ZingTruyen.Info

[BHTT]-[EDIT] ChaeLisaVer THIẾT NGỤC MÊ TÌNH [Hoàn]

Chương 138

DamTienCoNuong

Hai tay bởi vì bị trói bằng dây sau lưng máu không thể lưu thông mà trở nên tê rần, ROSE nhìn chằm chằm người đang ngồi trước mặt mình HANI, không hề hỏi cô ta sẽ làm gì mình, cũng không hề quan tâm mình đang ở đâu, sẽ bị đối xử như thế nào. Cô chỉ biết, vào lúc này, trước mặt kẻ đang chơi với điện thoại trên tay của mình, chính là hung thủ sát hại LISA.

"PARK tiểu thư cứ nhìn tôi như vậy, ngược lại khiến tôi có chút chột dạ." Từ lúc tỉnh lại cho đến giờ ROSE cũng không hề mở miệng cho đến khi HANI lên tiếng nói. Chỉ thấy cô ta bỏ điện thoại lên bàn, chậm rãi đi đến chỗ mình. Một khắc sau, trên cổ liền bị một lực đạo cường đạo nắm lấy, khiến cho ROSE muốn nín thở.

"Rất tốt, chính là ánh mắt này. Tôi biết cô bây giờ nhất định là rất hận không giết được tôi trả thù cho LISA. Nhưng đáng buồn, là cô không thể giết được tôi, cho dù tôi chết thì cô ta cũng sẽ không thể sống lại được."

"Cô... tại sao lại phải hại em ấy..." Từ trong kẽ răng ROSE cố nặn ra mấy chữ, khuôn mặt vì thở không được mà trở nên đỏ gay.

"Tại sao phải hại cô ta? PARK tiểu thư, hy vọng cô nên hiểu rõ, sở dĩ tôi phải giết cô ta, chẳng qua cũng là vì lợi ích thôi. Tôi với LA gia không có thù oán, căn bản không có lý do gì giết LISA. Muốn trách thì trách cô ta quá tự phụ. Cô ta cho rằng với năng lực của chính mình thì có thể giải quyết hết mọi chuyện, cho là tôi thật sự đối với cô ta luôn trung thành. Bây giờ nghĩ lại từ lúc đầu cô ta đã không phát hiện ra biểu tình gián điệp của tôi, thật đúng là buồn cười.

"Tôi thừa nhận, tôi cũng đã từng yêu thích cô ta, cũng rất muốn cô ta làm của riêng cho mình. Dù sao một vưu vật như vậy, không có ai là không động tâm. Tôi đã cho cô ta nhiều cơ hội rồi, nhưng cô ta lại không biết nắm giữ lấy. Nhận lấy kết cục như vậy cũng đáng đời."

Nhưng câu nói của HANI như là dao béng, rạch sâu trong lòng ROSE, khiến cho vết thương lòng của cô không thể khép lại mà còn mở ra lớn hơn nữa, đau đớn hơn nữa. Từ nhỏ, cô luôn được cha mẹ mình bảo vệ. Cho dù lúc tiến vào xã hội, cũng chưa từng gặp qua tại nạn lớn nào. SOMI chích ma túy cho cô, cho dù trong lòng cô cũng có hận, có oán, nhưng không đến nỗi muốn giết cô ta.

Nhưng ả đàn bà HANI trước mặt cô đây, khiến cho ROSE thật sự muốn giết chết. Đây là lần đầu tiên cô hận một người như vậy, hận tới mức cho dù ả ta có chết trươc mặt cũng không thấy đủ!

"Tôi đáng chết? Không sai, là tôi đáng chết, nhưng LISA cũng không phải là đã chết rồi sao? Quan hệ giữa chúng ta bất quá là thắng làm vua thua làm giặc. Cô ta chết cũng do kỹ năng không bằng người, căn bản không thể oán tôi được. Bất qua, cô ta thật sự rất yêu cô. Ngày đó, cô ta bị tội đâm một đao đầy thống khổ. Mới lúc đầu cô ta còn không rõ tại sao tội lại làm như vậy, nhưng sau đó lại vội vã chạy trốn."

"Tôi đi theo sau lưng cô ta, nhìn cô ta liên tục bấm điện thoại. Tôi còn tưởng là cô ta đang cầu cứu SUNMI, lại không nghĩ rằng cô ta lại gọi cho cô. Tôi không biết nên khen cô ta si tình, hay là nên chửi cô ta là quá ngu. Rõ ràng cô ta có thể nói ra thân phận thật sự của tôi, nhưng câu nói sau cũng chỉ nói với cô không nói gì về tôi."

"Đừng nói nữa..." Trong lúc nói chuyện HANI cũng buông tay bóp cổ mình ra. ROSE vội vã hô hấp lấy không khí, đồng thời nghiêng đầu qua, muốn nhịn không cho nước mắt tuôn ra khỏi hốc mắt của mình. Mặc dù trong mộng cô cũng mơ thấy cảnh LISA bị hại, nhưng lại không thể tưởng tượng những lời nói thật sự kia của HANI.

"Tôi không nói làm sao có thể khiến cô khó chịu được chứ? Cô biết không, cô ta đứng là một cô gái tốt, cô ấy càng như vậy, lại càng khiến cho người ta có dục vọng muốn phá hủy. Sau đó, tôi đem cô ấy ép vào vách núi, phái dưới chính là đáy biển không thấy đáy, trong lúc tôi muốn giết chết cô ấy, thì cô ấy lại nói với tôi, món hàng kia là giả."

"Ha ha, giả! Đáng chết! Ngay lúc đó cô ấy lại nói với tôi món hàng đó là giả! Cô biết không? Tôi đã lãng phí suốt hai năm, chính là vì món hàng kia! Kết quả chỉ vì câu nói kia của cô ta mà khiến cho hai năm cố gắng của tôi đánh đổ hết! Cho dù giết chết cô ta 10 lần, 100 lần, 1000 lần, cũng không thể hả giận!"

"Tôi đã dùng chính cây súng này, trực tiếp bắn vào trong tim cô ta, sau đó đá cô ta xuống vách núi. Nhìn máu cô ta chảy ra nhiễm đỏ nước biển, tôi hy vọng xác cô ta sẽ bị sinh vật biển tới rỉa gặm cho hết. Cho dù cô ta chết, cũng không thể giữ lại một phần xinh đẹp như lúc còn sống! Ha ha, sao hả? Có phải thú vị lắm không? Hả?"

HANI giống như tên điên mà rống lên, ROSE đem biểu tình hung hãn kia thu vào trong mắt, trên mặt như cũ cũng không lộ vẻ gì. Cô như là một vị khách lạnh nhạt đang xem người khác kể chuyện của họ, nghe về thảm kịch của một người khác.

"Tại sao không nói lời nào? Cô nhất định là biết món hàng kia ở đâu đúng không? Chỉ cần tôi có thể tìm được món hàng kia! Ông chủ cũng sẽ cho tội quay về tổ chức! Tôi sẽ không bị bọn họ đuổi ra ngoài! Cũng sẽ không lưu lạc tới mức này! Nói cho tôi biết món hàng kia ở đâu? Mau nói cho tôi!"

"Tôi không biết món hàng kia ở đâu, cho dù biết, cũng sẽ không nói cho cô. HANI cô nên đi khám bác sĩ tâm lý đi." ROSE nói chuyện lỳ lạ, thái độ của cô đầy khinh thường càng khiến cho đối phương thêm điên cuồng hơn mà hành động."Cô nói gì? Cô kêu tôi đi khám bác sĩ tâm lý? Tôi nói cho cô biết, tôi không có vấn đề gì! Quan hệ của cô và LISA, thì cô ta nhất định sẽ không gạt cô!"

HANU vùa nói, xoay người tìm trong túi ra một cái bọc bột màu trắng. Trải qua chuyện cúa SOMI, ROSE không phải là không biết đó là thứ gì. Thấy HANU cầm ống tiêm đi tới chỗ mình, ROSE yên lặng nhắm hai mắt lại. Cô nhớ lại thời khắc lúc mình giới độc cùng LISA từng li từng tí mà trải qua, cho dù nhớ lại thời khắc phải trải qua đen tối đó, nhưng khi nhớ lại thì nó vẫn luôn ngọt ngào như vậy.

"Bây giờ hối hận vẫn còn kịp, cô cũng biết thứ này mùi vị tốt như thế nào." HANI nắm lấy cánh tay ROSE, dùng mũi kim đâm vào trong mạch máu. Chỉ cần cô ta đẩy xilanh xuống một chút thì ma túy cũng theo đó mà tiến vào trong cơ thể ROSE. Nếu là cai lần thứ hai thì so với lần đầu sẽ càng khó khăn hơn.

"Được, tôi có thể nói cho cô biết, Nhưng trước khi nói ra món hàng kia ở đâu, tôi muốn gặp ông chủ của cô."

"Cô đang chời trò gì? Bây giờ tôi muốn cô nói cho tôi biết!" HANI vừa nói, vừa đem kiêm tiêm chích vào trong tay ROSE. Đau nhói có thể khiến cho người kia nhíu mày, nhưng lại không thấy kinh hoảng và sợ hãi.

"Tôi chỉ muốn biết kẻ đứng sau màn hại chết LISA là ai, cho tôi thấy hắn, thì tôi sẽ nói cho các người biết món hàng kia ở đâu, cô có thể quay lại làm thuộc hạ của hắn, không phải sao?"

"Được! Bây giờ tôi sẽ gọi ông chủ tới liền! Cô nói với hắn, là tôi đã tìm được món hàng kia! Cô nhất định muốn nói cho hắn biết!"

"Ừ, tôi biết." Nhìn thấy HANI rút ống chích ra, đi tới chỗ khác gọi điện thoại. ROSE cố sức dùng tay phải nắm tấy cổ tay tay trái của mình, nhấn lên cái nút màu đỏ trên sợi dây đeo tay. Đó là khi cô sắp rời khỏi LA gia, LISA đã tự tay gắn máy vệ tinh xác định vị trí. Chỉ cần nhấn vào thì đối phương sẽ biết được vị trí của mình.

"Tôi đã gọi điện thoại nói với ông chủ, hắn nói sẽ tới đây nhanh thôi. Cô tốt nhất đừng có mà giờ trò đừa bỡn. HANI ngồi lại trên ghế trầm giọng cảnh cáo, cô ta cũng khôi phục lại bộ dạng ôn nhu cơ trí kia, giống như kẻ điên vừa nãy căn bản không phải là cô ta.

Sau đó, hai người ai cũng không nói một câu, mặc cho thời gian tròi qua từng giây từng phút. Lúc ROSE mơ màng cảm thấy buồn ngủ, của kho hàng rốt cuộc cũng có người đẩy ra. Vì đã lâu không nhìn thấy ánh sáng nên khiến cho hai mắt bị dọi sáng ánh sáng cực mạnh khiến cho co chảy nước mắt. ROSE dùng sức nháy mắt, mói có thể nhìn thấy người dang từ ngoài cửa đi vào.
Theo tàm mắt càng lúc càng rõ, cô nhìn thấy đó chính là một gã đàn ông ngoại quốc thân hình cao to. Hắn có đàu tóc màu đỏ, mặc bộ tây trang thuần đen, tuổi chừng 40. Thứ khiến cho người ta phải chú ý là trên cổ hắn phía bên phải có một viên đạn làm trung tâm, chung quanh đều là hình xăm lửa bốc hừng hực.

Ngoại trừ gã đàn ông ngoại quốc cầm đầu đi theo sau lưng hắn còn có một nam và một nữ. Người đàn bà kia bộ dạng rất yêu mị, cả người đều mặc đồ đỏ, cơ hồ có thể nhìn thấy bra cùng quần lót bên trong. Cô ta đung đưa cái mông đi theo sau lưng gã đàn ông, chiếc eo thon đeo theo một thanh kiếm dài. Còn một gã đàn ông khác, mặc một cái áo choàng đen thật to, che đi toàn cơ thể của hắn. Nếu như không phải thấy được cục xương trên cổ họng hắn, căn bản cũng không thể nhận ra hắn là nam hay nữ.

Ba ngời đi tới, ROSE cũng cảm giác được một cổ ép cường đại quanh quẩn trên đỉnh đầu mình, đè cổ cô đau nhức. Liếc thấy HANI cũng với gã ngoại quốc cầm đầu đang nói gì đó, ngay sau đó hắn nở nụ cười đi đến chỗ mình."PARK tiểu thư, xin chào."Gã đàn ông mở miệng nói tiếng Hàn lưu loát, mặc dù nghe có chút rời rạc, nhưng cũng có thể nghe hiểu được.

"Ngươi chính là người gọi là ông chủ?" ROSE nghi ngờ hỏi, đánh giá đối phương, hiển nhiên không tin.

"Ông chủ cái gì, tôi không dám nhận, tôi chỉ là một người làm ăn thông thường, vì một cuộc làm ăn lớn mà tới đây. Nếu như HANI có gì mạo phạm chỗ này, mong PARK tiểu thư thứ lỗi." Gã đàn ông lịch sự với ROSE cũng không có hành động nóng giận, ngược lại khiêm tốn lễ độ trả lời.

"Các người là ai? Tại sao phải tiêu diệt LA gia? Sát hại LISA?" ROSE lần nữa mở miệng hỏi, rất hiển nhiên, gã đàn ông kia đối với vấn đề này có chút bất mãn. Chỉ thấy hắn đang nhăn mặt cười với mình lại trầm xuống, đồng thời xoat chiếc nhẫn trên ngón tay.

"PARK tiểu thư, liên quan đến vấn đề này, tôi cũng không có cách nào trả lời cô. Thật ra chúng tôi chỉ muốn dùng LA gia như một cái cầu nối để nhảy vào thành phố X này thôi. Nhưng LISA cái gì trong miệng cô tôi không hiểu lắm. Đối với tôi chỉ có thể mạnh mẽ mới đáng được ghi nhớ. Nếu như theo lời cô nói cô gái bị HANI giết, tôi chỉ có thể nói thật đáng tiếc. Nhưng từ một phương diện khác, cũng là do thực lực cô ta không đủ, lỗi cũng do mình tự gánh."

Lời nói của gã đàn ông ngoại quốc khiến cho ROSE bật cười. Trước đó cô còn nghi ngờ gã đàn ông này có phải ông chủ của HANI hay không, giờ lại nghe lời hắn nói giống hệt như lúc bàn chuyện, mới xác nhận hắn chính là hung thủ đùn đẩy đứng sau màn!

"Được, vậy người cũng nên nói cho ta biết, các ngươi là ai. Nếu như các người còn muốn biết tung tích món hàng kia, tôi hỏi vấn đề như vậy chắc cũng không có gì là quá đáng."

"Liên quan đến thân phận của chúng tôi, tôi nghĩ PARK tiểu thư cũng không cần phải biết. Toi bây giờ chỉ muốn biết món hàng kia ở đâu, mong rằng cô sẽ cho tôi biết sự thật. Nếu không tôi sẽ không cam đoan được tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì." Lời đã đến nước này, gã đàn ông kia cũng chân chính lộ mặt. Hắn dùng cặp mắt xanh u tối nhìn chằm chằm ROSE, câu miệng cười nhẹ. Thậm chí còn thêm vài tàn nhẫn.
"Steve tiên sinh, nếu như ngươi muốn biết món hàng kia ở đâu, có thể trực tiếp đi hỏi ta. Không cần phải làm khó người khác như vậy, không phải sao?"

Lúc này của kho hàng lại mở ra, người đi vào trong không ai khác chính là SUNMI luôn mặc trên mình bộ quần áo đen. Từ xưa đến giờ cô cũng chưa từng lộ chút biểu tình trên mặt, ánh mắt sâu thảm nhìn gã đàn ông ngoại quốc. ROSE có thể cảm giác được, tầm mắt cô cũng đã kiềm chế bị thương quá lâu rồi. Nhiều hơn chính là không thể che dấu đi nỗi căm hận kia.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info