ZingTruyen.Info

[BH] [Tự Viết] Cô yêu em, nhóc à!

Chương 81: Để em tới đi [H]

Anray_Ansley

Sau khi dùng xong bữa tối, nó đẩy cô đi dạo ngoài vườn. Cả hai vừa đi vừa câu được câu không trò chuyện. Không khí xung quanh lây nhiễm một tia ngọt ngào mà có lẽ người trong cuộc cũng sẽ không nhận ra.

Đến trước hồ bơi, nó ngừng đẩy xe, gạt chốt an toàn rồi đến chiếc ghế gần đó ngồi xuống. Gió đêm thổi qua lành lạnh làm nó khẽ rùng mình. Cô ngồi trên xe lăn ánh mắt ôn nhu nhìn nó, môi nở nụ cười nhàn nhạt.

Ý cười trong mắt cô chợt biến mất khi liếc mắt xuống chân mình. Nếu cô có thể trả lại một Vương Hiểu Ân lành lặn kiêu ngạo cho nó thì tốt biết mấy. Chủ nhiệm đại nhân có chút tiếc nuối nghĩ. Nó liếc mắt thấy dáng vẻ ưu thương nhàn nhạt của cô thì thở dài thường thượt. Suy cho cùng, cô vẫn là bận tâm đến hai chân như vậy, không cách nào ngó lơ giả bộ như mình không biết.

Nó ngước mặt lên trời, hít một hơi thật sâu. Trong hương gió, cô nghe thấy tiếng ai đó nhẹ nhàng bên tai:

"Hiểu Ân nè, nếu như người bị liệt là em, liệu cô có muốn ở bên em không nhỉ?"

"Muốn."

Cô gần như không kịp suy nghĩ mà trả lời. Mà thật sự nếu cho cô thời gian suy nghĩ, hẳn câu trả lời cũng không khác biệt bao nhiêu. Bất luận là một Hà Khánh An tươi cười rạng rỡ đứng trong ánh hoàng hôn hay một Hà Khánh An chau mày ủ dột ngồi trên xe lăn thì vẫn đủ khả năng làm cho cô mặt đỏ tim đập u mê quên lối về.

Nó nghe thấy câu trả lời của cô thì lòng ngọt ngào không thôi. Cười đến hai mắt cong cong như hình trăng khuyết, nó nắm lấy tay cô, tràn đầy thâm tình nói:

"Em cũng vậy." Dừng một chút lại nói tiếp: "Người em yêu là Vương Hiểu Ân. Bất luận cô như thế nào, có thể kiêu ngạo đứng trong bình minh cũng tốt, mà tự ti bất kham ngồi trên xe lăn cũng được, lòng em cũng chỉ hướng về cô một người. Cô không cần cảm thấy em thiệt thòi, vì đơn giản ở bên cạnh cô đã là niềm hạnh phúc lớn nhất đối với em rồi."

Cô nhìn sâu vào mắt nó, nơi đó đong đầy là hình ảnh phản chiếu của cô. Cái nhìn thâm tình này vĩnh viễn đều khác xa so với 3 năm trước đây: mãnh liệt hơn, sâu đậm hơn, tựa hồ một lời khó diễn tả được hết. Cô cúi đầu cười cười, ai cũng biết rõ, trong lòng cô giờ phút này, hẳn là thật vui vẻ.

"Làm sao bây giờ? Tôi nhận ra mình không dứt ra khỏi em được nữa rồi."

"Vậy thì không cần phải dứt. Cứ ở bên cạnh em là được rồi."

Nó mi mắt cong cong nói. Cuối cùng thì nó cũng thuyết phục được con sư tử kiêu ngạo lại cứng đầu này buông bỏ lòng tự ti rồi. Thật là có cảm giác thành tựu. Bất quá...

"Khoan đã... Vậy mà hôm qua là ai đã nói muốn em kiếm người khác hử?"

Nó liếc mắt đanh đá nhìn cô xong rồi giận dỗi khoanh tay lại quay mặt sang chỗ khác. Hứ, không thèm để ý đến cô nữa. Cô nghe nó hỏi tội thì có chút xấu hổ vuốt vuốt mũi. Như thế nào đang tình củm lại đi lạc đề rồi. Nghĩ nghĩ, cô hẳn là nên dỗ dành nó mới được.

Thế rồi lần đầu tiên trong đời, người ta mới được diện kiến Vương tổng uy danh vạn dặm lại ủy khuất cắn cắn môi, nâng tay kéo kéo góc áo nó, đáng thương hề hề nói:

"Tôi xin lỗi. Là tôi không đúng. Tôi không nên vì tự ti mà đẩy em cho kẻ khác. Khánh An bỏ qua cho tôi lần này được không?"

Lần đầu tiên nghe thấy cô nhu nhu nói chuyện làm tâm nó đều nhanh mềm ra. Quay lại nhìn thì thấy vẻ mặt cô đáng thương nhìn nó, tay phải nâng lên kéo kéo góc áo nó, nhìn như thế nào cũng giống cún con làm sai đến nhận lỗi. Nó có giận đến cỡ nào cũng sẽ vì hành động này của cô mà bỏ qua tất cả thôi.

Ngay khi nó định nắm lại tay cô thì một tiếng cảnh báo vang lên trong đầu. 'Giữ giá lên Hà Khánh An, nghị lực lên em. Không thể để một vài lời ngon ngọt của cô đánh gục dễ dàng như vậy. Nếu em không cho cô giáo huấn lần sau cô lại đẩy em ra nữa thì làm sao bây giờ. Nghị lực lên em!!!' Vì âm thanh cảnh báo này mà nó hất tay cô ra khỏi gấu áo mình, kiêu ngạo hừ một tiếng.

"Chẳng phải hôm qua cô nói hay lắm sao? Nào là nam cũng được mà nữ cũng tốt, nào là không thể là một người như cô. Cô đừng nghĩ em dễ dàng bỏ qua."

Cô thật đúng là hết cách. Cho nó một lọ màu nó thật sự muốn mở một phường nhuộm sao? Cô hạ mình năn nỉ nó một lần nó thật sự nghĩ cô sẽ xuống nước tiếp? Hừ, Hà Khánh An em nghĩ đúng rồi đó.

Cô buông ra gấu áo nhưng lại trở tay nắm lấy ngón trỏ tay nó, khẽ dùng sức lắc hai cái, cất giọng mềm nhẹ nói:

"Người ta biết lỗi rồi mà. Khánh An bỏ qua cho người ta đi."

Giọng điệu nhu nhu, đôi mắt mở to tràn ngập sương mùtùy thời đều có thể chảy xuống, kết hợp với cái lắc lắc ngón tay làm lòng nó tan chảy. Giữ giá là cái khỉ gì chứ, nắm tay mỹ nhân mới là thật. Nó trở tay ôm cả người cô vào lòng, tràn đầy thương yêu hôn lên mái tóc cô, cất giọng đầy nhu tình nói:

"Cô như vậy làm sao em nỡ giận đây. Trời khuya gió lớn, em đưa cô lên phòng nghỉ nhé!"

Cô không nói gì khẽ gật gật đầu. Gương mặt cô chôn trong lòng nó khẽ nhếch lên một nụ cười. Quả nhiên là tiểu An, vẫn dễ dụ như vậy.

Patrick lão gia đứng từ xa trông thấy hết thảy. Từ hành động làm nũng của cô đến việc cô bị nó ôm vào lòng tất tần tật không sót thứ gì. Ông nhíu nhíu mày nghi ngờ nhìn về phía nó, lòng thầm nhủ:

'Chẳng lẽ ta sai lầm rồi? Ta là có cháu dâu mà không phải cháu rễ sao?'

Về đến phòng riêng của hai người, vì đã tắm từ sớm nên nó trực tiếp bế cô ngồi lên giường, lấy chiếc gối cho cô ngồi dựa lưng, còn bản thân thì đi uống một ly sữa. Đây là thói quen nhiều năm của nó. Mỗi tối uống một lý sữa trước sẽ ngủ ngon hơn.

Lên phòng lần nữa, nó thấy cô vẫn ngồi dựa lưng vào thành giường, ánh mắt chăm chú nhìn vào chiếc laptop được đặt trên chân. Nó không nói gì bước vào phòng tắm. Đánh răng rửa mặt xong trở ra, lúc này cô vẫn chăm chú vào màn hình chiếc laptop.

Nó phồng má bất mãn nhìn cô. Chẳng lẽ nó không hấp dẫn bằng chiếc laptop lạnh ngắt đó hay sao cơ chứ. Sao cô không chú ý đến nó mà cứ nhìn chằm chằm vào thứ đồ điện tử kia vậy?!

Nghĩ nghĩ, nó tiến lại gần giường đưa tay lấy đi chiếc laptop trên đùi cô. Cô ngẩng mặt bất ngờ nhìn nó nhưng thấy dáng vẻ phồng má mất hứng của tiểu bạch thỏ nhà mình liền không lên tiếng đòi lại, im lặng xem nó định làm gì tiếp theo.

Cũng may nó vẫn còn lí trí lưu lại những tệp tin trước đó rồi mới tắt máy thuận tay đặt trên tủ đầu giường. Còn bản thân lại vén váy, thay thế vị trí của chiếc laptop, ngồi lên đùi cô. Cô cũng thực tự nhiên mà vòng hai ôm eo nó. Hai tay nó ôm cổ cô, thổi một hơi lên mặt chủ nhiệm đại nhân nhà mình, thổ khí như lan nói:

"Chẳng lẽ em không hấp dẫn bằng chiếc laptop kia sao?"

"Em nói xem."

Cô nhướng mày khiêu khích. Nó nhếch môi cười không nói. Lẳng lơ nâng lên khuôn mặt cô, một cái hôn nóng bỏng đáp trên môi. Đầu lưỡi tiến quân thần tốc luồn vào bên trong miệng cô, ra sức cướp lấy mật ngọt bên trong. Cô cũng tùy ý cho nó làm càn, không những không ngăn cản mà còn hùa theo, môi hôn trao nhận lưỡng tình tương duyệt.

Hai chiếc lưỡi đinh hương quấn lấy nhau, cùng nhau cộng vũ. Trong phòng chỉ còn lại tiếng liếm mút chụt chụt cùng âm thanh nuốt nước bọt làm người ta đỏ mặt tía tai. Tay cô luồn vào trong áo nó, một đường đi lên giữ chặt chiếc gáy, đẩy nụ hôn thêm sâu.

Lưỡi nó ở trong miệng cô làm càn, ra sức cướp lấy mật ngọt đồng thời cũng dẫn dụ cô tiến vào miệng mình, hai chiếc lưỡi dây dưa cùng một chỗ, muốn phân cũng phân không ra. Thỉnh thoảng, cô rụt lưỡi mình lại, không tiếp tục cùng nó dây dưa mà chuyển sang ngậm lấy môi dưới của nó vào miệng, ra sức mút lấy. Mềm mại tinh tế phiến môi làm cô điên cuồng không thôi, đầu lưỡi cùng hai hàm ra sức liếm mút cánh môi. Chơi chán chê lại lần nữa tiến vào miệng nó càn quét mật ngọt.

Lúc lâu sau hai người mới tách ra. Nghĩ đến hai chân không thể cử động của mình, cô thật là khóc không ra nước mắt. Hiện tại dừng lại, dù là cô hay nó cũng đều khó chịu như nhau. Nó nhận ra cô đang lo ngại chuyện gì, nói thật ra thì cũng có hơi ngượng nhưng nó bị cô hôn ra một thân cảm giác. Ghìm cương ngựa ngay lúc này cũng quá là làm khó nó rồi đi.

Nó ngượng ngùng tiến đến, nói nhỏ bên tai cô:

"Để em tới đi."

Cô nghe thấy thì gật gật đầu. Dù sao trong tình huống hiện tại, cũng không còn lựa chọn nào tốt hơn. Nó thấy cô gật đầu thì ngượng đến đỏ mặt cởi ra chiếc váy ngủ của cô. Dù quá trình có hơi phiền phức nhưng nói chung kết quả vẫn là ổn. Cô trần trụi dựa người vào thành giường, bình tĩnh nhìn hành động tiếp theo của nó.

Mặt nó đỏ như nhỏ máu đem váy ngủ của mình cởi ra, trực tiếp vứt xuống sàn. Cơ thể khiêu gợi của thiếu nữ bại lộ trong không khí không sót thứ gì. Chiếc bra ren đen bao trọn lấy vòng một đẫy đà, bên dưới cũng được chiếc quần ren bao lấy, lộ ra mỹ cảm đến cực điểm.

Nó thẹn thùng cởi bra cùng quần lót ra. Quả nhiên trên chiếc quần nhỏ đã dính một ít ái dịch trong suốt trơn trợt, nhìn một cái liền hiểu bên dưới đã sớm lầy lội không chịu nổi. Nó nhẹ nhàng giúp cô nằm xuống giường còn bản thân thì ngồi trên vùng bụng bằng phẳng mơ hồ lộ ra múi cơ của cô. Cảm giác nóng ấm ướt át dinh dính trên bụng làm cô kích thích, bên dưới theo bản năng chảy ra một ít chất dịch khó có thể nói rõ.

Nó cúi người hôn lên đôi môi hồng nhuận của cô, một đường từ môi kéo dài xuống cổ, qua xương quai xanh rồi dừng lại ở hai khỏa đầy đặn cao vút. Mỗi một nơi mà nó đi qua đều khơi màu lên một ngọn lửa nhỏ, vô thanh vô thức đốm lửa ấy càng lúc càng kéo dài rồi cuối cùng bùng nổ giữa đêm đen.

Nó hôn lên làn da trắng mịn tinh tế của cô, mỗi chỗ đi qua đều để lại dấu hôn đỏ rực như hình ngọn lửa, đánh dấu đây là phần lãnh thổ thuộc riêng Hà Khánh An nó. Nụ hôn dịu dàng dần trở nên bá đạo mang tính chiếm hữu mười phần mà cô ở bên dưới cũng hết sức nhu thuận để nó đốt lửa trên người mình, không oán không than, cam chịu.

Nó dời nụ hôn đến hai khỏa mềm mại đầy đặn, khẽ lấy tay xoa lấy một bên nhũ phong, tay còn lại thiếp hợp với tay cô, mười ngón tương khấu. Há miệng ngậm ấy một bên đỉnh phong, nó dùng sức mút vào, ngẫu nhiên còn ngửi thấy mùi hương ngọt ngào làm nó như mê như say. Nơi tư mật ướt đẫm của nó cách nơi tư mật của cô thật gần, nếu muốn nó có thể dễ dàng cọ xát qua lại để thỏa mãn lẫn nhau, bất quá nó vẫn là nhịn lại. Mỹ thực trước mắt, cứ từ từ hưởng dụng.

Hôn mút đầu ngực cô đến sưng trướng lên, nó liếm liếm môi đầy sắc tình nhìn cô, đồng dạng cô cũng đang nhìn nó. Ánh mắt ôn nhu trầm tĩnh ban ngày đã biến mất, hiện tại mắt cô mang theo mười phần chiếm hữu, bên trong như đang có ngọn lửa cháy phừng phực làm cơ thể nó không tự chủ được mà nóng ran lên.

Ngượng ngùng ngồi dậy, nó cọ xát nơi tư mật mình với vùng bụng phẳng lì của cô. Mật dịch dinh dính khi ma sát với bụng vang lên tiếng nhóp nhép trêu người. Nó ngửa mặt lên trời thấp giọng rên rỉ. Phương pháp cọ xát này xác thực tốt nhưng nếu một mình nó hưởng dụng vẫn có vẻ không tốt lắm.

Ngừng lại việc cọ xát đến vui sướng, nó cúi người xuống, chuẩn xác kê sát đầu vú xuống miệng cô. Khỏi nói cũng biết nó đang muốn cô làm gì. Mà cô cũng không làm nó thất vọng, há miệng ngậm lấy viên trái cây đã cứng rắn đứng thẳng, điên cuồng hút vào. Tiếng mút chùn chụt vang lên làm nó đỏ mặt không thôi. Một tay cô xoa bên vú còn lại, một tay lại dời xuống bóp lấy cái mông mềm lại đàn hồi của nó, yêu thích đến không muốn buông tay.

Nó ôm lấy đầu cô há miệng thở dốc. Đầu vú bị vây trong khuôn miệng ấm nóng lại còn được mạnh nhẹ không đồng nhất cắn mút làm nó kích thích, mật hoa chảy ra càng nhiều, cơ hồ thành một bãi lầy lội trên bụng cô.

Cảm giác không sai lệch lắm, cô dùng hẳn hai tay bóp mông nó, bên trên miệng lưỡi vẫn tích cực bú mút đầu nhũ đã sưng to. Tiếng thở dốc, tiếng ma sát, tiếng bú mút hòa làm một tạo thành giai điệu hoàn mĩ nhất đêm nay.

Nó nâng người cô dậy, để cô dựa vào thành giường còn bản thân thì cầm lấy tay cô, cho hai ngón tay vào miệng mà mút. Đôi mắt nó phong tình nhìn cô, cái miệng nhỏ nhắn liếm cắn ngón tay đến nghiện, nước bọt theo khóe môi tràn ra ngoài, nhìn như thế nào cũng thấy dâm mỹ đến cực điểm.

Một tay cô bị nó mút, tay còn lại cũng không rảnh rỗi mà xoa ngực nó. Bộ ngực vừa phải so với cô còn muốn lớn thêm một chút nhưng lại phi thường mềm mại làm cô luyến tiếc buông tay. Tận lực nắn bóp thành đủ hình dạng, đầu nhũ sưng cứng được cô kẹp ở kẽ tay, thỉnh thoảng lại dùng sức ép lấy làm người nó run rẩy không thôi.

Nó lấy tay cô từ trong miệng ra, nâng tay cách bụng cô một khoảng nhỏ, điều chỉnh cho hai ngón trỏ giữa chĩa thẳng lên trần nhà. Nó ngượng ngùng dịch chuyển thân thể, banh ra hai chân để lộ nơi tư mật đã sớm ướt đẫm sướng đêm, hạt trân châu nhạy cảm sưng cứng khẽ run rẩy như muốn được yêu thương vuốt ve. Một tay nó cố định hai ngón tay cô, một tay khác đưa xuống phía dưới, dùng ngón trỏ cùng ngón giữa tách ra hai cánh hoa, khuynh thân ngồi xuống.

Tận mắt cô trông thấy hai ngón tay mình từ từ chui lút vào bên trong cơ thể nó. Lối vào chật hẹp thấm đẫm ái dịch ướt át, hai bên thành thịt co bóp nhè nhẹ kích thích ngón tay cô. Nó nhẹ nhàng di chuyển thân thể, nâng lên hạ xuống cắn nuốt hai ngón tay thon dài của cô. Một cảm giác thỏa mãn không nói nên lời.

Cô tùy ý để bên dưới nó "ăn" ngón tay mình, một tay khác vẫn luôn bóp ngực nó chợt dừng lại chuyển sang một bên khác mà đầu nhũ vừa được cô chơi đùa kia nhanh chóng được ngậm lấy. Hai ngón tay cô chôn sâu trong thân thể nó khẽ cong, ngón cái xấu xa dựng lên, chà sát với hột le sưng cứng. Tam trọng kích làm nó đỡ không nổi, ngửa mặt lên trần hét lên một tiếng đầy thỏa mãn. Hai chân nó hợp lực, dùng sức nâng hạ eo thon, mỗi một lần sau so với lần trước càng thêm sâu thêm nhanh.

Hai ngón tay thon dài hữu lực của cô theo nhịp nhấp của nó chẳng mấy chốc chạm đến hoa tâm, tức thì hai bên tường thịt lại càng mút chặt. Nó vẫn ngửa mặt lên trần, hai mắt đỡ đẫn vì khoái cảm, cái miệng nhỏ nhắn mở ra thở dốc phát ra những tiếng rên rỉ mê người, nước bọt theo khóe miệng tràn ra tạo nên một mỹ cảnh dâm đãng chọc người đỏ mặt tía tai. Bên dưới nó được cô chăm sóc đến vô cùng thư sướng, mật dịch chảy ra theo kẽ tay nhỏ giọt xuống vùng bụng phẳng lì của người bên dưới. Chẳng sợ không đủ ngượng ngùng, nó dùng sức nâng hạ eo, đẩy nhanh tốc độ ma sát. Tiếng nước nhớt nháp cùng tiếng rên rỉ tiêu hồn truyền vào tai cô nghe càng thêm kích thích, cô cử động tay, càng đâm sâu hơn vào bên trong.

Hai mắt nó đỡ đẫn không phân được đông tây nam bắc, khoái cảm quá lớn từ hạ thân truyền tới đại não làm nó chìm sâu vào bờ vực trụy lạc. Bên trong nó co rút lại càng phun ra nhiều mật dịch. Mắt thấy sắp lên đỉnh, nó càng dùng sức khuynh thân, ra sức nuốt lấy hai ngón tay của cô. Khoái cảm tích tụ ngày càng nhiều cuối cùng như pháo hoa bùng nổ giữa đêm đen, rực rỡ chói mắt. Nó oằn người lên hét một tiếng, bao nhiêu dâm dịch tích tụ hơn 3 năm nay liền lập tức phun trào ra ngoài, bắn hẳn lên bụng cô.

Nó mệt mỏi dựa vào người cô thở dốc. Bất quá nó cũng không lấy ra hai ngón tay còn cắm trong cơ thể mình, cứ để vậy thi thoảng lại điều khiển vách thịt co rút mút lấy. Cơn cực khoái qua đi, nó nhổm người dậy, hai tay vòng qua ôm cổ cô, trao cho cô nụ hôn nồng nhiệt. Cơ thể sau khi lấy lại trạng thái cân bằng bèn bắt đầu nhấp nhè nhẹ, ái dịch theo đó cũng rất phối hợp mà tiết ra thuận lợi cho cô ra vào.

Nó rên rỉ trong môi hôn, eo vẫn đong đưa không ngừng nuốt vào dị vật, tiếng nước nhóp nhép vang lên trong căn phòng vốn đã sặc mùi hoang ái. Tách khỏi nụ hôn, nó nghiêng người nói nhỏ vào tai cô:

"Chúng ta chưa xong đâu."

Nói rồi tách ra, chống hai tay xuống bụng cô, dùng sức nâng hạ eo thon, tiếp tục một cuộc vui mới. Cô thấy nó đong đưa eo thì chỉ cười không nói gì.

Đêm còn dài....

*****

Ừ thì Khánh An là top nhưng là top nhún 🤣🤣🤣 Cho au hỏi mí bà nghĩ An top mặt có đau khum ạ? 🤭🤭🤭

Ps: Khum biết mí bà đọc có ngại không chứ au viết mà thấy ngại qtqd luôn á 😳😳😳 Nay con bé An nó bạo quá làm au hỏng có quen 🤭🤭🤭

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info