ZingTruyen.Info

Biện Bạch Hiền,tôi nhớ em [CHANBAEK] [LONGFIC]

Chương 3:Và anh cũng đã biết yêu em

MinhHoang577

Sau hơn một tháng Biện Bạch Hiền bước vào làm việc tại chính công ty của anh,Phác tổng của chúng ta cũng đã dần dần có tình cảm với cậu.Khi không có việc gì làm,anh sẽ thường tranh thủ dùng thời gian ấy chỉ có một công việc duy nhất là ngắm cậu lúc làm việc.Tại sao ư?Hình ảnh cậu tạo ra cho anh một cảm giác ấm áp và dễ chịu,mọi vất vả trong công việc đều được trút xuống đi bao nhiêu

Và rồi cũng chính vì vậy dẫn đến việc Xán Liệt nảy ra một kế hoạch :Hôm nay anh sẽ chính thức tỏ tình với cậu,để nói cho cả thế giới rằng anh là của cậu,chỉ có anh mới có thể đem lại hạnh phúc của mình dành cho cậu mà thôi.Thế là Phác Xán Liệt hôm nay chủ động cho nhân viên trong công ty mình nghỉ sớm tận những một tiếng khiến các con mắt đều nhìn nhau ngẩn tò te.

Tiếng xì xào bắt đầu vang lên hàng loạt,cả văn phòng từ lúc yên tĩnh trở nên náo loạn hơn bất kể  hôm nào

"Ê,sao hôm nay Phác tổng cho nghỉ sớm vậy.Bình thường ông ấy có cho như thế đâu,toàn đúng giờ mới về mà" nữ nhân viên 1

"Mà tôi cũng thấy dạo này chủ tịch cũng hay để ý đến thư kí Biện lắm nha" nữ nhân viên 2

"Nhưng mà cậu bé ấy hiền lành lại còn tốt bụng nữa.Thậm chí chắc chủ tịch bị cảm nắng bởi vẻ thuần khiết đáng yêu của cậu bé đó rồi" nam nhân viên 1

"Nhưng dù sao thì nhìn họ nói chuyện trông cũng xứng đôi chứ nhỉ?" nam nhân viên 2

Bọn họ đứng bàn tán một lúc thì thấy ngay chủ tịch đi xuống thì lễ phép cúi chào,anh cũng chỉ gật đầu rồi ra lệnh 

"Mọi người nhớ dặn cậu bé Biện Bạch Hiền phải ở lại với tôi có việc gấp,còn lại về hết.Nếu ai mà còn ở đây thì..." chưa kịp nói hết thì cả nhóm đã chạy nháo loạn hết cả lên

Nói là chạy về thôi chứ thực ra họ có về đâu,họ trốn ở trong nhà kho ngay cạnh phòng của chủ tịch.Vì phòng kho có cửa sổ cỡ vừa nên mọi người đều có thể nhìn thấy Phác tổng cao thượng đang làm gì.

Lúc này,Phác Xán Liệt đang rất bận rộn với đám hoa kia,anh đang rất nhức đầu không biết nên xếp theo hình gì,và sau đó cũng quyết định làm thành hình trái tim cùng với những ngọn nến xung quanh.Anh còn mua một bó hoa hồng rất thơm,một chiếc đàn ghi ta để anh có thể đàn cho cậu nghe.Coi như mọi chuyện đều đã sắp xếp một cách ổn thỏa.Nhân viên nhìn ngó qua mà ai cũng mỉm cười rạng rỡ,mong cho chủ tịch của họ sẽ tỏ tình thành công.


Bạch Hiền trở về công ty với một đống tài liệu trên tay.Lí do là cậu bị Phác Xán Liệt nhờ đi in những tài liệu quan trọng để chuẩn bị cho dự án ngày mai,vả lại hôm nay cửa hàng còn đông khách nên cậu chật vật mãi mới đến lượt.Vừa đặt tập tài liệu xuống thì điện thoại bàn bắt đầu rung lên,kèm theo là một giọng nói mà rất là quen thuộc

"Biện Bạch Hiền,cậu mau lên phòng tôi có việc gấp,ngay bây giờ"

Giọng nói ấy tuy quen thuộc nhưng lại ẩn chứa điều gai góc,sợ sệt.Ngay cả cậu cũng phải rất ngạc nhiên

Cái gì mà phải lên đấy?

Cậu đã làm gì sai sao?

Nhưng lí trí đã đánh bật tất cả,đành một liều đi lên căn phòng được cho là "tử thần đi".Cậu đi rất bình tĩnh,nhưng trong sự bình tĩnh ấy lại rẩy lên một nỗi sợ kinh hoàng,đến mức mồ hôi chảy xuống ròng ròng

"Giám đốc ơi,tôi vào nhé"

"Vào đi"

Vừa mở cửa ra là một khung cảnh lãng mạn đang hiện ra trước mắt:Căn phòng tràn ngập những ánh đèn lung linh,huyền ảo;những cây nến thắp sáng xung quanh tạo thành hình trái tim đặt ngay giữa phòng.Bên trong trái tim ấy có một người con trai đang ngồi trên chiếc ghế mỉm cười nhìn cậu,trên tay còn đang cầm chiếc đàn ghi ta mới toanh.

Biện Bạch Hiền cũng phải choáng ngợp,Phác tổng đang làm trò gì vậy?

Định tỏ tình với cậu sao?

Từ bé đến giờ cậu chưa được nhận sự yêu thương,bao bọc,chở che từ ai cả.Có lẽ chính là sợi tơ duyên giữa anh và cậu để họ có thể đến được với nhau

"Sao,bất ngờ lắm phải không?

"Phác tổng đang làm gì vậy?"

"Cứ ngồi xuống ghế đi và hãy thưởng thức"

Do tính ngoan ngoãn,nên cậu cứ nghe theo mà ngồi.Anh bắt đầu gảy đàn ghi ta,giọng hát ấm áp bắt đầu vang lên


"Heart beats fast


Colors and promises


How to be brave


How can I love when I'm afraid to fall


But watching you stand alone


All of my doubt, suddenly goes away somehow


One step closer


I have died everyday, waiting for you


Darling, don't be afraid, I have loved you for a thousand years


I'll love you for a thousand more


Time stands still


Beauty in all she is


I will be brave


I will not let anything, take away


What's standing in front of me


Every breath, every hour has come to this


One step closer


I have died everyday, waiting for you


Darling, don't be afraid, I have loved you for a thousand years


I'll love you for a thousand more


And all along I believed, I would find you


Time has brought your heart to me, I have loved you for a thousand years


I'll love you for a thousand more


One step closer


One step closer


I have died everyday, waiting for you


Darling, don't be afraid, I have loved you for a thousand years


I'll love you for a thousand more


And all along I believed, I would find you


Time has brought your heart to me, I have loved you for a thousand years


I'll love you for a thousand more (*)



Các nhân viên thì đang tha hồ thưởng thức giọng ca trời phú của anh,những lời bàn tán nức nở khiến cho khung cảnh lãng mạn trở nên mờ dần,thay vào đó là một cuộc hỗn loạn tưng bừng

Biện Bạch Hiền cũng đang ngây ngô chăm chú lắng nghe thì đột nhiên Phác Xán Liệt quỳ xuống cầu hôn cậu,trên tay là đang cầm bó hoa hồng tươi thắm,giọng nói ngọt như mật vang lên từng chữ

"Thư kí Biện,ngay từ đầu gặp cậu,một Phác tổng như tôi cũng phải bị hạ ngục đến mức cảm tưởng như bị cảm nắng vậy.Tôi chưa từng trong đời gặp ai có nét mặt ngây thơ,đáng yêu như vậy,một dáng vẻ thuần khiết càng làm cho tôi khó có thể mà ngày đêm nhớ nhung.

Nếu như đời người mà 100 tuổi,thì tôi sẽ dành trọn vẹn 80 năm còn lại của tôi sẽ ở bên em,cùng nhau đi đến hết quãng đường này

Em không có tình yêu thương từ cha mẹ ư? Chỉ cần em ở trong vòng tay tôi,tôi sẽ lo toan hết tất cả mọi thứ.Việc nhà,hay mọi thứ việc khác cứ để tôi,chỉ cần em ở bên cạnh tôi thì mọi nỗi buồn hay mệt mỏi đều dần tan biến 

BIỆN BẠCH HIỀN,EM CÓ MUỐN PHÁC TỔNG NÀY LÀ NGƯỜI EM YÊU MÃI SUỐT CUỘC ĐỜI KHÔNG?"

Tâm trạng bây giờ của cậu đang rất là lúng túng,không biết làm sao,đường như cậu phải để cho Phác tổng cao thượng quỳ xuống chỉ để cầu hôn cậu,như thế có ổn không

Tự nhiên,một mẩu giấy được truyền đến chỗ cậu với lời nói "ĐỒNG Ý ĐI =)))",chắc là mấy anh chị nhân viên đang nhìn trộm cậu rồi

Không suy nghĩ gì nhiều,Bạch Hiền nhận lấy bó hóa rồi ôm chầm lấy anh khiến cho anh cũng phải đơ người.Vậy là thư kí Biện cũng đã chấp nhận tình cảm của anh rồi!

Còn một nhóm nhân viên kia cũng đang hết sức vui mừng,vì cuối cùng Phác tổng cũng đã có tình yêu mới rồi,mong rằng họ sẽ luôn ở bên nhau cho đến cuối cuộc đời này vậy






























(*):Bài hát này mình lấy từ ca khúc "A thousand years" do cô Christina Perri thể hiện

Hôm nay mình mới lặn lội để up chap,dạo này sức khỏe của mình không được tốt nên không thể đăng đúng lịch được =))))

Vậy hôm nay tôi sẽ nhất quyết đăng thêm chap nữa để tạ lỗi với mọi người,để cho mọi người đừng quên tôi

À mà dạo này tâm trạng không được tốt,một phần là do các anh nhà cũng sắp sửa chuẩn bị nhập ngũ hành quân rồi,6 năm cũng là khoảng thời gian dài đúng không =((((((


Thôi,tạm gác nỗi buồn ấy sang một bên,bây giờ mình sẽ tiếp tục viết chap để cho các bạn hóng nhé,hẹn gặp lại vào tối nay =))))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info