ZingTruyen.Info

Bach Thien Full

Chương 9: Cẩu huyết

**************

Việc đầu thai của Bạch Thiện liên tục bị trì hoãn, vì số lượng hồn ma đã lên lịch được đầu thai mãi đến tận mười năm sau vẫn chưa hết, cho nên ả phải chờ ...và Bạch Thiện đã chờ từ ngày này sang ngày khác, từ tháng nọ sang tháng kia, năm nay sang đến năm sau, nhưng mãi vẫn không nghe quỷ sai gọi đến tên mình.

Nhưng Bạch Thiện vẫn hàng ngày đến điện Phán Quan để kiểm ra danh sách hồn ma mới nhập tịch, thì không nhìn thấy có tên của Du Hàn Y được viết vào, việc này khiến cho ả bớt lo lắng đi, ít ra thì hắn vẫn còn sống sau khi ả đi. Nhưng không biết hiện tại thì hắn như thế nào, nổi nhớ với Du Hàn Y ngày một lớn hơn.

Địa giới cũng không để một hồn ma nào ở không, trong lúc chờ sắp lịch đi đầu thai, Bạch Thiện cũng như những hồn ma khác được phân công quét dọn làm sạch mỹ quan Địa phủ, mỗi ngày Bạch Thiện đều cầm theo cây chổi quét lượn lờ ở trước cầu Vong Ưu, nhìn những hồn ma khác được đi đầu thai với ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ.

Bảy năm sau....

"Ha..ha..!!! ta được đi đầu thai rồi"

Đừng vội mừng thay cho Bạch Thiện vì người này không phải ả, bạn cộng sự quét rác cùng Bạch Thiện vừa được quỷ sai đến báo tin, sáng nay số của người này vừa được gọi, nên giờ quỷ sai đến đưa người này đến điện Diêm Vương hoàn tất thủ tục.

"Bạch Thiện! Ta đi trước...ta tin sẽ sớm đến lượt ngươi" Trước khi đi người này còn cẩn thận đặt thêm cây chổi quét rác của mình vào tay của Bạch Thiện.

Ả không phục, tại sao người này có thể đi đầu thai trước cả ả, rõ ràng người này chỉ mới đến Địa giới có vài ngày trước. Nên vừa thấy Phán Quan, Bạch Thiện liền ném bay cả hai cây chổi, chạy đến trước mặt lão:

"Tại sao người đó có thể được đi đầu thai...rõ ràng là ta đến trước người đó?" Bạch Thiện vừa nói vừa chỉ tay về phía hồn ma đang được quỷ sai đưa đi.

"Ngươi đến trước thì đã sao...phúc đức ngươi tạo có bằng người ta không mà muốn được ưu tiên, tội nghiệt của ngươi gây ra dù có dời non lấp bể cũng rửa hết...muốn được đi đầu thai, chờ đi" Phán Quan bước đi, Bạch Thiện nắm lấy tay lão kéo lại.

"Vậy ta phải chờ đến khi nào?"

Phán Quan im lặng một lúc, Bạch Thiện lại giục lão ta.

"Ngươi mau nói đi!"

Phán Quan bắt đầu lật quyển sổ sinh tử luân hồi ra, sau đó mỉm cười nhìn Bạch Thiện: "Sắp đến lượt ngươi rồi... chờ đi."

"Sắp là khi nào...có phải ngày mai?" Nụ cười rạng rỡ trên mặt Bạch Thiện nở đẹp, ngay khi nghe được tính hiệu tốt từ Phán Quan.

"Ngày mai ... Ngươi nằm mơ sao? là mười năm ...."

Mười năm với người Địa Giới vốn không phải là lâu so với hàng vạn năm tuổi thọ của họ, nhưng với người Phàm giới nó lại không phải ngắn. Ả còn không biết Du Hàn Y khi đó có còn sống hay không.

"Ta đã đợi hơn bảy năm...giờ phải đợi thêm mười năm nữa, người đùa sao...ta muốn được đi đầu thai ngay lập tức"

"Địa giới là nhà xí của ngươi sao, muốn đi lúc nào là đi...đã xuống dưới này thì phải tuân thủ luật lệ ở đây"

Phán Quán phất tay áo bỏ đi, Bạch Thiện rất muốn được đi đầu thai cho nên không thể làm cương.

"Vậy ta phải làm sao thì ngươi mới để ta đi đầu thai?"

"Ngươi thật sự muốn đi đầu thai?" Phán Quan ngoảnh đầu lại nhìn Bạch Thiện sau lưng mình.

"Phải!" Bạch Thiện mạnh mẽ gậc đầu.

"Quy tắc không thể làm trái...nhưng ta biết một người, có thể giúp được ngươi"

---------------------------------

Điện Diêm Vương.

"Ta sai rồi"

Kẻ ngoan cố vạn lần không đổi, mỗi lần gặp lại đều ương bướng cứng đầu, không chịu nhận lỗi lầm của mình, khăng khăng cho bản thân là đúng, đột nhiên lại quỳ gối, cúi đầu nhận sai. Diêm Vương còn cho rằng đôi tai đều nghe nhầm.

"Ta thừa nhận tất cả tội lỗi của mình trước đây...ta không nên xem nhẹ sinh mạng của người khác, càng không nên tính kế hại người chỉ vì ham muốn của bản thân mình...mà khiến cho những người vô can vì ta chết oan" Bạch Thiện giọng to rõ một lần nữa.

"Ngươi thật sự cảm thấy mình đã làm sai?" Diệm Vương đặt công văn đang duyệt xuống, gặng hỏi lại Bạch Thiện.

"Phải!" Vì để sớm ngày để được đi đầu thai nên Bạch Thiện tội gì cũng nhận.

"Nhìn ngươi có vẻ rất thành khẩn, ta sẽ cho ngươi một cơ hội bắt đầu lại...ta mong ngươi hãy trân trọng cơ hội lần này"

Tên của Bạch Thiện đã được chính Diêm Vương viết vào trương trình cải tạo nhân cách của Địa giới, như lời của Mạnh Cô trước đây, chỉ cần ả chịu nhận sai, sau đó chấp nhận tham gia cải tạo vài trăm năm thì có thể lấy lại nhân dạng và tiếp tục tu luyện, không phải ả không hiểu mà là ngoan cố không chịu hiểu, nhưng bây giờ đã khác, ả đã có thứ khiến cho bản thân phải mong chờ.

Phán Quan nói với ả, để ả từ danh sách đen liệt vào sách đỏ, chỉ có một cách duy nhất tên của ả phải có trong danh sách cải tạo nhân cách của Diêm Đế, như vậy ả mới trở thành hồn ma được ưu tiên, đi đầu thai không cần bốc số cũng không phải xếp hàng chờ.

Bản hợp đồng nguyên tắc của chương trình cải tạo nhân cách của Địa giới, được đưa đến trước mặt của Bạch Thiện.

"Nếu không có thắc mắc gì thì đóng dấu, sau đó ngươi có thể đi đầu thai...nhưng nhớ, nếu ngươi muốn sớm ngày cải tạo thành công thì phải tuân thủ tất cả những quy tắc."

Bạch Thiện chỉ muốn sớm ngày gặp lại Du Hàn Y, cho nên chữ nào ả cũng không đọc đã đóng dấu ngay lập tức.

"Ngươi phải luôn giữ cho tâm của ngươi hướng thiện, nhớ lấy... chúc ngươi sớm ngày cải tạo thành công" Giọng của Phán Quan vọng lại phía sau.

Bạch Thiện đi vội nên không biết bản thân đã bỏ lỡ mất một thứ ở phía sau.

Điện Phán Quan

Phán Quan đặt mông ngồi xuống, thông thả đun lửa và nấu một ấm trà cho mình, dáng vẻ chậm rãi như kẻ rất nhàn rỗi. Trong lúc ngồi chờ ấm nước đun sôi, lão ta cầm bản danh sách cải tạo của Diêm Đế mà Bạch Thiện vừa đóng dấu xong lên xem.

"Du Hàn Y..." Cái tên mà Bạch Thiện bỏ sót không nhìn thấy trong bảng danh sách dài những cái tên A, B, C, D trước đó.

Du Hàn Y, quốc tịch: ma tộc. Một trong những cái tên đời đầu, đã có từ rất lâu nhưng chưa bao giờ cải tạo thành công. Trải qua bao nhiêu thời đại, sóng sau dập sóng trước, thì ba chữ Du Hàn Y vẫn trường tồn trong bản danh cải tạo thất bại của Diêm Đế. Chính vì vậy mà Diêm Đế rất khó ăn, khó nó với phụ thân của Du Hàn Y, những lần vô tình gặp mặt trong yến tiệc, Diêm Đế đều lẫn trốn ông ta.

Còn về Bạch Thiện, Phán Quan chưa bao giờ nghĩ ả sẽ đồng ý tham gia chương trình cải tạo nhân cách của Diêm Đế, cho nên khi Diêm Hậu đưa ra yêu cầu, Phán Quan đã nhận định chuyện này nhất định không thể thành. Vì không ít hơn vạn lần Diêm Đế đã cho Bạch Thiện cơ hội để nhận sai, nhưng ả vẫn lìm lợm cố chấp cho mình là đúng.

Lão cũng mong lần gán ghép này sẽ khiến Yêu Hậu đạt được mục đích, và Diêm Đế cũng không phải trốn tránh mỗi lần gặp cha của Du Hàn Y.

Quay trở về diễn biến của Bạch Thiện nơi Phàm giới, sau khi được đầu thai...

"Gâu..gâu...!!!!"

Vào một đêm mưa giông bão, chớp giật liên hồi, sấm đánh liên tục. Một kiếp chó mới của Bạch Thiện được bắt đầu lại ở một nơi xa lạ, trong ngôi nhà thổ, cũng như chủ nhân của nó, chó mẹ không biết cha của ả là ai. Và điều đó dường như không làm bà ta phiền muộn một chút nào, ngay khi sinh ả xong, đã vội vàng đi tìm cho mình một tình nhân mới. Cùng là phận nữ, ả rất cảm thông cho tâm trạng chó mẹ, vì vừa cất tiếng sủa có mặt trên đời, Bạch Thiện chỉ nghĩ đến việc đi tìm Du Hàn Y, nhưng vào đời sớm khi chưa mọc đủ lông là rất nguy hiểm, không chỉ đúng với loài người mà còn phù hợp với cả loài chó. Cho nên Bạch Thiện chỉ có thể chờ cho ả trở nên cứng cáp hơn.

"Gâu...gâu..!!! đừng sợ....cũng đừng sủa...làm một lần, đảm bảo mày nhất định sẽ thích mê..gâu..gâu.."

Nhưng oan nghiệt lại rơi xuống đầu của một con chó lông chưa mọc đủ. Vào một ngày đầy nắng và nóng, tên nhân tình của chó mẹ lại hứng sảng, nó đã nhảy cẩng lên người ả, đè ả xuống đòi hành sự. Mặc cho ả đã sủa inh ỏi, nhưng lão già chó vẫn ngoan cố muốn đút củ khoai to của gã mông của ả.

Vừa lúc chó mẹ đang gặm cục xương từ trong nhà đi ra, lại chứng kiến tên tình nhân khoai to của mình dan díu với Bạch Thiện.

"Gâu..gâu...!!!! mẹ cứu con...là ông ta muốn hấp diêm con...mẹ..gâu...gâu" Bạch Thiện nghĩ rằng mình đã được cứu khi chó mẹ xuất hiện, uất nghẹn trong lòng, trào dâng thành lệ hai hàng.

"Bốp!"

Nhưng không ngờ sự đời phủ phàng, chó mẹ vì chung tình với con chó già khoai to, đã nổi máu ghen, ném cục xương vào đầu ả không thương tiếc, sau đó lao vào đánh ả túi bụi. Một tiếng nổ vang lớn trong đầu Bạch Thiện, khi nhận ra lòng chó hiểm ác, trên đời này chỉ có Du Hàn Y là đối xử tốt với ả.

"Gâu..gâu...!!!! mày có liêm sĩ không hả? uổng công bà đây sinh mày ra...mày lại đi giành đàn ông với bà..con chó xấu xa...tao đánh cho mày chết." Chó mẹ gào hét, cào cấu vào người Bạch Thiện.

Bạch Thiện cũng không phải dạng hiền lương hay hiếu nữ, ngay khi bị chó mẹ dùng bạo lực, ả đã quên hết tất cả lời dặn của Phán Quan trước đó, phản công lập tức, dung cả võ mồm lẫn cả bốn chân của mình.

"Gâu..gâu...!!!! bà già thối tha...bà bị úng não sao? Mắt bà để ở đâu sao không nhìn kỹ...Ta mà đi giành đàn ông với bà...là thằng chó đó muốn hấp dim ta...gâu gâu..."

Và một lần nữa nghịch cảnh lại rơi trúng đầu một con chó chưa mọc đủ lông. Ngay khi Bạch Thiện có ý định cắn cổ chó mẹ, thì cơ thể nặng dần, tay chân không thể cử động. Cảm nhận sự sống đang yếu dần từ bên trong, máu từ trong miệng phun ra như vòi sen, đỏ ướt cả mặt đất.

Ả biết mình sắp phải chết, nhưng ả không cam tâm, vất vả lắm mới chờ được đi đầu thai, và ả vẫn còn chưa kịp đi tìm Du Hàn Y...

Trong lúc không có cách nào thay đổi được việc trọng lượng cơ thể ả đang nhẹ dần, hồn và thân tách ra làm đôi. Bạch Thiện đã suy nghĩ đến một vấn đề, chính là...thì ra cẩu huyết là có thật trên đời này.

*** Hết chương 9***

02/05/22

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info