ZingTruyen.Com

Ảo ảnh chợt lóe - Nhất Trản Dạ Đăng

Chương 186 + 187.

HarleyJ9

Chương 186. Thử xem thì thử xem ~

Tiểu Viên tắm rửa xong đã đi ra ngoài, thoa kem dưỡng thể xong xuôi, sấy khô tóc, rồi đi tới phòng Vĩ Trang.

Căn phòng này của người ấy thật sự quá lớn rồi, có điều cô đã sớm quen cửa quen nẻo, đã mò đến phòng tắm gội.

Gõ gõ cửa rồi thoáng kêu tên người kia: "Frances?"

Vĩ Trang ở bên trong đã đáp một tiếng.

Tiểu Viên đẩy cửa tiến vào, người kia đang sấy mái tóc đen nhánh ướt át, chiếc gương lớn phản chiếu ra động tác cơ thể mềm mại thon dài của người kia, một chút sương mù ấm áp bao trùm làn da trắng lạnh.

Ánh mắt Tiểu Viên không kiềm được mà đảo hết mấy vòng trên người người kia, chờ khi ý thức được tầm mắt của mình có phần hơi "dung tục" rồi, cô mới tìm chuyện để di dời sự chú ý: "Em giúp chị sấy tóc nhé?"

"Ừm, không cần, tôi sắp xong rồi." Người phụ nữ đã vén mái tóc đen qua một bên, những sợi tóc mềm mại kia đổ xuống ở cổ vai trắng như tuyết của cô ấy, có mấy sợi bướng bỉnh đã rơi vào cổ áo hơi thấp của cô ấy. Mặt mày cô ấy tĩnh lặng, biểu cảm cũng là nhàn nhạt tự nhiên, cô ấy hoàn toàn không biết cô ấy làm những động tác này câu người bao nhiêu.

Tiểu Viên vô thức thoáng nuốt nước miếng, gương mặt bắt đầu chầm chậm nóng bừng lên một cách khó hiểu. Cô ưỡn ẹo đến trước mặt người kia, vùi vào hõm gáy cổ của người phụ nữ kia.

"Hửm?" Vĩ Trang hửm một tiếng hơi thấp, rồi cầm máy sấy tóc cao hơn một chút, gió hơi nóng phất qua mặt các cô: "Làm sao vậy?"

"...... chị cảm thấy em đáng yêu chứ?" Trong lòng Tiểu Viên có tí hồi hộp, cảm thấy mình nên nói một vài lời tán tỉnh để làm nóng không khí, cho nên đã chỉ có thể "phát huy ngẫu hứng".

Vĩ Trang khẽ khêu một lọn tóc vẫn còn hơi ướt, sắc môi đã đỏ hai phần so với trước đó, cô ấy thoáng cong môi.

"...... ôi, trả lời em nào !"

"Ừ." Cô ấy chỉ gật gật đầu.

Tiểu Viên có hơi giận dỗi, đôi môi cọ cọ làn da nơi cổ của cô ấy, tiếp theo thì đã nhẹ nhàng cắn xuống.

Hô hấp của Vĩ Trang chợt khựng lại, tay đang cầm máy sấy tóc cũng cứng lại rồi. Rồi cô ấy chậm rãi hạ mắt xuống, Tiểu Viên đã trượt xuống dưới từ mặt váy chất lụa của cô ấy.

"...... Làm gì đó?" Vĩ Trang rì rầm ẩn nhẫn.

"Là chị nói muốn tiếp nhận khiêu chiến đấy nha......" Tiểu Viên nói ậm ờ.

Vĩ Trang đã buộc lòng phải lui về phía sau một bước, bàn tay chống lấy quầy tủ phòng tắm trong tầm với. Dáng vẻ lành lạnh hơi nhạt đã không còn nữa, hơi thở của cô ấy cũng đã rối loạn.

Toàn bộ không gian chỉ có máy sấy tóc sống dậy ù ù, còn có tiếng thở gấp khàn khàn kiềm chế của người phụ nữ kia, đã dán vào xương tai Tiểu Viên, chui vào trong từng li từng tí, làm trong lòng cô kích động, càng thêm làm càn hơn với lại ra sức nữa.

Vĩ Trang đã bị Tiểu Viên kéo lên đỉnh mây nhanh hơn chính cô ấy tưởng tượng nữa, choáng váng một trận, khiến cô ấy gần như đứng không vững.

......

Tiểu Viên cũng không có ngừng, cô liếm môi dưới vẻ dường như hơi ngượng, ngẩng mặt lên chớp chớp mắt về hướng cô ấy: "...... khiêu chiến còn chưa có kết thúc đâu......"

"...... vậy chúng ta có thể đổi cái chỗ chứ?" Vĩ Trang nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm.

"Em cảm thấy nơi này khá tốt, ở chỗ này em có ưu thế địa lý !" Tiểu Viên hơi nhướng mày với cô ấy: "Làm thêm lần nữa thì em cũng không thua !"

Vĩ Trang không có trả lời lập tức, chỉ là hơi khẽ híp mắt. Cô ấy thoáng cười nhạt: "Phải không?"

"Ừ hứ ! Cứ ở chỗ này em sẽ thắng đấy !" Tiểu Viên cảm thấy lá gan của mình to hết sức: "Nếu không thì thử......"

......

Người phụ nữ chống ở sau lưng cô, gạt mái tóc dài của cô ra, cắn vào lỗ tai cô: "Có thể thử, nhưng mà em không thể nào thắng được !"

"Bé mèo con......"

Tiểu Viên không chịu nổi ve vãn bất chợt mà đến của người lành lạnh, keo kiệt lời âu yếm như vậy, cùng với mê hoặc...... Các cô đối diện trực tiếp ngay gương, thậm chí cô có thể nhìn thấy động tác của Vĩ Trang rõ ràng, thật sự là quá kích thích rồi. Cô ngượng ngùng cực kỳ, liền đã khóc lóc xin tha thật mau......

-

Trên màn ảnh lớn phát một bộ phim hài rầm rộ gần đây, suất 0 giờ của ngày thường cũng thật náo nhiệt như mọi khi, gần như ngồi đầy hết cả, trong rạp chiếu thường hay phát ra một trận tiếng cười.

Trong hoàn cảnh giữa bóng tối, trừ người quen, thì ai cũng không quen biết ngồi bên cạnh với ai.

Tiểu Viên ngồi một dãy sau cùng, phía trong kẹt nhất của rạp phim, vị trí không tính là tốt.

Cô vào lúc này, đội tóc đen ngắn, mái thật dày, một cặp kính dày cộm gọng đen, mặc áo sơ mi ca-rô màu đen xoàng xĩnh, quần jeans, mặt mộc, giày thể thao trắng, ở hoàn cảnh tối như hũ nút thì cơ bản không cách nào nhận ra được cô.

Cô đã kề đầu tới gần bờ vai của người phụ nữ bên cạnh, rồi nhếch môi lên.

Vĩ Trang mang mắt kính gọng vàng kim mỏng như tơ, mặc vào một chiếc áo phông trắng cùng với quần jeans của cô. Tuy rằng mặc ở trên người người ấy cũng đã là quần chín tấc rồi, người ấy mặc giày thể thao trắng cùng kiểu với cô, là cái Tiểu Viên xác định trước đó. Lúc ấy cũng là ý nghĩ bất chợt, tiện thể đã quyết định mã giày của Vĩ Trang, không nghĩ tới người ấy liền đã có cơ hội mặc vào nhanh như vậy.

Đêm nay cũng là Tiểu Viên tự dưng muốn ra ngoài chơi, hơn nữa còn là tới xem phim suất 0 giờ. Cô chỉ là thuận miệng nói một chút, không ngờ rằng Vĩ Trang đồng ý rồi.

Bộ phim thật ra chẳng có gì đáng xem, chính là xem cái náo nhiệt, cảm nhận không khí một chút. Mà lúc này đã một giờ rạng sáng rồi, nhưng người phụ nữ bên cạnh cũng chẳng có không kiên nhẫn cái chi.

Mái tóc dài tới vai của người kia buộc lỏng lẻo, có mấy sợi đã rũ xuống dưới, vừa vặn đã dừng ở gương mặt Tiểu Viên, ngưa ngứa, trêu ghẹo đến mức Tiểu Viên rất muốn đến hôn người ấy.

Tuy rằng các cô ở một dãy cuối cùng, phim phát mười phút rồi thì các cô mới tiến vào. Ở một góc cái dãy cuối cùng này cũng không có người nào, nhưng vẫn là phải "dè dặt" chút xíu.

"Chị cảm thấy phim này hay chứ?" Tiểu Viên hỏi người kia với tiếng nho nhỏ.

"...... em cảm thấy sao?" Giọng điệu của người phụ nữ kia thật nhạt, có thể nghe ra là bất đắc dĩ một chút.

Tiểu Viên híp mắt cười, nói ở bên tai người kia: "Bây giờ chúng ta đi ra nhé?"

"Em không muốn xem nữa?"

Tiểu Viên trộm nhấp môi khẽ cười. Thật ra so với nội dung phim, cô càng thích chuyện "cùng với người ấy ra ngoài xem phim" này hơn.

"...... em hoàn toàn là chẳng đang xem phim." Cô nói lẩm bẩm.

Đại đa số sự chú ý của cô đều ở trên người người phụ nữ này, triệt để không rảnh chú ý cái khác.

Vĩ Trang ở nơi tối tăm định thần nhìn vào cô đến mấy giây, gật gật đầu. Cô ấy đã đứng lên, chợt duỗi tay về sau với vẻ hết sức tự nhiên, rồi dắt lấy tay cô, hai người lặng lẽ đi ra khỏi rạp phim.

Hai người đang đi trên đường phố vào một giờ rạng sáng, vệ sĩ đi theo sau lưng cả hai không xa không gần, chú Vương đang lái xe.

Trong gió đêm buổi tối mùa hè, mùi hương quế hoa (hoa mộc/mộc tê) âm ỉ bay lượn. Giờ khắc này, chẳng làm chuyện gì cả, chỉ là cứ đi như vậy, vô cùng thoải mái.

"Frances, chị cảm thấy nếu chúng ta không làm việc, mỗi ngày ra ngoài chơi, liệu mỗi ngày đều sẽ rất vui vẻ hay không?"

"Em hy vọng như vậy?" Vĩ Trang lộ ra chút biểu cảm bất ngờ.

Tiểu Viên nghiêng đầu ngẫm nghĩ, lập tức liền cự tuyệt ý nghĩ này, lắc đầu.

Như vậy sẽ ngấy chăng.

Cô vẫn cần phải làm việc ! Vĩ Trang cũng càng cần nữa á, ý niệm yêu đương mù quáng như vậy thì không thể để lại.

"Chị có buồn ngủ không?" Tiểu Viên tới gần người kia.

"Em thì sao?"

Tiểu Viên cười: "Có hơi, chúng ta trở về đi?"

Tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn hơi có tiếc nuối.

Vĩ Trang nhìn cô: "...... nếu em thích, chúng ta có thể thường xuyên ra ngoài."

"Ừm ừ, được đó." Đôi mắt Tiểu Viên sáng lên: "Lần sau chúng ta coi phim em diễn, em cảm thấy hẳn là xem phải  hay hơn nhiều."

"Ừ."

Hai người đã lên xe, ở ghế sau xe, kề đầu đến rất gần, đang nói chuyện: "Có điều phần diễn của phim hài thì phải tốt một chút, có phải em nên nhận một hai bộ phim hài hay không?"

"...... nói cho cùng thì em cũng là người từng diễn gấu đấy !"

"Tôi vẫn chưa xem qua bộ phim này, hay là về nhà chúng ta liền xem cái này......"

"A không không không, hiện tại cũng mấy giờ rồi, về nhà chúng ta liền ngủ đi, em mệt rồi ! Chị không buồn ngủ sao?"

"Còn ổn."

"Thật vậy ư? Dựa theo mọi khi thì không phải chị hẳn là sớm ngủ rồi sao? Chị đừng miễn cưỡng ha, rốt cuộc thì lớn tuổi rồi......"

Tiểu Viên bị tóm được thật nhanh, sau đó cong mắt rồi bắt đầu cười hì hì: "Em nói giỡn đó, ha ha......"

Cô với Vĩ Trang đã vui đùa ầm ĩ một hồi, tiếp theo thì cùng hôn môi với người kia rồi.

Lúc sau, cô rúc trong lòng người phụ nữ kia, nghe nhịp tim của người kia, tầm mắt nhìn đến hướng ngoài cửa sổ xe, đã nhìn thấy cảnh đêm rực rỡ của cả thành phố Thân.

-----------------------------------------------------

Chương 187. "Em diễn người yêu với cô đó?"

Tháng chín đối với Tiểu Viên mà nói là một tháng gặt hái thành công.

Cô lại thuận lợi lấy được hai giải thưởng nữ phụ, nhân vật Lương Tịch của 《 Cung đình thâm sâu 》 giành được nữ phụ thể loại phim truyền hình giải thưởng Phi Thiên, nhân vật Mạnh Tiểu Chu của 《 Trường dạ 》 giành được nữ phụ thể loại phim điện ảnh giải thưởng Kim Hoàng.

Kể từ đây, vào năm cô hai mươi tám tuổi này, đã đạt thành đại mãn quán nữ phụ của thể loại phim điện ảnh và phim truyền hình. Trong giới giải trí bấy giờ, chỉ có một mình cô.

"Hình như còn chưa ai từng lấy đại mãn quán loại nữ phụ nhỉ?" Dương Kiều gõ gõ bàn, cười hài lòng.

"Đúng là vẫn chưa có, cũng càng không có người trước 30 tuổi đã đạt được."

"Ai ai cũng muốn đóng nữ chính, một khi có cơ hội liền muốn diễn. Diễn được rồi, có cơ hội thì muốn báo giải nữ chính," Dương Kiều chậc một tiếng: "Có điều, số đoạt giải của Tiểu Viên chúng ta thật không tệ, ha ha, song mãn quán (ăn hết song song) nữ phụ điện ảnh với truyền hình ! Vận số cũng là thể hiện của thực lực."

"Cũng có bình luận đá xéo rằng em ấy không có mệnh nữ chính, còn không ít đấy !"

"Về sau chúng ta không nhận nữ phụ nữa, chỉ diễn nữ chính ! Lui một bước cũng phải diễn song nữ chính (phim hai nữ chính, phân lượng bằng nhau) !"

"Em cũng cảm thấy đã chả còn người nào khiến Tiểu Viên của chúng ta làm phụ nhỉ, ha ha ha ha !"

Nguyễn Thanh không thể nhịn nữa, đã cười liên tục mấy tiếng đắc ý: "Lấy được giải thưởng đúng là khác biệt, thương vụ đều đã thăng cấp toàn diện. Đại diện phát ngôn một sản phẩm trước kia của em ấy đã biến thành đại diện phát ngôn dòng hàng, đại diện phát ngôn dòng hàng ban đầu đã biến thành đại diện phát ngôn toàn bộ thương hiệu ha ha ha......"

"Cái thương hiệu châu báu khi trước còn gia hạn hợp đồng cùng chúng ta, cấp bậc cũng đã nâng lên trên, hiện tại chúng ta chính là người phát ngôn khu vực Châu Á Thái Bình Dương rồi, ha ha ha ha ha ! Còn có một vài cái em còn đang bàn......"

"Những cái này là quan trọng, bé Tiểu Viên của chúng ta không đi con đường ngôi sao lưu lượng, nhưng đại diện phát ngôn ký được đều không thua bọn họ ! Đám sư muội sư đệ của em ấy cũng có mặt mũi (thể diện) !"

"Phải, chúng ta còn không cần sắp xếp tìm kiếm thu hút cho em ấy, bản thân là đã tự mang tư chất lưu lượng." Dương Kiều cười.

"Ôi," Nụ cười của Nguyễn Thanh đã thoáng vụt tắt chút, nói: "Trông con bé có vẻ hình như khôi phục rồi, chị cũng yên tâm nhiều hơn."

Hai vị đang cười rồi trò chuyện, cấp dưới qua đấy gõ cửa: "Chị Viên lại lên tìm kiếm hàng đầu rồi......"

Hai người thoáng nhìn nhau: "......"

Trong văn phòng, hai vị sếp tổng của Phi Dực không hẹn mà cùng mà im hết vài giây, lại không hẹn mà đã cùng nhìn về phía màn hình tinh thể lỏng trong văn phòng. 

Trên màn hình là một cái phỏng vấn mấy ngày trước của Tiểu Viên, cũng là sau khi chuyện riêng của Tiểu Viên bị phơi bày lần trước, cái phỏng vấn công khai đầu tiên mà Phi Dực không ngăn cản cùng chào hỏi ổn thỏa trước nữa. Lúc này là hậu trường của một lần hoạt động, Tiểu Viên đã bị một vòng mi-crô vây kín chung quanh.

"Xin hỏi bộ phim mới của cô Hướng là 《 Tiểu Ngải 》 của đạo diễn Vu sao?"

"Xin hỏi ngài hợp tác vui vẻ với đạo diễn Vu chứ? Hai người cũng có liên hệ riêng ngoài đời chứ?"

"Còn chưa chúc mừng cô lại lại lại giành được thưởng, xin hỏi tâm trạng của ngài sau khi thực hiện được đại mãn quán nữ phụ là như thế nào đây? Có cư dân mạng nói ngài là thầy Tằng Lý phiên bản nữ, cô thấy thế nào?"

"Có cư dân mạng nói ngài sẽ không diễn nữ vai phụ nữa, phải không?"

"Xin hỏi quan hệ của cô với đạo diễn Từ hiện tại thế nào?"

"Đông đảo cư dân mạng vẫn rất quan tâm về cô Hướng, xin hỏi ngài thích đạo diễn Từ hơn, hay là thầy Chu đây?"

......

Dương Kiều vừa nhìn vừa tấm tắc: "Năng lực tin đồn này cũng giống y như với ngôi sao lưu lượng vậy."

"Đám cư dân mạng chính là ưa nhiều chuyện, để bọn họ hóng hớt đi thôi." Nguyễn Thanh đã hừ một tiếng: "Tiểu Viên có thể ứng đối."

Như các cô ấy đã dự đoán, Tiểu Viên ứng đối tự nhiên.

"Tôi và đạo diễn Vu chỉ là quan hệ làm việc, chúng ta hợp tác rất vui vẻ, chẳng có liên hệ riêng tư gì, cũng không thân."

"Có thể đại mãn quán, tôi cảm thấy vận số tôi khá tốt. Thầy Tằng là thần tượng của tôi, tôi cách ông ấy còn kém đến xa đó !"

"Tôi vẫn khá là coi trọng kịch bản, nếu cái kịch bản ấy tôi thích, thì diễn nữ hai nữ ba cũng không có vấn đề gì."

......

"Mạo muội hỏi một câu, hậu sự của mẹ ngài......"

"Chậc !" Dương Kiều cùng Nguyễn Thanh đồng loạt nhăn răng.

"Phóng viên này nhà ai á? Sao miệng chẳng đức hạnh như vậy hả !"

"Thật là 250 (ngu ngốc) !"

Nụ cười của Hướng Tiểu Viên trên màn hình đến cả đổi cũng không hề đổi, một bộ dáng đã nghe thấy rồi. Đôi mắt cô đã di chuyển từ người bên cạnh đến trên người nêu câu hỏi, đối diện với ống kính. Cô cũng không nói lời nào, chỉ là đang cười, nhìn chằm chằm vào cái người đưa ra câu hỏi kia.

Màn đặc tả này, thấy chi tiết khuôn mặt cô được quay đến vô cùng rõ nét, cho dù bố trí hiệu quả ánh sáng không thân thiện lắm, nhưng vẫn thấy được rõ làn da không chút tì vết cùng đường nét khuôn mặt tinh xảo của cô. Hàng mi chậm rãi chớp nháy, động tác này làm lên tới bởi cô thì, sóng mắt dời đổi tựa như một đầm nước xuân. Chiếc váy trắng đơn giản, khuyên tai kim cương, thần thái tươi đẹp động lòng người. Nhưng ánh mắt của cô trước sau cũng chưa có từng di chuyển, từ đầu đến cuối bình tĩnh nhìn thẳng vào người đặt câu hỏi với cô.

Có hết hai mươi giây, cô cũng chẳng hề dời đi, ánh mắt lại đẹp, cũng khiến người xem cảm thấy trong lòng sợ hãi, cảm thấy hút hồn.

Thậm chí cô đã còn thoáng nhướng mày.

Người nọ chẳng thể hỏi tiếp được nữa, đã lúng túng mà thay đổi câu hỏi khác.

Dương Kiều và Nguyễn Thanh lại thoáng nhìn nhau: "......"

Dương Kiều đã giương giọng hỏi một tiếng: "Chữ của tìm kiếm hàng đầu là cái gì?"

"Đừng hỏi nữa, chị nhìn thấy rồi," Nguyễn Thanh nói vẻ bất đắc dĩ: "Hướng Tiểu Viên - Cái nhìn chằm chằm chết chóc."

Dương Kiều cười to ha ha ha: "Quả thật là nhìn trông rất dọa người đó !"

"Cái video này cũng được chuyển phát điên cuồng rồi, còn có biểu tượng cảm xúc nữa ! Được đấy, lần này biến thành đề tài của khu kinh dị B trạm rồi !"

Cấp dưới nhắc nhở hai bà chủ: "...... thật ra, trước đây chị Tiểu Viên chính là đề tài của khu kinh dị rồi."

"Ờ ờ ờ, đúng đúng đúng, gấu kia......" Nguyễn Thanh đỡ trán: "Trời ạ !"

Dương Kiều cười đến đau sốc hông: "Đúng là nổi ! Hoàn toàn ngăn không nổi ! Ha ha ha ! Một ai đó...... Đem biểu tượng cảm xúc của em ấy gửi WeChat của tôi, công ty chúng ta đều dùng hết !"

Nguyễn Thanh vừa bực vừa vui.

-

Tiểu Viên ở trên xe, nhận được (lời mời) video tán gẫu trong nhóm nhỏ WeChat ba người.

Trên màn hình di động đã hiện lên mặt của Trâu Nhất Nhụy cùng Lục Tĩnh Niên.

Trâu Nhất Nhụy: "Tôi với lão Lục hẹn xong rồi, chỉ còn thiếu cô đấy, khi nào cùng nhau đi ăn á?"

Tiểu Viên cười: "Cô sao cứ hẹn người ta đi ăn mãi thế?"

Trâu Nhất Nhụy: "Nói vớ nói vẩn, tôi chỉ hẹn hai người các cô được không? Hướng Tiểu Viên, sao cô khó hẹn như vậy hở, có phải không nể mặt mũi tôi hay không?"

Lục Tĩnh Niên: "Tiểu Viên bận mà, tiểu Trâu, cô đừng giận đùng đùng vậy."

Trâu Nhất Nhụy: "Hừ hừ, cô có biết ngày đó các phóng viên hỏi tôi sao không," Cô nàng thay đổi giọng điệu, học theo giọng điệu xéo sắc quái gở của phóng viên: "Cô Trâu à, cô với cô Hướng là bạn bè nhỉ? Cô ấy giành được đại mãn quán nữ phụ, hai người có cùng chúc mừng hay không vậy? Cô có cách nhìn gì nào?"

"Tôi trợn trắng mắt cũng lên tận trời rồi, tôi nói: Thật không hổ là bạn bè của Trâu Nhất Nhụy tôi, tôi chỉ chọn cô gái lợi hại nhất làm bạn của tôi !"

Lục Tĩnh Niên cùng Hướng Tiểu Viên đồng loạt phụt cười.

Lục Tĩnh Niên đã cười đến màn ảnh cũng rung hết: "Tôi cũng đã bị hỏi chủ đề này, trời ạ, so với cô thì câu trả lời của tôi thật chán phèo nha. Tôi nói: Vậy tôi tiếp tục nỗ lực hơn, cố gắng để có thể làm được bạn của cô Hướng."

Ba người đã nở nụ cười.

Người bên ngoài đều nói ba người các cô cũng không phải hễ gặp thì hợp nhau, trái lại, đã từng có một đoạn thời gian xảy ra đối lập mỗi cặp, nhìn không vừa mắt với nhau. Không ngờ được rằng chầm chậm dần dần, vậy mà thật sự đã trở thành bạn bè.

"Bọn họ còn nói chúng ta là tình chị em hữu nghị plastic."

"Ở giới giải trí, hữu nghị plastic thì rất tốt rồi, đừng yêu cầu quá cao nữa !"

"Tôi nói chứ plastic cũng khá tốt, ít nhất không phải giấy đấy."

Ba người lại bắt đầu cười to ha ha lần nữa.

"Tiểu Viên cô đang ngồi xe à? Cô còn chưa về nhà?" Lục Tĩnh Niên cẩn thận, đã phát hiện hoàn cảnh phía sau của cô: "Hiện tại cũng sắp mười giờ rồi."

"Ừ đúng rồi."

"Bận như vậy à? Vậy tụi này nghe theo thời gian của cô đi? Chừng nào thì cô rảnh?"

"emmmm......" Tiểu Viên khó xử, cả tháng chín cô đều rất bận, Vĩ Trang cũng bận, hai người chỉ là vội vàng gặp mặt được một lần. Cô còn muốn vào Quốc khánh, mấy ngày nghỉ lễ trước khi vào đoàn này đều đi bên chỗ người ấy đây: "Qua Quốc khánh xong thì tôi liền phải vào đoàn rồi."

"Vậy không phải còn có Quốc khánh sao?"

"emmmmm......" Cô cào cào mặt mình.

Lục Tĩnh Niên đã cười hiểu ngầm trong lòng: "Tiểu Trâu đừng hỏi nữa, đoán chừng Tiểu Viên chả rảnh rồi."

"À? Á !!!" Trâu Nhất Nhụy hô lớn: "Cô đang yêu đương đúng không? Mau lên nói cho tôi là ai ! Lần trước cô cũng chưa nói với tôi !!! Mau mau mau, mau nói cho tôi biết, đã đổi người hay chưa !"

Tiểu Viên cạn lời, nói với vẻ mất hứng: "Không có !"

"Đó là ai á, ai dzậy, người mà tôi quen biết chứ?" Hai mắt Trâu Nhất Nhụy sáng lên, lòng hiếu kỳ tăng vọt: "Hai người còn rất 'bền vững' đấy nha !"

Lục Tĩnh Niên nén nhịn cười: "Đúng rồi, nói cho tụi này biết là ai thế?"

"...... Về sau có cơ hội đi." Dù sao thì không thể nói ở trên xe, cũng không thể nói lúc này, nhất định là rất mau thì cô sắp đến Quân Duyệt uyển rồi.

"Cô lại nói như vậy !!!" Trâu Nhất Nhụy lên án cô.

"Hiện tại không có thời gian mà."

"Vậy ít nhất thì cô tiết lộ một chút xíu thông tin với tụi tôi đi, là người quen tiểu Trâu, hay là người tôi quen, hoặc hai người tụi tôi đều quen biết?" Lục Tĩnh Niên hơi nháy mắt.

"Ừm...... Là người Trâu Nhất Nhụy quen biết, cô sao, hình như cô cũng gặp qua." Tiểu Viên nghiêng đầu ngẫm lại, nói thật một chút.

"Cái gì? Hai người tụi này đều quen biết?"

"Tôi cũng gặp qua?"

Hai người này đều sốc cả rồi.

"Không phải Từ Mộc Dịch cũng không phải Chu Ngộ !" Tiểu Viên biết bọn họ đang suy đoán ai, bèn nhanh chóng bổ sung.

Hai người này hoang mang rồi: "Ngoại trừ hai người này thì còn ai mà chúng ta quen biết chung?"

Tiểu Viên thấy nêu vừa tầm, đã ổn liền ngắt vậy: "Cứ thế nhé, tôi cúp máy trước đây !"

"Từ từ !"

"Quay lại đây !"

"Phù ~" Tiểu Viên đã lùi ra ngoài, rồi nhảy tới khung trò chuyện với Vĩ Trang: "Em sắp tới rồi."

Cách vài phút rồi thì người kia đáp: "Được."

Tiểu Viên khẽ cười, lật lật lịch sử trò chuyện trước đó.

Lúc giành được nữ phụ của giải Phi Thiên, Vĩ Trang đã gửi đến một câu "Chúc mừng."

Rốt cuộc cô đã tìm được cơ hội đáp lại một câu: "Giải thưởng nhỏ mà thôi."

Đương nhiên Vĩ Trang biết ẩn ý ám chỉ của cô, vì một câu "giải thưởng nhỏ" với lại khúc sau từ hồi rất lâu trước đây của cô ấy. Cô ấy thoáng cong môi, chẳng đáp lời cô.

Chờ đến khi cô lại đoạt được nữ phụ của giải Kim Hoàng, Vĩ Trang lại nhắn cho cô: "Chúc mừng em lại cầm được một cái giải thưởng nhỏ."

Tiểu Viên khẽ mím môi, đáp: "Đúng vậy, giải thưởng nhỏ mà thôi."

Qua một lát sau, cô thấy được hồi âm rồi, giây tiếp theo thì không nhịn được cười rộ lên.

Lúc này, cô nhìn vào ghi chép (trò chuyện) với Vĩ Trang, cũng còn đang cười.

Khi đó Vĩ Trang thế mà lại gửi một cái biểu tượng cảm xúc cho cô, là một bé mèo con ngoan ngoãn, được sờ đầu vẻ lanh lợi, còn đã bốc lên một chuỗi những trái tim hồng nhạt.

Cô hỏi người kia: Trời ạ, gói biểu tượng cảm xúc của chị tới từ đâu vậy.

Người kia đáp, bảo Alex tìm đấy.

Tiểu Viên cười đến ngặt nghẽo ngả nghiêng.

-

Một tháng chẳng gặp, cho dù là cùng thành phố mà cũng giống như là yêu xa, quả thực là ngày nhớ đêm mong.

Tiểu Viên gặp mặt được Vĩ Trang rồi thì vẫn luôn dính vào người kia, suýt nữa thì treo ở trên người người kia. Hai người ngồi ở sofa, Tiểu Viên một chốc thì rúc ở trong lòng người kia, một chốc thì lại ngồi vắt ở chỗ đùi người kia, một lát thì lại tết tóc cho người kia, lát thì lại bảo người kia nói chuyện công việc với cô.

Sau đó cười rồi nói đùa: "Thật nhàm chán nha."

"Trời ạ, em không ngồi văn phòng được."

"Em cảm thấy công việc của em vẫn được lý thú hơn."

Vĩ Trang hơi nhướng mày: "Phải không?"

"Đúng vậy, nói thật ấy, em đúng là có hơi nhớ phim trường rồi." Tiểu Viên dựa vào bả vai người kia, ngón tay sờ vào cổ áo của người kia: "Muốn đóng phim rồi."

Người phụ nữ kia vân vê lỗ tai cô, Tiểu Viên câu lấy bả vai người kia, hai người đã cùng hôn nhau. Rồi khi hôn đến mức hô hấp trở nên gấp gáp thì tách ra, Tiểu Viên ôm lấy người kia làm nũng mềm như bông.

"Ư...... em lại rất không thích khác nơi với chị nha, hơn nữa một khi quay phim thì ít nhất phải ba bốn tháng chúng ta không thể gặp mặt......"

"Có thể video, gọi điện thoại."

"Đúng là có thể đó, nhưng mà chỉ là không thể hôn môi rồi." Tiểu Viên đã chu môi lên, gãi mu bàn tay của người kia.

Trong lúc bốn mắt nhìn nhau, Vĩ Trang lại cúi gần tới lần nữa, ôm cô qua đến hôn môi, hôn đến đôi má cô đã nổi lên thẹn thùng, sắp không thể hô hấp. Cô vội vàng tìm không khí hô hấp, cùng với tìm đề tài: "...... Đúng rồi, điều thú vị là, bộ phim tới của em vẫn là của Đồng Hoa bên chị, cùng diễn với chị Hà Thần Ảnh."

"Lần này sắp diễn nhân vật gì?" Tầm mắt của Vĩ Trang buông thấp xuống, nhìn vào môi cô.

"Ừm...... Là một bộ phim tình cảm đồng tính, em sắp diễn người yêu với chị Thần Ảnh." Tiểu Viên không nghi ngờ có gì khác, đã nói tới cùng người kia: "Là bản làm lại của một bộ phim Hollywood, có điều kịch bản cũng đã sửa lại không chênh lệch lắm."

Vĩ Trang đã im lìm hai giây, sắc mặt có hơi kỳ dị: "Em sắp diễn người yêu với cô đó?"

---------

Truyện chỉ được đăng duy nhất tại wattpad (link: https://www.wattpad.com/story/293242574)

Nếu các bạn đọc được những dòng này ở nơi khác ngoài wattpad, tức là chương mà các bạn đang đọc chưa được rà soát sửa lỗi. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com