ZingTruyen.Com

[BL] TÁI TẠO NAM THẦN [Edit]

Chương 22

jennybach93

Cũng vì muốn ém nhẹm chuyện này, một nhà tên tra nam đó mới cắn răng thanh toán tiền bồi thường kếch xù, còn có một căn nhà thuộc khu cao cấp.

"Anh rể tương lai dáng dấp thế nào?"

Hạ Mộc tiến đến giúp chị kéo hành lý, đồng thời không quên moi lấy tin thông tin bạn trai chị mình, lần này cậu chắc chắn không để chị ba bị tra nam ăn hiếp nữa. Trong ký ức đó, là do cậu vô dụng, đến cả tra nam cũng đánh không lại, tìm tới cánh cửa trái lại còn bị gã ta dần cho một trận, lần này cậu sẽ không như thế nữa, dám bắt nạt chị cậu, Hạ Mộc tuyệt đối sẽ đánh gã răng rơi đầy đất luôn.

"Cái gì anh rể? Không nên nói bậy bạ."

Hạ Vi tuy miệng kêu Hạ Mộc không được nói bậy, nhưng mặt cô cũng rất đỏ, sắp như mông khỉ rồi.

"Hắc hắc, thẳng thắn sẽ được khoan dung, chống cự sẽ bị nghiêm trị nha~."

Hạ Mộc mới không bị chị lừa nhá, nhất định phải thành thật khai báo đê.

"Đúng rồi, chính là ông chủ nơi công ty chị thực tập ấy, tên là Đan Thiên Vũ, năm nay 29 tuổi, vẫn còn độc thân."

Hạ Vi bị em trai quấn đến hết cách, ngay cả anh trai đứng bên cạnh cũng không thèm giúp đỡ, chỉ đành khai tuốt tuồn tuột toàn bộ thông tin vị kia nhà mình ra hết.

Hóa ra là ông chủ chỗ chị thực tập, do 2 bàn tay trắng dựng nghiệp, học lực không quá cao, mới học hết lớp 10. Thế nhưng nhân phẩm không tệ, cũng vì dựng nghiệp tay trắng nên đối với nhân viên trong công ty rất tốt, luôn được mọi người tôn kính.

Làm cho Hạ Mộc hài lòng nhất chính là Hạ Vi nói bởi vì công việc bận rộn, ổng vẫn chưa nói chuyện yêu đương lần nào, trước là bị người ta chê nghèo, về sau thì do ổng quá bận rộn không có thời gian nói chuyện yêu đương, kết quả chị cậu trở thành mối tình đầu của ổng luôn.

"Chà chà, nhìn chị thế kia mà kiếm được một người cũng khá ha? Quả là may mắn!"

Hạ Mộc nghe xong lời chị nói, đối với vị anh rể tương lai ngày càng hài lòng. Nhưng nguyên nhân chủ yếu là vì trong ký ức kia cậu biết người đàn ông này, là người rất tốt, chỉ là anh ta cũng không quen biết chị cậu như hiện tại, mà đụng phải một tra nữ, suýt chút nữa đem cả công ty bồi táng, cũng may Đan Thiên Vũ làm người không quá ngu ngốc, dù sao cũng ra đời lăn lộn lâu như thế, ngay lúc 'ngàn cân treo sợi tóc' phát hiện được vợ mình có chút không thích hợp, cuối cùng chỉ tổn thất một phần nhỏ, công ty cũng nhờ đó mới bảo vệ được.

Sau đó tất nhiên Đan Thiên Vũ ly hôn tra nữ kia, trả đứa con trong nhà về với cha ruột của nó, sau đó lại tiếp tục quay về hàng ngũ độc thân, trong ký ức đó cậu cũng không nhìn thấy anh tìm được mùa xuân thứ 2 của đời mình.

Nếu không phải vì ký ức của 'lão huynh' kia, Hạ Mộc không có dễ dàng đồng ý Đan Thiên Vũ làm anh rể của mình thế chứ, Đan Thiên Vũ vốn là người đàn ông tốt, nếu không phải vợ anh ta quá tra, nhất định anh ta sẽ có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn.

"Hừ, anh ấy cũng là tình đầu của chị đó! Sao em không nói anh ta may mắn?"

Hạ Vi không phục.

"Hai người vô cùng may mắn, được chưa?"

Hạ Mộc nói thật lòng, họ đều là tình đầu của nhau, hơn nữa chị ba và Đan Thiên Vũ chưa gặp phải loại người cực phẩm, cũng chưa từng ly hôn rồi lại độc thân, hiện tại hai người đã tìm thấy nhau, chẳng phải là đi qua 'vòng tra' trực tiếp nhảy đến bước cuối cùng chạm đến hạnh phúc sao?

Hạ Vi sẽ không như người vợ tra kia của Đan Thiên Vũ, mơ ước công ty anh ta, mà Đan Thiên Vũ cũng sẽ không phải loại tra nam mà lúc trước Hạ Vi gặp phải, đem trách nhiệm vô sinh đẩy cho chị cậu, cho nên nói hai người đều vô cùng may mắn.

Ba anh em vừa tán gẫu vừa lững thững về nhà, đương nhiên một đoạn này Hạ Vi đem toàn bộ quá trình quen biết với Đan Thiên Vũ nói rõ mười mươi, nói chung ngay lúc này anh em cậu đã tin tưởng vị kia rất đáng phó thác em (chị) mình, thế nhưng thân làm anh lớn trong nhà, Hạ Thụ vẫn nhắc nhở cô cẩn trọng một chút, đặc biệt không thể để cho đối phương chiếm tiện nghi của mình, nhất định phải để đêm tân hôn mới có thể làm, để anh biết Hạ Vi dám trước khi cưới có hành vi 'vượt rào', thì đừng trách anh thực hiện chức trách anh trai, trước đánh tên đàn ông kia, sau dạy dỗ em gái.

"Anh hai nói rất đúng, chị là con gái phải rụt rè một chút, không được quá chiều người đàn ông của mình, biết người biết mặt nhưng không biết lòng, người khác nói mấy câu chót lưỡi đầu môi liền dâng mình, chưa kết hôn có thai thì thôi, nhưng nếu gặp phải tra nam thì khổ cả đời đó."

Dù trong lòng Hạ Mộc biết rõ Đan Thiên Vũ là người tương đối đáng tin, thế nhưng không chịu nổi mấy thói hư tật xấu của đàn ông! Cho nên cậu cũng muốn nhắc nhở chị mình một chút, đừng nghĩ đối phương trở thành bạn trai mình rồi có thể làm gì cũng được.

"Biết rồi mà, lẽ nào ở trong mắt các người, em ngốc đến thế sao?"

Hạ Vi trừng mắt anh cùng em trai mình, cô cũng không ngu, đương nhiên biết bảo vệ mình thế nào mà.

"Ha ha ~"

Hạ Mộc 'ha ha' hai tiếng, không ngốc, không ngốc thế nhưng đời trước cứ như vậy bị tra nam lừa thất thân, buộc phải lấy gã ta, cuối cùng sập bẫy.

Nghe em trai 'ha ha' hai tiếng, Hạ Vi xanh cả mặt. Nếu không phải vừa vặn đến cửa nhà, cô tuyệt đối sẽ cho nó nếm thử Cửu âm bạch cốt trảo là như thế nào.

Trước khi bước vào nhà, Hạ Vi vẫn nhớ mà cảnh cáo anh hai cùng cậu mình, không để 2 người nói chuyện cô quen bạn trai cho ba mẹ biết, hiện tại cô còn chưa quyết định có nên cùng Đan Thiên Vũ kết hôn hay không? Nếu để ba mẹ biết cô có bạn trai, quay đầu lại nhất định ép cô dẫn người về nhà, cô không có ngu mà chui đầu vô lưới đâu!

Làm thủ thế OK, hai anh em đều biểu hiện mình đã biết, sau đó mới đẩy cửa ra đi vào.

"Tụi con về rồi đây ~~"

Hạ Thụ cùng Hạ Vi trở về đều đem theo quà cho người nhà, nhưng so với Hạ Mộc thì giá trị kém rất xa. May mà Hạ Mộc không nói cho mọi người giá của đồ cậu mua về, đương nhiên mấy món quà tặng nhà bác hai cùng ông bà nội đều bị cậu xé bỏ bảng giá hết rồi, mọi người chỉ biết cậu mua đồ có chất lượng tốt, thế nhưng lại không biết giá cả thật sự của nó bằng mấy tháng lương của người nông thôn á.

Hạ Thụ cùng Hạ Vi thì lại khác, hai người bọn họ đã có một thời gian lăn lộn bên ngoài, không có giá bọn họ không nhìn ra nhãn hiệu sao?

Hơn một nghìn tệ một bộ quần áo, bình thường đôi long phượng chỉ dám nhìn, kết quả em trai họ lại tặng cho họ một niềm vui bất ngờ (kinh hãi).

"Thành thật khai báo đi, tiều đâu mà mua đồ này hả?"

Hơn nữa tính luôn cả nhà bác hai, ông bà nội, cha mẹ ít nhất cũng mất cả vạn, Hạ Mộc vẫn là học sinh, tuy bình thường có hỗ trợ phiên dịch một ít tài liệu nhưng không thể kiếm được nhiều tiền đến thế đâu?

"Em kiếm được nha, còn có thể do đâu nữa chứ?"

Bị anh chị liên thủ đè xuống giường, Hạ Mộc thẳng thắn co quắp mặc bọn họ đè. Thật muốn động thủ, anh chị hiện tại tuyệt đối không phải đối thủ của cậu.

"Em kiếm? Em kiếm được nhiều như vậy sao?"

Nhìn vẻ mặt kia của anh chị rõ ràng là không tin.

"Có cái gì kỳ quái chứ, hiện tại tệ lắm em cũng kiếm được 3 ngàn trở lên, lúc khá nhất một tháng kiếm được hơn 5 ngàn hẳn không thành vấn đề."

Hạ Mộc bị anh chị đồng loạt xem thường, khó chịu đem hai người đẩy qua một bên.

"Nhiều như vậy?"

Hai người sợ vãi tè rồi, lần đầu nhìn thẳng vào cái công việc phiên dịch của em trai. Lúc trước bọn họ vẫn cho rằng em trai tiếng anh khá một chút, cho nên giúp cậu thông qua quan hệ móc nối cho cậu mấy đơn hàng, sau đó bọn họ có hỏi qua mấy vị khách hàng, đối phương đều nói Hạ Mộc hoàn thành chất lượng rất tốt, phiên dịch cũng rất sát thực tế, còn liên tục khen một phen.

Mà bọn họ cũng không quá lưu ý, chỉ nghe nói Hạ Mộc hoàn thành mọi việc khá tốt, cũng không dò hỏi Hạ Mộc đến cùng giúp bọn họ phiên dịch tư liệu gì.

"Đến cùng em biết được mấy loại ngoại ngữ?"

Nếu như chỉ biết tiếng anh, căn bản không kiếm được bao nhiêu mới đúng chứ.

"Tiếng anh thì không cần nói tới, ngoài ra còn có tiếng Pháp, tiếng Đức, Tây Ban Nha, tiếng Nhật cùng tiếng Hàn em đều thông hiểu một chút."

Đâu chỉ có hiểu một chút, hiện tại Hạ Mộc phiên dịch là dễ như ăn cơm ấy, hoàn toàn đạt được trình độ chất lượng cao. Gần đây, người tìm cậu phiên dịch ngày càng nhiều, cho dù quốc nội có nhiều nhân tài thông hiểu ngoại ngữ nhưng không có ai như Hạ Mộc hiểu biết đến 6 thứ tiếng, đây là chưa tính tiếng mẹ đẻ của mình, thậm chí rất nhiều người trong nước ngay cả tiếng anh cũng không xong, chứ đừng nói chi là mấy ngoại ngữ khác.

"..."

Người này là em trai họ sao? Đôi long phượng nhà họ Hạ trợn tròn mắt, hơn nữa nếu tính luôn Hán ngữ thì là thông thạo 7 loại ngôn ngữ đó!

"Có cái gì kỳ quái đâu, không cho phép em trai hai vị là thiên tài hử!?"

Hạ Mộc bị anh chị nhìn đến chột dạ, đứng lên ngồi vào trước máy vi tính, bắt đầu khởi động máy.

"Nói, em giấu Hạ Mộc ở đâu? Là yêu quái phương nào dám dựa vào em trai chị hả?"

Hạ Vi siết cổ làm Hạ Mộc la oai oái, đương nhiên cô vẫn chú ý lực tay của bản thân.

"Chị, cầu đừng nghịch nữa."

Hạ Mộc trước mắt đang cùng khách hàng bàn công việc, bị chị mình đột nhiên ghìm cổ, cậu ngay cả màn hình cũng nhìn không được.

"Đang làm gì thế?"

Hạ Vi khom lưng liếc mắt nhìn, phát hiện em trai mình đang nói chính sự, lập tức buông ra.

"Chờ chút em sẽ tán gẫu với 2 người."

Nói xong, Hạ Mộc liền chuyên tâm cùng khách hàng trao đổi, sau mười mấy phút đã nhận thêm một đơn hàng mới, đơn hàng này yêu cầu phiên dịch một phần tư liệu, nội dung tương đối nhiều, hơn nữa yêu cầu cậu phải nghiêm ngặt bảo mật, giá cả rất tốt, phiên dịch xong cậu sẽ được 10 ngàn.

Bảo mật vốn là yêu cầu đầu tiên mà nghề nghiệp này phải tuân thủ, bởi vì đôi bên qua lại giao dịch hơn nửa năm, nhờ vào chữ tín mà lần này người ta mới đem tài liệu trọng yếu như thế cho cậu phiên dịch.

"Không thành vấn đề."

Hạ Mộc trả lời đối phương, cũng không lo lắng đối phương quỵt tiền thù lao, dù sao bất cứ tư liệu nào sau khi dịch xong cậu đều lưu lại một phần, đợi khi tiền chuyển vào tài khoản mới xóa đi, nếu như đối phương dám không trả tiền, cậu dám đưa phần tài liệu này cho những người cần để thu lợi.

Đối phương cũng hiểu rõ điều đó, cho nên ở phương diện này chẳng ai dám quỵt nợ cậu hết. Trong tay có tiền, Hạ Mộc tất nhiên có thể hào phóng mua quà cáp cho gia đình, cho nên toàn bộ người họ Hạ đều được lợi lớn.

Chờ Hạ Mộc hết bận, quay đầu mới phát hiện anh chị mình đã sớm rời khỏi phòng, đem không gian trả lại cho cậu. Trong lòng cậu trở nên ấm áp vì sự chăm lo của anh chị, Hạ Mộc cũng không lãng phí tâm ý của bọn họ, quay đầu lại tiếp tục bận rộn phiên dịch. Gặp phải từ đơn không hiểu rõ, cậu sẽ nghiêm túc ghi nhớ, sau đó tra tự điển tìm nghĩa, tìm được thì đưa nghĩa đó vào ngữ cảnh của câu, xem thử có thích hợp hay không, sau đó mới soạn vào văn bản phiên dịch.

Mà những từ đơn không hiểu được cậu ghi nhớ, mỗi ngày nhín chút thời gian ôn luyện lại, bảo đảm lần sau gặp phải sẽ không quên mất hoặc nhìn mặt chữ quen mà không nhớ được nghĩa.

Sau đêm giao thừa, một nhà Hạ Mộc hồi hương đoàn viên. Vì lần đoàn viên này, ông nội Hạ đặc biệt chuyển thời gian đến buổi trưa, buổi chiều sau khi viến mộ phần xong nhà Hạ Mộc có thể trực tiếp trở về, mùng 1 cũng không cần đi chúc tết, mùng 2 đến đón hai lão nhân gia lên thành phố chơi 2 hôm, vừa vặn có thể cho bác hai gái về thăm nhà mẹ đẻ thêm 2 ngày.

Ba anh em Hạ Mộc rất cao hứng khi biết ông bà nội năm nay sẽ đến nhà bọn họ, rất sớm đã dọn dẹp đồ đạc trong phòng, bởi vì trong nhà chỉ có 4 phòng, cho nên liền lấy phòng của Hạ Thụ dọn dẹp lại cho ông bà ở, đây phòng lớn nhất trừ phòng của cha mẹ trong nhà, còn bản thân Hạ Thụ thì chuyển vào phòng em trai chen chút 2 ngày.

Hết chương 22.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com