ZingTruyen.Info

Biến thân Hồ Ly Tinh

C41: Ca ca đã nhớ ngươi nhiều ngày

mannhi0123

Lắc lư bên trong xe ngựa, Mộ Tử Quân chỉ mặc một món áo trong bằng lụa trắng, mà Tô Anh Lạc tư thế lả lướt được bọc lại bởi quần áo rộng lớn của hắn, nhắc nhở hai người từng có thời khắc si mê điên cuồng quấn quýt.

Dọc theo đường đi Mộ Tử Quân thuỷ chung khoá chặt hai hàng lông mày, không nói một lời. Tô Anh Lạc biết trong lòng hắn lúc này đang cực kỳ hỗn độn, vì vậy cũng không thốt ra âm thanh quấy rối hắn.

Sau nửa canh giờ xóc nảy, xe ngựa dừng cở ngoài cửa Tô phủ.

Tô Anh Lạc đứng dậy xuống xe, "Tử Quân, ngươi chờ ta một chút, ta lập tức mang Lăng Sương Thảo đến."

Mộ Tử Quân sửng sốt.

Lăng Sương Thảo....Đúng vậy, hắn còn muốn cầm Lăng Sương Thảo về làm thuốc cho ái thê. Vài chục năm tình cảm, hắn rõ ràng yêu nàng như vậy, nhưng vì cái gì còn làm ra chuyện có lỗi với nàng,....Hắn, còn mặt mũi nào trở lại nhìn nàng?

Trên đường trở về phòng, Tô Anh Lạc xa xa thấy Tô Đình xông tới. Ca ca rốt cuộc đã trở về, trong lòng nàng lộp bộp vài cái, cuống quýt tìm đường tránh né hắn, nghìn vạn lần không để cho hắn thấy bộ dạng hiện giờ của mình.

Trở về phòng rất nhanh thay xong y phục, rồi đến tiểu viện cầm Lăng Sương Thảo, muốn xuất môn thấy Mộ Tử Quân. Không ngờ mới đi ra cửa viện vài bước, đột nhiên có người gọi nàng.

"Lạc Lạc."

Là Tô Đình, nghe thanh âm tực hồ ở không xa đằng sau, bước chân Tô Anh Lạc bị kiềm hãm, sau đó làm bộ không nghe thấy tiếp tục đi về phía trước.

"Lạc lạc." Tô Đình lên giọng.

Tô Anh Lạc bước thật nhanh ra cửa chính, sau khi đem Lăng Sương ThẢo cùng quần áo đưa cho Mộ Tử Quân, liền giục phu xe nói: "Mau đi mau , mau đi mau."

Mộ Tử Quân không rõ nàng vì sao hoảng hốt, chỉ ngửi được trên quần áo trả lại kia vẫn quanh quẩn mùi cơ thể thơm tho của nàng. Nỗi lòng không khỏi càng thêm rối loạn.

Tô Anh Lạc nhìn xe ngựa rất nhanh biến mất ở góc tường, quay người lại, không ngoài suy đoán thấy Tô Đình đứng ở phía sau, đành phải kiên trì giả vờ vui vẻ nói: " Ca ca! Ngươi rốt cục cũng trở về."

Tô Đình nhíu mày, "Mới vừa rồi ngươi không nghe được ta gọi ngươi? Ngươi ra đây làm cái gì?"

"Ngưoi có gọi ta sao? Ta không có nghe được đây." Tô Anh Lạc chột dạ, bước lên ôm cánh tay hắn làm nũng, nói sang chuyện khác, "Ca ca ngươi làm sao lâu như vậy mới về? Mọi người đều nói một ngày không gặp như là ba năm, Lạc Lạc rất nhớ ngươi, quả thực sống một ngày như một năm."

Tô Đình mỉm cười, thấy bốn bề vắng lặng, nói: " Cái miệng nhỏ thật ngọt, ca ca hiện tại thật muốn cắn một ngụm."

Tô Anh Lạc trên mặt nóng lên, thẹn thùng nói: " Ca ca thật đáng ghét, thích chiếm tiệnnghi của muội muội."

"Tiện nghi muội muội nhà mình, không chiếm thì phí." Tô Đình ánh mắt sáng quắc, trong thanh âm mang theo chuý cấp thiết: "Lạc lạc, trở về phòng có được hay không? Ca ca đã nhớ ngươi nhiều ngày."

Tô Anh Lạc biét hắn tưởng niệm cùng khác vọng, nhưng trong cơ thể nàng còn lưu lại dấu vết của Mộ Tử Quân chưa kịp dọn dẹp, không thể để ca ca phát hiện được.

"Ca ca,ta.....đến quỳ thuỷ(kinh nguyệt) ...."

Tô Đình nhếch mày kiếm một cái, "Không phải ngày đó ta đi đã tới rồi sao?"

"Ngô, không biết vì sao, đến hôm nAy còn chưa hết." Tô Anh Lạc không dám nhìn thẳng hắn, ánh mắt dao động xung quanh.

"Oh?" Tô Đình làm sao không nhìn ra muội muội mình nói dối, câu môi cười, "Vậy để ca ca xem giúp ngươi là nguyênnhaan gì."

Tô Anh Lạc vội la lên: " Ngươi cũng không phải đại phu!"

Tô Đình không nói gì, nôi kéo nàng đi.

- - - - - - - - - - - - -
Các nàng ấn sao bình chọn để ta có động lực đăng chương mới nha 💪🏿💪🏿

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info