ZingTruyen.Info

BẢO BẢO! CON LÀ MA Ư? (Q2)

Chương 8+9

Trieutuyetle

Chương 8+9
-------
'' Cô gái, ở lại ta có việc cần hỏi ''

Nhược Tĩnh cùng bác hai đỡ người định ra về, bước đi tới ngưỡng cửa nghe liền sững sờ quay đầu lại, trong lòng bất giác lo lắng không ngừng:

Chẳng lẽ sư thầy đã biết ư?

'' Sư thầy! Có chuyện gì không? ''

Mặc dù trong lòng còn sợ hãi nhưng Nhược Tĩnh lấy lại can đảm mỉm cười nhìn về phía sư thầy đã hơn tám mươi tuổi kia, ánh mắt sư thầy từ lúc cô vào cho tới giờ đều đã tái nhợt trắng bệch...ánh mắt sư thầy dò xét trên người cô, ánh mắt lợi hại dừng trên vùng bụng phẳng lì của Nhược Tĩnh, giống như biết trong đó có thứ gì không được lương thiện lắm!

'' Con ngồi xuống chiếu, xòe tay ra ta bắt mạch cho, âm khí bên người con rất mạnh ''

Sư thầy tay chỉ xuống chiếc chiếu mới màu đỏ dưới đất nơi em họ cô vừa nằm xong, một tay cầm vòng cườm bồ tát không ngừng niệm Phật, chiếc vòng cườm mỗi lần được ngón tay sư thầy xoay vòng kêu tạch...tạch...phát ra tiếng nhỏ, từ đầu sư thầy đều ngồi đấy miệng lẩm bẩm '' nam mô a di đà phật ''

Nhược Tĩnh nuốt nước bọt, sớm muộn cô cũng biết âm khí bên người này là của ai rồi, lúc này cô muốn chết quá, tại sao sư thầy tư nhiên lại xen vào?

Sư thầy thật không uổng là giỏi nhất trong phố nhưng... bây giờ phải làm sao?

Trong lòng nguyện cầu trăm lần đừng có chuyện gì xảy ra ở đây, tiểu Bảo Bảo cũng đừng xảy ra chuyện gì!

'' Mẹ cứ yên tâm tiểu Bảo Bảo sẽ không sao đâu ''

Đang lo lắng thì giọng nói trong trẻo không nóng không lạnh của tiểu Bảo Bảo trong bụng phát ra...nghe câu này cô mới thở ra, đưa tay cho sư thầy.

Sư thầy bắt mạch cho cô, một lúc sau cả mặt đều trắng bệch, trợn tròn mắt mà nhìn cô sợ hãi lui tay về thật nhanh.

Vốn dĩ sư thầy tưởng âm khí mạnh một chút có thể xử lý nhưng khi bắt mạch, âm khí này quá lớn làm ông không kiểm soát được, sinh thời đã là thầy bói nên đương nhiên thấy người khác gặp nạn hơn nữa lại âm khí cao đến thế ông không thể không giúp...

Huống hồ nếu ông không giúp cô gái này thì còn người thứ hai có thể giúp hay sao?

Nhược Tĩnh bình tĩnh nhìn xem biểu hiện của sư thầy, quả nhiên như cô dự đoán, đang muốn mở miệng nói thì sư thầy đã chen ngang.

'' Trong bụng con có thứ gì đó không tốt ''

Thấy cô gái trước mặt vẻ mặt không chút bất ngờ ông thở dài nói tiếp.

'' Đứa bé trong bụng con không phải là người, mà là ma! Theo ta thấy linh khí rất mạnh, nếu sinh ra chắc chắn sẽ hại người... nhưng nó lại không hề làm hại ai!? "

Ông biết đứa bé này đã được hơn bảy mươi chín ngày, nếu là đứa trẻ ma khác tuyệt đối sẽ không ngoan ngoãn như vậy! Vậy thì vì sao?

" sư thầy, con...con đã sớm biết, thầy có thể cho qua được không? Đây là con của con! ''

Giọng nói cô mang chút khẩn trương lo lắng nhìn về phía thầy sư.

'' đứa bé này không bình thường, sau này nhất định sẽ làm hại người tan cửà nát nhà''

Sư thầy từ từ đứng dậy cầm lấy một cây kéo to đến gần cô vươn tay cắt một sợi tóc của cô nhúng vào một bầu nước màu đỏ như máu... hình như lúc này hành sử của sư thầy không đúng với lúc đầu thì phải...sao càng lúc như càng điên loạn như thế?

'' Ngươi nhập vào sư thầy? '" tiểu Bảo Bảo phát ra...

#Chương 9:

Một lúc sau khi Nhược Tĩnh để ý ngước lên đã thấy gương mặt sư thầy sưng vù tím tái, từng tấc da thịt chảy dòng chất lỏng đỏ thẫm...cô giật mình lại thấy hốc mắt sư thầy hai viên thủy tinh trắng từ từ lòi ra, dần dần rơi bộp xuống sàn...hai hốc mắt trắng đầy máu...

Phải nói lúc này hiện ra một khung cảnh vô cùng quỷ dị, đã khuya những cây nến được sư thầy thắp lên trong căn phòng này còn sáng lấp lánh giờ khắc này một cơn gió to thổi tới làm lung lây những cây chuối, cây quanh nhà thổi vào làm nến tắt, căn nhà tối om lại kèm theo tiếng cười ghê rợn của thầy sư..

'' haha ngươi thông minh, ta không phải thầy sư lúc nãy, ta chính là quỷ haha''

Hắn ta theo vào nhập vào thầy sư ư?

Thầy sư bị nhập ư? Trong đầu Nhược Tĩnh ong ong hình ảnh máu mẹ vừa thu vào mắt mình, con ngươi thu lại cố gắng bình tĩnh không sợ hãi...

'' Ngươi, ngươi sao lại nhập vào thầy sư?''

Trong màn đêm đen giọng nói cô vang lên không chút sợ hãi... từ nhỏ cô đã được bạn bè ghép với cái gianh thích mạo hiểm, thường xuyên nửa đêm đùa nhau tới nghĩa trang cuối làng hù dọa người bắt nạt họ vào ban ngày...

Cũng đã xem rất nhiều phim ma cô cảm thấy không chút lạ lẫm, thêm nữa có một tiểu Bảo Bảo trong bụng thì cô sợ gì chứ?

'' Ha ta là tới lấy mạng ngươi không sợ sao? Ta thấy ngươi cũng được hay là đi theo làm ma quỷ như ta sẽ vui lắm ''
Từ đầu tới cuối cô không biết vong hồn này là gì? Hắn muốn gì?

Đang suy nghĩ trong bóng đêm nghe thấy tiểu Bảo Bảo đã nói.

'' Mẹ, lọ nước lúc nãy tiểu Miêu cho đâu rồi? Mau lấy ra ''

Đúng thế! Giờ mới để ý trên tay trái cô đang cầm lọ nước ấy mà cậu bé tóc xanh cho vội vàng mở nắp ra đổ lên người vong ác này, trong đêm cô có thể thấy lờ mờ được hắn bị thứ nước này đổ vào người đau đớn gào thét như lợn bị chọc tiết da mặt bị bấc da chảy thêm nhiều máu hơn lăn đi lăn lại t trên đất rồi... từ từ... biến mất.

''phập'' đèn sáng lên....

'' Mẹ mau chạy ra trước khi sư thầy tỉnh lại ''

Không trả lời, cô theo lời tiểu Bảo Bảo nói chạy thật nhanh ra cửa một mạch thừa sống sợ chết chạy về nhà đóng mạnh cửa lại thở hổn hển không thành lời.

'' Tiểu Bảo Bảo, lúc nãy là có chuyện gì? Sao tên quỷ kia nhập vào sư thầy? ''

Cô tò mò hỏi, lúc nãy suýt thì chết...may mà có lọ nước em bé tóc  xanh đưa cho.

'' tên đó là thuộc hạ của một kẻ biến thái nhất ở âm phủ, đối đầu với Hạ gia của cha và con ''

Cha? Cha tiểu Bảo Bảo là ai? Thậm chí cô chưa bao giờ thấy.

'' Hắn là ai? Cha con?''

'' Là chồng mẹ đấý ''

Nhược Tĩnh ''..'' bó tay vì cô muốn đập đầu vào gối chết đi ngay tại lúc này!

Ha! Chồng cô ư? Mẫu đàn ông lý tưởng của cô phải như tổng giám đốc Hạ Thị thần bí mới phải...

'' Ta không nói đùa ''

'' Rồi người sẽ biết cha là ai sớm thôi ''

''..'' đây là ý gì? Cô chỉ muốn có đứa bé này ai bảo cô muốn thấy cha nó?
---------

P/s : tớ không hiểu thế giới tâm linh cho lắm nên không thể bộc lộ hết được từ ngữ miêu tả... các cậu thông cảm cho tớ nhé...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info