ZingTruyen.Info

《 BibleBuild 》Cưng Chiều Vợ Ngốc

Chap 1 ><

tongnhi4399

_____Chương 1_____

Anh - Bible Wichapas Sumettikul - 25 tuổi
Cậu - Build Jakapan Puttha - 18 tuổi

Ở trong một căn biệt thự xa hoa, tráng lệ. Rộng có, đẹp có,...nhưng mọi thứ dường như không mấy vui vẻ

Ông bà Puttha đưa mắt nhìn đứa con trai bé bỏng vừa mới bước qua tuổi thành niên...càng nhìn thì càng đau lòng...

" Build à "

" .... "

" Haizz thằng bé này "

Build Jakapan Puttha đưa hai mắt chớp chớp nhìn mẹ mình, thấy bà thở dài nên tiếp tục cặm cụi vẽ tranh

Đôi tay nhỏ nhắn cầm chặt cây bút màu, quẹt quẹt tô tô. Lâu lâu lại nhìn bức tranh rồi tự cười tủm tỉm

Bà Puttha đau lòng xoa đầu con trai. Build Jakapan tuy đã 18 nhưng không hẳn là 18

Cậu lúc lên 6 thì bị một cú sốc về tinh thần nên cách suy nghĩ từ đó bị kiềm nén không thay đổi được...18 tuổi mà cứ như một đứa trẻ 6 tuổi

Cái mà ông bà Puttha lo lắng ở đây là về tương lai của cậu. Ông bà cũng không thể lo cho cậu mãi mãi được...

" Build nè "

" .... "-Nhìn bà

" Con..lấy chồng nha? "

Build hơi nghiên đầu nhỏ, hai mắt chớp chớp đầy khó hiểu

Chồng? Chồng là gì? Chồng có ăn được không?

" Chồng là người sẽ luôn ở bên cạnh con. Chăm sóc, bảo vệ con, chơi với con nữa "-Cười

".... "- Gật gật

" Vậy lấy chồng nhé? "

" .... "-Lắc đầu, tiếp tục vẽ tranh

Nếu chồng không ăn được thì cậu cũng chẳng thèm đâu

" Thôi bà, con nó có biết gì đâu "

" Nhưng mà... "

Bà Puttha rưng rưng nước mắt, bà thật sự rất lo cho tương lai của Build. Liệu cậu có lấy được người chồng tốt hay không...

" Nhưng mình à, em lo lắm. Hay chúng ta đi nói chuyện với bên thông gia đi "

"Ừ để tôi gọi cho bên đó xem thử "

Gia tộc Sumettikul và Gia tộc Puttha từ lâu đã có hôn ước. Hôn ước này là do ông nội của hai bên gia tộc sắp đặt

Nhưng ông bà Puttha cũng không ép. Nếu bên Gia tộc Sumettikul không đồng ý hôn sự thì thôi

Huống hồ Build lại như vậy...họ không đồng ý cũng là chuyện bình thường

📱" Ông Sumettikul chào ông "

📲 " Haha là ông Puttha đấy à, lâu quá không liên lạc. Ông dạo này thế nào? "

📱" Tôi khỏe. Còn ông "

📲 " Tôi khỏe re đây. Mà ông gọi có chuyện gì à? "

📱" Chuyện là.... "-Khó nói

Ông Puttha ấp úng không biết nên  mở lời thế nào. Lúc này hình như Build đã vẽ xong, cậu lon ton cầm bức tranh đến đưa ra trước mặt ông Puttha

Miễng nhẽo lên cười tươi, tai thỏ quẩy quẩy đợi ông khen thưởng

Ông Puttha nhìn bức tranh: một vịt một ếch nắm tay nhau đi tung tăng trên đường thì khẽ bật cười

"Con trai bố giỏi lắm "-Xoa đầu

"Hì hì "

Tiếp theo là chạy qua đưa cho mẹ coi, cậu biết thế nào bà cũng khen nên cuối đầu chờ xoa sẵn luôn

" Thật giỏi "-Cười, xoa đầu cậu

Nhận được nhiều lời khen, hai má của em hơi ửng đỏ. Mũi kiêu ngạo sắp đụng tới nóc nhà luôn rồi

Cậu bỏ nhẹ bức tranh lên bàn, hai tay kéo quần chạy lon ton xuống bếp mở tủ lạnh lấy nước uống

Ông Puttha cũng đã mở lời được. Ông Sumettikul nghe xong thì bật cười ha hả nói:

📲 " Tôi cũng đang định bàn với ông chuyện này đây. Tụi nhỏ cũng đã đến tuổi hết rồi "

📱" Tốt quá. Vậy chúng ta chọn ngày tôi qua Gia tộc Sumettikul một chuyến "

📲 " Thôi, để tôi qua bên ông. Sẵn tiện xem con dâu "

📱" Được được "

* Cúp máy *

" Vậy là xong rồi hả ông "

" Ừ..haizz "

" Sao thế ông? "

" Bên Sumettikul có ba người con trai...Cũng chẳng biết tính tình tụi nhỏ ra sao, tụi nhỏ thế nào, chỉ sợ... "-Nhìn cậu trong bếp, lắc đầu

Sợ cậu sẽ bị ức hiếp...

Gia Tộc Puttha nói giàu thì không hẳn nhưng tuyệt đối không nghèo. Build từ nhỏ đã được ông bà và mọi người trong nhà nuông chiều dạy bảo

Ông Bà không cho cậu chịu tổn thương dù chỉ một chút. Ông Bà cưng cậu như trứng hứng như hoa vậy, nâng niu bảo bọc

Cậu lớn lên nhỏ nhắn trắng tròn lại vô cùng đáng yêu. Cậu yếu ớt như vậy sao có thể chịu khổ sở chứ

" Bà đó! Chiều con riết rồi bây giờ chúng ta phải lo thế này "

" Ông nói ông không chiều xem?! "

" Thì...haizz tại tôi với bà hết "

**********

Cũng chẳng biết cậu làm gì trong bếp mà mất tận 15p mới thấy trở ra

Trên tay cầm hai ly nước đầy ấp. Build vô cũng tỉ mỉ bưng nước lại ngay chỗ ông bà Puttha

Từng bước chân chậm chạp như sợ nước sẽ đổ vậy

" a..b..ố "-Đưa nước cho ông

" Lần sau để ta tự lấy là được rồi "-cầm lấy ly nước mà cậu đưa cho mình

" m..ẹ "-gật gật đưa cho bà

" Cảm ơn bảo bối "

Cậu từ khi gặp cú sốc đó thì dường như rất ít khi nói chuyện. Lâu ngày không nói dần quên đi cách phát âm

Lâu lâu thì pi pa pi pô gọi bố mẹ thôi. Chứ không nói nhiều được

" ... "-Chạy lên phòng

Giờ đã tới giờ xem TV rồi. Trước khi chạy lên phòng cậu còn không quên ôm theo con vịt bông mà bà Puttha  tặng năm 15 tuổi

Con vịt bông này chính là người bạn duy nhất của cậu...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info