ZingTruyen.Info

[BHTT- Edit Hoàn] Xuân Hạ Thu Đông - Nhất Trản Dạ Đăng

Chương 82- Hạ Chí (II)

Noallie17

Sáng hôm sau hai người ngủ nướng, tới hơn 9 giờ thì Đường Trù tỉnh dậy trước. Nàng tắm vòi sen sau đó bước ra ngoài, mở cửa sổ ra.

Tiết trời trong lành, nắng nhè nhẹ, trong không khí nhuộm chút hanh nóng của thời tiết. Mùa hè đến rồi.

Nàng duỗi thẳng eo, ngay tức thời bị một vòng tay ấm áp quen thuộc ôm chặt lấy. Thi Từ ở phía sau lưng ôm eo nàng, gác đầu lên vai nàng, hai người cùng nhau ngắm khu vườn ngoài cửa sổ.

Đây là một khu dân cư khá mới và yên tĩnh, có rất nhiều mảng xanh, khu vườn dưới lầu có diện tích rất lớn. Ánh mặt trời buổi sáng rạng rỡ, chim hót véo von, tia nắng chiếu xuyên qua những kẽ lá. Nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, trong phổi đều là hương hoa ngọc lan.

Năm tháng tĩnh lặng đi qua.

Thi Từ lấy di động ra, chụp hai người một tấm hình tự sướng.

"Thật đẹp." Cô cười ngắm nghía nó, lại chụp thêm vài bức nữa.

Đầu Đường Trù dựa đầu cô, hai người cùng nhau bình luận ảnh chụp, "Ai, ánh sáng tấm này đẹp quá."

"Ảnh này nhìn chị đẹp ghê."
"Pipi đẹp."

Hai người cùng lúc cười rộ lên.

"Để chị chọn một tấm share cho bạn bè xem." Thi Từ vô cùng hào hứng quét tới quét lui trên màn hình di động.

"A?"

"Không sao, gửi theo nhóm. Tấm này đẹp nè, share tấm này đi." Thi Từ đã chia sẻ với nhóm bạn bè, ôm lấy nàng cười hạnh phúc. Lúc này trên di động của Thi Từ nhảy tới một cái tên làm nụ cười của hai người đóng băng.

"Trần Nhất Nhất."

Đường Trù chủ động nói: "Em đi làm bữa sáng."

Giành lại không gian riêng tư cho Thi Từ.

Thi Từ dõi theo hình bóng Đường Trù đi ra, rốt cuộc vẫn nhận điện thoại.

Sau lần nói chuyện không vui năm ngoái, cô và Nhất Nhất cũng chỉ liên lạc vài lần qua WeChat, lần nào cũng nói chuyện khách sáo, nhanh chóng kết thúc.

Sau khoảng thời gian khó chịu trước đây, Trần Nhất Nhất khi tới hạn vẫn chuyển tiền lời từ "Heat" vào trong thẻ của cô. Cuối năm, bọn họ mấy người theo thường lệ sẽ họp mặt một lần. Năm trước Thi Từ không đi, hơn nữa sau hôm đông chí, cô vẫn chưa hề gặp lại Trần Nhất Nhất.

Giọng của Trần Nhất Nhất khi nói chuyện với cô lúc nào cũng giữ nguyên cảm xúc, đè nén vui sướng, mang theo sự thân thuộc giữa hai người bạn thân.

"Đang bận gì không?"

Thi Từ: "Bận việc, có việc sao?"

Lời vừa ra khỏi miệng, Thi Từ mới phát hiện cô đang dùng ngữ khí lạnh lùng trước giờ chưa từng có để nói chuyện với Trần Nhất Nhất. Giữa hai người trước nay đều cách xa một khoảng, dù cho có chuyện gì đi nữa đều không thể tới gần. Thi Từ đã từng cho rằng cô có thể làm một đối tác làm ăn và là bạn bè. Rốt cuộc duyên phận giữa hai người vẫn rất mỏng, cô muốn trân trọng và giữ gìn nó, chẳng qua chỉ dựa vào sự cố gắng đơn phương của cô thôi e rằng cũng rất tốn sức.

Trần Nhất Nhất bên kia cũng im lặng một giây.

Thi Từ tằng hắng giọng, tiếp tục nói: "Mấy tháng nay lúc nào cũng bận. Tuần này được rảnh chút thời gian."

"Vậy ha. Mình mới từ Nhật Bản về, có mua chút quà cho cậu. Nếu cậu rảnh thì ghé Heat lấy nha"

Thi Từ không cần suy nghĩ nói thẳng: "Mình không qua. Mình muốn ở cùng bạn gái."

Trần Nhất Nhất bên kia lại lần nữa im lặng, Thi Từ trong lòng thầm than, xoay người đi được vài bước thì bắt gặp hình ảnh Đường Trù bận rộn trong phòng bếp. Trên bài là vài đoá hoa cát cánh tím lục đan xen được cắm trong bình thuỷ tinh trong suốt.

Gương mặt cô hiện lên một nụ cười.

Lúc này, Trần Nhất Nhất cũng cười một cái, "Vẫn còn quen cô nàng sinh viên kia sao?"

Thi Từ không quá thích việc cô dựa vào sự quen biết lâu năm của hai người mà sử dụng giọng điệu không đúng mực để nói chuyện. Cô bình thản khẳng định: "Dĩ nhiên, mình rất thích em ấy."

Nói rồi nhìn qua Đường Trù đang bưng đồ ăn dọn ra trên bàn.

"Nhất Nhất, không nói chuyện với cậu nữa, tụi mình sắp ăn sáng." Tâm hồn Thi Từ đã bay đến bàn ăn, cũng không đợi cô đáp lại, "Cúp đây, gặp lại sau."

Trần Nhất Nhất cầm điện thoại đứng bất động một chỗ thật lâu. Sau đó cô mở WeChat, vào nhóm bạn bè, thấy được cập nhật mới của Thi Từ. Thi Từ từ phía sau ôm lấy cô bé kia, hai người dựa vào nhau, nhìn về phía ống kính cười rạng rỡ.

Thật chói mắt.

Khi Thi Từ và Kiều Toa yêu đương cũng không lên giọng thế này.

Trần Nhất Nhất nhìn chăm chăm vào điện thoại trong chốc lát, rốt cuộc vẫn không bớt khó chịu. Cô ném điện thoại qua một bên, cầm lấy một xấp tài liệu, bên trong có thông tin cô thuê thám tử tư tìm hiểu. Tập tài liệu này tới tay cô đã được vài ngày, hiện tại cô mới quyết định mở ra nhìn một cái.

Đường Trù làm sandwich đơn giản, trứng gà, thịt xông khói, rau xà lách bỏ thêm một ít mứt cam. Nàng uống sữa, cà phê thì cho Thi Từ.

"Mayonnaise và sốt cà chua, chị ăn cái nào?" Đường Trù hỏi nàng.

"Chị ăn sốt cà chua." Thi Từ ngoài miệng nói vậy, tay thì chớ hề đưa ra lấy mà lại hướng về phía Đường Trù chớp chớp mắt.

Đường Trù phì cười, giáo sư Thi đúng là chỉ mới ba tuổi không có tí nào hơn được. Nàng cầm sandwich đưa tới bên miệng cô, Thi Từ cắn một ngụm, tán thưởng mà "ô" một tiếng, lại cắn một ngụm, bên môi dính một ít sốt cà chua, Đường Trù theo phản xạ giơ đầu ngón tay lau giúp.

Mắt Thi Từ đảo qua, cắn xuống phía trước một cái, ngậm lại vệt sốt cà chua này. Đường Trù giật mình, mặt tự nhiên cảm thấy có chút khô nóng.

Thi Từ cười tít cả mắt.

Nguyên ngày thứ bảy, Thi Từ cùng đường trù đều không có đi ra ngoài bên ngoài, hai người cứ quấn lấy nhau từ sớm đến tối.

Sáng chủ nhật, Thi Từ nhận được điện thoại của Miu tỷ, hẹn cô buổi tối họp mặt bạn bè.

Câu trả lời đầu tiên của Thi Từ vẫn là từ chối.

Miu tỷ cười nửa thật nửa đùa mà oán cô, "Có bạn gái cũng không thể quên miu tỷ của em chứ? Lần trước em ấy tới cũng chưa chơi gì được. Hôm nay em dẫn em ấy lại đây, yên tâm, không nhiều người đâu. Với lại, chị còn chưa có dịp nói chuyện chính thức với cô bé nữa."

Thi Từ trước giờ vẫn luôn cho Miu tỷ vài phần mặt mũi, cô không lập tức đồng ý, chỉ nói: "Em phải hỏi em ấy mới được."

Miu tỷ tặc lưỡi, "Em hiện tại nghe lời vậy sao?"

Thi Từ vui vẻ đáp lại một tiếng, không phủ nhận.

Đường Trù đối với miu tỷ có vài phần ấn tượng, biết được đây là bạn bè rất thân với Thi Từ, không muốn cô khó xử, liền đồng ý đi.

Thi Từ và Đường Trù là hai người cuối cùng đến biệt thự của Miu tỷ. Khuôn viên biệt thự rất lớn, trên cây treo nhiều lồng đèn nhỏ rực rỡ màu sắc, trong nhà truyền đến giai điệu du dương của một bài hát tiếng Anh, không khí quả thật không tồi chút nào.

Miu tỷ và một người phụ nữ ngồi đối diện uống rượu. Bên cạnh là bàn buffet, còn có lò nướng BBQ, người giúp việc đang nướng tôm hùm.

Đường Trù nhìn người phụ nữ bên cạnh Miu tỷ, hình như cũng có chút ấn tượng.

Miu tỷ nhìn qua hướng các nàng, đồng thời lên tiếng chào đón, Thi Từ dẫn Đường Trù đi qua ngồi xuống, cười nói: "Có hai người các chị thôi à?"

"Chưa hết." Miu tỷ liếc nhìn cô ẩn ý không đàng hoàng.

Người phụ nữ Đường Trù có ấn tượng quả đúng là Tô Tổng. Cô thật ra trò chuyện rất vui vẻ với Đường Trù. Đường Trù biết địa vị xã hội của đối phương không thấp, cũng không thể gặp lần hai rồi mà cư xử như cũ, nàng còn phải nể mặt Thi Từ và Miu tỷ nên nàng chăm chú lắng nghe, trả lời, nhiều hơn thì mỉm cười, không xa cách là được.

"Vậy còn có ai?" Thi Từ hỏi một câu. Miu tỷ là người biết giữ lời, nói chỉ có hai người, đường trù sẽ không hồi hộp, cô không cần lo lắng.

Miu tỷ còn chưa trả lời, ở đâu đã truyền tới giọng Trần Nhất Nhất, "Còn có mình." Giọng cô không lớn, nghe vào lỗ tai lại rất rõ ràng.

Mọi người nhìn lại, Trần Nhất Nhất ăn mặc áo thun ngắn cùng quần dài, tóc ướt dầm dề, chậm rãi đi tới.

"Em đây là mới tắm xong?" Miu tỷ nhướng mày

"Vừa mới bơi vài vòng." Trần Nhất Nhất vén tóc mái qua một bên, vẻ mặt thâm trầm điềm nhiên như bóng đêm, đôi mắt le lói như ánh đen chiếu xuống kẽ lá. Hành động đầu tiên của cô là nhìn tới Thi Từ.

Trên mặt Thi Từ nhất thời cũng không nhìn rõ được biểu cảm gì, cũng không lảng tránh ánh mắt cô ta.

Trần Nhất Nhất cũng đi tới ngồi xuống, "Cậu đúng là không có lòng. Miu tỷ kêu thì cậu liền tới, mà mình kêu thì cậu không đi."

Thi Từ chưa trả lời thì Miu tỷ đã cười nói: "Vậy em còn không tự ngẫm xem là nguyên nhân do đâu ?"

Trần Nhất Nhất cười như không cười, "Xem ra em không được nhiều người thích rồi."

Miu tỷ nhún nhún vai, vẫn giữ giọng điệu đùa giỡn, "Again, em vẫn là nên tự ngẫm đi."

Trần Nhất Nhất nghe tới đây thì khẽ bật cười thành tiếng.

Thi Từ không nói gì, chỉ là hơi nhíu mày.

Đường Trù vẫn có thể nghe hiểu mấy câu nói giao phong, nàng cũng không dám lên tiếng. Tô tổng là người giỏi tránh xa đám đông nhất. Cô bưng li rượu nhấp một miếng, luôn giữ khoảng cách, nhất quyết không tham gia.

Người giúp việc kịp thời đem nướng tôm bưng đi lên, Tô tổng cười nói với Đường Trù: "Tới xem con tôm này đi, còn tươi rói luôn, sáng nay mới chuyển từ Boston về đây." Cô rất kiên nhẫn với Đường Trù, còn chỉ nàng ăn như thế nào.

Đuôi mắt Nhất Nhất nhìn tới đường trù, môi gợn lên một độ cong không rõ ý nghĩa, "Lần trước nghe em bảo muốn thi lên thạc sĩ, hiện tại có phải cũng đang bận lắm không?"

Đường Trù một bên đáp lời Tô tổng, một bên nói: "Em đã bảo nghiên."

"Nga......" Trần Nhất Nhất kéo dài giọng, không phát biểu ý kiến gì thêm.

"Thật ra như vậy sẽ có thời gian ở bên Thi Từ nhiều hơn. Bạn học Tiểu Đường lợi hại quá nha!"Miu tỷ kịp thời bổ sung vào khoảng lặng này.

Đường Trù lễ phép mà cười một cái, khiêm tốn nói một tiếng không có, miu tỷ tỷ nói quá thôi.

Những người ở đây đều là bạn bè của Thi Từ, từng trải, tầm nhìn và địa vị xã hội nàng đều không so được. Nhưng với thân phận này, nàng và họ đều bình đẳng, Đường Trù thực sự không cảm thấy tự ti bao nhiêu cả. Nàng cũng không để ý trong mắt bọn họ, bản thân mình như thế nào, cũng không thực sự muốn đem bản thân hoàn toàn nhập hội. Lúc còn sống, ba từng nói với nàng -- chớ khinh thiếu niên nghèo. Đường Trù luôn xem ba là tấm gương để noi theo nên đối với những lời này càng tiếp thu khắc ghi.

Chỉ cần chính mình không xem thường bản thân, ánh mắt người khác hoàn toàn không quan trọng.

Trên thế giới này, nàng chỉ để ý Thi Từ, chỉ để ý bản thân trong mắt của cô.

Thi Từ nghe Miu tỷ nói, cười cười xoa xoa tóc Đường Trù, không cần ngôn từ, trong ánh mắt chỉ toàn là sủng ái và tự hào.

Không khí lúng ta lúng túng, nhưng gió đêm phơ phất, đồ ăn ngon miệng, lần họp mặt này tính ra cũng tàm tạm.

Nói tới nói lui vòng qua mấy bận, Trần Nhất Nhất lại lần nữa chuyển đề tài qua Đường Trù, "Hiện tại nghiên cứu sinh cũng rất nhiều, thất nghiệp cũng một đống. Bất quá Đường Trù, em không cần lo lắng, có mấy người tụi chị ở đây, đến lúc đó em rốt cuộc cũng sẽ có việc thôi......"

Đường Trù lần nữa khựng lại, dù cho tính tình có dễ chịu đi nữa thì lúc này cũng có chút bực mình rồi. Mặt Thi Từ cũng lạnh đi, đến đây cô quyết định không nhịn nữa. Miu tỷ càng nhanh hơn cô, trừng mắt liếc Trần Nhất Nhất một cái, "Đêm nay em nói nhiều quá nhỉ, lo ăn đi, đừng có lo chuyện bao đồng."

Tô tổng cũng cười, "Nghiên cứu sinh Nam Đại, làm sao mà thất nghiệp được ."

"Đúng vậy, cũng phải xem là công việc gì......" Trần Nhất Nhất dường như nghe không hiểu ám chỉ của mọi người, ánh mắt chuyển qua nhìn thẳng vào Đường Trù, "Hiện tại người trẻ tuổi, có khi biết người biết mặt nhưng khó biết lòng , đôi khi vì tiền chuyện gì cũng có thể......"

Thi Từ nghe không nỗi nữa, cô cũng căn bản không muốn ngồi làm kẻ ngốc ở đây, "Cũng không còn sớm, mình với Đường Trù phải về đây." Cô kéo tay đường trù, đứng lên.

Trần Nhất Nhất nhìn chằm chằm nàng, bao nhiêu cảm xúc trong lòng tích tụ lại một lần, không những chẳng bình tĩnh, ngược lại càng rối rắm đục ngầu đến mức muốn phụt trào ra ngoài: "Cậu cứ như vậy, không muốn ở chung một chỗ với mình tới mức này sao?"

Lời này chôn sâu trong đáy lòng cô không biết đã bao lâu rồi. Trong nháy mắt lời này thốt ra hệt như củ cải dính đầy bùn bị nhổ lên, tất cả uất ức trong lòng đều bò lên phơi bày hết ra:
"Nó tốt như vậy sao?"

Trần Nhất Nhất chỉ vào Đường Trù nói với Thi Từ nói: "Cậu biết quá khứ của nó sao?"

Tí độ ấm ít ỏi còn lại trong đôi mắt Đường Trù hạ xuống thấp, thậm chí toàn thân đều rét run. Nàng không rõ, vì cái gì lại muốn nhắm vào nàng, vì cái gì người này lại đối với nàng có ác ý như vậy?

"Trần Nhất Nhất!" Thi Từ nắm chặt tay nàng, mắt lạnh nhìn Trần Nhất Nhất, "Mong cậu cư xử đúng mực với bạn gái tôi một chút! Nếu cậu không làm được, tôi cũng không có cách nào ngồi chung một chỗ với cậu."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info