ZingTruyen.Com

【BHQT-Dễ Đọc】Cắn nữ chủ một ngụm, ác độc nữ xứng biến A

10. Phúc lợi

irresistiblyCute

Lớp 12-3 tổng cộng có 40 học sinh, cuối cùng chọn lựa ra tới tham gia thi đấu có 15 người.

Hai giờ trưa, các học sinh chia theo lớp ở sân thể dục tập hợp, Cung Linh Lang thể năng không đủ tiêu chuẩn, bị loại thành đội trưởng đội cổ động viên đang ở phòng luyện tập, chuẩn bị phô trương khí thế cổ vũ Thời Thanh Phạn thi đấu.

Cung Linh Lang không ở đây, những người khác tuy rằng chán ghét Giang Tuyết Niên nhưng chính bọn họ cũng không phải quá thân thiết với Thời Thanh Phạn, cho nên đành nhìn Giang Tuyết Niên đứng bên cạnh Thời Thanh Phạn, muốn đuổi nàng ra cũng không có tư cách.

"Lớp trưởng, ta trước giờ không chạy qua 3000 mét, có chút sợ hãi." Giang Tuyết Niên làm bộ yếu ớt, giọng nói mềm nhẹ ẩn giấu một tia run rẩy không dễ phát hiện.

Thời Thanh Phạn ăn mềm không ăn cứng, Giang Tuyết Niên ra vẻ yếu ớt có thể khiến cho Thời Thanh Phạn thương tiếc, vì hai người lúc sau kết giao mai phục cơ sở kiên cố.

Thời Thanh Phạn quả nhiên an ủi nàng: "Không cần lo lắng, lão sư trong chốc lát sẽ dạy ngươi cách thở lúc chạy cùng động tác thân thể."

Đợi mười mấy phút, lão sư thể dục phụ trách các lớp khác đều tới rồi, bắt đầu cho học sinh làm nóng thân thể, mà lão sư thể dục lớp 12-3 còn không thấy bóng dáng.

"Lớp trưởng, chúng ta sẽ không thành trẻ em bị bỏ rơi đó chứ."

"Liền tính lão sư thể dục xin nghỉ, cũng nên nói cho chúng ta một tiếng a. Lớp khác đều bắt đầu huấn luyện, chỉ có chúng ta đứng ngốc ở đây."

"Ta ngủ trưa dậy trễ, lật đật chạy tới muốn bể phổi, kết quả lão sư thể dục không có tới???"

Thời Thanh Phạn đi đến phía trước đội ngũ, giơ tay ý bảo nhóm học sinh an tĩnh.

"Ta đi hỏi một chút tình huống, chờ một lát."

Giang Tuyết Niên từ trong đội ngũ bước ra, "Lớp trưởng, ta và ngươi cùng đi."

Mắt thấy Giang Tuyết Niên muốn đi theo Thời Thanh Phạn, một trong những người chấp hành 《 kế hoạch bảo hộ lớp trưởng 》- Doãn Nham lập tức nói: "Lớp trưởng, ta cũng đi!"

Mới vừa bán ra một chân, liền nghe giọng nói lạnh băng của Thời Thanh Phạn: "Không cần."

Doãn Nham: "......"

Cung Linh Lang ngươi như thế nào không tới đây! Lớp trưởng bị Giang Tuyết Niên cắp chạy mất rồi!

Doãn Nham chỉ có thể trơ mắt nhìn Giang Tuyết Niên hai ba bước chạy đến bên cạnh Thời Thanh Phạn, hai người song song càng đi càng xa.

Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn đi trước hỏi lão sư thể dục các lớp có biết chuyện gì đã xảy ra với lão sư thể dục lớp 12-3 không, không có được kết quả, hai người đi văn phòng thể dục tìm người, gõ cửa không ai đáp, chính mình đẩy cửa ra phát hiện văn phòng trống vắng không người.

"Có lẽ lúc chúng ta đi tới đây, lão sư vừa vặn đi sân thể dục bằng con đường khác."

"Trở về nhìn xem." Thời Thanh Phạn cảm thấy khả năng mà Giang Tuyết Niên nói không phải không có.

Hai người trở lại sân, lão sư các lớp khác thấy các nàng trở về, chỉ vào hướng lớp 12-3, nói: "Thời Thanh Phạn, lão sư thể dục tới rồi."

Thời Thanh Phạn không ngừng bằng vào mỹ mạo làm bọn học sinh ấn tượng khắc sâu, còn dựa thành tích cực độ ưu dị được lão sư các môn yêu thích —— bao gồm lão sư thể dục, bởi vì Thời Thanh Phạn thành tích thể dục đồng dạng ưu tú, hàng năm đều có thể đánh vỡ kỷ lục do chính mình tạo ra trước đó.

Đến gần lớp 12-3, Giang Tuyết Niên quả nhiên ở trước đội ngũ thấy một bóng dáng nam nhân, thân xuyên áo ngụy trang, chân dẫm giày da đen, chỉ xem bóng dáng cũng có thể cảm giác được khí chất phong độ của hắn.

Như là trong quân đội ra tới.

Càng đến gần, Giang Tuyết Niên càng cảm thấy không đúng lắm.

Bóng dáng này như thế nào có điểm quen mắt???

"Nghiêm! Nghỉ."

Nam nhân nhìn quét một lần đội ngũ, lướt nhìn danh sách trên tay, hỏi: "Thiếu hai người, ai không có tới?"

Giang Tuyết Niên dừng lại bước chân: Đây là giọng Giang Việt a! Giang Việt như thế nào lại ở chỗ này???

Thời Thanh Phạn đi qua, muốn kêu "báo cáo" về đơn vị cùng Giang Tuyết Niên, quay đầu lại mới phát hiện Giang Tuyết Niên không có theo kịp.

"Giang Tuyết Niên, mau đi theo."

Giọng nói mát lạnh gọi tên "Giang Tuyết Niên" thập phần dễ nghe, Giang Việt nghe tiếng xoay người, thấy gương mặt Thời Thanh Phạn, đôi mắt đen có chút tương tự Giang Tuyết Niên hiện lên kinh diễm, sau đó liền nghe được học sinh 12-3 chỉ vào Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn bên kia nói: "Giang lão sư, Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn vừa rồi không ở đây, các nàng đi văn phòng tìm ngài, hiện tại đã trở lại!"

Thời Thanh Phạn, tên này thật quen tai...... A! Đúng rồi! Thời Thanh Phạn là người mà Giang Tuyết Niên thích.

Đây chính là hắn lần trước thật vất vả từ miệng Giang Tuyết Niên kịch bản ra tới.

Giang Việt đôi mắt hơi hơi sáng lên, thực mau khôi phục bình thường, mang theo sang sảng tươi cười đối Thời Thanh Phạn cùng chậm rì rì đi tới Giang Tuyết Niên nói: "Ngượng ngùng, đã lâu không có tới Thánh Lợi Tư, quên sân thể dục ở đâu, tìm trong chốc lát cho nên đến muộn. Vất vả các ngươi đi một chuyến văn phòng."

Giang Tuyết Niên hoàn toàn không nghĩ tới Giang Việt sẽ xuất hiện ở đây.

Tiểu thuyết có một đoạn dài miêu tả Giang Việt hồi ức cảnh tượng hắn lần đầu gặp mặt Thời Thanh Phạn, bọn họ lần đầu tiên gặp mặt là ở một buổi yến hội long trọng chứ không phải sân thể dục ngoài trời ở Thánh Lợi Tư học viện.

Không cần nghĩ cũng biết, Giang Việt đến, khẳng định là bởi vì nàng cái này muội muội.

Giang Tuyết Niên không bỏ lỡ thần sắc Giang Việt vừa rồi khi nhìn thấy Thời Thanh Phạn, thấy đại mỹ nhân đôi mắt hắn đều sáng.

Không có người không yêu đại mỹ nhân, chỉ là không biết Giang Việt cùng Thời Thanh Phạn trước tiên gặp mặt có thể hay không xuất hiện vấn đề gì.

Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn về đơn vị, lớp 12-3 bắt đầu tiếp thu Giang Việt thống nhất huấn luyện.

Một buổi chiều không có khả năng làm thể lực một người tiến bộ vượt bậc, nhưng Giang Việt ở quân đội rèn luyện ba năm, dạy bọn họ một ít kỹ xảo, tuyệt đối có thể tăng lên một đoạn thực lực.

Giang Việt trước dẫn bọn họ chạy 800 mét làm nóng người, Giang Tuyết Niên thân thể này quá yếu kém, chạy xong thiếu chút nữa nằm liệt trên mặt đất đứng dậy không nổi.

Cũng may Thời Thanh Phạn kịp thời đỡ nàng một phen, Giang Tuyết Niên mới không có chân mềm té ngã.

"Cảm ơn." Giang Tuyết Niên trong miệng thở ra nhiệt khí, gương mặt trắng nõn đỏ bừng hơi thấm ra một tầng mồ hôi mỏng, dưới ánh mặt trời loé sáng nhợt nhạt.

Thời Thanh Phạn thoạt nhìn cùng bình thường không có gì bất đồng, trên người như cũ lạnh lạnh, hô hấp rối loạn một chút, nhưng thực mau liền đem hô hấp vững vàng.

Giang Tuyết Niên cả người phiếm nhiệt khí, ở bên người Thời Thanh Phạn thực thoải mái, lúc này nàng cũng bất chấp Giang Việt nghĩ gì, cùng Thời Thanh Phạn một tấc cũng không rời.

Chạy xong 800 mét, Giang Việt làm cho bọn họ tản bộ nghỉ ngơi năm phút, chính mình đứng dưới tàng cây, không dấu vết mà quan sát Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn ở chung.

Giang Tuyết Niên giống như là không muốn rời đi Thời Thanh Phạn, tùy thời cùng nàng dán dán.

Giang Việt đầu tiên là cảm thấy buồn cười, Giang Tuyết Niên từ nhỏ tính cách liền "Độc", đối người nhà đều chưa từng ỷ lại như vậy, không nghĩ tới ở trước mặt người mình thích hoàn toàn thay đổi một bộ dáng. Chẳng lẽ Giang Tuyết Niên là luyến ái não trong truyền thuyết?

Sau đó Giang Việt liền bắt đầu chua lòm. Hắn cùng Giang Tuyết Niên là sinh đôi, lúc chưa có ý thức liền ở chung một cái tử cung, anh em mười tám năm thế nhưng còn không bằng Thời Thanh Phạn mới nhận thức mấy năm, sự thật bày ra trước mắt làm kẻ muội khống như Giang Việt hết sức chua xót.

Giang Việt biết Giang Tuyết Niên một ngày nào đó sẽ yêu đương kết hôn, vốn tưởng rằng ngày đó ít nhất cũng phải mười năm nữa mới tới, nào biết kết quả liền ở trước mắt.

Thời gian năm phút nghỉ ngơi quá ngắn, Giang Tuyết Niên vốn còn chưa lấy lại sức thì Giang Việt đã thổi còi tập hợp.

Mọi người tụ tập lại xếp thành hai hàng, Giang Tuyết Niên chân còn đang phát run, thân thể hơi hơi dựa vào Thời Thanh Phạn mới có thể đứng vững.

Lúc thân thể Giang Tuyết Niên dán lại, Thời Thanh Phạn có hơi cứng đờ một chút, nhưng thực mau lại thả lỏng lại.

Doãn Nham đứng ở phía sau Giang Tuyết Niên, nếu ánh mắt có thể hóa thành thực chất, ánh mắt hắn nhất định có thể đem chỗ mà hai người chạm vào nhau thiêu ra một cái lỗ thủng.

Giang Tuyết Niên ẩn ẩn cảm giác được phía sau có ánh mắt nóng rực.

Nàng ngẩng đầu lên nhìn Giang Việt.

Nếu nói ánh mắt Doãn Nham ở phía sau là ngọn lửa, như vậy ánh mắt Giang Việt chính là laser.

Giang Tuyết Niên: "......"
Chẳng lẽ nàng cùng Giang Việt lập tức liền phải trình diễn tình tiết huynh muội vì yêu mà quyết liệt?

"Được rồi, tản ra!"

Mọi người nâng tay lên, chung quanh học sinh đều phải giữ khoảng cách hai cánh tay.

Mắt thấy duy nhất dựa vào Thời Thanh Phạn đi xa, Giang Tuyết Niên chỉ có thể nhịn xuống cẳng chân cơ bắp run nhè nhẹ, một mình đứng thẳng.

Giang Việt đứng trước đội ngũ, mang theo mọi người làm một ít khớp xương nhiệt thân động tác, Giang Tuyết Niên ngồi xổm xuống thập phần hoài nghi Giang Việt đối Thời Thanh Phạn nhất kiến chung tình, hiện tại là bởi vì nàng quá thân cận Thời Thanh Phạn mà tìm lý do lăn lộn nàng.

Quá trình làm nóng người đau khổ kết thúc, Giang Việt bắt đầu một chọi một chỉ đạo.

Trong lúc Giang Việt chỉ đạo, những người khác có thể đứng ở bên cạnh xem.

Giang Tuyết Niên thật sự không đứng được, chính mình đi sang một bên tìm cái cây dựa vào. Phía dưới hai cái đùi mềm như bông, không có chút sức lực.

Bởi vì lúc chạy bộ thở không nổi, dùng miệng hô hấp thật lâu, hiện tại trong miệng có một cổ rỉ sắt.

Vậy trước khi thi đấu luyện tập rốt cuộc có ý nghĩa gì?

Giang Tuyết Niên đã có thể nghĩ đến cảnh tượng ngày mai chính mình bắp chân đau nhức đi đường khó khăn.

Kéo hai bắp chân đau chạy 3000 mét, đây là muốn trực tiếp ngỏm củ tỏi trên sân thi đấu?

Sau khi Giang Việt chỉ đạo cho mấy học sinh, ánh mắt người trong lớp đã biến thành sùng bái.

Ngay từ đầu lúc Giang Việt nói chính mình 18 tuổi, bọn họ còn tưởng Giang Việt còn tuổi nhỏ liền không đi học mà đi quân đội, khẳng định là bởi vì đầu óc không thông minh.

Người không có đầu óc thì có thể dạy bọn họ được cái gì?

Hơn nữa phương pháp làm nóng người cũng không có gì mới lạ, bọn học sinh cũng không xem trọng.

Kết quả hiện thực vả mặt bạch bạch.

Nếu Giang Việt đầu óc không tốt, trên thế giới này liền không có người đầu óc tốt.

Hắn không chỉ có thông minh, hơn nữa còn hài hước thú vị, quan trọng nhất chính là lớn lên siêu cấp soái!

"Giang huấn luyện viên, vì cái gì ngươi không đi học a? Bằng không chúng ta hiện tại rất có khả năng là đồng học." Doãn Nham tiếc nuối mà nói.

Những người khác sôi nổi gật đầu, "Giang huấn luyện viên ngươi thông minh như vậy, đi học đối với ngươi mà nói hẳn là không khó đi."

"Là không khó." Giang Việt mỉm cười, "Cho nên ta nhảy ba lớp trước tiên tốt nghiệp, ở quân đội rèn luyện ba năm."

"Woaaa"

Giang Tuyết Niên: "......"
Nhân thiết thích khoe khoang của Giang Việt quả nhiên không sụp đổ.

Chỉ đạo xong 13 người, cuối cùng dư lại Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn.

Giang Tuyết Niên thấy Giang Việt mang theo Thời Thanh Phạn đi tới, cảm giác Giang Việt muốn làm chuyện gì đó.

"Ta chuyên môn thiết kế động tác cho hai ngươi, động tác này yêu cầu lẫn nhau phối hợp, không những có thể sử dụng trước lúc thi đấu mà ngày thường không có việc gì luyện một chút đối thân thể cũng rất tốt."

Giang Tuyết Niên: "..... Động tác gì đó?"

Thời Thanh Phạn cảm giác được Giang Tuyết Niên nói chuyện cùng Giang Việt ngữ khí quen thuộc, trong lòng hơi kinh ngạc.

Giang Tuyết Niên cùng Giang Việt là quan hệ gì?

Giang Tuyết Niên cùng Giang Việt từ lớp 1 đến lớp 9 học ở một trường khác, bởi vì chịu đủ rồi từ nhỏ bị so sánh với Giang Việt, lên lớp 10 Giang Tuyết Niên khóc nháo nhất định phải chuyển trường, cuối cùng chuyển tới Thánh Lợi Tư.

Giang Việt cũng chuyển tới Thánh Lợi Tư, nhưng bởi vì anh em hai người bộ dạng cơ hồ không có chỗ tương tự, hơn nữa lúc Giang Tuyết Niên lớp 10, Giang Việt đã học lớp 12, thành tích cực kỳ khác biệt, căn bản không có người đem Giang Tuyết Niên cùng Giang Việt liên hệ lên.

Ở Thánh Lợi Tư học viện, trừ bỏ lãnh đạo trường và chủ nhiệm lớp hai người, không ai biết Giang Tuyết Niên cùng Giang Việt là anh em, cùng với chuyện cha bọn họ là Giang Khải.

Giang Việt đi phòng thiết bị bên cạnh cầm một tấm lót yoga trải trên mặt đất, tiếp theo chỉ đạo Thời Thanh Phạn nằm lên tấm lót, làm Giang Tuyết Niên đè lại mắt cá chân Thời Thanh Phạn, "Bắt đầu đi, Thời Thanh Phạn trước làm 50 cái gập bụng, Giang Tuyết Niên hỗ trợ đếm. Làm xong thì đổi vai, Giang Tuyết Niên gập bụng, Thời Thanh Phạn đếm."

Giang Tuyết Niên: "......"
Liền này???

Còn tưởng rằng Giang Việt có thể có động tác huấn luyện gì mới mẻ.

Giang Việt công đạo xong chuyện hai người cần làm, xoay người đi xem những người khác luyện tập, chỉ còn lại Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn dưới tàng cây làm gập bụng.

Gập bụng, một cái động tác rèn luyện vô cùng bình thường, vậy mà coi là chỉ đạo trước khi thi đấu?

Giang Tuyết Niên không cảm thấy động tác này có cái gì, thẳng đến Thời Thanh Phạn bắt đầu làm.

Mắt thấy một gương mặt đẹp đến mức làm người chung quanh ảm đạm thất sắc chậm rãi tới gần, mãnh liệt thị giác lực đánh vào làm Giang Tuyết Niên cơ hồ quên mất ngôn ngữ.

Nàng sai rồi, mười phần sai.

Giang Việt không phải cố ý chỉnh nàng, mà là đưa phúc lợi cho một đứa nhan khống như nàng a!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com