ZingTruyen.Com

[BL] TÁI TẠO NAM THẦN [Edit]

Chương 09

jennybach93

"Hạ Mộc, lễ hội nguyên đán cậu dự định góp tiết mục nào?"

Ủy viên văn nghệ dẫn đầu một nhóm người đi vào phòng của bọn Hạ Mộc.

"WHY?"

Tại sao a? Trước giờ cậu học ở Nhất Trung chưa từng tham gia loại hình này mà, đương nhiên trong phần ký ức kia lại càng không có.

"Bởi vì chẳng có ai nha, lớp 3 chúng ta... khụ, cậu cũng biết rồi mà."

Một người cũng chả biết nhạc khí, chớ đừng nói chi đến ca hát nhảy múa, loại kỹ năng này chưa tùng có ai thắp sáng qua nha~~.

"Ông trời của ta ơi ~ "

Ngã xuống ghế, lý do quá sức chính đáng, Hạ Mộc không thể nào phản bác được.

"Năm ngoái không phải cậu có ca hát qua sao?"

Hạ Mộc giãy giụa nói, tuy rằng cậu muốn làm nam thần, thế nhưng không thể phúc chốc tỏa sáng mạnh như được! Trước tiên, không đề cập tới kỹ năng của cậu còn chưa đầy điểm, chỉ bằng thổi loại giai điệu nửa thịt nửa mỡ kia cũng đủ hướng hột gà thúi rồi.

"Cậu không nhớ sau khi tớ hát, lớp chúng ta xếp hạng nhất từ dưới đếm lên sao?"

Ủy viên văn nghệ như nó buộc phải không trâu thì bắt chó đi cày, năm ngoái chỉ ca có một bài đó mà nó luyện tập cuồng luyện hơn một tháng mới miễn cưỡng nghe lọt tai, kết quả đương nhiên là không được rồi!

"... Tớ biết rồi." Nhận mệnh đảm nhiệm trọng trách nặng nề, hi vọng đừng có kết quả như năm trước, đứng đầu từ dưới đếm lên, ít nhất cũng nhích lên hạng 2 chớ. (Tác giả: Con à, tiền đồ của con đây sao? A Mộc: Có thể chờ qua dạ hội Nguyên Đáng rồi hãy nhắc đến hay không??)

Hạ Mộc một khi đã nhận trọng trách, đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm đến cùng. Cậu luyện tiêu chăm chỉ hơn ngày thường rất nhiều, không chỉ luyện sau buổi cơm chiều mỗi ngày mà ngay cả tập thể dục buổi sáng hoặc cuối tuần đến công viên luyện công phu cũng luyện luôn.

Bài Hạ Mộc chọn khá hiện đại, không phải cậu không muốn thổi mấy từ khúc cổ điển, nhưng bài hiện đại có vẻ đơn giản hơn, lúc luyện cũng dễ hơn một chút. Mà bài này chính là nhạc nền bộ phim 'Tiểu lý phi đao' á, Hạ Mộc lúc luyện đặc biết yêu thích.

Khụ khụ, khuyết điểm duy nhất là âm điệu vô cùng bi ai da diết, thế nhưng Hạ Mộc cũng không để ý nhiều như thế, nếu đã kêu cậu biểu diễn thì đương nhiên phải do cậu tự chọn bài mình thích để thổi rồi. Huống hồ Hạ Mộc cho rằng tiếng tiêu rất thích hợp để diễn tả âm điệu ai oán xót xa da diết thế này nha, muốn dùng đến tiêu thổi mấy bài vui vẻ sôi động, Hạ Mộc có cảm giác không khí bức tranh âm nhạc sẽ có phần gượng gạo.

E rằng chờ sau khi cậu thuần thục biểu diễn loại nhạc cụ này, thì luyện tiếp thổi sáo! Nhạc cụ này vô cùng thích hợp với âm điệu tươi vui sôi đông, còn tiêu vẫn thôi đi. Cả bài kéo dài khoảng hơn 2 phút, không dài lắm. Đầu tiên chia thành từng đoạn nhỏ luyện tập nhuần nhuyễn, sau đó mới kết hợp thổi cả bài, hiệu quả sẽ nhanh hơn.

Đang lúc Hạ Mộc hăng say luyện tập, ủy viên văn nghệ lại đến tìm cậu lần nữa.

"Cái gì? Lại thêm một tiết mục nữa?"

Hiện tại, điều Hạ Mộc muốn làm duy nhất là dần cho ủy viên văn nghệ một trận, nó bắt cậu biểu diễn một cái rồi thì thôi đi, tại sao lại thêm mội cái nữa vậy?

"Ai da ~ đây cũng đâu phải ý kiến của tớ đâu, tại nhà trường yêu cầu mỗi lớp phải tham gia hai tiết mục chứ bộ, sau đó trải qua quá trình sàng lọc để chọn mấy tiết mục đạt yêu cầu lên sân khấu biểu diễn, nghe nói là bởi vì... lần này bộ giáo dục cùng mấy vị có chức quyền ở Thành Đô muốn cùng học sinh tham gia lễ Nguyên Đán, cho nên không chỉ đảm bảo số lượng tiết mục mà chất lượng cũng vô cùng chú trọng. Một chuyện không nhờ 2 người, cho nên tiết mục còn lại cậu ôm thầu luôn nhé."

Vừa nói xong, ủy viên văn nghệ chạy mất dép.

"Mẹ kiếp ~ " [Edit: cưng à! Nam thần không được nói lời thô tục nhá~~]

Hạ Mộc tức đến phản cười, tuy cậu không muốn làm nhưng ngay cả giáo viên chủ nhiệm cũng đã đến tìm cậu, còn dùng ánh mắt đáng thương nhìn chằm chằm vị học sinh đắc ý nhất này.

"Hạ Mộc ~ "

"Em đã biết rồi, thưa thầy!!!!"

Haizz ~ không cách nào từ chối ánh mắt sát thương đó của chủ nhiệm, cứ thế Hạ Mộc lại tăng thêm một tiết mục cho chương trình.

Tiết mục đầu đã có, vậy cái thứ 2 biểu diễn thế nào đây? Trong đầu Hạ Mộc một chút ý tưởng cũng chẳng có. Cậu cứ đảo lanh quanh sân thể dục, thỉnh thoảng còn bắt nạt đám cây cối ven đường. Đi đến bờ hồ bên cạnh, ven hô có trồng một hàng liễu. Nhìn thấy cành liễu lay động uyển chuyển trong gió, tuy rằng không còn nhiều lá, thế nhưng vẫn khá đẹp mắt!

Hai mắt sáng ngời, linh quang chợt lóe, có rồi ~

Bất quá việc này còn phải tìm huấn luyện viên hỗ trợ, lần này cậu muốn cho toàn trường chấn động, trở thành một bước dài trên con đường trở thành nam thần của cậu.

Cuối tuần đi đến võ quán, lôi kéo huấn luyện viên vào góc thì thầm nửa ngày, sau đó huấn luyện viên vỗ vỗ vai cậu cười to.

"Việc này ta đồng ý, chờ sau khi tan lớp con ở lại cùng ta đàm luận kỹ càng một chút, tranh thủ khiến người khác mở mang tầm mắt."

"Cảm ơn sư phụ."

Hạ Mộc không nghĩ tới việc này tiến hành thuận lợi như thế, gánh nặng trong lòng đã buông xuống một nửa.

Bởi vì hai cái tiết mục này, giờ tự học buổi tối của Hạ Mộc đã bị chiếm dụng, đành bất đắc dĩ dùng thời gian khác bù đấp lại. Chủ nhiệm cũng biết vinh dự cả lớp đều dựa cả vào Hạ Mộc, cho nên giờ tự học buổi tối sẽ bật đèn xanh cho cậu, bình thường còn lợi dụng giờ lên lớp để cậu bổ sung bài tập, lúc này mới làm Hạ Mộc có chút an ủi.

Nếu vì dạ hội Nguyên Đán mà làm trễ nãi việc học tập của bản thân, Hạ Mộc nhất định sẽ không đồng ý, hiển nhiên chủ nhiệm cũng biết điểm này, mới có chuyện cho phép cậu học bù.

Giờ tự học buổi tối Hạ Mộc đều đi võ quán luyện đến tối muộn mới về, tuy rằng rất mệt mỏi thế nhưng cậu có cảm giác công phu của mình đã tiến bộ không ít, trước đây vẫn có đôi chỗ không thể nào luyện tốt, nay cũng đã mây trôi nước chảy.

"Xem ra trước kia là do luyện tập chưa đủ a!"

Huấn luyện viên vuốt cằm, kỳ thực tuổi của ông cũng không lớn, bộ dáng chỉ khoảng ba bốn mươi tuổi, cũng xem như là một vị đại thúc cực khốc.

"Tha cho con đi mà, con chính là học sinh thi đại học đó."

Hạ Mộc nằm dài trên sàn nhà, bày ra bộ dáng bị chà đạp đến đáng thương làm huấn luyện viên hắc tuyến không thôi.

"Đứng lên, đừng có thừa cơ làm biếng nhá."

Huấn luyện viên cũng biết học sinh lớp 12 vô cùng cực khổ, đối phương có thể lợi dụng giờ tự học buổi tối để đến luyện tập đã xem là đặc biệt khai ân rồi, nhìn mấy tên khác giờ còn ở trong phòng học múa bút thành văn, Hạ Mộc cảm thấy luyện nhiều công phu một chút cũng không sao cả, ít nhất không cần phải luôn cứ nhìn chằm chằm đề thi...

Nói thật, mỗi ngày giờ tự học buổi tối cậu làm đề làm đến hôn mê luôn, cảm giác mình sắp biến thành đề thi rồi.

'Giai điệu du dương vang lên'

Âm nhạc vừa mở, Hạ Mộc đã chuẩn bị xong tư thế xuất từng chiêu thức một, động tác nào không đúng tiêu chuẩn sẽ bị huấn luyện viên cầm cây gõ gõ vào người chỉnh lại, nếu vẫn không đúng tiêu chuẩn liền trực tiếp ăn một gậy, lần này ngoại trừ đau ngoài da, Hạ Mộc cũng khắc sâu ký ức gian khổ này. Qua mấy lần, càng đánh càng đẹp, cuối cùng lại hiện ra phong phạm của võ lâm cao thủ luôn.

"Đúng rồi, tốt lắm."

Lần cuối cùng này, huấn luyện viên rốt cục cũng lộ ra nụ cười thỏa mãn, sau đó thả cậu rời đi.

So với bình thường sớm hơn mười mấy phút, Hạ Mộc cao hứng suýt bay lên.

Trở về ký túc xá vọt thẳng vào phòng tắm nước lạnh, gội rửa một thân đầy mồ hôi, sắp thối chết rồi.

Chờ cậu giặt xong quần áo nằm trên giường lật sách bài tập ra xem, 3 người kia mới trở lại.

"Há... A Mộc, hôm nay về sớm hơn bình thường nha!"

Thường ngày vào lúc này A Mộc bước vào phòng tắm gội cùng giặt võ phục, hôm nay vậy mà đã nằm trên giường dùng bàn nhỏ làm bài tập rồi.

"Ừ, hôm nay tương đối thuận lợi hơn, cho nên huấn luyện viên thả tớ về sớm chút."

Hạ Mộc vừa làm xong một đề bài, mới rãnh trả lời Vương Thành Tài.

"Quan Vũ, tớ có ghé tiệm thuốc bên đường mua giúp cậu thuốc giả độc gan Ngưu Hoàng* đó, không phải hai ngày trước cậu bị táo bón sao?"

"A ~ cảm ơn A Mộc, cậu là cứu tinh của cuộc đời tớ."

Bởi vì trường học quản lý theo hình thức khép kín, ngoại trừ cuối tuần thì ngày thường không thể ra ngoài được, cho nên Quan Vũ thượng hỏa đến 2 ngày vẫn không có cơ hội ngoài mua Ngưu Hoàng giải độc, ngày hôm qua y có oán trách mấy câu, không nghĩ tới A Mộc lại để ở trong lòng thế này.

"Ha ha, sau này đãi tớ đồ uống là được!"

Hạ Mộc cười cười hai tiếng, sau đó tiếp tục vùi đầu làm bài tập. Cũng may kiến thức cậu vững chắc, mấy bài tập này không làm khó được cậu, rốt cục trước giờ ngủ cũng giải quyết xong.

"Tắt đèn nha."

Hạ Mộc vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, giải quyết nhu cầu sinh lý, sau đó nói với mấy người nằm trên giường.

"Ừ."

Mọi người lập tức mở ra đèn pin cầm tay, không phải bọn họ không muốn dùng đèn điện để học, mà là sắp đến giờ ngắt điện rồi.

"Mọi người vẫn nên ngủ sớm chút đi, ngày mai còn phải dậy sớm nữa."

"Ừ, biết rồi mà, A Mộc, cậu cứ ngủ trước đi, lát nữa tụi tớ sẽ ngủ."

Ngày mai có kỳ thi thử, 3 người cũng không dám lơi lỏng, từng người từng người đều cầm đèn pin phấn đấu suốt đêm.

Hạ Mộc thấy bọn họ không chịu nghe, không có cách nào khác chỉ đành ngủ trước. So với buổi tối khêu đèn suốt đêm đọc sách, cậu càng thích đi ngủ sớm một chút, sau đó dậy sớm đến sân thể dục vừa rèn luyện vừa đọc thuộc lòng.

Trí nhớ vào buổi sáng lúc nào cũng tốt nhất, Hạ Mộc luôn có thể vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, còn có thể đem kiến thức ôn lại liên tục, cho đến khi khắc sâu vào trí nhớ mới thôi.

Cầm theo bữa sáng trở lại ký túc xá, nhìn nhóm người còn nằm ngay đơ trên giường, Hạ Mộc bất đắc dĩ lay tỉnh từng tên một, nếu còn không đứng chuẩn bị, tuyệt đối sẽ đến lớp trễ.

"Cám ơn cậu, A Mộc."

Bọn người Quan Vũ ăn xong bữa sáng do Hạ Mộc đem về rồi nói tiếng cảm ơn cậu, đương nhiên không quên đưa tiền trả lại, dù là bạn thân đến mức nào, cũng không thể luôn chiếm tiện nghi của bạn bè như thế, tiếp tục như thế mà A Mộc không nói cái gì, dần dà bọn họ sẽ đem mấy chuyện làm coi như điều hiển nhiên, đến lúc đó sớm muộn cũng có một ngày A Mộc cảm thấy phiền chán đối với lòng tham không đáy của bọn họ.

Hạ Mộc thu tiền cẩn thận, sau khi soạn sách vở vào cặp, mới cầm quần áo vào tắm gội cùng giặt sạch sẽ đồ bẩn, toàn bộ thời gian không vượt quá 15 phút, lúc đi ra mọi người vừa vặn ăn xong điểm tâm, đang soạn sách vở của mình.

Lau khô chân, mang giày, cầm lấy áo khoác.

"Đi thôi!"

Hiện tại Hạ Mộc đã sớm tăng cường độ rèn luyện, chảy mồ hôi cũng nhiều hơn, vì để có thời gian tắm, mỗi ngày cậu phải rời giường cùng vệ sinh xong lúc 5h50, như vậy cậu có thể nhín ra chút thời gian tắm, thuận tiện giặt sạch quần áo.

Nếu chuyển sang mùa hè, tốc độ của cậu sẽ nhanh hơn một chút, nhưng mùa đông thì vẫn không được, mặc quần áo nhiều lại còn lạnh, sẽ ảnh hưởng tới tốc độ của cậu.

"Nộp bài tập lên."

Các cán sự mỗi môn đứng trên bục hô, trong lúc nhất thời giấy tờ bài tập bay loạn xạ trong phòng học.

"Bài tập của tớ."

Hạ Mộc cầm một sấp bài tập dày đặc, đưa cho từng người một, khi đến người cuối cùng, trong tay cậu chỉ còn lại một bộ duy nhất.

"Vẫn là Hạ Mộc tốt nhất."

Cán sự môn hóa cười biểu dương cậu, không giống mấy tên kia, có mấy bước đi mà cũng lười biếng, trực tiếp dùng sức ném loạn lên.

Chú thích:

Thuốc giả độc gan Ngưu Hoàng 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com