ZingTruyen.Info

[AOV] Tình Ta

#129 Bright x Zata

NNAT_TY

(Theo góc nhìn của Bright - xưng tôi)

Đã đơn phương, còn ảo tưởng...là một kẻ ngu.

.

.

.

"A...ha..."

Tôi tận hưởng cảm giác em yêu thích tôi, dù cho nó thật kinh tởm. Côn thịt tôi chôn sâu trong huyệt động em, vách thịt ấm nóng ôm chặt côn thịt tôi tràn lên khoái cảm. Cơ thể em nhún nhảy trên người tôi, gương mặt gợi cảm ấy gần ngay trước mắt, em trao cho tôi một cái hôn, nồng cháy khiến tôi không dứt ra được.

Bầu không khí nóng bỏng, cơ thể em thật gợi cảm, côn thịt của tôi có vẻ lại to lên một phần mà mặt em đột nhiên thay đổi, cơ thể em hơi giật lên nhưng dường như em rất thích thú mà liếm môi lộ liễu.

Tốc độ 'cưỡi' của em càng nhanh hơn, trong lúc tôi chìm trong khoái cảm em...lại bóp cổ tôi. Không khí trở nên khó hấp thụ, tôi nhăn mày nhìn em cười điên dại phía trên, thật đáng sợ.

Rồi em cười trong cơn 'say', nói.

"A~ anh cũng ngoan quá~"

Tôi cảm thấy kì lạ khi nhìn gương mặt ấy của em, lại khó thở nhưng sau đó em đã buông tay ra, cuối xuống chiếm đoạt môi tôi, tôi lại bị em cướp mất lí trí, hoàn toàn mê muội.

"Zata..."

Tôi khẽ gọi tên em, động tác của em dừng lại, ánh mắt suy tư nhìn tôi rồi chậm rãi tiến lại gần. Ánh mắt ấy ngày càng gần, chiếm lấy lí trí tôi rồi đưa tôi vào giấc ảo mộng của một tình yêu đơn phương. Được đáp lại một cách mờ mịt nhưng cuồng nhiệt.

.
.
.

Ít khi tôi ngủ lâu đến vậy, tôi tỉnh dậy trong tình trạng khoả thân, trên người còn có tinh dịch. Bên cạnh lại chẳng có ai.

Thực sự buồn, có vẻ như em ghét tôi rồi, dù cho em là người bắt đầu trước.

Tôi dần chìm vào sự buồn bã thì cửa phòng lắm đột nhiên mở ra, bước ra là em với độc nhất chiếc khăn tắm trên người.

Gương mặt tôi thoáng ửng hồng mà quay đi, tôi không dám nhìn mặt em, một phần cũng vì gương mặt đỏ ửng của tôi. Không nhìn em nhưng tôi lại nghe được tiếng cười của em.

Tiếng bước chân vang lên, ngày càng gần giường, tôi nhanh chóng quay người lại liền thấy em đã đứng trước mặt.

Vẫn vẻ điềm tĩnh như thường ngày, tôi lại cảm thấy hụt hẫn.

Cúi đầu xuống suy tư, tôi định nói gì đó nhưng em đã nhanh chóng cướp lời.

"Anh có muốn tiếp tục không?"

Tôi ngỡ ngàng ngẩng đầu lên, tỏ ra không hiểu em đang nói gì.

Em thì phì cười, hôn nhẹ lên má tôi sau đó lấy một bộ đồ mà thay trước mắt tôi, sau đó ra ngoài, trước khi đi còn nói.

"Em về sớm thôi"

Em rời đi, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tự nghĩ rằng...em đã có tình cảm với tôi, em thích tôi rồi

.
.
.

Nhưng mà chỉ là tôi tự ảo tưởng thôi

Trước mặt tôi là em cùng với một người con gái, em ôm cô ta, hôn cô ta, nói những câu ngọt ngào như cách em làm với tôi.

Tôi bị tát một cú thật đau, em vốn chỉ chơi đùa tôi như những người ngoài kia, là tôi ảo tưởng tình cảm của em.

Em và cô ấy dần đi xa, trôi theo dòng người, tôi cũng quay người đi về hướng ngược lại, nước mắt thì rơi một cách ngu ngốc.

Nơi quảng trường nhộn nhịp, tôi cô đơn giữa chốn đông người, cảm giác lạc lõng, không phải tôi chưa từng trải nghiệm cảm giác ấy.

Nhưng có ai từng nếm qua mật ngọt lại muốn nếm lại đắng cay.

Đau lại càng đau, có vẻ như khi người ta buồn trời sẽ mưa, ông trời giang một cơn mưa thật lớn xuống, không biết là chia buồn với tôi hay là tán vào mặt tôi.

Từng hạt mưa li ti rơi xuống, nhỏ nhưng nhiều, vì thế đã đau lại càng đau hơn, cả tinh thần lẫn thể xác.

Tôi ngồi dưới cơn mưa, là kẻ khác biệt không trốn đi.

.
.
.

Tôi nghe thấy giọng em...

"Bright..."

Dường như là lo lắng cho tôi...

"Về nào, mưa lạnh lắm"

Em vẫn có thể đối xử tốt với tôi...

"Anh đừng như thế, em xót"

Nói những lời ngọt ngào không chỉ riêng cho mình tôi.

Nó là giả dối, tôi không tin em nữa.

Gạt tay em ra, tôi lẽo đẽo đi về, em lại bước theo sau, tôi đã cố gắng làm lơ, như không có ai sau lưng.

Tôi bước đi, về tới nhà rồi, em vẫn theo sau, tôi thực sự không hiểu, rốt cuộc em muốn làm gì.

Tôi quay đầu lại nhìn em, trên gương mặt em không có biểu cảm gì.

Tôi lại cúi đầu, quay người đi vào trong nhà, thất vọng tràn trề. Nhưng ngay khi định đóng cửa lại, ai đó đập vào sau cổ tôi, tôi choáng váng mà ngất đi.

Hình ảnh cuối cùng mà tôi nhìn thấy là em với nụ cười đáng sợ.

.
.
.

Đau đớn, khoái cảm, kinh tởm.

Tôi cúi đầu nhìn em, sợ hãi cái con người tôi từng mong được ôm ấp kia, em đang hành hạ tôi.

Dùng những sợi dây đỏ siết chặt lấy cơ thể tôi in những vết lằn vào máu thịt. Dùng cái thứ gọi là sextoy mà khiến tôi phải sướng trong đau đớn, không phải bị đâm nhưng lại rất đáng sợ.

Em dùng sáp nến, vẽ lên người tôi một bức hoạ, sáp nóng chạm vào da tôi đau đớn nhưng em lại cười rất tươi, dường như nó chả là gì.

Em tiến lên hôn tôi, với tôi nó thật kinh tởm nhưng tôi không được phép từ chối dù vậy chỉ là một chút, tôi vẫn muốn phản khán, tôi không mở miệng ra.

Em nhìn chằm chằm tôi, tay bóp chặt miệng tôi, ánh mắt em khiến người ta rùng mình. Em nhìn tôi như thế rồi khẽ nhếch mép, nói.

"Anh không mở, vậy để tôi rạch miệng anh"

.

.

Đau đớn, máu từ khóe miệng tôi tuông ra, từng giọt rỉ xuống đất tạo thành vũng đỏ thẫm. Trước mắt tôi mờ dần đi, máu dần mất đi khiến tôi mệt mỏi, đầu óc choáng váng mà ngất đi.

Dù bất tỉnh nhưng tôi vẫn cảm nhận được đau đớn, khắp cơ thể tôi đều bị chạm tới, dường như từng nơi trên cơ thể tôi em đều rạch một đường, tôi không biết tình trạng tôi thế nào, cũng không muốn biết.

Tôi chìm vào tuyệt vọng, bất kể bên ngoài hay trong đều tối đen, anh mất hi vọng sống, cảm giác mà người mình thương lại làm ra những chuyện này với mình, rất kinh tởm.

Ngày qua ngày, tôi đều tự dấu tâm trí bản thân đi không muốn tiếp nhận những thứ em làm với tôi, dần dần...hình như tôi đã chết rồi...

(Góc nhìn của Zata)

Em biết anh thích em nhưng mà về mặt tình cảm, em không biết nó là gì, chỉ là...cơ thể của anh, em lại rất thích.

Cơ thể hoàn mĩ, từng thớ thịt được xếp lại đầy đặn, nó khiến em muốn chiếm lấy làm của riêng.

Nên nhờ men say, em giữ được anh.

Dù vậy dường như ông trời ghét em, sao lại để cho anh thấy cái lúc em ôm người ta chứ, mà em muốn nói, em chỉ là muốn lấy nội tạng của cô ta, dù vậy anh đi mất rồi.

Trời lại mưa, với tính cách của anh thì sẽ dầm mưa nên đành phải đi tìm anh vậy.

Tìm thấy anh rồi anh lại không muốn nhìn em, nhìn bóng lưng lạnh lùng ấy em nhận ra anh muốn rời đi nhưng em không muốn.

Vậy nên em bắt cóc anh, như thế anh sẽ không thể rời khỏi em~

.
.

Ngày ngày em cùng anh chơi đùa, với những sextoy, những cây roi, dao, đinh, dây thừng. Lúc chơi đùa với anh em cảm thấy rất vui vẻ, một mình em được 'sử dụng' cơ thể của anh, một mình em.

Nhưng mà không hiểu sao một ngày kia anh lại ngưng thở, à, anh chết rồi.

Tuyệt vọng mà chết đi, nhưng...

Chết rồi càng tốt, em sẽ lấy nội tạng của anh ra, đem đi bảo quản, còn cơ thể anh em sẽ biến anh thành con búp bê đẹp đẽ, một búp bê sống nhưng đã chết.

Nhìn anh, em cảm thấy thật tự hào, thật đẹp, một kiệt tác hoàn hảo.

_End_

brizatalatranaikkk

Tui không biết tui đang viết cái gì nữa nhưng cũng zui🥲👌

Hi, ngoi lên rồi lặn tiếp đây

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info