ZingTruyen.Info

[BL/ Novel] HOA GIẤY

Chương 10 - Thái tử

Miranguyen16


"Điện hạ, từ sáng sớm người đã tắm rồi ạ? Thời tiết đang vào thu nên khá lạnh nếu bị cảm thì sẽ bị tổn hại đến ngọc thể"

"Ồn ào"

Seojak nhận ra mình có nói thêm gì nữa cũng không ngăn được nên đã ngậm miệng rồi lẽo đẽo đuổi theo phía sau thái tử. Không hiểu có việc gì mà đêm qua thái tử lại ghé qua tẩm cung của Min quý nhân. Từng cười lớn tuyên bố sẽ chiếm được tình cảm của thái tử chỉ trong một thời gian nhưng đêm qua Min quý nhân bị đuổi ra ngoài với đôi chân trần trong khi còn chưa tháo hết dây buộc trên y phục. Dù đuổi tiểu thiếp ra ngoài nhưng thái tử cũng không thể chợp mắt được, nên ngay lúc bình minh vừa ló rạng đã nói rằng sẽ đi tắm ở hồ nước.

"Mau tháp tùng đi"

Ngay sau khi đến hồ nước còn đang phủ màn sương vào buổi sáng, nhìn thấy thái tử tự tay cởi y phục và ném xuống đất, Seojak nhăn mặt rồi phẩy tay với một nội quan đứng ngay gần đó để nhặt y phục lên. Nhưng ngay khi nội quan đó đến gần cơ thể quý giá kia đã nhận được một cái quắc mắt nhìn lạnh lẽo với khí thế bị chém bỏ làm hắn run rẩy.

Thực tế thì đừng nói đến cảm lạnh, thái tử là người khỏe đến mức có thể hạ gục được mấy tên lực sĩ trên võ đài mà không bị tổn thương đến sợi tóc nên không cần thiết phải lo lắng.

Mấy năm trước, có ba tên sát thủ được cử đến hậu cung của thái tử, chúng dùng ống hút tre nín thở lặn xuống hồ nước rồi tấn công thái tử khi người đang tắm một mình. Và khi đó Seojak lần đầu tiên nhận ra rằng thái tử còn tàn bạo hơn rất nhiều khi giết người bằng tay không.

Không biết là may mắn hay không, ngoài những người lên giường cùng mình thì thái tử không thích đụng chạm vào người khác, lúc nào cũng mang theo đồ vật trong người. Lúc ở bên ngoài cung thì mang gươm, ở trong cung thì lúc nào cũng mang theo đủ các loại đồ vật roi da, quạt, sáo.

Thái tử nhảy xuống làn nước xé toạc mặt hồ tĩnh lặng. Seojak nhanh chóng mang đến chăn dày và bộ y phục mới đưa cho nội quan, bản thân mình thì run rẩy trong khí tiết lạnh lẽo vào buổi sáng sớm.

"Seo phụ tá đại nhân, chủ nhân cung Mi ryo đang ở ngoài cửa rừng xin được thỉnh cầu gặp điện hạ"

Một cận vệ mật phục ở xung quanh khu rừng tiến đến và nói nhỏ cho Seojak biết. Tâm trạng hôm nay của thái tử không được tốt nên hắn không muốn làm ảnh hưởng tới tâm tình của chủ nhân mình. Trong lúc đang do dự thì lại được nghe câu đáp từ phía hồ nước ngoài ý muốn của hắn.

"Cho nàng ta vào. Đêm đầu tiên ở đây cũng được mà"

Giật mình trước câu đáp của thái tử nhưng hắn lại tròn mắt ngạc nhiên ngạc nhiên hơn là làm thế nào thái tử có thể nghe được từ khoảng cách xa như thế này chứ? Seojak luống cuống bước vọt lên vì câu nói vừa rồi không có chút cảm hứng nào của thái tử .

"Đêm đầu tiên ạ? Nhưng cung chủ Mi ryo cung nói rằng trước khi chính thức trở thành phi tần thì sẽ không động phòng và điện hạ cũng đã đồng ý rồi đúng không ạ?"

"Vậy nhà ngươi sẽ giúp cho ta hạ hỏa cơ thể này à?"

Seojak nuốt một hơi dài vào trong và vội vàng ngậm miệng lại như sợ rằng sẽ nghe được những lời nguy hiểm hơn. Cung chủ Mi ryo dù sao cũng đã tự xưng với điện hạ là tiểu thiếp nhưng tại sao lại từ chối hợp phòng với thái tử chứ? Cho dù nhìn thế nào thì cả hai người họ thực sự rất hợp nhau, ngay cả cái tính khí thất thường kia nữa.

"Nương nương cung Mi ryo đến"

Đang suy tính cái này cái kia trong lòng với khuôn mặt trắng bệch, Seojak ngẩng đầu lên khi nghe thấy giọng nói cứng nhắc của một hầu nữ trung tuổi. Một nữ nhân trang điểm rất xinh đẹp như một bướm hồ điệp, lướt nhẹ bước tới hướng về phía Seojak rồi quay người hướng về phía hồ nước. Seojak im lặng xoay người về phía hồ nước và phát hiện ra thái tử đang rẽ dòng nước với cơ thể không mặc một mảnh vải nào, chắn ngang trước mắt Lina rồi nở nụ cười.

"Nương nương, bây giờ điện hạ không mặc y phục nên việc bái kiến...."

"Được rồi. Cùng sống chung một nhà thì có cần nhất định phải giữ khoảng cách không?

Không biết từ lúc nào thái tử đã bơi tiến lại gần về phía bên này rồi chen vào bằng giọng nói trầm thấp. Tất cả hầu cận của cung Mi ryo nhất loạt cúi đầu hướng về phía giọng nói cất lên. Nhưng khi nghe thấy tiếng nước rơi tí tách trên mặt đất, tất cả lại đồng loạt vội vàng quay mặt đi. Thượng thị cung cúi người dùng vạt tay áo của mình che trước mặt Lina và thốt ra lời nói có chút lúng túng, Nương nương. Nhưng ngay lập tức dù cho cả như vậy tất cả đều lắng xuống cùng với tiếng thở dài của thái tử.

Thái tử mang trên mình là ngọc thể của một vị tân quân và dung mạo của một thần tiên.

Khuôn mặt có làn da trắng ngần cùng với mái tóc đen dài như gỗ mun, đôi mắt đen láy đến mức có ánh xanh dương, đôi môi đỏ mọng. Chiếc cằm thon nhưng đường nét lại rõ ràng và nam tính, những giọt nước trong suốt từ trên cơ thể chảy xuống rơi tí tách. Làn da trắng và mịn màng đến mức nhìn những giọt nước đang đọng trên da phản chiếu lại trông giống như những viên bạch ngọc nhỏ xíu, chiếc cổ dài và thon.

Nếu dung mạo đẹp đến nhường này thì thân thể là của một võ sĩ. Vai rộng, thẳng, vững chãi, lộ ra xương quai xanh rất gợi tình, chiếc eo thon. Làn da trắng ướt đẫm nước sáng bóng làm nổi bật lên cơ bắp rắn chắc vì thế phong thái nhìn trông như cao lớn hơn.

Seojak vội vàng phẩy tay ra hiệu cho nội quan đem y phục đến. Tuy nhiên thái tử chỉ khoác bừa một chiếc áo khoác ngoài bằng lụa rồi hoàn toàn không ngần ngại sải bước dài tới trước mặt Lina. Bắt được ánh mắt bối rối có chút ngượng ngùng trong khoảng không của nữ nhân trước mặt, thái tử chậm rãi nói.

"Nếu bây giờ nàng cho ta ôm ấp nàng ở đây thì vị trí thái tử phi sẽ là của nàng"

Trong khoảnh khắc, cả khu rừng đều im lặng.

Tất cả hầu cận ở đó đều nghe rõ những gì thái tử vừa nói, hoàn toàn bị đông cứng người, trợn tròn mắt ngạc nhiên. Đến ngay cả Lina cũng giật mình nhưng sau đó lại khẽ mỉm cười và chỉ thở ra một tiếng thở ngắn.

"Điện hạ, lời vừa rồi tuyệt đối không được. Xin điện hạ thu hồi long ngôn"

Là người đầu tiên tỉnh táo nhất, Seojak quỳ phục dưới đất hô lớn. Đến ngay cả các cận vệ quân Thái Vĩnh cũng xuất hiện quỳ sấp xuống, tất cả các cung nhân còn lại đều cúi gập đầu. Dù ý chỉ hạ xuống trước khi nhận được sự chấp thuận của bệ hạ là một việc không ổn, huống chi đây là vị trí thái tử phi, người sau này sẽ trở thành hoàng hậu. Đó là một việc trọng đại của toàn bộ Hoàng Quốc.

Nhưng thái tử lại thờ ơ những lời nói lo lắng của đám hầu cận, chỉ nhìn Youn Lina rồi mỉm cười rạng rỡ. Mặc dù không quỳ sấp chỉ cúi người, không rõ Lina đưa ra quyết định như nào nhưng nàng ta lại ngẩng đầu lên nói một cách dứt khoát.

"Điện hạ, mặc dù tiểu thiếp sinh ra là nữ nhi của thành chủ thành Uyhan, một nơi nghèo nàn nhưng từ nhỏ tiểu thiếp đã được học về tiết hạnh và lễ nghĩa một cách nghiêm khắc. Vì thế xin điện hạ giữ giao ước với tiểu thiếp về việc động phòng sau buổi hôn lễ chính thức"

"Hôn lễ chính thức thì nàng sẽ trở thành một thứ phi của ta, nhưng ý ta bây giờ muốn nói là ta sẽ ôm nàng như một chính phi. Nước trên người ta chỉ có hoàng tộc mới có thể chạm vào mà thôi"

Lina khẽ cắn nhẹ môi. Nhận ra rằng nữ nhân này đang mâu thuẫn trong lòng, Seojak sốt ruột đứng ngồi không yên. Thái tử khẽ nghiêng đầu một cách uể oải, giả vờ đưa bàn tay còn dính nước lên vuốt ve khuôn mặt của nàng ta.

Mặc dù cử chỉ nhìn có vẻ khá tình tứ nhưng nhìn vào mắt của thái tử Seojak lại nổi lên nỗi lo lắng. Ánh mắt thái tử sắc bén đến mức không thể nhìn ra được là đang dụ dỗ hay là trêu đùa. Nhưng Lina vẫn cắn chặt môi chỉ duy trì một biểu cảm, là một một thứ phi trẻ tuổi có thái độ như vậy trước lời đề nghị hấp dẫn cũng là một người không bình thường.

Hạ tay xuống, thái tử mỉm cười trong khi gật đầu.

"Khá lắm. Đúng là một phi tử nên có"

"Điện hạ, tiểu thiếp...."

Lina đang hành lễ đột nhiên thái tử ngừng mỉm cười rồi cắt lời.

"Chẳng bao lâu nữa sẽ tổ chức một bữa tiệc chào đón nàng.."

Không nhìn Lina, thái tử bước quay người bước đi hướng về phía trong rừng rồi kết thúc lời nói.

"Ta mong chờ dáng vẻ xinh đẹp của nàng đấy"

Seojak và đám cận vệ đi theo sau thái tử, Lina hướng về bóng lưng đang quay đi một cách lạnh lùng kia rồi nhẹ nhàng quỳ xuống hành lễ.

Thái tử không quay lại phía sau dù chỉ một lần cho đến khi ra khỏi rừng. Ngay khi thấy thái tử đã đi khỏi tầm mắt, Lina đứng dậy và cắn môi bực bội trong lòng vì không thể đoán định được rằng liệu mình có đang bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời để trở thành thái tử phi hay không.

Sau khi nhập cung, Lina đã nghe đến phát ngấy về tính tình vô cùng lạnh lùng của thái tử. Tất cả bao gồm hai người phi tử trong nội cung và các quý nhân đều bị bỏ rơi chỉ sau một đêm phục vụ thái tử, lâm vào số phận bị bạc đãi. Không có cách nào để có thể giữ được trái tim thái tử. Nếu trở thành thái tử phi, thái tử cũng không có quyền lực để lật đổ vị trí đó ngay lập tức được. Xinh đẹp và trẻ trung, Lina khác hẳn với những người xấu xí ngốc nghếch trong nội cung kia. Dù ở thành Uyhan đã từ chối một đêm cùng thái tử nhưng lại không nghĩ được rằng mình lại có thể nhận được ý chỉ để tiến cung. Điều đó cho thấy thái tử rất để ý đến Lina vì nàng ta khác với những người khác. Chỉ cần cư xử cao thượng hơn một chút để người đó nóng lòng rồi có thể nắm chắc được trái tim thái tử.

Đúng là như thế. Rời khỏi hồ nước dưới sự thúc giục của thượng thị cung, Lina ngoảnh lại nhìn phía hồ nước với một chút luyến tiếc. Nước mặt hồ đang dập dềnh tỏa lấp lánh ánh bạc dưới ánh mặt trời vào buổi sáng. Một màn cám dỗ như lời đề nghị của thái tử vậy.

*****

Đang ngồi đọc chồng tấu sớ được xếp một cách ngăn nắp, Hyul bỗng nhiên cau mày nhìn chằm chằm vào đống tấu chương cuộn tròn bên cạnh. Đại Hoàng Quốc được chia thành 9 khu vực hành chính chủ yếu bao gồm cả kinh đô Đại Hoàng Quốc vì thế lượng tấu chương nhận được mỗi ngày từ các lãnh chúa dưới quyền và mỗi thành chủ đều cực kỳ nhiều. Từ việc tấu chương báo cáo về nhân gian như lượng thu hoạch từng loại ngũ cốc trong một năm hay các sản vật, vân vân đến tình hình liên quan đến an ninh quốc gia như động thái của các quốc gia lân cận hay hiện trạng của binh lực, vân vân. Tất cả các tấu chương đều muôn vàn khác biệt.

Từ trước khi thái tử đến tuổi trưởng thành, hoàng đế đã để thái tử tiếp quản chính sự, điều đó thể hiện rằng người thừa kế của quốc gia là một người rất tài trí.

Việc quyết định này đều nhận được sự đồng tình của những người đứng đầu của năm bộ*. Vốn dĩ vì việc xử lý triều chính của thái tử nhanh hơn và hiệu quả rất nhiều so với hoàng đế. Đương nhiên cũng vì thái tử còn nhỏ nên cũng đa số đã xem thường và có ý định chủ tâm muốn âm thầm làm theo ý họ thấy tốt nhất. Nhưng ngay sau khi thái tử nắm quyền trong tay tình hình lại khác xa với ban đầu. Thái tử đưa ra những sự quyết định một đầy dứt khoát và lực thúc đẩy xuất sắc đến mức quá khích. Điều đó thể hiện bất kỳ người nào muốn can thiệp vào là điều không thể.

(*5 bộ: bộ hình, bộ lại, bộ binh, bộ lễ và bộ hộ (không có bộ công))

Khả, phủ*_ nếu không thì bỏ qua. Các sự việc sẽ được chia làm ba loại kết quả và thái tử sẽ đưa ra kết luận thông qua các buổi luận bàn với các trung thần, hoàng đế sẽ tái phê duyệt lại nhưng quyết định của thái tử hầu như chưa bao giờ bị thay thế. Nếu có thì chỉ là những việc khác về đức độ hay những việc mang tính nhân đạo. Những việc cần ý kiến thì thái tử vắt kiện sức các bộ tương ứng đến khi đưa ra phương án hài lòng thì thôi. Là người ghét việc chất đống công việc,vậy nên bình thường nếu thái tử bắt đầu phê duyệt tấu chương thì sẽ làm một mạch và sẽ bỏ bữa.

(khả 可_đồng ý, phủ 否_không đồng ý)

Nhưng hôm nay chỉ qua độ một chút thôi mà thái tử đã vẫy tay ra hiệu cất gọn tất cả các tấu chương. Nhận khay đựng trà từ một người hầu cận khác, Seojak tự tay dâng trà lên, nhìn dò xét thái tử rồi hỏi một cách cẩn thận.

"Điện hạ, cho tiểu nhân lắm lời nhưng chuyện về thái tử phi hôm nay là thật ạ?"

"Lẽ nào thái tử của một nước lại nói đùa?"

"Điện hạ hài lòng với cung chủ Mi ryo cung ạ?"

"Nước ở hồ chỉ có hoàng tộc mới chạm vào được mà thôi"

"Điện hạ, cho tiểu nhân cả gan dám nói thẳng. Chính phi của thái tử điện hạ là người tương lai sẽ trở thành hoàng hậu. Nếu luận bàn vị trí chính phi với lý do này..."

"Đương nhiên là không được rồi. Nhưng mà..."

Nhìn chằm chằm ra ngoài phía cửa sổ khi tay vẫn cầm chén trà một cách tao nhã trong ánh nắng nhẹ của buổi chiều tà, hình dáng ngồi đó của thái tử trông đẹp như một bức tranh. Nhưng cách nói chuyện của thái tử không khác gì một tên vô lại ngoài nhân gian.

"Nhà ngươi bây giờ lại định quyết cả chuyện hoan ái của ta à? Dạo này có vẻ như của quý của ngươi không muốn che giấu ý đồ thì phải, thà rằng ngươi cứ chổng mông lên. Vậy thì ngươi là chính phi rồi"

Rốt cuộc ý của thái tử là thế nào đây? Seojak co rúm người lại nuốt nước bọt khô, thấy vậy thái tử đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi mỉm cười đầy lạnh lùng.

"Dù sao thì dường như của quý của ta chỉ muốn một thứ đồ chơi hơn là cần một chính phi đấy"

"Dạ?"

"Dù thứ đồ chơi đó chỉ cần bằng một nửa một thê tử đoan chính thì ta cũng sẽ không thấy xấu hổ"

Thứ đồ chơi xấu hổ ư? Hoàn toàn không thể hiểu được là thái tử đang nói cái gì nữa. Trong khi Seojak quỳ sấp dưới sàn thì thái tử chặc lưỡi nâng chén trà lên uống một ngụm.

"Nếu của quý của ta chơi đến thỏa thích theo ý ta rồi và muốn loại bỏ nó thì sự xấu hổ đó cũng sẽ biến mất thôi. Đúng chứ?"

Xấu hổ ư. Có lý nào thái tử có cái cảm xúc như vậy chứ? Trong lúc Seojak nuốt những lời lẩm bẩm đó vào trong bụng vuốt lại cổ y phục rồi lật đật đứng dậy khỏi chỗ. Định đi theo sau thái tử nhưng thái tử nhặt chiếc quạt để trên bàn lên rồi đập mạnh vào vai hắn.

"Đừng có đi theo ta. Phiền phức"

Dù chỉ là một chiếc quạt nhẹ nhưng ngay khi bị đánh Seojak không những bị choáng nặng không thể thốt ra tiếng la ó nào mà còn ngã khụy xuống sàn.

Chính miệng thái tử thốt ra ba lần từ "của quý" và giờ đây hiển nhiên là hắn không biết thái tử đi để làm "cái gì", mà cũng chẳng rõ thái tử sẽ đi đến "chỗ nào" nữa!

Trước đó hoàng đế bệ hạ đã chuyển lời yêu cầu hắn thăm dò cung chủ của Mi ryo cung, việc này với hắn thật sự nan giải, hắn chỉ thấy giờ đây trước mắt thật sự rất mù mịt. 

_____________

Note 1: Bản dịch của mình là hoàn toàn free cho các bạn yêu mến bộ truyện và chỉ up tại MỘT nơi duy nhất là wattpad nhưng hiện tại có 2 web là truyen3h . net và truyenwiki1 . com đã REUP truyện của mình mà không xin phép. Rất mong các bạn đọc tìm vào web nơi chính chủ đăng để ủng hộ mình. Và mình cũng đề nghị 2 Ad của web kia không reup truyện của mình để trục lợi.

Note 2: Hôm nay là 24.12.21_Chúc các bạn đọc có một lễ giáng sinh an lành và mong các bạn tiếp tục đón đọc các chap sau của truyện để ủng hộ mình nhé! Cảm ơn các bạn!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info