ZingTruyen.Info

Biblebuild Abo Mot Doi Chi Mot Lan Rung Dong

Đợi anh ngủ trưa dậy, lúc hai người chuẩn bị xong và ra khỏi nhà thì cũng đã là 4h chiều. Cài dây an toàn cẩn thận cho anh, Bible cho xe lăn bánh.

Build ngồi trên ghế phó lái, ngoan ngoãn uống hết cốc sữa hạt vẫn còn ấm trên tay. Anh đã nói với cậu là hôm nay không cần ăn bữa phụ vì lát nữa sẽ có rất nhiều đồ ăn, nhưng mà ai kia không chịu. Cuối cùng cả hai mỗi người nhượng bộ một tí, bớt đi phần bánh quy, còn sữa thì anh vẫn phải uống đủ.

Cậu còn liên tục nhắc anh tối nay khi ăn phải lưu ý những gì, cái gì nên ăn, cái gì không được ăn. Anh nghĩ nếu có thể cậu còn chẳng muốn cho anh sang nhà Apo luôn, vì đảm bảo bữa ăn phần lớn sẽ các món cay nóng theo sở thích của chủ nhà, mà chúng đối với cơ thể anh thì không hề tốt chút nào.

Tuy nhiên, anh cũng không hề cảm thấy ngột ngạt hay khó chịu vì những điều ấy. Thực ra, anh vốn không muốn ăn bữa phụ, lại muốn ăn cay, uống rượu, còn rất nhiều vấn đề khác nữa, nhưng anh biết Bible chỉ là đang quan tâm đến sức khỏe của anh mà thôi, mà bản thân anh cũng rất lo cho bé Mỡ, nên rất ngoan ngoãn chấp hành.

Đến lúc cậu dặn dò xong thì cũng đã đi được nửa đường. Build lúc này mới nhớ ra cả hai chưa có mua quà tân gia cho Mile và Apo, liền nhìn bản đồ một chút, rồi nói với cậu:

- Trên đường đến nhà họ có đi qua trung tâm thương mại XXX đó. Lát chúng ta vào trong mua thứ gì làm quà nhé Bible.

- Được, nghe em. - Cậu đương nhiên là không có ý kiến.

Thế nhưng, khi đến nơi, thì lối vào hầm gửi xe đã bị chặn. Cạnh đó có biển thông báo là do sửa chữa, nên tạm thời khách hàng sẽ phải vòng lại, đỗ xe ở bãi đỗ xe phía sau tòa nhà.

Bible thấy thế liền lái qua. Lúc hai người cất xe xong thì phải đi bộ một đoạn dài, còn nghe thấy mấy bác gái xì xào:

- Không biết sửa gì mà có mỗi cái hầm gửi xe nửa năm rồi vẫn chưa xong.

Build nghĩ nghĩ một chút, hơi thắc mắc:

- Bible, hôm trước anh cũng đến đây mua đồ mà, sao lại không biết phải đỗ xe ở đâu vậy?

Cậu nghe anh nói thế thì ngớ người ra:

- Tôi? Tôi chưa...

- Sữa với thực phẩm chức năng của em không phải anh mua ở đây à? Em thấy túi nilon đều là của siêu thị này hết mà. - Anh lại càng thấy khó hiểu.

- À. - Bible lúc này dường như mới nhớ ra. - Tôi tự dưng quên mất. Dạo này không hiểu sao tôi hay quên mấy thứ linh tinh lắm.

Build nghe thấy thì bật cười:

- Em tưởng bình thường trí nhớ anh tốt lắm, thế là cuối cùng cũng bị tuổi tác ảnh hưởng rồi. Không sao, quên gì thì quên, đừng quên em là được. - Nói xong còn tinh nghịch nháy mắt một cái.

- Thứ nhất, em không phải "thứ linh tinh", tôi có quên gì cũng không thể quên em. Thứ hai, em đang chê tôi già đấy à? - Cậu khẽ nhéo nhéo mũi anh.

- Anh không già, em còn lớn hơn anh tận 3 tuổi. Chê anh không phải là tự chê bản thân sao? - Anh không thừa nhận ban nãy quả thực có ý trêu chọc, trêu xong mới nhớ người ta là niên hạ công. Build hơi dẩu môi bất mãn, xong lại nghĩ nghĩ. - Nhưng mà Omega trải qua sinh nở nên thường già nhanh hơn Alpha. Anh sau này sẽ không thấy em già em xấu mà bỏ em chứ?

Bible khẳng định chắc nịch:

- Tôi không bao giờ rời bỏ em, dù có thế nào đi chăng nữa. - Cậu dừng lại một chút, rồi nói nhỏ. - Nếu chúng ta thật sự chia xa, người rời đi trước chỉ có thể là em...

Anh mải tìm đồ trong túi nên vấp một cái, thật may là cậu đúng lúc đỡ được. Cũng vì thế, nên anh không hề nghe được vế sau của câu nói kia. Cậu đang định nhẹ trách anh một tiếng, lại phì cười khi thấy anh lôi ra một cái gương:

- Xem nào. Dạo này em vì bé Mỡ mà không thể dùng mỹ phẩm. Phải nhìn kĩ xem có nếp nhăn chưa, da có xấu lắm không.

Cậu bất lực giành lại cái gương, cốc đầu anh một cái:

- Không cần soi, không nhăn, không xấu mà. - Nói xong, lại nghiêm khắc nhìn anh. - Cái em cần quan tâm bây giờ không phải là cái đó, mà là an toàn của em và bé Mỡ. Tôi đã nói bao nhiêu lần là đi phải nhìn đường, em đã hậu đậu thì chớ, đúng là không làm tôi bớt lo đi được. Em...

Bible cũng không thể tiếp tục nói khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ kia bí xị lại. Cái đầu thì cúi gằm xuống đầy tủi thân, các ngón tay bắt đầu xoắn vào nhau. Nuốt những lời đã ra đến miệng vào, cậu không khỏi nghĩ lại một lượt, xem mình có phải đã quá nặng lời không.

Cuối cùng, cậu đưa ra một kết luận, không cần biết có quá lời hay chưa, thì khiến anh thế này cũng là lỗi của cậu rồi. Cậu đưa tay lên xoa xoa mái tóc mềm mại kia, đang định mở miệng dỗ dành thì lại nghe thấy anh lí nhí nói:

- Bible... em xin lỗi mà...

Nghe thấy tiếng thở dài của người đối diện, Build rụt rè đưa tay ra, dùng ngón trỏ móc lấy ngón tương tự trên bàn tay còn lại đang buông bên hông của cậu. Bible cầm lấy tay anh, lồng mười ngón tay hai người vào với nhau, rồi kéo anh đi tiếp:

- Vào trong thôi. Mua đồ rồi còn sang nhà P'Mile nữa.

Trung tâm thương mại thật sự rất rộng. Anh dự tính mua một chai rượu vang làm quà tặng, vì tại đây cũng có một cửa hàng rượu rất lớn, nhưng đi lang thang một hồi vẫn chưa tìm thấy đâu. Cũng thật may, đi thêm vài bước, cả hai đã nhìn thấy bản đồ chỉ dẫn, liền theo hướng chỉ trên đó mà đi tới.

Bible phụ trách chọn rượu. Tuy Build cũng biết khá nhiều, nhưng một người lớn lên trong điều kiện như anh sao có thể so với người đã học trường quốc tế từ nhỏ như cậu.

Cậu cũng nhanh chóng tìm được một loại rượu mà bản thân cho là phù hợp với hai người kia: một chai Chateau Cheval Blanc 2000.

Rượu mang màu sắc rựa rỡ tựa như quả Blackcurrant bị nghiền nát, lại có hương thơm phong phú, phức hợp từ nhiều loại trái cây và phụ liệu. Dòng rượu này còn có sự pha quyện từ tin tức tố của cả hai, mùi khói của Mile, và đặc biệt hơn là hương nguyệt quế của Apo - chỉ có niên vụ 2000 mới có. Ở phiên bản này, mùi vị của rượu cũng đậm hơn khá nhiều, mạnh mẽ hơn, cũng rất quyến rũ, thu hút như chính hai người họ.

Build bên cạnh vẫn rất nhập tâm xem xét hết chai nọ đến chai kia. Anh nghe cậu nói về món quà được chọn xong rồi, thì lại thắc mắc:

- Anh thấy nó hợp với hai người họ, vậy nếu là em, loại rượu nào làm anh nghĩ đến em?

- Trước đây tôi cảm thấy em giống Chateau Cheval Blanc 2010, so với các phiên bản khác thì có thêm hương cam Bergamot và bạc hà đặc trưng hơn. Thế nhưng tôi vẫn thấy em không phù hợp với màu đỏ Ruby đậm ấy lắm, nó gây cảm giác quá hào nhoáng, bóng bẩy. - Cậu dừng lại một chút, rồi nói tiếp. - Sau này, tôi lại thấy em giống Chateau Lafite Rothschild hơn, kết hợp hoàn hảo vị cay và ngọt của Vani từ gỗ sồi, vừa nhẹ nhàng, ngọt ngào lại mạnh mẽ. Hương thơm của nó rất có chiều sâu, hậu vị dài lâu, êm mượt. Đó là lí do ở nhà tôi, trong tủ rượu, lúc nào cũng có ít nhất một chai Chateau Lafite Rothschild.

Thực ra, còn một lý do nữa mà cậu không nói với anh, là màu sắc của loại rượu này làm cậu liên tưởng đến anh. Chất lỏng tím đậm được phủ lên mình một lớp áo khoác màu đỏ, như lớp vỏ bọc rực rỡ hoàn mỹ mà anh luôn cố mang lên mình trước đây, che giấu đi một tâm hồn tựa sắc tím trầm lắng, đượm buồn và đầy nhạy cảm.

Anh nghe Bible nói thì có chút trầm ngâm, tự nhủ lần sau uống mấy loại đó thì phải cảm nhận kĩ một chút để xem bản thân trong mắt cậu có vị như thế nào.

Build cố gắng nghĩ xem người kia giống loại rượu nào, nhưng lại chẳng nghĩ ra, một phần vì anh trước giờ luôn không quá chú tâm thưởng rượu, một phần là vì có lẽ không có dòng rượu nào có thể thơm bằng tin tức tố của cậu, tuy rằng đôi lúc cũng có chút cay nồng, nhưng lại chẳng thể lấn át đi những ngọt ngào, ấm áp và dịu dàng đã làm anh phát nghiện.

Cậu có chút bất lực, không hiểu sau anh lại đột nhiên dụi dụi vào người mình, xong hình như chợt nhớ ra xung quanh có người, liền giật nảy lên lùi lại, suýt đụng vào chiếc kệ đằng sau lưng. Bible vội kéo anh vào lòng, định gõ đầu anh một cái, nhưng lại phát hiện mặt Build hơi đỏ, lập tức đặt tay lên trán anh:

- Em không sao chứ?

- Không... em không sao.

Sờ một tí, cảm thấy quả thật nhiệt độ cơ thể anh vẫn bình thường, cậu mới yên tâm mà buông anh ra. Hai người không chậm trễ thêm nữa, đi ra quầy thanh toán.

Xong xuôi, cậu một tay xách hộp quà, một bên nắm tay anh, cùng đi ra ngoài. Thế nhưng vừa bước ra khỏi cửa hàng, anh liền thắc mắc:

- Bible, quầy sữa và thực phẩm dành cho mẹ và bé ngay cạnh này, lần trước anh mua ở đây đúng không? Vậy mà sao lại không biết chỗ bán rượu ở ngay bên cạnh vậy?

- Tôi... à lúc ấy chỉ muốn mua nhanh để sớm về nhà với em, nên cũng không chú ý xung quanh.

Build cũng không để ý lắm, ban nãy lúc vào mua rượu anh cũng không thèm nhìn sang bên cạnh, giờ mới thấy, nên cũng nghĩ như thế là hết sức bình thường. Anh vừa đi vừa ngó ngó theo thói quen, cũng không nhìn thấy nét bối rối vừa xuất hiện nhưng nhanh chóng biến mất trên gương mặt Bible.

Lấy xe xong, chẳng mấy chốc cả hai đã đến nhà Apo và Mile. Vừa nhìn thấy anh, Apo đã lao đến, ôm chặt Build lắc lắc, còn định nhấc bổng anh lên nhưng lập tức đã bị Mile ngăn lại.

- Po, Build đang mang thai, em đừng nháo.

- A, em quên mất là người mang thai không được vận động mạnh, haha. Build, bé bầu của tao, mấy nay mày thế nào? - Apo vội buông bạn mình ra. Thật may là Mile quá hiểu vợ mình nên mới kịp ngăn lại đúng lúc.

Bible vừa kịp hoàn hồn khi nhìn vợ mình suýt bị bế lên một cách rất bạo lực bởi cánh tay đầy cơ bắp của Apo, thì liền bị cái xưng hô "bé bầu" kia làm cho nhíu mày. Không chỉ cậu thấy ba chấm với nó, mà Build cũng thấy kì cục, liền đánh nhẹ Apo một cái:

- Mày gọi tao bằng cái xưng hô quái quỷ gì vậy?

- Bé bầu, đến rồi à? Vào đây với P' nào. - Tong ở trong vừa nghe thấy tiếng anh liền gọi với ra.

Đúng lúc đó, Nodt, người vừa bước đến cửa cũng lên tiếng:

- P'Mile, Apo, Bible, bé bầu, đông đủ phết rồi nhỉ.

Một người gọi may ra còn ngăn được, chứ cả đám cùng gọi thế này, hai người có nói cũng chẳng ai thèm nghe. Bible bất lực, sau khi đưa rượu cho Mile, thì dắt tay người cũng đang bất lực không kém kia bước vào trong.

Vừa ngồi xuống sofa, Build liền bị cả đám quây lấy. Cũng phải, đều là những người chưa có con cái, nên anh như vật thể lạ với cả dàn cast vậy. Mặc dù cách lần gặp gần đây nhất cũng không quá lâu, nhưng tất cả đều muốn quan sát những thay đổi của anh trong thai kì.

Má bị ai đó khẽ nhéo mấy cái, bụng cũng không biết bị ai sờ thêm mấy cái, eo nhỏ bị động vào đến nhột, anh chỉ đành vừa cười vừa đẩy mấy bàn tay của hội anh em cây khế ra, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, lại tiếp tục bị sờ nắn.

Bible đứng một góc với mấy người có vẻ nghiêm túc hơn, thực ra vì là Alpha nên giữ ý, chứ cũng muốn lắm chứ bộ. Một mặt là không thể trực tiếp động vào vợ nhà người ta trước mặt người ta được, mặt khác là sợ tin tức tố của mình ảnh hưởng đến anh, vì Omega trong thời kì mang thai sẽ khá bài xích với tin tức tố của Alpha khác. Đương nhiên đấy là vì tất cả đều không biết việc cậu vẫn chưa chính thức đánh dấu anh. Jeff vỗ vai cậu:

- Hình như P'Build đỡ gầy hơn rồi đấy.

Ta chép miệng:

- Không, em thấy anh dâu vẫn gầy lắm. Bình thường người ta mang thai không phải đều tròn tròn mập mập à?

- Anh mày cũng đang cố chăm đây. Cũng may là em ấy đỡ nghén rồi. Lần trước đi khám thì bác sĩ bảo cả mẹ với con đều không đủ dinh dưỡng. - Bible thở dài.

Mile cũng vỗ nốt vào vai bên kia:

- Cố lên. Ít ra nhìn nó cũng đỡ xanh xao rồi. Thế bao giờ định cưới?

- Em ban đầu dự tính là đợi qua ba tháng, bé con ổn định rồi sẽ kết hôn, nhưng Build nói là muốn để bé con sinh ra rồi tổ chức. Em thì không muốn chưa kết hôn đã để em ấy sinh con, mà em ấy lại sợ bụng lớn rồi mặc đồ cưới sẽ không đẹp. Nên cuối cùng, chắc là vẫn nghe theo em ấy, chủ yếu là em sợ Build thiệt thòi thôi.

Pong liền đưa ra ý kiến:

- Hay mày đưa ảnh đi đăng kí kết hôn trước đi?

- Ừ. Để tao về nói với em ấy xem sao.
...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info