ZingTruyen.Info

[BH] [Tự Viết] Cô yêu em, nhóc à!

Chương 55: Trừng phạt [H+]

Anray_Ansley

Warning: Chương này nội dung H nặng. Những bạn nào dị ứng vui lòng click back chứ au k có nhu cầu ăn gạch đá từ phía mọi người. Chống chỉ định cho những cẩu độc thân, những bạn yêu xa, phụ nữ có thai và cho con bú, những thành phần đang tới kì "rụng dâu." Đọc xong có phản ứng au xin từ chối trách nhiệm 😋😋😋

**********

"Chủ nhiệm đại nhân... Chủ nhiệm đại nhân... Cô đang ở đâu???" Nó vừa mở được cửa nhà đã gấp gáp đi vào bên trong tìm kiếm thân ảnh quen thuộc. Đi ngang qua phòng khách, cô không có ở đó. Phòng bếp, nhà ăn, ngoài sân cũng trong tình trạng tương tự. Nó vẫn mang một tia hi vọng nhanh chân chạy thẳng lên phòng ngủ.

"Cạch..." Gấp gáp mở cánh cửa gỗ màu nâu sáng, nó bàng hoàng khi xung quanh chẳng có ai.

Nó đi chậm từng bước đến chiếc giường lớn đặt giữa phòng, tầm mắt đờ đẫn. Rốt cục thì có ai nói cho nó biết chủ nhiệm đại nhân rốt cục là đang ở đâu không a?!

Nó vừa đi khuất cánh cửa thì một bóng đen chầm chầm đi ra. Trong lúc nó đang thẫn thờ vì không tìm thấy cô thì bóng đen ấy từ phía sau ôm chầm lấy nó, một chiếc khăn tay với mùi hương ngào ngạt xông thẳng vào mũi.

Đại não nó bắt đầu trì trệ, theo bản năng muốn phản kháng. Nhưng ngửi thấy mùi bạc hà quen thuộc, cái ôm ấm áp rơi trên người, nó dần trấn tĩnh lại. Đầu óc nó bắt đầu có dấu hiệu mụ mị, cả người xụi lơ dựa hẳn vào người cô. Từ góc độ của nó chỉ có thể nhìn thấy góc nghiêng thần thánh của cô. Cô xoay mặt sang nhìn gương mặt dần rơi trạng thái mơ hồ của nó, môi nở nụ cười gian. Đầu nó ngày càng mơ hồ, mí mắt nặng trĩu. Điều cuối cùng nó còn ý thức được là cô vẫn an toàn. Dưới trạng thái không tỉnh táo của não bộ, nó ngoan ngoãn nhắm chặt hai mắt lại.

Tiểu bạch thỏ chính thức bước vào trạng thái hôn mê.

**********

"Ưm..." Mí mắt giật giật, nó mệt mỏi mở mắt ra. Đầu đau như búa bổ, nó vẫn chưa thoát khỏi trạng thái mê man sau mấy tiếng hôn mê.

Mất đến 15p sau nó mới ý thức được bản thân đang trong tình trạng nào. Giật mình mở to mắt, nó hoang mang khi thấy bản thân trần trụi nằm trên giường, không một mảnh vải che thân, hai tay bị trói chặt sau lưng. Có ai tốt bụng nói cho nó biết rốt cục chuyện gì đang xảy ra hay không a?!

Chỉ nhớ lúc nó nằm trên giường giận dỗi cô thì nhận được điện thoại cầu cứu của chủ nhiệm đại nhân. Nó hoang mang gấp gáp chạy về nhà ngay để tiếp ứng. Nhưng tìm cả nửa ngày cũng chẳng thấy cô đâu. Ngay khi bước vào phòng thì... Phải rồi!!! Lúc nãy nó đã thấy cô. Cô vẫn bình yên đứng trước mặt nó, thậm chí gương mặt còn nở nụ cười gian. Thôi xong...!!! Làm ơn hãy nói với nó rằng những chuyện đang xảy ra không phải mưu đồ của cô đi. Nếu không chắc tiểu bạch thỏ xỉu ngang...!

Trong khi nó còn đang hoang mang về tình huống của mình lúc này thì cô nhàn nhã ngồi trên sofa phía cuối giường, trên tay cầm ly champagne đã vơi hơn nửa. Chất lỏng sóng sánh đỏ tươi trong ly kết hợp với gương mặt lạnh lùng hờ hững của cô làm người ta có cảm giác quyến rũ, tình nguyện trầm mê không lối thoát.

Cô nhẹ lắc ly rượu trong tay, chất lỏng chao đảo qua lại theo từng nhịp lắc. Ánh mắt sắc bén tựa dao găm toát ra khí chất hờ hững, mũi cao, mày kiếm, tất cả kết hợp lại tạo nên một cảm giác đặc biệt kích thích thị giác. Đôi môi đỏ mọng mê người khẽ mấp máy, phát ra âm thanh lười biếng:

"Tỉnh rồi?" Giọng cô vang lên đột ngột làm nó giật mình.

Thở hắt ra một hơi, nó cố nhỏm người dậy nhìn cô. Khi thấy vẻ mặt nhàn nhã của chủ nhiệm nhà mình, nó có cảm giác muốn khóc. Không phải là cô gặp nguy hiểm sao? Không phải là cô gọi điện thoại cầu cứu sao? Rốt cục thì người đang nhàn nhã ngồi ghế sofa uống rượu vang thì có quan hệ gì với nữ nhân nói chuyện đứt quãng với nó lúc nãy?! Đúng là một cú lừa mà. Hừ...

"Hình như em không hài lòng khi thấy tôi bình yên ngồi ở đây." Giọng cô vẫn hờ hững, nghe không ra vui hay buồn.

"Sao em dám không vui khi thấy cô chứ!?" Nó cười khẽ có chút mỉa mai trả lời.

Người ta nói quan tâm quá sẽ hóa loạn. Lúc nãy vì quá quan tâm đến an nguy của chủ nhiệm đại nhân mà nó không kịp suy xét tình hình kĩ lưỡng. Dựa vào năng lực của cô, muốn bị người khác khống chế là cỡ nào khó khăn. Vậy mà vừa mới nghe cô cầu cứu nó đã không kịp suy nghĩ mà chạy ngay đến. Hiện tại rơi vào tay giặc, nó biết trách ai đây...!

"Hmmm... Để xem hôm nay có gì thú vị đây..." Cô nói rồi thong thả đứng dậy, đi đến gần giường. Tầm mắt như hồ ly nhìn chằm chằm vào con mồi, lóe lên tia nguy hiểm.

"Em đang nằm ở đây. Cô muốn chém muốn giết gì thì tùy ý. Nhưng đừng có tra tấn tinh thần em như vậy." Nó cúi đầu mặt cam chịu, mặt úp hẳn vào gối. Thật đúng là mất mặt quá mà...!!

"Sao tôi nỡ chém giết em chứ?! Em là tâm can bảo bối của tôi cơ mà..." Cô nói rồi lấy tay xoa nhẹ gò má nó, nhẹ nhàng nâng mặt tiểu bạch thỏ lên. "Bất quá... Em đã hư thì hẳn nên chịu một chút trừng phạt nhỉ!?"

Nói xong cô liền đứng dậy trở lại sofa. Từ trong túi đồ màu đen lấy ra một gói thuốc bột màu trắng đổ hẳn vào ly rượu. Nhẹ nhàng lắc lắc cho thuốc bột hòa tan hết, cô cầm lấy chiếc ly tiến lại gần giường.

"Cô... Cô định cho em uống thứ gì???" Nó hơi hoảng sợ nhưng cố trấn định hỏi cô. Có trời mới biết trên gương mặt xinh đẹp không tì vết của cô hiện lên bao nhiêu sự biến thái.

"Muốn biết chẳng phải chỉ cần uống thử thôi sao?!" Cô cười cười rồi nâng ly rượu lên, trút một hơi vào miệng rồi cúi người xuống, hôn lên môi nó.

Chất lỏng ấm áp đắng chát từ miệng cô truyền vào miệng nó, buộc nó phải nuốt xuống. Truyền hết chất lỏng trong miệng mình sang người kia, cô nhẹ nhàng tách khỏi nụ hôn, ôn nhu nhìn nó.

Nó lo sợ không biết cô cho nó uống phải thứ gì. Hẳn không phải là thuốc độc. Nhưng thuốc xổ gì gì đó thì không dám chắc được. Đợi một lúc vẫn chưa thấy tác dụng của thuốc, nó hoang mang nhìn cô. Cả chủ nhiệm đại nhân cũng đang nhíu mày nhìn nó. Chẳng biết nguyên do vì sao mà nó đột nhiên muốn cười lớn. Không lẽ là chủ nhiệm đại nhân mua phải thuốc dỏm nên không có tác dụng?!

"Haha... Chủ nhiệm đại nhân, hình như thuốc của cô không có tác... Ah.. Hô..." Nó đang đắc ý cười nhạo cô thì đột nhiên hơi thở trở nên gấp gáp.

Một luồn tà hỏa từ đan điền bắt đầu theo mạch máu lan ra toàn thân, cả người nó ửng hồng màu tôm luộc. Nó thở dốc nhìn nụ cười của cô, tầm mắt u ám hơn phân nửa. Giờ thì nó đã biết thứ thuốc cô vừa cho nó uống là gì rồi. Đáng chết! Chủ nhiệm đại nhân cư nhiên dùng xuân dược với nó!!!

Cả người nó nóng bức khó chịu, luồn nhiệt hỏa không ngừng lan tỏa toàn thân. Nhiệt hỏa không ngừng tích tụ nơi bụng dưới, hình thành nên một dòng nước ấm, theo cội nguồn dòng suối chảy hẳn ra ngoài. Mặt nó vốn đã ửng hồng nay càng thêm đỏ ửng mê người. Đã từng trải qua sinh hoạt chăn gối, nó tất nhiên biết phản ứng cơ thể mình như thế là có nghĩa gì. Chẳng qua mọi lần đều dựa trên kích thích của cô mà phản ứng, còn lần này là nhờ tác dụng của thuốc. Dẫu vậy thì nó vẫn không tránh khỏi đỏ mặt ngại ngùng.

Cô cười cười nhìn phản ứng của nó, bàn tay hư hỏng luồn qua eo, đến thẳng nơi tư mật ấm áp của người nằm trên giường. Nhẹ tách ra hai cánh hoa béo mập, cô liền chạm ngay đến dòng suối ấm áp, hoa hạch cứng ngắc ẩm ướt hơi sương như mời gọi người đến thưởng thức. Cô khẽ cong môi, nở nụ cười tà mị.

"Nhìn xem, tiểu bạch thỏ ngày càng hư hỏng rồi. Tôi đã làm gì đâu mà em "nước tràn bờ đê" thế kia...!"

"Cô... Vô sỉ." Nó tức giận mắng cô.

Cô nói mà không biết ngượng mồm. Cũng chả biết ai hại nó thành ra như này, chả biết ai cho nó uống gói xuân dược chết tiệt đó mà giờ còn ở đây nói này nói nọ. Nó thật là muốn nhào lên một phát cắn chết cô. Hừ hừ, chủ nhiệm đáng ghét, thù này không trả Hà Khánh An cam tâm tình nguyện bị cô đè suốt đời...!!!

"Xem ra em còn mạnh miệng lắm." Cô nói rồi xấu xa ấn ấn lên hạt hồng đậu đã sưng trướng tự bao giờ. Tức thì nó thở dốc, ngửa đầu lên há miệng rên rỉ.

Những âm thanh tiêu hồn từ khuôn miệng nhỏ nhắn của ai kia làm cô điên cuồng không thôi. Ý nghĩ mau chóng đâm vào xâm chiếm nó lớn dần trong đầu nhưng lại bị lí trí cô cứng rắn đè xuống. Dưới đầu ngón tay của cô, nó sắp sửa lên đỉnh thì cô lập tức dừng mọi động tác, thong thả đứng dậy, bàn tay hư hỏng cũng nhanh chóng rời khỏi hoa huyệt đẫm nước của nó.

Cô rời khỏi liền làm tiểu bạch thỏ khó chịu không thôi, hạ thân ẩm ướt nóng bỏng không ngừng đòi hỏi được lấp đầy bức nó phát điên. Dù đã rất muốn nhưng nó vẫn kiên cường cắn môi, nhất quyết không mở miệng cầu xin chủ nhiệm đại nhân thỏa mãn mình.

Mà cô dường như cũng không cần nó cầu xin, mỉm cười lật cái người ngạo kiều còn đang nằm nghiêng trên giường lại, cúi người hôn xuống nụ hoa kiêu ngạo đứng thẳng trước ngực nó.

"Ô... Hô..." Cảm nhận được sự ẩm ướt nơi đầu vú, nó không nhịn được khẽ rên lên thành tiếng.

Cơ thể nó bình thường đã mẩn cảm, nay thêm tác dụng của thuốc làm nó mẫn cảm gấp bội. Chỉ với động tác mút mác bình thường của cô đã làm nó có cảm giác muốn "lên đỉnh." Nó xoay mặt sang một bên, cố không nhìn vào nụ cười tà mị của cô.

Cô há miệng ngậm lấy hạt đậu đỏ trước ngực nó, có chút thô bạo cắn mút. Một tay còn lại cũng không rảnh rỗi mà xoa nắn nụ hoa còn lại. Ngón cái cùng ngón trỏ hợp lực nắm lấy đầu nhũ nhạy cảm, dùng sức se se. Tức thì cơ thể nó run lên bần bật, những âm thanh rên rỉ hư hỏng không ngừng tràn ra.

Chơi đùa một bên chán chê, cô nhanh chóng nhả đầu vú bị mình ngậm đến sưng đỏ ra, chuyển mục tiêu sang đầu nhũ còn lại. Nó khó chịu vặn vẹo cơ thể. Dưới tác động của chiếc lưỡi tinh ranh cùng ngón tay thon dài điêu luyện chơi đùa trên đầu ngực, cơ thể nó càng thêm mềm nhũn không xương, dòng nước ấm dưới thân càng có xu hướng tràn ra ngoài, ướt hẳn một khoảng drap giường. Hạ thân nóng bỏng dấy lên cảm giác hư không, mong muốn được lấp đầy của nó càng thêm mãnh liệt. Dẫu vậy, nó vẫn không bỏ liêm sỉ mà cầu xin cô, âm thầm cắn răng chịu đựng từng cơn kích tình cô gieo trên người mình. Hai chân thon dài cạ sát vào nhau tăng thêm sự ma sát nhằm giảm bớt cảm giác ham muốn của cơ thể.

Nhả ra đầu vú bị mình ngậm đến kiêu ngạo đứng thẳng, cô dùng hai tay thô bạo xoa mạnh bầu ngực no đủ trắng nõn của nó.

"Hừ..." Dưới sự thô bạo của cô, nó thỏa mãn thở dài, cơ thể càng có xu hướng nâng lên trên phối hợp theo từng hành vi càng rỡ của cô. Hai chân bên dưới cũng nhanh chóng ma sát tăng thêm sự kích thích, rất nhanh, nó đạt được cảm giác muốn "lên đỉnh."

Ngay khi nó chuẩn bị tiết thân thì cô nhanh tay tách mạnh hai chân nó ra. Không có ma sát kích thích, cảm giác khó chịu dưới hạ thân càng trở nên rõ rệt. Nơi tư mật ngập lụt nóng bức, ham muốn được lấp đầy như bức điên nó, làm tiểu bạch thỏ có xung động muốn rơi nước mắt.

Cô nhìn chằm chằm vào nơi tư mật yếu ớt đang được dòng suối ấm bao phủ của nó, môi nở nụ cười gian xảo. Nụ tầm xuân yếu ớt đến đáng thương kiêu ngạo đứng thẳng, thỉnh thoảng run rẩy đầy yêu kiều như cầu xin cô đến an ủi, chăm sóc. Hoa huyệt ẩm ướt của nó không ngừng co rút, mỗi lần khép mở liền trào ra lượng lớn mật dịch mời gọi cô đến thưởng thức.

Yết hầu cô nhấp nhô lên xuống, đè xuống xung động muốn thưởng thức nơi thơm ngọt mọng nước của nó, cô thong thả đi đến sofa. Cầm lên chai rượu vừa được mở không bao lâu, cô quay trở lại giường.

Trên giường, nó không ngừng thở dốc, hai tay bị trói sau lưng càng tăng thêm sự khó chịu bất lực lúc này. Hai mắt nó rưng rưng, bỗng dưng có cảm giác muốn khóc. Hạ thân vô cùng nóng bức khó chịu, ham muốn được lấp đầy dâng tràn đến từng tế bào của cơ thể. Hoa huyệt ẩm ướt yếu ớt của nó không ngừng rung động, mỗi lần mở ra khép vào lại đẩy ra một lượng nhỏ dâm dịch. Nhanh chóng cả mảng giường dưới thân nó đã ướt đẫm.

Nó thật không biết phải làm sao, chỉ cầu mong hai ngón tay thon dài của cô cứ thế trực tiếp đâm vào hoa huyệt đang co giãn không ngừng của nó, thô bạo mà lấp đầy, thao nó đến chết đi để xóa bỏ cảm giác hư không trống rỗng trong cơ thể. Mong muốn là vậy nhưng nó nhất quyết không cúi đầu cầu xin cô. Nếu cúi đầu cầu xin cô chẳng phải nó đã quá dâm đãng rồi sao?!

"Không nghĩ đến tiểu nhược thụ của tôi cũng kiên cường quá đấy." Cô cười cười nói, tay xấu xa vẽ vời bên ngoài hoa huyệt.

"Cô... Hưm... Kh... Không..cần..." Nó thở dốc nức nở nói.

Cô không thỏa mãn nó thì thôi đi. Sao lại còn ở bên ngoài trêu cọc khiêu khích nó?! Dưới sự trêu chọc của cô, hoa huyệt nó lại càng co rút nhanh chóng, không ngừng trào ra mật dịch ngon lành.

Cô cười cười lấy ngón tay khẩy nhẹ lên hạt đậu trước ngực nó. Tức thì cơ thể nó run lên bần bật.

Cầm lấy chai rượu vang, cô nghiêng tay, trực tiếp đổ một lượng rượu vừa phải lên hai đầu vú nó. Chất lỏng sóng sánh màu đỏ tươi dọc theo khe rảnh chảy thẳng xuống nệm. Drap giường trắng tinh phút chốc bị nhuộm đỏ.

Cô đặt chai rượu lên chiếc bàn đầu giường, cúi người xuống há miệng ngậm lấy một bên nhũ hoa đã căng trướng từ lúc nào.

"Hưm..." Nó cong người theo từng cái đánh lưỡi của cô.

Khoái cảm nhanh chóng dâng lên, kích thích hạ thân tiết dịch ngày càng nhiều. Nó khổ sở vừa chịu đựng sự trêu chọc nơi đầu vú vừa chịu dựng hạ thân thèm khát được lấp đầy. Cả hai cảm giác tê dại khoái cảm cùng thèm khát đến tột đột nhanh chóng bức nó phát điên.

Nó há miệng, phát ra những âm thanh rên rỉ mơ hồ, tựa như tiếng nức nở. Đôi chân thon dài ma sát vào nhau hòng giảm bớt cảm giác khô nóng nơi hạ thân. Nhưng dường như càng ma sát càng khơi lên nhiều dục hỏa, ái dịch ướt đẫm hòa cùng mồ hôi trong suốt làm ướt cả một khoảng drap giường.

Cô ở bên trên há miệng ngậm lấy đầu nhũ cương cứng của nó, xấu xa dùng lưỡi gảy gảy đỉnh núi. Nó dưới thân cô không ngừng run rẩy, khoái cảm mơ hồ lan ra toàn thân. Dùng sức mút lấy nhũ hoa thơm ngon, cô dùng lưỡi đảo quanh đầu nhũ, thỉnh thoảng còn xấu xa dùng răng day nhẹ. Bị cô trêu chọc, hạ thân nó co rút, phun ra lượng lớn dâm dịch, ướt át lầy lội.

Chơi đùa chán chê, cô nhả ra một bên nhũ hoa bị cắn mút đến sưng đỏ lên, chuyển mục tiêu tấn công sang một đầu còn lại. Nhanh chóng, cả hai bên ngực nó đều bị cô bú mút đến ửng đỏ cả lên, trên bầu ngực trắng còn mơ hồ dấu tay ngang dọc. Được một lúc, cô ngẩng đầu lên nhìn thành quả của bản thân.

Hít một ngụm khí lạnh, cô thầm mắng nó hai từ "yêu nghiệt." Chỉ thấy tiểu bạch thỏ nằm yên trên giường, gương mặt bị một tầng sắc dục bao phủ, ửng hồng mê người. Mắt phượng đa tình hẹp dài hơi híp lại, sóng nước lưu chuyển mềm mại đáng yêu. Chiếc mũi cao lấm tấm mồ hôi, hai gò má đỏ ửng, đôi môi hồng hồng khẽ mím phát ra những âm thanh rên mơ hồ khiến từng khớp xương tê dại. Toàn thân nó nhuốm một màu đỏ ửng, hai tay bị trói chặt sau lưng, hai đỉnh hồng hào bị cắn mút đến sưng trướng, nơi tư mật giấu mình dưới lớp rừng rậm tươi tốt nhiễm đầy ái dịch trong suốt.

Cô trầm ngâm nhìn nó rồi cúi xuống, trao nó nụ hôn sâu. Nhanh chóng cạy mở khớp hàm, cô luồn chiếc lưỡi không xương vào trong khoang miệng ấm nóng của nó, thỏa sức thu về mật ngọt. Hai chiếc lưỡi không xương quấn lấy nhau, cùng nhau cộng vũ. Trong không gian yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng chóp chép nuốt nước bọt chọc người đỏ mặt tía tai.

Cô cứ quấn lấy lưỡi nó không rời. Đến khi tiểu bạch thỏ sắp hết dưỡng khí, nó yếu ớt chống cự lại nụ hôn mãnh liệt của cô. Bình thường khi thấy nó thiếu dưỡng khí, cô hẳn là dừng lại không tiếp tục quấn lấy nó. Nhưng hôm nay không biết vì bị chọc tức hay bị mê hoặc bởi dáng vẻ hiện tại của nó, cô điên cuồng đòi hỏi, nhất quyết truy lấy chiếc lưỡi rụt rè đang có ý định bỏ trốn của nó. Thiếu dưỡng khí, tiểu bạch thỏ cảm thấy khó thở, đầu ong ong choáng váng. Bất đắc dĩ, nó liền dùng răng cắn mạnh môi cô. Cú cắn mạnh đến nỗi làm môi cô bật máu, thậm chí nó còn nếm được mùi vị rỉ sét trong khoang miệng mình. Ăn đau, cô tìm lại chút lí trí mà tách ra khỏi nụ hôn sâu. Vừa tách ra nó như cá gặp nước mà há miệng hít lấy hít để không khí.

Cô sau khi tách ra khỏi nụ hôn liền nhướng mày nhìn nó, chiếc lưỡi hồng nhạt đảo quanh nơi vừa bị nó cắn. Cô vẫn còn cảm nhận được mùi máu thoang thoảng trong miệng mình. Tiểu bạch thỏ hôm nay còn dám cắn cô cơ đấy! Không được rồi, chiều quá hóa hư rồi. Cô nên "dạy dỗ" lại chút thôi!

Cô với tay lấy chai rượu đặt trên chiếc bàn đầu giường, cười gian nhìn vào gương mặt ửng hồng mê người của nó. Thô bạo tách ra hai chân nó, cô cười tà khi thấy nơi tư mật đã ướt đẫm hơi sương, nơi cội nguồn dòng suốt còn không ngừng tuôn ra mật dịch ngọt ngào. Nghiêng tay, cô đem lượng lớn rượu đổ hẳn vào nơi tư mật nó.

"Ưm..." Nó cong người lên theo hành động đột ngột của cô.

Hoa huyệt ướt đẫm ái dịch trong suốt hòa cùng với chất lỏng đỏ tươi cô vừa rót xuống khi nãy tạo thành màu tuyệt đẹp. Cô liếm liếm môi, không chần chừ mà úp mặt vào nơi tư mật ướt đẫm của nó.

"Ưm... Ah..." Nó cong người lên theo từng cái đánh lưỡi của cô, miệng rên khẽ một tiếng thỏa mãn.

Cô há miệng ngậm lấy nơi tư mật nhu nộn của nó, đầu lưỡi quét một đường từ hoa hạch sưng cứng đến hoa huyệt ướt đẫm ái dịch hòa chút rượu vang đỏ. Cô dùng lưỡi liếm sạch phần ái dịch hòa lẫn với rượu kia, gương mặt hiện lên nét thỏa mãn hiếm thấy.

Xấu xa dùng lưỡi gảy gảy hạt đậu sưng cứng của nó, tức thì cơ thể nó run lên bần bật. Khoái cảm từ hạ thân nhanh chóng dâng tràn lên não, nó há miệng ra thở dốc, sợi chỉ bạc từ miệng vương lên khóe môi. Khung cảnh lúc này muốn bao nhiêu dâm mỹ liền có bấy nhiêu dâm mỹ.

Lưỡi cô lướt một đường từ hoa hạch đến hoa huyệt ướt đẫm của nó. Cô thỏa mãn liếm liếm hoa huyệt căng tràn mật dịch ngọt ngào hòa cùng rượu vang đỏ thanh thanh tạo nên một hương vị tuyệt hảo. Chiếc lưỡi không xương của cô luồn hẳn vào bên trong lỗ nhỏ, chọc ngoáy điên cuồng làm nó sướng đến điên dại, âm thanh rên rỉ mơ hồ càng thêm rõ ràng. Nó lấy tay ấn đầu cô vào nơi tư mật của mình như muốn cô thỏa mãn ham muốn của nó từ nãy đến giờ.

Nơi tư mật nó co rút nhanh chóng, khoái cảm dồn dập làm đầu nó ong ong, mắt nó mờ đi, chỉ còn dục vọng mãnh liệt ở thời điểm hiện tại. Hoa huyệt nó nhanh chóng co rút, hút chắc lấy chiếc lưỡi không xương của cô. Nó cong người hưởng thụ, tay luồn vào trong tóc của người trên thân, ép chặt đầu cô vào nơi giữa hai chân mình, ra sức đòi hỏi sự chiều chuộng từ cô.

Hạ thân nó càng thêm co rút, hút lấy chiếc lưỡi cô càng thêm chặt chẽ. Biết nó sắp đến, cô xấu xa rút lưỡi khỏi lỗ nhỏ. Khi rời đi còn mang theo lượng lớn ái dịch. Đang trên đỉnh cao vui sướng, hạ thân lại đột nhiên trống rỗng làm nó hụt hẫng như rơi từ trên thiên đường xuống địa ngục. Hai giọt nước mắt trong suốt rơi ra từ khóe mắt, hai chân nó luồn qua vai, kẹp chặt lấy đầu cô, không cho cô rời khỏi cơ thể mình. Phía bên trên, nó lắc đầu liên hồi, cả cơ thể vặn vẹo khó nhịn.

"Chủ nhiệm đại nhân, em... Em khó chịu lắm." Nó rưng rưng nhìn cô nức nở.

Chẳng thà cô cho nó uống xuân dược rồi quẳng nó lên giường không quan tâm còn hơn liên tiếp trêu chọc nó mà không cho nó thỏa mãn. Cơ thể nóng hầm hập như nằm trên đống lửa, nơi tư mật trống rỗng đòi hỏi được lấp đầy bức nó như phát điên lên.

"Hửm? Em muốn gì?" Cô nhếch mép cười nói, ngón tay thon dài vẽ vời gì đó ở bên ngoài tiểu huyệt ướt át nhưng nhất quyết không đi vào thỏa mãn nó.

"Cô.. Hưm... Đáng ghét..." Nó cong người rên rỉ khi cảm nhận được đầu ngón tay thon dài của cô bên ngoài cửa động.

"Em muốn gì hửm?" Cô nói rồi xấu xa đẩy đầu ngón tay vào bên trong. Tức thì huyệt nhỏ tích cực co bóp cắn mút lấy ngón tay cô. Nó đã muốn lắm rồi. Để cô xem nó còn chịu đựng được bao lâu. Sớm muộn gì tiểu bạch thỏ cũng phải hạ mình cầu xin cô thôi.

"Cô.. Hưm... E.. Em m...muốn.." Nó nói đứt quãng trong tiếng rên rỉ.

"Bảo bối muốn gì nào?!" Ngón tay thon dài bên dưới nhanh chóng tiến vào bên trong. Nháy mắt cả cơ thể nó được lấp đầy, thỏa mãn đến thở dài. Nhưng chưa kịp để nó thỏa mãn bao lâu thì cô đã rút ngón tay ra, tiếp tục vẽ vời ngay lối vào hang động.

"Cô... X... Xin cô... Chơi em đi. Ah.. Th... Hưm... Thao chết em đi. Làm ơn... Ahhhhh..." Nó bỏ hết toàn bộ liêm sỉ hạ mình cầu xin cô. Đến nước này liêm sỉ còn giá trị gì nữa! Quan trọng nhất lúc này là thỏa mãn dục vọng mãnh liệt đang thiêu đốt cơ thể nó đến từng giây. Nó vừa nói hết câu cũng là lúc cô đâm thẳng hai ngón tay vào bên trong kéo theo đó là tiếng rên dài thỏa mãn của người dưới thân.

Ngón giữa cùng ngón trỏ chập lại thô bạo ra vào huyệt nhỏ đẫm nước. Tiếng nước chóp chép vang lên chọc người đỏ mặt tía tai. Cô thô bạo ra vào kéo theo lượng lớn ái dịch tràn ra theo kẽ tay. Chẳng mấy chốc, cả bàn tay cô đều ướt đẫm dâm dịch của nó.

"Ah... Sướ..ng... Ưm... Nữa đi... Ah.. Cô.. Tuyệt quá..." Nó rên lên từng hồi theo tưng nhịp thúc thô bạo của cô.

Cơ thể thỏa mãn hơn bao giờ hết. Từng tế bào trong cơ thể đều đang kêu gào mong muốn được xâm chiếm. Huyệt nhỏ điên cuồng cắn mút hai ngón tay thon dài đang xâm nhập vào bên trong mình, tích cực tiết ra dâm thủy bôi trơn để cô dễ dàng luật động hơn.

Cô ngẩng mặt lên nhìn gương mặt thỏa mãn như đang phê cần của nó, lòng ánh lên niềm tự hào. Nhìn đi, tiểu bạch thỏ đã ở dưới thân cô thỏa mãn đến mức nào. Những kẻ khác có thể đem nó đạt đến khoái cảm như thế sao?!

"Ah.. H... Hiểu Ân.. Ưm... Ah... Sướ...ng.. Ưm... Nh... Nhanh... Ah..." Nó lớn tiếng rên rỉ, cơ thể vặn vẹo theo từng nhịp nắc của cô.

"Hửm? Em mới gọi gì?" Cô cúi người xuống cổ nó, thô bạo cắn mút tạo ấn kí của riêng mình, đánh dấu lãnh thổ thuộc về cô, riêng Vương Hiểu Ân cô.

"H... Hiểu Ân... Ưm...Ah..." Nó gian nan lặp lại tên cô lần nữa. Tức thì, chuyển động dưới hạ thân càng thêm nhanh chóng. Hai ngón tay hư hỏng đâm vào hoa huyệt nó, hướng thẳng đến hoa tâm mà chà đạp. Cơ thể nó run lên bần bật, khoái cảm quá lớn cơ hồ bức nó đến điên lên, ái dịch trào ra lênh láng ướt cả drap giường bên dưới.

"Hừ... Tiểu dâm đãng..." Cô nói rồi tăng nhanh tốc độ của tay, thô bạo ra vào hang động nóng ấm ẩm ướt của người bên dưới.

Ngẩng mặt lên, cô trao cho nó nụ hôn cuồng nhiệt. Môi lưỡi giao nhau, lưỡng tình tương duyệt. Cả căn phòng lúc này chỉ còn lại âm thanh nút lưỡi cùng tiếng nước róc rách bên dưới chọc người đỏ mặt tía tai.

Bỗng nhiên hạ thân nó co rút nhanh chóng, vách thịt mềm bên trong càng tích cực cắn mút hai ngón tay thon dài của cô. Biết là nó sắp đến, cô không lưu luyến mà nhanh chóng rút tay ra, kéo theo dòng ái dịch dâm mỹ.

Nó sắp lên đỉnh thì bị cô làm cho hụt hẫng. Cảm giác như từ trên thiêng đường rớt xuống địa ngục làm nó khó chịu vặn vẹo eo thon, nức nở cầu xin cô.

"Hiểu Ân... Xin cô... Chơi em đi mà. Xin cô cho em lên đỉnh. Em khó chịu lắm..." Nó hoàn toàn ngã sâu vào bờ vực trụy lạc, không màng đến liêm sỉ cầu xin người trước mặt.

Cô không nói lặng lẽ nằm lấy hông nó, dùng sức lật người nó lại. Nó nằm sấp dưới nệm, mông bị cô lôi kéo chỉa lên cao, ái dịch ướt đẫm theo huyệt nhỏ tràn ra bên ngoài trông dâm mỹ vô cùng.

Từ phía sau, hai ngón tay thon dài của cô đâm thẳng vào hoa tâm nó, thậm chí còn xấu xa cong lên ma sát với điểm nhạy cảm bên trong. Tức thì, nó rên dài một tiếng đầy thỏa mãn.

"Ahhhhh..."

Cô thô bạo đâm sâu vào bên trong nó, ngón tay khẽ cong thành vòng cung, cứ vậy ra ra vào vào làm nó sướng khoái vô cùng. Khoái cảm ập đến quá nhanh làm nó đắm chìm vào bờ vực trụy lạc. Nó nằm úp sấp trên giường, hai tay bấu chặt lấy chiếc gối bên dưới, miệng cũng cắn chặt một phần chiếc gối hòng ngăn những âm thanh dâm đãng do mình phát ra.

Rất nhanh, cảm giác muốn lên đỉnh lại đến. Bên dưới nó co thắt không ngừng, cắn nuốt ngón tay cô thật chặt.  Vách thịt mềm co rút nhanh chóng như muốn đem toàn bộ chất dịch bên trong một lần phóng ra ngoài.

"Ân Ân.. Ahh.. Em sắp...." Nó rên lên càng lớn. Cô như cuồng phong bạo vũ càng quét bên trong nó, ngón tay ko ngừng hướng tới nơi yếu ớt nhất mà đâm vào.

"Ah... Em... Em ra mất... Ah... Ư...." Cô càng đẩy nhanh tốc độ, một bên tay chà sát lấy hạt đậu nhỏ sưng trướng đến dọa người. Bên trong ngày càng co thắt mãnh liệt hơn. Cuối cùng liền giật lên một cái.

"AHHHHHHHH......" Nó oằn người phóng thích toàn bộ dâm dịch màu trắng đục ra bên ngoài. Nước tình theo tay cô chảy xuống ướt cả đệm giường.

Cô mỉm cười thỏa mãn, rút tay còn đang chôn sâu trong cơ thể nó ra. Cơ thể nó lập tức đổ ập xuống giường, há miệng thở dốc. Tiểu bạch thỏ kiệt sức mất rồi.

Cô nhìn tấm lưng trắng nõn của nó, môi nhếch lên thành nụ cười nửa miệng. Thong thả trút bỏ toàn bộ quần áo còn đang vướng víu trên người, cô đi đến chiếc túi màu đen bị bỏ quên trên giường, lấy ra vài thứ.

Cô cười gian đi đến bên giường, nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn như muốn nhũn ra đến nơi của nó kéo lên, xếp hai chân chống lên nệm tạo thành tư thế chữ M.

Nó còn đang mơ màng sau đợt lên đỉnh thì từ phía sau, một thứ thô cứng to dài đâm thẳng vào hoa tâm nó.

"Ahh..." Nó hốt hoảng ngẩng người dậy nhưng còn chưa kịp quay lại thì đầu vai đã bị cô đè lại.

Vật thô cứng trong huyệt nhỏ bắt đầu di chuyển ma sát với vách thịt mềm bên trong. Nó cong người lên đón nhận từng cú thúc như vũ bão của cô vào nơi yếu ớt của mình, khoái cảm tê dại khi đạt cực khoái còn chưa biến mất đã kéo theo từng đợt khoái cảm khác kéo đến. Vì mới lên đỉnh nên cơ thể nó còn rất mẫn cảm, cô cứ điên cuồng luật động như thế làm nó phát điên lên, huyệt nhỏ lại bắt đầu chảy nước tình để cô ra vào dễ dàng hơn.

"Cô.. Hah... Đừ... Đừng mà..." Nó khó khăn nó từng chữ. Khoái cảm đến quá nhanh làm đầu óc nó trở nên mụ mị, không còn phân biệt được đông tây nam bắc.

"Sao hử? Thứ đồ chơi của nam nhân này làm em sướng chứ?" Cô nói rồi tăng cường nhấp eo, để cự vật to lớn càng xâm nhập sâu vào bên trong.

Không sai. Thứ cô nhờ nữ trợ lí đi mua lúc này không gì khác ngoài chiếc dương vật giả này. Cô thật muốn xem thử rốt cục thì giữa tay mình cùng thứ đồ chơi của nam nhân này, thứ nào làm nó sướng hơn.

Thấy nó hồi lâu không trả lời, cô thả chậm tốc độ, thay vào đó tăng cường sức mạnh đâm thẳng vào hoa tâm yếu ớt kia. Mỗi cú thúc của cô thành công mang đến cho nó càng nhiều khoái cảm, ái dịch ướt át tại nơi giao hợp của hai người chảy dọc theo đôi chân thon dài, cuối cùng đáp xuống drap giường vốn đã chẳng còn khô ráo.

"Sao không trả lời? Trả lời nhanh. Thứ đồ chơi của nam nhân này có làm em sướng không?"

"Ahh.. Ưm... Sướ..ng.. Oh... Ah... Sướng lắm..." Nó nói rồi cong người theo tưng nhịp nắc của cô, hai bầu vú trắng nõn đong đưa không ngừng càng hiện lên vẻ dâm đãng.

"Hửm? Sướng đến vậy sao?! Vậy so với tay tôi cái nào sướng hơn hả?"

Nó đang chìm đắm trong khoái lạc, còn tâm trí đâu mà phân biệt xem thứ nào sướng hơn. Cả hai thứ đều làm lỗ nhỏ nó thỏa mãn đến điên lên rồi. Cô thấy nó không trả lời thì nổi giận, dùng tay đánh lên mông nó một cái "bốp." Tức thì cơ thể nó run lên, hoa huyệt ngày càng ép chặt như muốn cắn đứt luôn thứ nam căn giả đang ra sức hoạt động bên trong mình.

Cô cúi người tức giận cắn lấy vai nó. Ăn đau, tiểu bạch thỏ liền hít một ngụm khí lạnh, nước mắt rưng rưng sắp khóc. Đến khi trong miệng nếm thấy mùi vị rỉ sét, cô mới giật mình nhả bờ vai trắng nõn của nó ra. Cô thầm trách bản thân. Sao có thể cắn tiểu bạch thỏ đến bật máu chứ! Cô đau lòng cúi người xuống, khẽ liếm vết thương trên vai nó. Chỗ được cô liếm lập tức trở nên tê dại, khoái cảm truyền đến hạ thân làm nó càng thêm nuốt chặt lấy thứ thô cứng bên trong mình.

Cô đột nhiên ngồi dậy, cởi trói giải phóng cho hai cánh tay thon dài bị dây thừng làm ửng đỏ của nó. Cảm nhận được hai tay được giải phóng, nó còn chưa kịp vui mừng cô đã nắm lấy hai tay nó kéo ngược ra sau, bên dưới vẫn ra vào đều đặn.

Cô cúi người gặm cắn bờ vai trần gợi cảm của nó, cất giọng trầm khàn nhuốm màu dục vọng ra lệnh:

"Trả lời tôi."

"Ah... Ưm... T... Tay cô... Ưm... Tay cô sướng hơn." Dù đầu óc đang mụ mị rơi vào vực sâu khoái cảm nhưng nó vẫn đủ tỉnh táo để nói ra đáp án. Nếu nói thứ đồ chơi này sướng hơn có khi nào cô sẽ đè nó ra mà làm tới sáng luôn không chứ?! Thôi tha. Tiểu bạch thỏ không đủ sức đâu.

"Hửm? Thật không?" Cô nhướng mày hỏi nó, dường như không tin tưởng lắm vào câu trả lời trả lời của người dưới thân.

"Th.. Thật..." Nó khó khăn nó ra từng chữ. Tức thì nó liền cảm thấy đầu óc một trận đảo lộn. Đến khi nó tỉnh táo lại thì đã thấy cô đã xoay người nó lại, thứ đồ chơi của nam nhân kia vẫn chôn sâu trong cơ thể nó.

"Nếu tay tôi làm em sướng hơn vậy tại sao em vẫn muốn tìm nam nhân khác hử? Ừm, hôn phu đồ. Em tưởng hai người lén lút liếc mắt đưa tình trước mặt tôi mà tôi không thấy à?!" Cô cáu kỉnh nói, bên dưới vẫn có tiết tấu mà luật động. Trong giọng nói mơ hồ tia ghen tuông nồng đậm.

Nó nghe cô nói thì đột nhiên có xung động muốn ngất. Thì ra hôm nay cô đột ngột nổi điên hành nó một trận ra trò là vì chuyện của Từ Vĩnh Khánh? Nó thật là khóc không ra nước mắt mà. Vốn chỉ định chọc ghẹo cô một lát để cô lên cơn ghen. Ai biết được khi cô ghen lên lại là bộ dáng đáng sợ như hận không thể chơi chết nó ở trên giường thế này.

"Ahh... Chủ nhiệm đại nhân, hôn... Hôn phu gì chứ. Trong lòng em chỉ có Vương Hiểu Ân cô một người." Nó khó khăn nói từng chữ. Ánh mắt chân thành nhìn thẳng vào đôi mắt nây màu hổ phách sâu thăm thẳm của cô. Từ lâu cả trái tim lẫn thân thể nó đều thuộc về cô cả rồi. Dù sau này có một ngày cô rời xa nó thì nó vẫn sẽ chẳng thể yêu thêm bất kì ai được nữa.

Cô nghe nó nói thì gật đầu hài lòng, eo thon vẫn tích cực luật động bên dưới nó.

"Ừm. Để xem em thể hiện đã." Cô nói rồi lật người nó lại, từ phía sau tiến vào bên trong nó, nhanh chậm mạnh nhẹ không đồng nhất thao lỗ nhỏ ướt đẫm kia.

Nó bị cô làm đến ngất đi trên giường. Điều cuối cùng nó còn ý thức được trước khi ngất đi chính là

'Ko thể để cô ghen thêm bất cứ lần nào nữa...!!!'

=====^,^=====

6470 từ. Hẳn là không uổng công các bn readers chờ đợi Trẫm a...!!!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info