ZingTruyen.Asia

Be Ngoc Duoc Yeu Vegaspete

Pete khóc ngất đi trong vòng tay Vegas, thế giới này quá khó khăn đối với đứa trẻ cần tình yêu thương như Pete. Từ nhỏ sống một mình cô đơn lẻ loi đến lớn vừa mới kiếm được người bạn đồng hành thì lại gặp biến cố để rồi Vegas có cơ hội đem em về thứ gia.

Cứ ngỡ một cuộc sống giàu sang người người mơ ước nhưng số phận nghiệt ngã đẩy em vào một cuộc sống như cực hình. Vegas đối với em tàn nhẫn lắm, Pete dường như thất vọng hoàn toàn về hắn. Sự yêu thương mà em mong muốn cả đời rốt cuộc bị dập tắt tất cả, chẳng còn lại gì cho em.

Vegas mệt mỏi đặt Pete xuống giường, hôm nay như vậy là quá đủ, cho dù có nói muốn tìm kiếm một người vợ hoàn hảo nhưng Vegas lại chẳng nỡ bỏ rơi vật nhỏ thiếu thốn này. Lau đi giọt nước mắt còn đọng trên khuôn mặt thiếu sức sống, Pete vất vả rồi.

Bước đi ra khỏi căn phòng lạnh lẽo, Vegas đến gần chiếc nôi, Venice ngủ say sưa, nhóc con này khiến Pete mệt mỏi. Lặng im một hồi, hắn quyết định gọi cho Tankul, mọi thứ ngày hôm nay đã rất mệt, rốt cuộc ngay cả bản thân muốn gì hắn cũng không biết.

" Anh cả, loại sữa nào tốt cho em bé?"

Nói chuyện cả buổi thông qua chiếc điện thoại, Vegas dặn dò Nop đi mua những thứ cần thiết. Tankul nghe hắn gọi hỏi mà còn ngẩn người, Vegas đang thay đổi sao hay chỉ đang diễn kịch với tất cả. Nhưng dù sao đã hỏi thì Tankul cân nhắc dặn dò rất kĩ càng, cái gì tốt cái gì nên tránh đều khuyên bảo hết.

Về phần Vegas, chuyện giữa hắn và Pete, ba Kan đã được biết nhưng ông muốn con trai mình tự quyết định hạnh phúc nên không muốn xen vào, dù sao ông cũng gần đất xa trời, thư giản một chút đến lúc ra đi sẽ không còn nuối tiếc. Ông cũng một lòng hi vọng đứa con trai mà ông luôn đặt niềm tự hào có thể làm ông nở mày nở mặt.

Vegas là đại thiếu gia, sống trong nhung lụa, từ nhỏ đến lớn đều được chiều chuộng, muốn cái gì đều có, chẳng biết khiêm nhường ai hoàn toàn là cậu ấm chưa từng động tay động chân cho đến lúc Kan thấy con trai mình đang quá đắm chìm vào sự hầu hạ nên mới bắt đầu tập huấn. Vegas trở nên kiên cường mạnh mẽ hơn, sau này, ngài Kan tuổi già sức yêu cũng nhờ Tankul coi chừng giúp, Vegas lợi dụng việc cha mình đi du lịch khắp nơi, hắn lại học cái thói hư tật xấu của những người đối tác. Đi trêu hoa ghẹo nguyệt, muốn ai liền được, để rồi không xem ai ra gì.

Pete thức dậy vào buổi tối, hơi ấm trong phòng biến mất khiến em buồn bã, đối mặt với những bức tường cả ngày làm Pete thấy ngợp. Cái đầu nhỏ nhớ lại những câu mắng chửi của Vegas mà càng lúc càng thấy nghẹt thở. Nhìn lại chính mình trong gương, em cảm thấy như mình trở nên vô cùng bẩn thỉu nhất là bầu ngực luôn chảy sữa, tại sao em lại dơ bẩn đến như vậy?

Cơ thể nhỏ bé ngồi thụp xuống sàn nhà, khóc một chút rồi lập tức ngưng lại, Vegas nói em khóc trông rất xấu, không khóc, Pete nhất định không được khóc. Xả nước, em không biết điều khiển vòi nước nóng lạnh, có lúc em đành phải tắm bằng nước lạnh. Tẩy rửa cơ thể mình thật sạch, Pete không muốn bị chê bẩn, em phải sạch sẽ thì Vegas mới không mắng chửi.

Pete bất lực chà sát tất cả chỗ dơ bẩn, em ghét bầu ngực luôn đầy ắp sữa của chính mình, nó khiến em khó chịu, mỗi ngày đều phải thay áo đi áo lại nhiều lần mới có thể thấy bản thân sạch sẽ đôi chút nhưng giặt áo này thì lại bay mất đi mùi hương của Vegas, Nhờ những chiếc áo của hắn chừa lại em mới có thể cảm nhận được hắn vẫn ở bên em.

Mặc quần áo sạch, em hài lòng bước ra ngoài kiếm đồ ăn, phải ăn thật no mới có sữa cho em bé bú. Ngoan ngoãn uống ly sữa tự pha, lúc không có Vegas ở nhà, sữa dù có hơi mặn nhưng em vẫn uống, bởi em làm gì biết phân biệt đường với muối, cứ lấy đại mà bỏ vào dần dần cũng tự nghiệm ra mà pha ngon hơn, đáng tiếc, bình nấu nước em lại không biết dùng nên luôn khuấy sữa cho mình bằng nước lọc, mỗi ngày đều có người tới thay bình nước nên Pete dựa vào đó mà chống đói.

Thật sự, Vegas có quyết tâm lạnh nhạt với Pete nên một tháng trước hắn rủ bỏ sạch nhưng gì trước đó đã làm. Người hầu trong nhà liền đưa qua chính gia, mọi đồ ăn thức uống trong nhà cũng không cung cấp đầy đủ nữa. Hắn mặc cho Pete và bé con tự sinh tự diệt nhưng cũng không hoàn toàn mất đi sự quan tâm, đêm nào cũng ghé qua, Vegas tất nhiên sẽ không để Pete phát hiện.

Pete tự lập suốt một tháng, cũng tự tìm kiếm niềm vui cho mình bằng cách khám phá các đồ trong nhà trừ những vật dụng của Vegas. Em sợ bản thân làm hỏng món đồ yêu thích của hắn rồi sẽ bị trừng phạt. Lần nào đánh, em cũng bị đau hết, không đau thì phải thức đêm thức khuya để chơi trò chơi cùng hắn.

Ở trong phòng mình, nhiệt độ máy lạnh rất thấp, em lại khù khờ chẳng biết điều chỉnh nên đành chịu, lạnh quá thì đắp chăn nhiều hơn còn nếu em bé khó chịu thì dùng bản thân bao bọc. Pete ngốc nghếch nhưng bản năng của người làm mẹ vẫn hiện diện, Venice là thứ duy nhất Vegas dành cho em nên Pete rất trân trọng.

Vegas nói em bé là con của hắn và em nên Pete luôn cho rằng Vegas sẽ vì em bé mà yêu thương em nhiều hơn một chút nhưng tới giây phút này thì em biết bản thân mình rất ngốc nên Vegas không có yêu em, cũng vì em mà Vegas chán ghét em bé.

Em lần mò sang căn phòng của Venice nhưng không thấy em bé đâu cả, Pete hoảng hốt chạy khắp nhà tìm kiếm, em bé đi đâu mất rồi, nỗi sợ cô đơn trào dâng, em sợ em bé bị bắt cóc như em những ngày đó, em trải qua rồi nên biết được cảm giác đau đớn đó, em sợ em bé cũng đau đớn giống mình, theo bản năng vốn có Pete lập tức mở cửa muốn chạy ra khỏi nhà tìm kiếm nhưng không được, cửa khóa rồi.

" Hức...Venice...em bé của Pete...đâu rồi?"

Tự ôm lấy chính mình mà khóc nấc lên, ai bắt em bé đi rồi, Pete chỉ còn một mình em bé để chơi cùng thôi, Vegas bỏ em đi, bây giờ em bé cũng biến mất thì em phải làm sao đây? Pete cứ ngồi khóc ở trước cửa, em hoàn toàn tuyệt vọng, căn nhà lạnh lẽo khiến em sợ hãi, mọi thứ như biến mất đi hết chỉ trong vài giây.

Vegas đưa Venice đi khám bệnh, bác sĩ kiểm tra tất cả mọi thứ, dặn dò hắn đủ điều, phải bồi bổ cho em bé thật nhiều và cho cả người mẹ, hiện giờ người mẹ phải thật khỏe mới có thể giúp em bé khỏe hơn. Vegas gật đầu lái xe đi về, hắn rút chìa khóa mở cửa nhà, một tay cẩn thận giữ lấy Venice, Nop nhận lệnh đi cất xe.

Cửa vừa mới mở hắn liền thấy nhóc ngốc nhà mình ngồi khóc nức nở, một chút cảm xúc thương xót trỗi dậy, Pete thấy hắn bế Venice liền nghĩ Vegas muốn bắt em bé của chính mình, em nín khóc tự tránh né hắn. Em bé là do hắn cho em, bây giờ hắn lấy lại thì em cũng phải chịu, Vegas không thích nhìn thấy em khóc.

" Pete, sao vậy?" Hắn nhìn một màn hành động của Pete liền muốn tới ôm nhóc ngốc vào lòng

" Pete bẩn rồi! Pete đi tắm!" Mới nãy la lết ở dưới sàn, em cảm thấy cơ thể dơ rồi nên không muốn hắn chê bai

Vegas thấy Pete né tránh cũng không muốn tranh cãi, hắn đặt Venice xuống nôi, có thể thấy, Pete lót rất nhiều đồ để giữ ấm cho em bé, chợt Vegas quên mất hắn chưa dạy Pete cách điều chỉnh nhiệt độ, hèn gì cảm thấy xung quanh lại lạnh lẽo đến lạnh người.

Pete bước ra khỏi nhà tắm, em lật đật ngăn cản hắn ngồi xuống giường, em quên mất chưa thay ga giường, lon ton chạy đến mở cửa tủ lấy ga giường mới, Vegas bắt lấy tay em, giựt lại tấm ga mới.

" Đứng im đó, để tôi thay!"

Mất một lúc liền thay xong, hắn quan sát con mèo hoang gầy gò mà thở dài, mọi thứ xung quanh chẳng thay đổi gì mấy, nhặt mấy vỏ kẹo, hắn xem xét, những viên kẹo này đã hết hạn từ rất lâu rồi, trước cả một táng cơ mà.

" Pete đói nên mới ăn!" Pete sợ hắn chửi nên tự nhận

Vegas chẳng nói gì, chỉ cầm đồ bước vào nhà tắm. Pete thấy cánh cửa nhà tắm đóng lại liền ôm lấy Venice trong nôi mà hôn vào hai cái má phúng phính của bé con, em dành hết tất cả mọi thứ ngon nhất dành cho em bé nên mới trắng trẻo như thế này.

Thấy Venice có vẻ đói, vén áo lên một chút, vừa đủ khoảng trống cho Venice ngậm lấy đầu nhũ, bé con uống rất ngon miệng làm em thấy nơi này cũng có chút tác dụng, em bé luôn thích chỗ này. Đang cho em bé bú thì Vegas đi ra, hắn chăm chú nhìn em, lâu rồi hắn cũng chưa thân mật với Pete nên có chút nhớ nhưng Pete ốm hơn rất nhiều. Ngồi xuống cạnh em, hắn ngắm nhìn nhóc con đang nheo mắt thưởng thức bữa tối, Pete của hắn vất vả nhiều rồi.

Pete có thể đói nhưng em chưa bao giờ để em bé đói.

18/09/2022

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia