ZingTruyen.Info

[Bách Hợp][HuấnVăn]An Thần Lạc Ái

❶❾≯£↠Một ngày không hẹn mà gặp ↞ ≮£

batman_cutoe

    ⁃    Học bài chưa Lạc ?

Vừa gặp mặt Lạc thì Khả đã hỏi ngay câu đó.Là do điểm của Lạc thấp quá dù Khả đã cố gắng giúp rồi mà vẫn không có gì thay đổi.

    ⁃    Chưa,thời gian ngủ còn không có lấy gì học.

Lạc quăng cặp xuống bàn,mấy bữa nay chạy thục mạng đi làm kiếm tiền gửi về cho nhà.Quên cả ăn,cứ cắm mặt chỗ này xong nhảy sang chỗ khác làm.

    ⁃    Ủa chứ không phải vở mày có mịa gì mà học hả ?

Minh đang dò bài trong vở cũng ráng ngước lên đâm chọt.

    ⁃    Môn này nó kỳ lắm mày ơi, tao không có học được.Chút chỉ nha đại ca,hihi

Lạc cười hề hề,tay vỗ vỗ Minh nhà ta để năn nỉ.

    ⁃    Chỉ rồi có được gì hông ? Hay bị cô bắt rồi mày khai ra tao.

Minh miệng thì nói như vậy nhưng còn tay đã lục cặp Lạc lấy tiền công.

    ⁃    Không có tiền đâu ba,còn cái mạng con nè.

Lạc lắc đầu,hôm nay phải nhịn ăn vì sắp cạn tiền,mấy ngày nghĩ chả bán được gói thuốc nào cả,thiếu hụt mất tiền ăn sáng.

    ⁃    Biết mày nghèo khỏi khoe,con lấy thuốc lá ba ơi.

Minh bĩu môi,Lạc đi học gì có đúng mỗi cuốn sách anh và cuốn vở,còn mấy tiết khác nó để ai ăn mất.

    ⁃    Bán lấy tiền cho con ăn đi đại ca,để lại 2 gói con hút đó.

Lạc bình thường có khi một tháng chả đụng đến điếu thuốc nào,nhưng dạo này làm đêm hay lúc đói lại phải lấy ra hút,hoặc đôi khi suy nghĩ lan man gì đó cũng vô thức hút.

    ⁃    Biết rồi,lát làm bài theo tín hiệu của tao nha.

Minh nháy mắt.Tụi này tính toán hết cả rồi.

Đúng như tụi nó nghĩ,An phát 2 đề. Khả và Lạc ngồi kế nhau nên đương nhiên khả năng giống đề nhau là 0% . Thật may là giống đề của cậu nhóc Minh,an tâm rồi.

    ⁃    Bỏ hết vở ra đầu bàn.

An phát đề xong thì về bàn ngồi đọc cái gì đó,chả quan tâm mấy đứa nhỏ có quay bài hay không.Là do trong lòng nàng khẳng định không có ai cả gan như vậy.

À An chủ nhiệm ơi,có đó..Đứa nhỏ to xác ngồi cuối bàn kia đang trao đổi kìa.

Lạc cắm mặt nhìn vào đề,vẻ mặt đang rất tập trung.Không phải là diễn đâu nha,là đang tập trung đếm thật đó.

Cái này phải chuyển góc quay xuống dưới đất mới nhận ra,hai chân Minh đang đặt trên 2 chân Lạc,chỉ cần chân trái đạp mấy cái là biết ngay câu nào,chân phải đạp 1 cái là A,2 cái là B,...Thoả thuận của tụi nó là như thế.Nên Lạc phải căng não đếm,vừa diễn được vừa quay được.Quả là ý kiến hay mà.Bảo nó không thông minh nhưng mưu mẹo gian lận thật nhiều.

    ⁃    Một lát thu hết vở tôi chấm điểm.

An phá vỡ bầu yên tĩnh,nàng dạo này rảnh rỗi rồi mới nhớ ra đã gần 2 tháng chưa có cột điểm vở nào.

    ⁃    Chết tao rồi !

Lạc theo thói quen liền tạch lưỡi,lúc nãy nghĩ chỉ để tập ra để khỏi quay bài thôi,ai dè cô thu đâu chứ.

An nghe tiếng gì đó phát ra từ cuối dãy thì ngẩng đầu nhìn,à nhóc trợ lý,không biết có học bài không nhỉ.Nàng vẫn nhớ lần trước trợ lý cũng quay bài,hình như lần đó nàng cho điểm 0 thì phải.Không biết lần này thì sao,xuống xác nhận nào.

Minh thấy An đang bước xuống thì rút chân lại,trong lòng đang mắng Lạc lên tiếng làm gì để bị chú ý,Minh có vẻ rất lo lắng.

Lạc đang run nhưng vẫn tỏ ra không có gì,chủ nhiệm đứng bên cạnh thì sao chứ,dù sao cũng làm được nửa bài rồi,lụi đại cũng được.

An đứng nhìn bài của Lạc,mấy câu đầu có câu đúng cũng có câu sai,nhưng tại sao lúc mình đứng thì toàn khoanh sai thế nhỉ. Nhìn chán rồi An mới nhìn đến bài của cậu nhóc bàn trên.

Ô hai cái đứa này,sao lại sai giống nhau nhỉ,rõ ràng có thấy hai đứa trao đổi gì đâu.An khó hiểu nên muốn kiểm tra một chút.

    ⁃    Lạc,lên bàn đầu ngồi.

Lạc nghe gọi tên thì giật mình,không phải xui như vậy chứ.

    ⁃    Tại sao vậy cô ?

Lên đó là chết chắc rồi,ngồi đây đợi An đi lên còn có cơ hội sống sót, bao nhiêu người không đổi lại đổi mình là thế nào.Rõ ràng ghim mình mà.

    ⁃    Tôi kêu đổi thì đổi.

An khoanh tay nhìn,đứa nhóc này có tật mới giật mình như vậy.Hư thật.

    ⁃    Em có làm gì đâu.

Lạc vẫn cứng đầu,lo cho bài kiểm tra bị điểm thấp sẽ ăn roi mà quên mất mình vừa cãi với chủ nhiệm đại nhân.Hậu quả cũng không khác gì mấy..

    ⁃    Bây giờ đổi chỗ không muốn,muốn tôi đổi đề luôn phải không?

An chắc chắn là Lạc copy bài rồi,còn cãi bướng,không biết làm còn được giảm nhẹ,lần này dám cãi với mình,gan thật đó.

    ⁃    Sao cô đổi đề em? Bao nhiêu bạn cô không đổi cứ nhắm vào em thế ?

Lạc điên rồi,nó vừa nói gì nó cũng chả nghĩ hậu quả ra sao nữa.Là do cô quá đáng với nó,Khả ngồi kế bên nghe liền hết hồn đá chân nó một cái,mày đang làm gì vậy,cô làm đúng chứ có sai đâu.

Cả lớp giờ này cũng ngưng làm bài,ngồi hóng phim hết nha~

    ⁃    Đi ra khỏi lớp ! Khỏi làm nữa. Có làm cũng không biết làm !

An không cần đứng cãi với một đứa con nít,cứ trực tiếp đuổi thẳng.

Lạc vừa mừng vừa sợ,bài kia không chấm,không ở trong lớp cũng không cần nộp vở,thoát được hai kiếp nạn.Nhưng kiếp nạn trước mắt có vẻ hơi khó vượt qua,vậy mà Lạc chả sợ gì cả,tất cả là do cô ghét nó thôi.Trước sau gì cũng bị ghét rồi.

    ⁃    Một chút lấy tập của Lạc bỏ vào cặp nha,không nộp.

Nó ngồi trước lớp lấy điện thoại nhắn tin cho Khả.

Kiểm tra một tiết xong thì cả lớp lại học tiếp tiết 2,nó vẫn ngồi ngoài lớp chơi game rắn săn mồi.Chả thèm xin vào,cũng chả đi đâu mắc công cái cô tổng phụ trách đáng ghét kia phát hiện.

Hết hai tiết nhàm chán,chủ nhiệm đại nhân bước ra ngoài,liền đụng phải nó đang ngồi nghịch điện thoại.Nó đành phải đứng dậy,không dám nhìn vào người trước mặt đâu a~

    ⁃    Đem hết vở thu lên phòng tôi nhé trợ lý.

Hai chữ trợ lý nhấn rất mạnh,An là cố ý gằn giọng,nói tôi nhắm vào em? Là cái thái độ gì đấy.Lúc nói gì hùng hổ lắm,giờ lại cúi mặt thế kia,là đang sợ à.

    ⁃    Dạ

Lạc dạ rất nhẹ,cô làm ơn đi nhanh nhanh dùm.Thật ra chưa đợi Lạc trả lời An đã đi mất rồi.

    ⁃    Hai đại ca mỗi đứa một chồng đem lên phòng cô dùm Lạc đi.

Lạc năn nỉ hai đại ca,tay còn lấy thêm điếu thuốc đưa cho Minh.

    ⁃    Khả không hút thuốc,muốn trả công thì cầm tiền xuống ăn mỳ dùm tui đi.

Trái với nhóc Minh , Khả đưa tiền cho Lạc bắt xuống căn tin ăn như là trả công.Thật không biết ai trả công cho ai.

    ⁃    Cám ơn nha.

Lạc cười,chạy lon ton đi,coi như trút được gánh nặng.

    ⁃    Lạc đâu ?

An nhớ là mình giao cho trợ lý,định phạt cho bê vở nặng đi tới đi lui cho chừa tật trả treo với mình,mà muốn chối trách nhiệm sao,đừng trách sao tội nặng thêm nha nhóc con.

    ⁃    Dạ bạn đó bị đau bụng nên nhờ hai đứa em.

Minh nhanh nhảu nói,An không trả lời cho hai đứa ra ngoài.Chả cần biết lý do gì,không có mặt là không có mặt.

Hai đứa xong việc thì chạy xuống căn tin,Lạc ăn no bụng rồi thì ngồi châm thuốc hút cho đỡ buồn ngủ.Minh cũng ngồi nghịch một điếu,có Khả là đứng dậy vào căn tin mua vài viên kẹo cho hai đứa kia.Một chút vào học mà cô nghe mùi thuốc lá thì không hay.

    ⁃    Hồi nãy mày gan lắm con,giờ bã không cho mày vô lớp là thấy bà mày nha.

Minh nói,cậu bé cũng nhủ may mắn thoát nạn cho quay bài.

    ⁃    Kệ bã,dù gì học cũng có hiểu gì,khỏi vô.Bã ghét tao sẵn rồi mày ơi.

Lạc lắc đầu,nghĩ đi nghĩ lại từ ngày đầu gặp cô đến giờ toàn gặp chuyện xui xẻo.Lúc nãy mà lên phòng gặp cô tiếp là lại bị ăn mắng hoặc chửi,có bao giờ cô đối xử mình như người khác đâu.

    ⁃    Rồi mày định trốn quài hay sao? Mày nhắm trốn được bã thì mày trốn nha.

Minh không ý kiến,chỉ cảnh báo Lạc như vậy.

Nói là làm , nó trốn thật . Sang hôm sau tiết đầu là tiết của An , nó ngồi ngoài trường đợi hết tiết mới lên lớp. An nhìn thấy vắng thì nghĩ hôm nay nó nghĩ học. Hoàn toàn không biết nó cố ý đi trễ để lánh mặt An.

Sang hôm thứ 3 vẫn không thấy mặt Lạc đâu,nhìn sổ đầu bài thì thấy các tiết khác kiểm diện lại đủ. An bắt đầu cảm thấy có chút tức giận,dám giỡn mặt với mình sao. Nhịn đến hôm thứ sáu thì Lạc cúp hẳn cả một ngày để đi làm.Nó nhờ chị trong chỗ làm đưa đơn xin phép,có đơn đàng hoàng là bệnh nha~

An nhìn vào đơn xong vứt xuống bàn,để xem em trốn tôi được đến đâu.Chủ nhiệm đại nhân không vì thành phần không quan trọng mà tức giận,giận mau già~

Hôm nay về An về nhà sớm,cô nàng Mirranda hôm nay ghé nhà chơi.

    ⁃    Em nghĩ xem muốn đi ăn gì không ?

An hỏi,vài ngày nay cô nàng Vickie bận đi công tác,Mirranda cứ đến rủ nàng đi ăn,đến hôm nay thì An chả biết ăn gì nữa.

    ⁃    Hôm nay lễ đường bận rộn lắm,em không đi đâuu.

Mirranda mèo nheo,đường mà bận rộn là sao.An bật cười với tiếng việt của Mirranda.Cô nàng ham học nhất định chỉ nói tiếng việt mặc kệ người khác cười.Thật ham học !

    ⁃    Vậy em xem muốn order gì thì order đi.

An vào phòng tắm,để mặc cô nàng ở đấy.Ở lại thì phải nghe cô nàng hỏi ý kiến các món ăn nhức cả tai mất.

Mỳ nằm trên sofa,tay lướt lướt facebook.Đập vào mắt là một nhà hàng mới khai trương.

"Pizza đủ vị, đủ cỡ, ship tận nhà 24/24"

Mirranda bật cười, hôm nay các quán khác đều bận khó mà ship cho nàng được,quán này mới khai trương chắc chưa đông khách đâu.

Cô nàng liền điện thoại đặt hàng.Đầu dây bên kia nói chỉ cần đợi 20 phút , không lo chết đói.Mirranda khúc khích cười rồi lấy điện thoại ra chơi game.

20 phút sau, có chuông điện thoại reo.Nhưng là  phát ra từ phòng tắm,đứa nhỏ này gọi làm gì.Nàng đang thư giãn,cũng chả có lý do gì nghe máy.An mặc kệ.

Đầu dây bên kia thì thắc mắc,sao lại không nghe máy nhỉ.Lạc đã xoá số sẵn tay chặn số An từ bữa nọ,nên chả biết dãy số đó là của An.Anh chủ giao bánh thì cứ bấm mà gọi thôi.

Gọi lại nào . Vẫn là "Trợ lý" . An cau mày, tắt . Sau vài lần lặp lại An quyết định chặn số Lạc. Có chuyện gì mà phải gọi mình chứ,chẵng phải trốn sao. An không giải quyết chuyện ở ngoài trường,nên nói chuyện riêng tư với nàng là điều không thể.

Ở ngoài phòng khách,cô nàng Mỳ của chúng ta đang nằm trơ mắt nhìn trần nhà có cái đèn lấp lánh xinh đẹp.Hơn nửa tiếng luôn rồi mà sao vẫn chưa thấy ai giao nhỉ,mình chết đói mất.

    ⁃    Em vẫn chưa quyết định ăn gì sao ?

An tắm xong bước ra ngoài vẫn chưa thấy có gì ăn,An cũng thấy có chút đói lây.

    ⁃    Em đặt pizza mà vẫn chưa thấy ai giao tới.

Mirranda đứng dậy,chơi game mỏi mắt quá,đi rửa mặtcho tỉnh.

    ⁃    Chị An ơi, có nhân viên giao bánh đến mà nhà chị không lên được,chị giúp em ra lấy được không chị ?

Mirranda nghe điện thoại xong lại í ới,Lạc không liên lạc được thì gọi cho anh chủ,anh chủ phải gọi cho chị Mỳ.Chị Mỳ chỉ nói ở lầu 9 mà không nói phòng làm sao biết mà giao đây chứ.

    ⁃    Uh

An lắc đầu,lấy áo khoác mặc vào ngồi bước ra ngoài. Thang máy chả thấy gì cả,có ai lên đâu chứ.Nhìn về phía cầu thang bộ,thì liền bắt gặp một dáng người quen thuộc ngồi đó,hai hộp pizza lớn đặt bên cạnh, còn em ấy đang cúi đầu lúi húi làm gì đó.

    ⁃    Làm gì ở đây ?

An chậm rãi tiến lại gần thăm dò, phát hiện Lạc đang lấy tay xoa bóp hai bắp chân.

    ⁃    Ơ ? Cô ạ ???

Lạc trơ mắt, không phải chứ. Lúc nãy xin anh bảo vệ cho lên lầu 9 giao bánh,ảnh liền cho mình đi,hoá ra ảnh tưởng mình lại giao cho An đại nhân nên không cần phép hỏi ai.Nhưng mà giao cho An thật hả ??

    ⁃    Trốn lắm mà ? Sao hôm nay lại đến đây làm gì ? Ai cho lên vậy ?

An rất thắc mắc , hỏi liên tiếp làm Lạc bị doạ sợ.

    ⁃    Trốn...trốn gì đâu cô...Em bệnh nên nghĩ mà..Em đi giao bánh pizza.Có một chị đặt nhưng không nói số phòng,em gọi không nghe máy nên em ngồi đợi thôi,em đâu...đâu có đi tìm cô đâu mà..

Lạc rối rít trả lời,sợ chỉ cần trả lời chậm một chút là chủ nhiệm đại nhân liền nổi giận.

    ⁃    Bạn tôi đặt. Bệnh nghĩ học mà đi giao pizza à ?

An nhếch miệng cười,nói dối không có bằng cấp mà.

- Bánh vẫn còn nóng...

Lạc đánh trống lảng. Một tay ôm hai hộp bánh, một tay cố chống người đứng dậy, cơ thể lại mất trọng tâm đổ dần về phía sau.

May mắn dây thần kinh hoạt động của An rất mau lẹ, nhanh chóng nhảy xuống ba bậc cầu thang, ôm eo đỡ lấy đứa nhỏ.

    ⁃    Không sao chứ?

An đẩy Lạc ra

    ⁃    À em không...không sao...Cám ơn cô

Lạc tìm lại trọng tâm,đứng thẳng lên đưa An 2 hộp pizza.

    ⁃    Bánh cô đặt nè !

Lạc cười cười,mau tìm cái khác nói để chủ nhiệm quên chuyện mình nghĩ học đi

    ⁃    Thơm vậy .

    ⁃    Quán em làm mà..

    ⁃    Quán em làm nước hoa hả ?

Lạc ngơ ngác , đứa nhỏ cũng có chút điệu, đi làm mà quần áo chau chuốt,còn xài cả nước hoa hiệu do chị nhân viên trong bar bán rẻ cho.

    ⁃    Đâu có,em đi làm sáng giờ làm gì còn thơm.

Lạc ngốc nghếch trả lời.Bất cẩn nói ra.

    ⁃    Đi làm cả ngày à ?

An hỏi lại , thật lạ nha , bạn nhỏ này có điều gì đó mà An không hiểu được. Cách nói chuyện cũng khó hiểu.

    ⁃    Em làm thêm.

Lạc biết mình lỡ lời thì trả lời ngắn gọn lại.

    ⁃    Bánh đã thanh toán chưa ?

An không hỏi chuyện cá nhân nữa,nhưng nàng biết Lạc nói dối rồi a , đơn xin nghĩ bệnh nhưng đi làm cả ngày,giỏi lắm.

    ⁃    Dạ rồi,vậy em về nha cô.

Lạc mau chóng xin cáo luiiiii

    ⁃    Khoan, ở đây đợi chút đi.

An cầm bánh về phòng , lấy thẻ thang máy sẵn tiện lấy tiền tips cho đứa nhỏ.

Lạc đứng ở cầu thang mà lòng lo lắng,không biết kêu đứng lại làm gì.Có phải xử mình chuyện hôm họ không??Sợ qué điiii

    ⁃    Này ! Lạc !

An đứng ở thang máy quắc tay . Chả biết đứng ngây ngốc ở đó làm gì.

    ⁃    Ơ em không nhận đâu

Lạc lắc tay , tiền của chủ nhiệm đại nhân không dám nhận đâu a~

    ⁃    Làm sao thế ? Có gì đâu ?

An bấm thang máy,định bước vào nhấn thẻ để Lạc đi xuống.

    ⁃    Thôi giao cho cô mà , em đâu nhận được.

Lạc từ chối, lần trước còn cho mình đi nhờ xe cho mình ăn cùng,làm sao có thể nhận chứ.À mà nghĩ lại,nếu An ghét mình thì làm sao có thể cho mình đi cùng như thế nhỉ ?

    ⁃    Vậy thôi,em không nhận thì đừng có bảo do tôi ăn hiếp em.

An nói có chút hàm ý , Lạc nghe là hiểu chủ nhiệm đang nói gì,thật vạ miệng mà.

    ⁃    Em đâu có nói vậy đâu mà cô.

Lạc cười, gãi gãi đầu. Thật không biết giải thích làm sao.

    ⁃    Thang máy tới rồi,về đi.Tôi giải quyết với em sau.

An tạm thời ngưng truy cứu.

    ⁃    Ơ cô không xuống ạ ?

Lạc bối rối,làm sao nó có thể đi một mình chứ.

    ⁃    Tôi phải đưa em xuống tận nơi à ?

An hỏi , đứa trẻ này có phải hơi quá đáng rồi không.

    ⁃    Không không phải vậy. Em không dám đi một mình đâu.

    ⁃    Chứ lúc nãy em đi bằng gì ?

An càng khó hiểu,tại sao không dám đi thang máy một mình,sợ ma bắt hay sao ?

    ⁃    Lúc nãy em hỏi anh bảo vệ có lên cùng không,ảnh nói không lên nên em đi thang bộ lên đây.

Lạc thật thà khai báo,nó ghét anh bảo vệ lắm luôn,để nó đi bộ thật vất vả.

    ⁃    Đi bộ lên đây sao ??

An ngạc nhiên,là lầu 9 đó . Nàng chưa từng đi bộ lần nào,hình như Lạc đã hai lần rồi.

    ⁃    Nhà cô cao quá chời :(

Lạc than vãn,sống chi cho cao vậy không biết.

    ⁃    Bây giờ muốn đi bộ xuống tiếp hay sao ?

An khoanh tay hỏi,để thử đứa nhỏ này,chứ việc bước vào thang máy đứng cũng không phải việc gì khó cả.

    ⁃    Đành chịu thôi,cô vào nhà đi.Em xuống được mà.

Lạc còn vẫy tay,dù sao xuống cũng nhanh hơn leo bộ lên.

    ⁃    Nhát thế, có đi thang máy thôi mà cũng không dám.

An cười ghẹo Lạc, có gan chọc mình mà không có gan đi thang máy.

    ⁃    Em nhát mà..

Lạc đành mím môi nhận chữ nhát,vào thang máy xong im re.

    ⁃    Vậy là hôm nay đi làm cả ngày à ?

An thấy Lạc có vẻ căng thẳng.

Gật gật

    ⁃    Trốn học đã rồi chừng nào đi học lại đây? Hay muốn trốn nữa ?

An lại hỏi tiếp,nàng nhất định không bỏ qua chuyện này,thấy mình dễ dàng quá thì làm tới hay sao í nhỉ.

Lạc để tay lên miệng,ra dấu im lặng,còn lắc lắc cái đầu.Không trả lời.

An chủ nhiệm thì nghiêng đầu nhìn,đúng là quá dị thật.

Thang máy vừa đến nơi,Lạc bước ra tay vịn cái cửa không cho đóng.

    ⁃    Em không có trốn mà,thứ hai em đi học lại cô ơi.

Bây giờ mới dám nói này.

    ⁃    Nói dối thêm thì tôi tính thêm tội,thứ hai gặp nhé .

An bấm cửa thang máy.

    ⁃    Ơ tạm biệt cô !

Lạc vẫy tay,huhu biết vậy không trả lời luôn cho rồi.Lần này toi mạng rồi.

    ⁃    Hư quá !

An còn kịp lắc đầu nói,biểu cảm nàng không có gì tức giận mà còn có ý cười,kiểu như ngao ngán bạn trợ lý này rồi.

Lạc vẫn như cũ đứng đợi số trên thang máy chỉ đúng số 9 rồi mới ra về đi làm tiếp.

    ⁃    Em đặt bánh ghi số điện thoại chị à ?

An về đến phòng liền hỏi cô nàng xinh đẹp đang vừa ăn pizza vừa bật phim kia.

    ⁃    Để người ta có hỏi chỗ chị còn trả lời,em đâu biết đâu.

Mirranda không hiểu gì trả lời.

    ⁃    Oh

An cầm lấy điện thoại , gỡ chặn số trợ lý. Hoá ra đứa nhỏ gọi để giao bánh,mà mình...Ahaha thôi cũng đáng lắm. An đại nhân vừa cầm bánh ăn vừa cười. Ngon thật đấy !

----------

Kính thưa các vị đọc giả đáng yêu,au đã trở lại với hơn 3500 chữ type liên tục thâu đêm :)))))))))) au đang có mood viết lắm,mong được sự ủng hộ lần comeback này ( ̄∇ ̄) nếu có,sẽ ra chap nhanh hơn ahihi baiz =)))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info