cậu

-"t/b...tớ là Meguru,Bachira Meguru, cậu cần gì à, hay cậu muốn chơi cùng tớ không"- cậu trông có vẻ khá bất ngờ khi gặp em. Nhưng khi dần chuyển về vế sau của câu thì cậu nhóc lại càng nói nhanh hơn và mang đậm tính phấn khích.Nhìn thằng cu lùn hơn mình một khúc lúc này chỉ muốn nựng thôi ah.

-"tôi sẽ chơi cùng cậu,dù sao thì cậu và tôi đều cô đơn và đang rãnh mà"

-" thật á!? T/b là tuyệt nhất đấy!"- mặt cậu rạng rỡ như ánh mặt trời vậy, cậu cười thật tươi với, em mừng như vớ được vàng ấy

/bạn ơi, chúng ta mới gặp nhau thôi đấy^^/-dòng suy nghĩ trong bụng này rồi cũng tan biến trước sự đáng yêu của cậu nhóc kia. Lễ nghi, kính ngữ gì tầm này nữa cơ chứ, cưới mau thôi.
.
.
.
-"mà cậu biết chơi bóng đá không"

-"um.....không"
.
.
.
Sau một hồi được cậu bạn này dạy cho cách chơi và chơi cùng cậu thì bây giờ nhìn em cũng tả tơi chả khác gì mấy thằng cu khác trong xóm vừa đi lội xình về.
Tóc tai bù xù, mồ hôi nhễ nhại, quần áo sộc xệch còn bùn đất thì lấm lem đầy người. Ấy vậy mà em lại nằm dưới đất cười ha hả với thằng bạn mới quen, chả mảy may quan tâm tới ngoại hình hiện tại của mình nữa.  Không ngờ chơi với cậu lại vui đến vậy, bọn kia đúng là ngu khi bỏ cậu mà đi, tôi là người thông minh nên tôi sẽ chọn ở cùng cậu mãi mãi đầu nấm à.
.
.
Hai đứa rửa sơ mặt mũi, ngước nhìn đồng hồ của công viên thì thấy vẫn còn sớm. Em định rủ cậu đi ăn kem hay gì đấy (em bao), quay qua thì thấy cậu đang cầm tập vẽ của em nhìn chăm chú.

-"nè khoan, đừng! Nó chưa hoàn thành. Nhìn xấu lắm-"

-"đẹp quá, t/b giống mẹ tớ vậy, cậu và mẹ đều vẽ rất đẹp đó. Hai người thật tuyệt vời"

-"hả?.mẹ của cậu??"
.
.
.
.
Ừ rồi thằng cu lùn này dắt em về nhà 'ra mắt mẹ' luôn. Mẹ cậu đã đơ ra khá lâu khi thấy thằng con thậm chí còn chưa học xong chữ kanji mà đã dắt gái về nhà rồi. Em Chào hỏi cô lịch sự rồi chuyển sang ngắm nghía tranh của cô Bachira ở bên góc giang phòng. Trong lúc em ngắm tranh thì ở một góc nào đó:

-"con nhà ai vậy con? sao con làm bạn được với nhỏ ??và con đã làm gì con gái nhà người ta mà để nhỏ trầy xước lấm lem tùm lum vậy hả???rồi sao con dắt luôn nhỏ về nhà vậy, lỡ ba mẹ nhỏ lo lắng thì sao đây con????"-mẹ lay lay người cậu mà hỏi.

-"con với cậu ấy chỉ chơi đá banh với nhau thôi mà, với lại do con thấy cậu có vẻ hứng thú và muốn coi tranh của mẹ nên con mới dắt về"- cậu trề môi tỏ vẻ giận dỗi khi bị mẹ mắng như thế, Meguru dỗi.

  Lúc này cô Bachira mới quay sang nhìn con bé mà thằng con quý tử nhà mình dắt về, đang chăm chú ngắm nghía tranh của mình, cô dời mắt xuống cuốn tập vẽ dính chút đất để trên bàn, tay với lấy mà nhanh chóng lật ra xem.

-"tranh con vẽ à, khá khen đấy"-cô cầm cuốn tập, lật từng trang mà đánh giá.

-"cảm ơn cô..và liệu cô không phiền khi có một học trò chứ ạ?"

-"đương nhiên là cô không phiền rồi, cô sẽ rất tự hào khi có một học trò như con đấy"
.
.
Từ đó, cứ mỗi cuối tuần thì Meguru sẽ đợi trước cửa nhà em và đón em. Lúc đầu ba em còn tưởng Meguru là thằng nào đấy đang có ý với con gái rượu của mình và sau đó ông đã dãy nãy lên với mẹ và em. Lúc sau thì ông đã dần quen với cậu nhưng vẫn dè chừng,cảnh giác, không cho bất cứ thằng cu nào động đến cô công chúa bé bỏng của mình, đặc biệt là cái thằng đầu nấm trẩu tre này.
.
.
.
Ấy vậy mà mười mấy năm sau ,cô công chúa nhỏ của ông đã mặc chiếc váy trắng, bước trên thảm đỏ tại lễ đường cùng thằng nhóc đầu nấm ông mà ghét cây ghét đắng năm nào. Giờ vẫn ghét

  Ông đã lên cơn đau tim và đòi chém cậu khi hay tin cậu làm em mang bầu.(ăn cơm trước kẻng)
Ông đã khóc rất nhiều đấy, nhưng chỉ cần con hạnh phúc thì ba cũng đã mãn nguyện rồi.
.
.
.
   Meguru nở nụ cười dịu dàng hiếm thấy, trao cho em chiếc nhẫn minh chứng cho tình yêu của cậu dành cho em, rồi cuối xuống hôn nhẹ lên môi em. Lần đầu chàng ngốc này thật sự nghiêm túc, chân thành ,dịu dàng đến lạ nhưng kể từ hôm nay em chắc chắn rằng cậu sau này và mãi mãi vẫn sẽ là người chồng tuyệt với nhất thế gian như ngày hôm nay. Cậu vẫn sẽ luôn là chàng ngốc chân thành của riêng em..
.
.
.
  Bonus:(Ba em đã xách dao chặt lợn qua tận nhà cậu thật, không đùa đâu)
.
.
Tôi thấy văn phạm của mình kém và xàm vaiz😔.
.
.
.
BÌNH CHỌN CHO TÔI ĐÊ

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info