ZingTruyen.Com

Bl Tai Tao Nam Than Edit

Edit: Đời Đời Kiếp Kiếp ( thành viên mới nhà t , ^^)

Hạ Mộc uống hết 2 bát, sau đó ra sau bếp giúp bà nội cho heo ăn, trong đó có một con của nhà Hạ Mộc, đây là do ông bà nội Hạ nuôi giúp bọn họ, nói là nuôi giúp, kỳ thực nhà Hạ Mộc trên căn bản ngoại trừ bỏ tiền mua heo, những chi phí khác đều do ông bà nội Hạ phụ trách, sau đó đến đủ tháng thì đem giết rồi làm thịt khô.

Về phần muốn ăn thịt tươi ngon, thì nhà họ cứ trực tiếp đến mấy nhà trong thôn có giết heo cắt mấy cân về ăn là được, mọi người trong thôn thường chọn lúc gần tới giao thừa mới giết, nhưng bình thường cũng có mấy nhà thỉnh thoảng giết heo lấy thịt.

Hạ Mộc chính là nghe nói hôm nay trong thôn có nhà giết heo, cho nên mới dẫn theo mấy thằng bạn này về nông thôn chơi, thuận tiện cắt lấy mấy cân đem về nhà. Không thể ăn thịt khô mãi được, lâu lâu cũng cần ăn thịt tươi chứ.

Bốn người ngồi chồm hổm trên một sườn núi nhỏ để nhìn toàn cảnh, hiện mọi người đang nhấc heo ra khỏi chuồng, vì sợ nó chạy mất, cho nên ngay trong chuồng nó đã bị cột như đòn bánh tét.

Sau đó, đem heo đặt lên một cái thùng gỗ úp miệng xuống đất, cái thùng này đặc biệt lớn, đồ tể cầm một cái dao mổ thật dài, lưỡi dao sắc bén đâm mạnh rạch ngang nhướm đầy màu đỏ, phía dưới bày một cái chậu lớn, dùng để hứng máu heo.

Heo từ lúc bắt đầu thọc huyết đã la hét đinh tai nhứt óc, tiếng kêu dần dần nhỏ lại cuối cùng im bặt, 4 người lúc này biết heo đã chết rồi, thế nhưng mấy người xung quanh vẫn chưa ai bỏ tay ra.

Mãi lúc máu heo chảy ra không sai biệt lắm, bác đồ tể khẽ gập đầu, mọi người mới lấy tay ra. Tiếp theo họ khiêng heo để vào một cái máng lớn bằng gỗ và trụng nước sôi nó, sau đó khẽ lau khô, như thế mới dễ cạo lông. Tiếp đến, lại nhấc nó đến bên một cái bếp đã được bắc sẵn một lúc lâu, trên đó có đặt một nồi nước sôi.

Đồ tể cùng con trai bác ấy cũng bắt tay cầm dao cạo lông. Lông heo dày đặc rất nhanh được cạo sạch một lớp, cạo xong chỗ nào họ lại sờ qua xem lông nơi đó đã bị cạo sạch hết chưa, nếu chưa họ lại tiếp tục dội nước sôi, rồi lại cạo tiếp. Ở nông thôn tự mình giết heo, lông sẽ được cạo sạch sành sanh, không giống thịt mua ở bên ngoài, trên da còn rất nhiều lông chưa được cạo hết, sau khi mua về chính mình lại phải động tay làm lại một lần, đặc biệt đáng ghét.

Cho nên khi ở nông thôn có nhà giết heo, cha Hạ liền về quê mua thịt tươi. Dù cho lúc về quê tốn thêm 10 tệ cũng đáng giá. Mua thịt bình thường trên thị trường cha Hạ thực sự rất lo lắng, sợ mua phải thịt heo chết cùng thịt heo nái. Hai loại này: loại trước thì ăn sinh bệnh, loại sau nhai đến phát bệnh (cái này là từ nhỏ đã nghe người ta nói, mà cũng có người thật sự bị 'trúng thưởng', nhai đến trẹo cả quai hàm). Cho nên 2 loại thịt này bình thường chẳng ai dám mua để ăn, chỉ có những kẻ hám món lợi nhỏ không sợ chết mới động đến, ngay cả người bán thịt cũng không dám. Cho nên cha Hạ mỗi lần mua thịt đều rất cẩn thận, mẹ Hạ cũng giống như vậy.

Hạ Mộc trước lúc mua thức ăn đều nhìn đi nhìn lại. Thịt heo bệnh thường có màu kì lạ, tương đối dễ nhận biết. Thế nhưng thịt heo nái Hạ Mộc phải xem núm vú heo, sau đó mới quyết định mua ở nhà nào.

Mặc dù vậy, vẫn có nhiều kẻ không lương tâm dùng mọi biện pháp gian lận, đem thịt heo bệnh cùng thịt heo nái biến thành thịt tốt để bán.

Sau khi heo được cạo lông sạch sẽ, lại bị giội nước rửa sạch rồi nhấc đến một cái thớt mộc thông lớn, đồ tể cùng con trai bác ấy bắt đầu mổ bụng.

Chờ heo được xử lý không sai biệt lắm, đến lúc chủ nhà lấy được một nửa tiền lời, Hạ Mộc mới dẫn theo mấy đứa bạn chạy ra sườn núi nhỏ. Trong 4 người, sắc mặt Quan Vũ có chút trắng bệch, nó bị dọa từ lúc bắt đầu thọc huyết đến giờ. Tên nhóc này lá gan quá nhỏ, bị Hạ Mộc bắt đứng phía ngoài đoàn người, không cho nó tới gần.

Hạ Mộc mua 10 cân thịt, lại để cho đồ tể cắt giúp cậu thành 3 phần, mỗi phần tương đương nhau, lát đưa cho nhà bác 2 cùng ông bà nội. Hạ Mộc cũng không thể chỉ mua cho nhà mình, mà không để ý đến bác 2 và ông nội!

Bốn người xách theo 10 cân thịt heo trở lại, cho bác 2 một phần để bác ấy không cần phải đi mua, còn dư 2 phần thì một đưa cho ông nội, một nhờ ông nội để vào tủ lạnh, buổi chiều khi cậu quay trở sẽ ghé lấy.

Có thịt tươi, ông liền để vợ làm thịt chiên bột mà cháu nhỏ thích ăn, lại làm thêm mấy loại món thịt viên nữa.

Buổi trưa là một bàn lớn đầy món ăn, cũng không hề dùng đĩa trang trí gì, toàn bộ đều dùng chén lớn, khiến cho mấy đứa trẻ ranh to xác thích ăn thịt cao hứng vô cùng. Hạ Mộc nhìn trên bàn tất cả đều là những món mình thích ăn, còn có một chén thịt thỏ lớn, liền biết ông nội đem hết thứ tốt trong nhà ra cả. Cậu ăn mãi đến khi nuốt không trôi nữa mới miễn cưỡng dừng đũa. Nếu như cậu cường tráng hơn, ngày hôm nay cậu có thể ăn nhiều hơn rồi.

Nhéo nhéo thịt cánh tay, cậu cảm thấy mình so với người bình thường gầy hơn, làm sao vẫn không tăng được mấy cân thế này! Buồn bực nhất chính là năm nay cậu đã được 18, thế mà ngay cả râu mép cũng không mọc. Không giống mấy anh em khác cách 2 ngày phải cạo râu một lần, Hạ Mộc là hoàn toàn không cần. Vì lẽ đó, Vương Thành Tài còn nói cậu không đủ nam tính, bị Hạ Mộc ấn xuống mặt đất đánh no đòn mới chịu thu hồi lời của mình.

Buổi chiều 4 người chạy đến bờ sông chơi, trong sông có cá, cả đám bèn vẩy một chút nước gạo đun sôi xuống chỗ nước cạn gần bờ, sau đó đến nơi có nhiều đá lởm chỡm ven bờ bắt cua đồng. Mặc dù chỉ là cua đồng bình thường, không có thịt thà gì, thế nhưng được ăn vẫn là lạc thú, Hạ Mộc còn từ nhà ông nội lấy một cái nồi, cùng một chút đồ gia vị khác.

Đem cua đồng bắt được rửa sạch sẽ rồi cho vào nồi, sau đó trực tiếp dùng củi nhặt được nấu chín.

Nhét vài cành củi lớn dưới cái bếp tạm bợ, mấy người cầm sọt, lưới cùng thùng đi tới nơi lúc nãy rắc nước gạo, cả đám cùng nhau xuống nước vây lưới, cuối cùng bắt được không ít cá. Hạ Mộc nhìn vào, con nặng nhất cũng có hơn 1 cân, đều là cá trắm cỏ*. Còn dư lại cá nhỏ, ít nhất cũng to cỡ lòng bàn tay, khiến cậu cực kì hưng phấn.

Đem cá rọng bên trong thùng nước, chờ lát nữa mang về nhà. Sau đó mấy người chạy trở lại ăn cua đã luộc chín, đương nhiên thịt cua rất ít, ngoại trừ 2 cái càng lớn, còn lại chả có bao nhiêu thịt, nhưng cả đám vẫn ăn rất vui vẻ, họ thích chính là hương vị dân dã này. Hạ Mộc còn chụp khá nhiều hình, dự định tối về úp lên QQ để các bạn học đều nhìn một chút thành quả hôm nay của bọn họ.

Ăn cua xong, liền rửa nồi ngay tại bờ sông. Bốn người mang theo thùng cá, cầm sọt cùng lưới cùng nhau về. Lâu bên trong còn chứa nhiều ốc nhỏ (小螺丝), đều là bọn họ mò được trong lúc bắt cua đồng, vừa vặn tối mang về để mẹ Hạ xào ăn. Trước tiên luộc chín, sau đó vớt ra cho vào cùng dầu, ớt vặn lửa lớn mà xào, lúc ăn hút mạnh một cái thịt tuôn vào miệng, đặc biệt thơm ngon.

Hạ Mộc buổi tối khi về nhà ngoại trừ mang về một túi ốc nhỏ cùng thịt tươi, còn lấy thùng chuyên dụng bỏ cá vào. Cá này không phải như loại nuôi bán bình thường, mà là cá đồng nhá. Hiện nay cá đồng càng ngày càng ít, bình thường muốn ăn phải mua đắt gấp ba lần, nhưng cũng không phải lúc nào cũng mua được! Cho nên Hạ Mộc ngoại trừ để lại một ít cho ông bà nội nấu canh, còn lại toàn bộ cầm về.

Mẹ Hạ nhìn thấy liền cao hứng, lập tức xách thùng cá mang vào trong phòng bếp làm. Không làm ngay cá sẽ chết, rất tanh, ăn không ngon nữa. Mặc dù Hạ Mộc trên đường đi khá cẩn thận, cũng vẫn có mấy con cá nhỏ chết đi, khiến mẹ Hạ đau lòng muốn chết.

Cha Hạ bị mẹ Hạ gọi đi vào hỗ trợ, Hạ Mộc thì lưu lại nói chuyện với bạn học. Cuối cùng, 4 người dứt khoát ngồi xem tin tức. Trước đây lúc học cấp 3, trường học của bọn họ mỗi ngày 7h tối đều sẽ để cho học sinh xem tin tức nửa tiếng, giờ cũng tạo thành thói quen cho họ, đây cũng là dịp duy nhất để mọi người xem TV thả lỏng, cho nên hiện tại Hạ Mộc có thời gian đều sẽ ngồi xuống xem, dù biết tin tức trên thực tế không phải như vậy. Nhưng mà có còn hơn không mà!

Bốn người vừa xem vừa cắn hạt dưa tán gẫu, cha mẹ Hạ trong nhà bếp nhanh chóng đem cá xử lý xong, có chiên, có hấp, còn có sốt chua ngọt cùng chua cay. Tối hôm nay làm một bàn tiệc lớn toàn cá, mấy người ăn đều hô to đã nghiền.

Bình thường muốn ăn như vậy ở bên ngoài phải mất hơn mấy trăm tệ. Hôm nay ngoại trừ... tốn chút sức thì không mất đồng nào. Lại còn do mọi người tự tay bắt, tự tay nấu, so với bình thường mỹ vị gấp ba lần luôn.

Sau khi ăn xong nghỉ ngơi nửa tiếng, mấy người liền thay phiên đi tắm rửa, trong nhà có 2 phòng vệ sinh, một ở bên cạnh phòng ăn, một ở trong phòng cha mẹ, Hạ Mộc không cùng ba thằng bạn tranh nhau, mà cầm quần áo tới phòng cha mẹ tắm. Đều là cha mẹ của mình, không có gì phải ngại cả.

Ba người Quan Vũ ở nhà Hạ Mộc 3 ngày. Nếu trong nhà không gọi điện thúc, bọn họ đến bây giờ còn không muốn về, lúc rời đi mỗi bước đều lưu luyến. Mấy ngày nay, bọn họ tới nông thôn chạy nhảy, vui đùa đến độ quên mất họ của mình luôn. Không nghĩ tới nông thôn lại tốt như vậy, hơn nữa người dưới quê chủ yếu ăn toàn đồ 'thuần xanh', đối với người thành phố bọn họ mà nói thực hạnh phúc. Nghĩ đến những món ăn có thể dùng nguyên liệu bị ngâm qua nông dược, 3 người còn đánh bạo cầu xin ông bà nội Hạ rất nhiều loại món ăn mình thích. Muốn trả tiền, thế nhưng ông nội Hạ nhất định không lấy, hơn nữa lại còn cho thêm họ rất nhiều, ngay cả thịt khô cũng đưa tới hai ba cân.

Hạ Mộc tiễn đám bạn tốt đi, lại bắt đầu bế quan sinh hoạt, đối mặt với những ngày tháng tối tăm không ánh mặt trời, lúc này cậu đã từ phòng của chị ba chuyển về phòng của mình, cũng không quên đem phòng của các anh chị quét dọn sạch sẽ, bọn họ qua mấy ngày nữa sẽ trở về, có thể trực tiếp vào ở.

Chờ Hạ Mộc đem mấy đơn hàng của khách còn tồn đọng toàn bộ giải quyết xong, anh chị cũng quay về rồi.

"Tiểu Mộc."

Hạ Vi ôm lấy em út, lại muốn giở trò cũ, kết quả bị Hạ Mộc né được.

"Em không muốn bị bạn trai chị đánh chết."

Không sai, Hạ Vi đã nói chuyện cô có bạn trai. Chuyện này so với đời trước sớm hơn, không biết có phải bởi vì vấn đề của cậu làm phát sinh hiệu ứng bươm bướm hay không, đời này chị ba không gặp gỡ gã anh rể trong kí ức kia. Đời trước chị ba gặp được một người lạ, bị một tên khốn đó hãm hại, mặc dù cuối cùng chị ấy thành công đòi được không ít tiền bồi thường từ trong tay gã ta, nhưng cũng không thể nào thay đổi sự thực cô bị một kẻ cặn bã khi dễ (lừa dối).

Đời này chị ấy không gặp gỡ tên tra nam đó, hiện cũng chưa bị tra nam theo đuổi, sau khi kết hôn cũng sẽ không bị bà mẹ chồng mắng đồ gà không đẻ trứng. Rõ ràng tên cặn bã kia, vì che giấu chuyện gã không thể sinh con, đem toàn bộ trách nhiệm đổ hết lên đầu chị cậu. Nếu không phải có bằng chứng gã vô sinh, chị cậu không biết còn phải chịu bao nhiêu tội nữa.

Hết chương 21.

Chú thích:

Thịt chiên bột

Thịt viên

Cá trăm cỏ

Ốc (螺丝): ai nhìn hình biết ốc gì chỉ t chỉnh lại

Thùng Hạ một bỏ cá vào đem về nè 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com