ZingTruyen.Com

[AOV] Tình Ta

#24 Nakroth x Murad (1)

NNAT_TY

Anh là học sinh cá biệt, cậu là học sinh bị cô lập, chỉ vì một ánh mắt mà vô tình va vào nhau.

Tiết trời nóng nực mùa hè, mùa mà đáng lẽ học sinh được đi chơi và nghỉ ngơi nhưng cái gọi là học hè đã thiêu đốt những thứ đó.

Nakroth chán nản ngồi trên ghế, ánh mắt say mê hướng ra sân bóng rổ, anh muốn chơi không muốn học.

Nhìn giáo viên mệt mỏi nhìn vào máy tính, anh lấy một tờ giấy ghi gì đó vào bên trong sau đó ném cho đứa bạn bàn trên.

'Trốn học' Anh ghi vậy, cậu bạn bàn cũng muốn trốn sau đó hai người rủ thêm vài người trốn học.

"Đi đâu giờ" Ra khỏi trường anh lại không biết nên đi đâu.

"Đi quán trà sữa mới mở" Một người trong nhóm ra ý kiến.

Bọn họ đồng tình, đi đến quán cày game.

"Học với chả hè, chán chết đi được" Một người có mái tóc trắng trong nhóm than, cậu ta tên Tulen

"Sắp 12 mà" Anh chép miệng.

"Êy mày, quán này nhân viên xinh ha" Một người khác gọi Zephys, cậu ta lại để ý đến mấy nhân viên trong quán.

"Cũng đếu phải của mày" Một người nữa tên Zata, thẳng thừng dập tắt hi vọng của Zephys.

"Của các anh" Phục vụ bưng đồ uống của nhóm người ra, Zephys quay ra chọc ghẹo người đó.

"Cô bé xinh nhỉ, có người yêu chưa?" 'Cô bé hơi ngại ngùng nhìn bọn họ.

Nakroth nhìn 'cô bé' từ trên xuống dưới, cảm thấy thân hình thật sự khá đẹp, dù ngực hơi lép, anh hơi biến thái nhề.

"Thời buổi nào mà còn chọc kiểu đó" Anh nhếch mép đứng dậy.

"Cô bé có muốn đi chơi với tụi anh không, ha" Mắt hai người chạm nhau, không biết thứ gì chặn lại mà thời gian như đứng im.

Anh nhìn đôi mắt ngấn nước màu hổ phách của 'cô bé' đột nhiên thật muốn lau những giọt nước mắt ấy đi.

"Êy Nak" Hoàn hồn khi Zephys kêu, 'cô bé' đã vội vàng chạy mất.

"Sao vậy?" Nhìn gương mặt như mới tỉnh ngủ của Nakroth, Zata thắc mắc.

"Mày hứng thú với cô bé đó hả?" Tulen hỏi, nãy giờ y luôn thấy ánh mắt của Nakroth bám theo 'cô bé' kia.

"Nak biết yêu rồi bây ơi, cà rốt sắp lớn rồi" Zephys lại dở thói trêu ghẹo, sau đó liền nhận được một cú đấm yêu thương từ Nakroth.

"Nhiều chuyện" Cầm ly nước lên uống, ánh mắt anh vẫn vô tình như cố ý tìm kiếm 'cô bé' kia nhưng người chạy mất rồi.

"Xì" Anh mất hứng rồi, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh bỏ lại lũ bạn hoang mang.

Xả xong quả thật thoải mái, tâm trạng thư thái hơn nhiều.

Nakroth đang rửa tay nghe tiếng mở cửa của phòng vệ sinh, anh sẽ không để tâm nếu là người khác nhưng đằng này lại là 'cô bé' lúc nãy.

"Ra là nam à" Nhìn thân hình nhỏ nanh run rẩy qua gương anh nhếch mép cười.

'Cô bé' vừa bước ra không ngờ gặp người lúc này.

'Cô bé' run rẩy lùi lại, Nakroth thì tiến tới áp sát 'cô bé' vào tường, đến khi đụng bức tường đằng sau 'cô bé' hoàn toàn yếu thế ở trong kiểm soát của Nakroth, chóp mũi của hai người cách nhau chỉ khoảng chừng một cen-ti-met, môi cũng chỉ cách năm cen-ti-met.

"Con trai mà đáng yêu thế này" Anh vân vê lọn tóc dài của 'cô bé', đột nhiên anh muốn làm chuyện xấu.

"Thế này chắc đi làm giúp gia đình nhỉ, nhà khó khăn đến thế cơ à" Anh vẫn cứ hỏi dù 'cô bé' không trả lời.

"Ngẩng mặt lên nào" Anh nâng cằm 'cô bé' lên, không hài lòng khi mắt của 'cô bé' nhắm chặt, đôi mắt đó sao lại giấu đi rồi.

"Mở mắt ra" Anh hỏi, 'cô bé' run rẩy lắc đầu.

"Hư quá, hư phải phạt" Một badboy chính hiệu, anh khống chế hai tay 'cô bé' bằng một tay, tay còn lại thì nâng cằm 'cô bé' lên, cướp đi nụ hôn đầu của 'cô bé'.

'Cô bé' mở to mắt ra, giật mình với hình ảnh trước mặt, đàn anh Nakroth hôn cậu.

"Tôi không hứng thú với nam nhưng cậu thì đáng yêu nên tôi thích" Anh buông môi cậu ra, liếm đi vệt nước mắt trên má cậu, buông miệng nói.

"Đàn anh Nakroth" Nhận ra mình hớ miệng, cậu vội vàng bịt miệng lại nhưng không kịp rồi, Nak đã nghe.

"Đàn anh? Ồ cùng trường" Anh nở một nụ cười cực kì nham hiểm, cậu nhìn mà say mê chứ không sợ hãi như anh nghĩ.

"Học lớp nào?" Anh áp sát vành tai cậu hỏi, thuận mồm liếm nhẹ nó.

Cậu ngậm miệng lắc đầu không muốn nói, dù những kích thích từ tai cậu khá kì lạ.

"Nakroth mày ngủ trong đó hay gì?" Giọng của Zephys vang lên, anh đột nhiên tụt hứng.

Anh không trả lời mà kéo cậu vào một buồng vệ sinh, cửa vừa đóng Zephys cũng đi vào.

Nhìn quan cảnh trống trơn trong phòng vệ sinh nghĩ Nakroth không ở đây, Zephys đi ra ngoài.

Trong buồng vệ sinh, cậu lại bị cưỡng hôn rồi.

"Ưm khó thở..." Cậu đập vào lưng anh, anh hôn mãnh liệt quá, cậu theo không nổi, anh thấy vậy cũng buông ra.

"Ừm Murad lớp 10-B" Trong lúc hôn, anh đã lục lọi bộ đồ của cậu, tìm ra cái thẻ học sinh trong túi tạp dề.

"Hả?" Nhìn thấy tấm thẻ học sinh của mình, Murad vội vàng lục lọi túi tạp dề, thật sự biến mất rồi.

"Lưu cái này vào điện thoại" Anh không biết lấy từ đâu một cây bút ghi vào tay cậu một dãy số điện thoại, dường như không muốn cậu quên tên của chủ nhân số điện thoại, anh ghi thêm tên anh vào.

"Trả em" Nhét cả cây bút lẫm tấm thẻ học sinh vào túi tạp dề của Murad, hôn nhẹ lên khoé mắt của cậu, anh tiêu soái rời đi.

Trong phòng vệ sinh Murad thẫn thờ nhìn số điện thoại trên tay, không ngờ một ngày cậu lại được anh chú ý.

=Ngày Murad mới đến trường=

Cậu thích nam, điều này cả lớp đều biết mà xa lánh cậu, cậu bị cô lập.

Một ngày khi bị bắt nạt bởi đám học sinh, Nakroth vô tình đi ngang qua và giúp đỡ cậu kể từ đó cậu biết thế nào là tương tư.

Murad chỉ dám quan sát anh từ xa, chụp lén những bức ảnh anh chơi bóng rổ, những bức ảnh anh ngủ, tất cả đều thầm kín.

Cậu không mơ mộng anh chú ý, chỉ dám đơn phương thích anh.

Không ngờ một ngày lại nhờ công việc của mình, anh và cậu lại đến gần nhau.

Nhìn số điện thoại trong tay, cậu vội vàng lưu vào điện thoại sau đó liền bị quản lí kêu ra.

=Bàn Nakroth=

"Mày đi đâu đấy?" Zephys hỏi, nhìn gương mặt vui vẻ của anh, y thật sự khá nghi ngờ.

"Dụ cừu vào hang" Anh nói một câu ẩn dụ, gương mặt đám bạn trừ Zephys có IQ thấp đều hiểu.

"Thích lắm hay gì?" Câu này là Tulen hỏi.

"Không chắc chỉ là hứng thú thôi" Anh bảo.

'Reng' Nakroth cầm điện thoại lên xem là số của mẹ, rồi chuẩn bị ăn chửi.

"Alo"

"Nakroth, con đang ở đâu, về nhà cho mẹ!" Sau đó anh liền tắt máy vì không muốn nghe bài ca của mẹ mình.

"Thôi về" Cả bọn đứng dậy tính tiền rời đi, Nakroth thầm ghi nhớ địa chỉ quán này, sau này tới tìm cậu.

Nhìn Nakroth rời đi, Murad giật mình nhớ ra cậu chưa đưa số điện thoại cho anh, rồi tìm trong túi quần cây bút lúc nãy của Nakroth định ra ghi số điện thoại của mình vào tay anh nhưng anh đã về mất rồi.

Mím môi suy nghĩ làm thế nào đưa số điện thoại cho anh thì quản lí lại gọi cậu, cậu đành bỏ chuyện này ra sau đầu.

=Hết giờ làm=

Murad dọn đồ vào giỏ, tai lắng nghe quản lí dặn dò, sau đó rời đi.

Nhìn đồng hồ là 10h đêm, bây giờ bắt xe về vẫn được, bỗng nhiên cậu đụng trúng một ai đó.

"Đi phải ngẩng đầu lên nhìn chứ" Một giọng nói quen thuộc, là Nakroth, cậu ngẩng đầu lên đúng là nhìn thấy anh.

"Sao?" Anh nghiêng đầu nhìn vẻ mặt vui mừng của cậu, hồi chiều còn sợ hãi lắm mà.

"S-sao anh ở đây?" Thấy mình biểu hiện hơi quá đà Murad vội vàng điều chỉnh cảm xúc, hỏi anh.

Amh xoè tay ra, cậu mắt tròn mắt dẹt nhìn anh.

"Ghi số điện thoại lên đây, hồi chiều chưa lấy số em" Anh giải đáp cho cậu.

"Ớ gọi điện qua không phải nhanh hơn à?" Lúc này IQ của Nakroth đột nhiên tụt số âm không nghĩ đến việc này.

Murad nhanh tay gọi điện qua số điện thoại trên tay mình, điện thoại anh nhanh chóng reo lên.

Anh lưu số điện thoại của cậu vào máy sau đó hỏi: "Nhà em ở đâu?"

"À không cần anh chở về, nhà em ở xa lắm, phải bắt xe" Cậu nói, không để ý vẻ mặt không tình nguyện của anh.

"Bao xa?" Hắn hỏi.

"Đi xe tầm nửa tiếng" Cậu cất điện thoại vào túi tạm biệt Nakroth sau đó đi bộ ra bến xe.

"Lên xe, anh chở ra bến" Chạy xe tới chỗ Murad, không nói không rằng xách cậu lên xe đội mũ bảo hiểm, đi tới bến.

"Bến nào vậy?" Dù sao vẫn phải hỏi đường đi lộn còn mất thời gian hơn.

"Bến A" Cài mũ bảo hiểm, Nakroth chạy rất nhanh đến nơi, đi bộ mất tầm 10 phút, đi xe chủ mất 2 phút thôi.

Xe cũng vừa tới nơi, Murad vội vàng lên xe chào tạm biệt Nakroth, anh vẫy tay chào lại.

"Ai vậy con?" Tài xế xe là ba cậu.

"Một người mới quen thôi ạ" Cậu trả lời qua loa, lấy điện thoại ra mở mục ảnh, trong đó toàn là ảnh của Nakroth từ ngủ đến thức.

Ba Murad từng xem điện thoại con mình, thấy mục ảnh toàn hình một cậu con trai, ba Murad cũng chẳng làm gì chỉ âm thầm tìm xem cậu con trai trong ảnh thế nào.

Sau nửa năm mới thấy Murad đi cùng người giống trong ảnh, cái thằng bé này là đơn phương nha.

Thông qua kính xe, ba cậu có thể thấy cậu đang cười rất vui khi chơi điện thoại, có thể thấy loáng thoáng đang nhắn tin với ai đó, ba đoán là cậu nhóc kia.

Gia đình Murad hoàn toàn không có dị kiến nếu Murad không thích con gái, Murad hạnh phúc là được.

Murad đang nhắn tin với Nakroth, vừa rồi anh đã kết bạn với cậu.

Murad không ngờ Nakroth nói chuyện lại hài vậy, khác hoàn toàn với hình tượng lạnh lùng trong lòng cậu.

Khung chat

Nakroth: Về nhà nhớ ngủ sớm
Nakroth: Ngủ ngon <3

Murad: Anh ngủ ngon :3

Tắt điện thoại đi, Murad hướng mắt ra nhìn ra ngoài, đây mong không phải một giấc mơ, nếu là một giấc mơ đừng cho cậu tỉnh dậy.

Nakroth vừa nhắn tin với Murad xong cũng nhào lên giường chuẩn bị ngủ, ngủ không nổi anh nằm suy tư về cảm giác của mình với cậu.

Anh không biết nó là gì chỉ là bây giờ anh muốn cậu thuộc về mình mà thôi.

_Còn_

No cap tại ko biết đặt tên gì :))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com