ZingTruyen.Com

[Bác Chiến] Tình yêu dành cho em

Chương 6

Aristia

"Các cậu về trước đi. tớ có chuyện phải giải quyết."

Tiêu Chiến vừa bước ra khỏi cổng trường đã hô to với Tống Kế Dương và Uông Trác Thành rồi chạy đi về hướng ngược lại. Cậu đi đến một quán cafe YB, có người cậu tới, vừa bước vào đã có nhân viên chào hỏi đàng hoàng, đưa mắt nhìn quanh thì thấy một thanh niên tóc vàng hoe đang đùa vui với vài cô gái, Tiêu Chiến giật mắt vài cái rồi chán ghét đi là chỗ đó.

"Dô, tiểu thỏ của tôi đã lâu không gặp!"

"Im cái mồm lại, tiểu thỏ cái gì chứ?"

Tiêu Chiến thật sự muốn đánh người nhưng xung quanh là nơi công cộng nên đành nhịn, cậu gọi một ly Americano rồi ngồi xuống nói chuyện với Từ Trần. Đây là một hacker nổi tiếng mà cậu quen được trong một lần giao đấu, chuyện kể cũng khá dài đấy, bắt đầu là một ngày mệt mỏi sau khi đi học về ở lứa tuổi 19 vào kiếp trước, cậu mở laptop lên, định xem hôm nay Vương Nhất Bác có lịch trình như thế nào bởi lúc này Tiêu Chiến đã có thể xâm nhập vào tất cả những gì liên quan đến anh thì phát hiện có một lỗ hổng trong phần mềm, cậu nhanh chóng xác định đó là một virut do kẻ khác cài vào và lập tức thực hiện chương trình loại bỏ nhưng chỉ mới nửa giai đoạn thì màn hình đột nhiên biến thành những dải trắng đen. Tiêu Chiến thân là hacker nổi tiếng nhất nhì thế giới thì làm sao chịu thua kẻ quấy rồi kiểu này chứ? Chợt, màn hình chuyển từ trắng đen sang một màu đen tối và chính giữa màn hình xuất hiện hình một cái đầu lâu, cái đầu lâu đó mở miệng nói chuyện với cậu: "Xin chào, XZ! Có hứng thú đấu với tôi một trận không?"

"Tại sao tôi phải làm vậy?"

Không để lời nói của Tiêu Chiến vào tai thì màn hình laptop của cậu đã hiện đầy những con số lạ kì, hắn không cho cậu từ chối thì cậu sẽ đồng ý đấu sao? Lầm to rồi, Tiêu Chiến mặt ngoài thì giả vờ đấu với hắn nhưng thực chất thì lại sử dụng một cái máy khác xâm nhập vào hệ thống máy của hắn, cuối cùng thì cậu cũng xâm nhập thành công và màn hình hiện lên khung cảnh hiện giờ bên hắn, nhưng kẻ này cũng khéo, biết điều chỉnh camera sao cho chỉ thấy được cái thân, không cho lộ mặt.

"Quả tài giỏi, nào cho tôi xem mặt đi chứ?"

Tiêu Chiến thì không để lộ cái gì ra, ngoài trừ một màn hình xanh và mặt hình con thỏ trắng tai dài, đôi mắt to và tròn xoe, có hai cái răng cửa để ra, đây chính là do đích thân anh trai Tiêu Huyền chọn cho cậu đấy, anh ấy bảo cái này dù bị phát hiện thì cũng có thể giảm tội vì quá dễ thương! Bản thân Tiêu Chiến không thấy dễ thương chỗ nào, mà do cậu lười quá, cũng chẳng để tâm gì mấy nên cứ để như vậy. Cuối cùng là bị cái tên Từ Trần này gọi suốt, nào "thỏ con"; "tiểu thỏ";....đặc biệt gớm hơn là một cụm từ dài "thỏ con dễ thương nhỏ tuổi của tôi ơi~!", mỗi lần gọi đều khiến Tiêu Chiến nổi da gà lên mà né tránh.

"Có chuyện gì?"

Tên họ Từ này khi muốn gặp Tiêu Chiến thì liên lạc bằng phần mềm đặc biệt, đây là lần đầu tiên gặp trực tiếp, muốn hỏi tại sao  khi cậu nhìn thấy thanh niên tóc vàng hoe lòe lọe kia là biết đây chính là Từ Trần à? Đơn giản lắm, vì lúc hẹn gặp hắn ta có gửi kèm một hình ảnh khiến Tiêu Chiến đang ăn cơm bị dọa sặc xù xụ, làm Lương Mỹ Duyên lo một phen. Bây giờ nhớ lại cái thanh niên đầu vàng hoe buộc hai chùm tóc, mặt mày thì tô son đánh phấn vô cùng diêm dúa, còn nhắn có đẹp không nữa. Trời, Tiêu Chiến đảm bảo rằng nếu mà nhìn lại bức ảnh đó thêm lần nào nữa thì chắc chắn cậu sẽ không bao giờ là con trai! Và đúng như mọi người nghĩ, Từ Trần nhìn vào thì là trai "thẳng", nhưng bên trong lại là "cong", Tiêu Chiến không kì thị nha bởi vì cậu cũng từng yêu con trai là Vương Nhất Bác mà.

"Đây chuyện cơ mật, tuyệt không nói với ai! Đây, cậu cầm lấy!"

Từ Trần đưa một địa chỉ đường link, Tiêu Chiến nheo mắt nhìn vào, có cảm giác như đã thấy ở đâu hoặc thậm chí là từng sử dụng qua nó rồi nhưng nhất thời không thể nhớ ra, cậu ngước đầu lên định hỏi Từ Trần thì không thấy anh ta ở đâu cả, nhìn đông ngó tây cũng chẳng thấy, xác định đã đi rồi. Tiêu Chiến uống hết ly Americano, tính tiền rồi về nhà.

......

Tại Vương gia, trong phòng của Vương Hạo Hiên,

"Anh dâu tuyệt vời, đã đồng ý kết bạn với mình!"

Vương Hạo Hiên vui sướng xuýt chút la lên, cậu nhìn kĩ thông báo từ hệ thống: [Tiêu Hạ Nhất Chiến] đã đồng ý lời kết bạn của bạn. Không biết trong lòng cậu vui như như thế nào đâu, không nghĩ ngợi gì cả, Vương Hạo Hiên ngay lập tức vào danh sách bạn bè của [Tiêu Hạ Nhất Chiến], tiếp đó lại bấm vào [Tiên Tử Lấp Lánh], khi khung chat vừa xuất hiện, Vương Hạo Hiên liền để tay lên bàn phím gõ liên tục.

_[Thập Ác Bất Xá]: Chào muội muội!

_[Thập Ác Bất Xá]: Sư huynh đây thật lòng muốn làm quen với muội. Tuyệt không có ý đồ xấu xa gì cả!

_[Thập Ác Bất Xá]: Ta đã gửi lời kết bạn rồi! Muội muội đồng ý nha!

_[Thập Ác Bất Xá]: Ta hi vọng muốn gặp mặt trực tiếp ngoài đời. Muội muội có đồng ý không?

Thấy hồi lâu không ai đáp lại, lúc này Vương Hạo Hiên mới nhìn lên trạng thái của [Tiên Tử Lấp Lánh] thể hiện "Không hoạt động", cậu tiếc nuối thở dài một cái, uổng công nãy giờ gõ mỏi tay muốn chết thế mà ông trời lại đối xử như vậy đó. Thôi, Vương Hạo Hiên tắt máy đi ngủ, dù sao cũng đã 10 giờ rồi, không ngủ lỡ bị phát hiện là bị la điếc tai cho coi, cậu nhắm mắt lại, hai tay ôm con dê nhồi bông vào lòng, vẫn không quên chúc mỹ nhân ngủ ngon.

.....

Trái với Vương Hạo Hiên, Tiêu Chiến giờ này vẫn chưa đi ngủ, mà thật ra cậu đâu có buồn ngủ đâu, ở kiếp trước đêm đêm cậu đều theo dõi Vương Nhất Bác nên cứ từ từ dần thành thói quen, Tiêu Chiến hiện tại đang nhập địa chỉ đường link mà Từ Trần đưa cho, chỉ cần cậu đăng nhập khéo léo là có thể biết được chuyện Từ Trần nhờ cậu rồi. 

"Thành công rồi!"

Màn hình bây giờ xuất hiện nhiều ô cửa sổ khác nhau mà hầu hết đều là các thông tin tuyệt mật của Vương gia lẫn Vương thị, Tiêu Chiến thật sự kinh ngạc tại sao thông tin như vậy là có trong một địa chỉ đường link khá dễ dàng cho các hacker xâm nhập, nếu không lầm thì nó phải được lưu trữ trong hệ thống bảo vệ thông tin tối tân nhất của Vương gia chứ? Tại sao nó lại ở đây? Tiêu Chiến tiếp tục dùng một ứng dụng quét đặc biệt do chính cậu tạo ra để kiểm tra xem những thông tin này có phải là giả không? Và nếu là thật thì nó có lỗ hỏng nào không?

Sau 5 phút chờ đợi, ứng dụng hoàn toàn xác định đó là thông tin của Vương gia lẫn Vương thị, và có dấu hiệu của việc sao chép, quả đúng như Tiêu Chiến nghĩ, hệ thống của Vương gia đã bị xâm nhập, không phải là một lần mà đã rất nhiều lần đằng khác, kẻ quấy rối này chỉ sao chép lại thông tin nhưng làm sao có thể chui lọt ứng dụng quét đặc biệt của Tiêu Chiến được chứ? Bên ngoài thì cho thấy hắn chỉ có sao chép nhưng mặt khác hắn lại ăn cắp một lượng thông tin cơ mật lớn của nhà họ Vương. Tiêu Chiến thật sự dành lời khen cho kẻ này đấy, có thể sử dụng thủ thuật kiểu như vậy quả thật xuất sắc, nhưng muốn đối đầu với hacker XZ cậu đây thì đã thua xa tám đời ông bà rồi.

Tiêu Chiến nhanh chóng khơi động một phần mềm để nhầm xâm nhập vào lỗ hỏng do kẻ quấy rối để lộ, tiếp đó cậu đã nhanh chóng thu gom những thông tin nằm rải rác trong lỗ hỏng đó, chuyện vào một file rồi nhấn gửi về hệ thống của Vương gia kèm theo một lời nhắn. Cậu là một con người sống với chân lý "diệt cỏ phải diệt tận gốc" nên Tiêu Chiến liền cho một vius tự động phá hủy vào địa chỉ đường link này, chỉ chốc lát, màn hình của cậu chỉ còn những dải trắng đen.

......

"Bây giờ vẫn chưa tìm ra kẻ quấy rối sao?"

Vương Lâm Sơn tức giận, đấm thẳng một cú thật mạnh xuống bàn, làm mọi vật trên đều rung chuyển, ông đã hết kiên nhẫn chờ đời rồi, vẫn chưa bắt được kẻ quấy rồi và hệ thống liên tục bị xâm nhập, đây không bỏ là muốn bôi nhọ Vương gia sao? Ông không thể để như vậy được, Vương Nhất Bác cũn đang đau đầu việc chuyện này.

"Vương tổng, có chuyện rồi!"

"Chuyện gì?"

"Thưa, thông tin của chúng ta quay lại rồi."

Vu Bân nói chuyện khó hiểu, Vương Nhất Bác cùng Vương Lâm Sơn đến tổng bộ hệ thống thì toàn bộ màn hình đều bị một màu xanh, giữa có mặt của một con thỏ với đôi tai dài, mắt to và tròn xoe, có hai cái răng để ra và kèm theo một lời nhắn: "Các người đúng là ngu ngốc, lần này các người nợ ta một ân huệ! Hahahaha...." rồi tất cả màn hình đồng loạt biến thành tất cả dải đen trắng. Cùng lúc, Từ Trần ăn cây kẹo mút bước vào.

"Dô, mọi người sao vậy?"

Hắn ta nhìn sự việc trong phòng là biết tất cả, trong lòng đâu ngờ lại nhanh tới như vậy, đúng là hắn biết nhìn người, Từ Trần thoải mái nói: "Ay, xem ra tôi không cần phải thức khuya dậy sớm nữa rồi. Hạnh phúc thật!"

"Là ai?"_ Vương Nhất Bác quay sang hỏi.

"No, no, no, với tư cách là một hacker thì tôi không thể nói ra tên người đồng môn được."

Câu trả lời này khiến Vương Nhất Bác có chút không hài lòng, anh muốn biết kẻ nào có gan dám nói với Vương gia như vậy, sớm hay muộn gì cũng sẽ phải bắt được kẻ này. Vương Lâm Sơn thì có thể nhẹ nhỏm được rồi, nhưng nếu có kẻ quấy rối tiếp thì sẽ phiền phức lắm, thế nên giờ ông cần một người giúp ông cài đặt lại phần mềm bảo vệ cho nó tân tiến nhất và ông cũng mình nên giao nhiệm vụ này cho ai rồi.

.....

"Có chuyện cần cậu. Ngày mai gặp mặt!"

"Được!"

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ta có chuyện muốn thông báo, đó là ta sẽ không đăng truyện vào ngày Chủ Nhật vì ba ta sẽ ở nhà đó.

Mọi người đọc xong cho ta cmt, vote nhé!


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com