ZingTruyen.Info

Ảnh Hậu Tái Lâm - Khương Ngọc

Chương 78: Biểu diễn

yuyu0206

Edit: Um-um

Đêm ấy, sau khi kết thúc lễ trao giải, gây xôn xao nhất không phải việc chủ nhân của giải thưởng lớn là ai, được nhiều người quan tâm theo dõi nhất chính là ảnh đế trẻ tuổi đang nhận giải thì bạn gái bất ngờ xuất hiện.

Trong giới giải trí, ngoại trừ đánh bóng tên tuổi ra, đa số các mối quan hệ tình cảm chưa đi đến cuối cùng sẽ không công khai. Nguyên nhân không chỉ vì các nghệ sĩ sợ ảnh hưởng lượng fan mà còn vì tương lai. Có khi công khai, mới đầu tình cảm vẫn suôn sẻ nhưng đến cuối cùng đôi khi sẽ trở mặt thành thù. Trước càng đằm thắm thì sau càng mỉa mai. Công khai, bất kể là yêu hay chỉ bày tỏ tình cảm, đều cần lòng cảm đảm cực lớn.

Mà trong đêm đó, cảnh Cố Tương cổ vũ cho Triển Dương, nhẹ nhàng chào hỏi, ánh mắt dịu dàng nhìn đối phương trở thành tấm ảnh được đăng lên báo, được xem là khoảnh khắc xúc động nhất trong làng giải trí, tựa như sắp lọt vào top 10 nghệ sĩ truyền cảm hứng của giới giải trí.

Trong vô vàn lời chúc phúc vẫn xen lẫn đâu đó những người muốn xem kịch vui. Bọn họ hăng hái đánh cuộc khi nào đôi kim đồng ngọc nữ của làng giải trí sẽ chia tay, nhưng thật đáng tiếc không hề có tin tức xấu nào xuất hiện. Chưa kể sau đó Cố Tương và Triển Dương ngày càng bù đầu bù cổ hơn xưa.

Một người vừa mới chứng tỏ tài năng ở nước ngoài, một người đã cầm được giải ảnh đế hơn nữa bắt đầu nhận diễn vai nam chính. Hai người đều liều mặt mạng làm việc, cứ ngỡ bình thường sẽ không có thời gian gặp vun đắp tình cảm, tình yêu sẽ lợt lạt đi nhiều. Nhưng trên thực tế, vì hai người ở quá gần nhau nên tối nào cũng ở chung một chỗ nói chuyện trên trời dưới đất, nói từ thơ ca đến triết học. Nếu đây mà là phim điện ảnh thì có thể đặt tựa là: "Bạn cùng phòng của tôi là mỹ nữ" hoặc "Tôi là hàng xóm của ảnh đế" luôn đấy.

Vốn dĩ danh tiếng của Triển Dương trong làng giải trí được khá nhiều người biết đến, vậy mà từ ngày Cố Tương ra mắt đến nay mới chỉ ba năm nhưng đã đạt đến trình độ siêu sao. Dù cô có phát triển ở thị trường nước ngoài đi nữa thì tốc độ này cũng thật đáng sợ. Mỗi khi có một ai đó nghi ngờ, Cố Tương chỉ cần dùng kỹ thuật diễn cao siêu vả mạnh vào miệng rộng của đối phương là được.

Không gì có thể thuyết phục tốt hơn thực lực.

Vùi đầu vào việc đóng phim khiến thời gian trôi qua rất nhanh, trong chớp mắt đã hơn một năm trôi qua kể từ khi kết thúc lễ trao giải Kim Tượng.

Thời gian tiến hành liveshow của Đặng Hâm đã đến.

Ngay từ khi Cố Tương quay "Hạ sát Baker" ở Mỹ, Triển Dương đã đề cập với Cố Tương việc Đặng Hâm muốn mời hai người làm khách mời vinh dự. Thời gian, địa điểm tổ chức chính là hôm nay tại thành phố G.

Ddlqd.um.um Cố Tương mặt áo khoác ngoài sọc caro, cổ choàng một chiếc khăn nhung che khuất nửa gương mặt. Cô còn mang một chiếc mắt kính gọng đen, thoáng nhìn còn tưởng cô là một học sinh. Cũng nhờ cô diễn xuất tốt, ra đường không bị ai nhận ra.

Vì Triển Dương cũng vừa xong việc ở bên ngoài nên trực tiếp đến phim trường đón cô, hai người cùng đến liveshow. Khó có khi lấy thân phận cá nhân tham gia làm khách mời, Kevin và Văn Tĩnh cũng không đi theo. Thay vì nói là công việc, chi bằng nói hai người vui vẻ đi chơi một bữa.

Việc hai người tham dự hoàn toàn là bí mật. Trước đó liveshow của Đặng Hâm không hề đề cập đến việc có khách mời bí mật nào cả.

Trên đường, Triển Dương hỏi Cố Tương: "Tháng sau lại đến lễ trao giải Kim Tượng, em có muốn ra ngoài thư giãn một chút trước khi công bố giải ảnh hậu không?"

"Nhanh thật." Cố Tương thở dài: "Mới đó đã một năm."

Trong năm qua, "Đao Mã Đán" đã được công chiếu. Phần diễn xuất của cô không chỉ chinh phục fan mà còn chinh phục luôn cả những nhà bình luận phim gian xảo kia. Có thể nói rằng theo năm tháng cô đã vượt qua bản thân mình, giành được thành tích rất ấn tượng. Theo kế hoạch năm sau sẽ công chiếu "Hạ sát Baker", ngoài ra một bộ phim khoa học viễn tưởng cô đang tham dự cũng sắp đóng máy, một bộ trinh thám đã quay được phân nửa. Tóm lại, thái độ làm việc liều mạng của cô nhận được danh tiếng tốt trong giới. Từ những kinh nghiệm tích luỹ, không ngừng rèn luyện, tiến bộ vượt bậc, hiện giờ cô cũng đã trở thành một trong những ứng cử viên nặng ký cho ngôi vị ảnh hậu năm nay.

"Nếu giành được ảnh hậu, em sẽ mời anh đi du lịch nước ngoài vài ngày nhé." Cố Tương cười cười: "Năm nay không được nghỉ ngơi tí nào, thật mệt mỏi."

Triển Dương một tay cầm vô lăng, một tay sờ sờ đầu cô: "Ai ép em vất vả như vậy?"

"Đời người chỉ có một lần sống, không cố gắng thì sao thấy xứng với bản thân chứ." Cố Tương miễn bình luận: "Em thấy cũng vui mà."

Liveshow "Tinh Luyến" của Đặng Hâm sẽ mở màn lúc tám giờ rưỡu. Lúc này bên ngoài đã chặn đến nước chảy không lọt, thành tựu của anh ấy trong âm nhạc rất kinh người. Kiếm được vé xem liveshow của Thiên vương nổi tiếng lâu năm như anh ấy là chuyện cực kỳ khó.

"Cố Nam, chưa bắt đầu xét vé nữa." Đỗ Vũ xoa xoa tay, oán trách nói: "Lạnh ghê luôn."

Hôm nay thành phố G có một cơn mưa tuyết, bên ngoài nhiệt độ rất thấp, cho dù đám đông chen lấn nhau giúp không khí nóng lên một chút nhưng Đỗ Vũ gần như phải núp cả người trong lòng Cố Nam để tránh lạnh.

Sắc mặt của Cố Nam không thoải mái lắm. Cậu là một anh chàng đẹp trai lạnh lùng, không có thói quen thân mật với nữ sinh như vậy. Nhưng cậu có phản kháng cũng vô dụng, một năm qua, đối phương quấn chặt làm cậu phải chịu thua, đồng ý lui tới. Vậy mà ... Sức mạnh của kẹo mè xửng này thật lớn. Đúng là sai một ly, đi một dặm làm Cố Nam khóc không ra nước mắt. Ánh mắt quét đến đôi môi Đỗ Vũ trắng bệch vì lạnh, bất đắc dĩ thở dài, mang trà sữa nóng đặt vào trong tay Đỗ Vũ, ôm cô ấy chặt thêm một chút.

Dĩ nhiên, người nào đó lập tức không biết xấu hổ ôm eo cậu.

Cách họ không xa, một chàng trai tóc xoăn vàng oán trách người đàn ông đối diện: "Sao chúng ta phải tới quay cái liveshow này vậy? Anh có biết một nhân vật nổi tiếng công chúng như em rất bận rộn không hả?"

Trong năm vừa qua, Tóc Xoăn đã xây dựng phong cách dẫn chương trình đặc biệt của mình trong giới MC, trong giới truyền thông thì danh tiếng cậu ta lại càng ngày càng toả sáng thành một ngôi sao mới. Trong tay nắm rất nhiều tin tức và tư liệu, làm việc không nề hà gian nan vất vả. Quan trọng nhất là, lời văn sắc bén, không viết lung tung, bất kể trắng đen đều là sự thật. Đối với người lao động chân chính như vậy, các đồng nghiệp trong giới truyền thông dù ghen tị cũng chỉ có thể nhìn cậu ta một đường tiến lên phía trước.

Nhưng không ai biết là sau lưng Tóc Xoăn có cao nhân chỉ điểm.

Hôm nay cũng vậy, đại thần kia nhất định bắt cậu ta đến xem liveshow. Cảm giác hai người đàn ông cùng xem liveshow rất kỳ lạ, trong lòng Tóc Xoăn muốn từ chối nhưng lại cảm thấy đại thần đã yên lặng giúp đỡ cậu ta, ít nhiều gì cậu ta cũng phải đáp lễ. Vì vậy cậu ta đứng trong gió rét một hồi, ai biết được đại thần đến sau lại còn vác lỉnh kỉnh đủ thứ thiết bị chụp ảnh, Tóc Xoăn liền nổi đoá.

Đối với một phóng viên tin tức thì việc chụp phía sau, mông đít, những tin tức không có giá trị đều là lãng phí tính mạng! Mặc dù tham dự liveshow của Đặng Hâm là một sự kiện hiếm có nhưng cậu ta không phải là người hâm mộ của Đặng Hâm, càng không phải là bọn paparazzi chuyên rình mò thần tượng. Lúc trước cậu ta cho rằng đơn giản chỉ là đi xem liveshow thôi, hiện nay hành động của đại thần đã vũ nhục nghề nghiệp của cậu ta.

"Thật lòng em không muốn chụp mấy cái ca hát này, anh cất thiết bị vào đi." Tóc Xoăn nói.

Những cô gái nhỏ đứng xung quanh nghe Tóc Xoăn nói thần tượng trong lòng mình thành "ca hát" liền vội vã nhìn cậu ta với ánh mắt phẫn nộ.

"Điên à, không thích thì đến liveshow này làm gì?"

"Không phải là đám paparazzi ấy chứ? Đem theo mấy cái máy này định chụp gì vậy?"

"Loại người như vậy nên đuổi ra ngoài."

"Im lặng, thời nay paparazzi ngày càng chuyên nghiệp."

Sắc mặt Tóc Xoăn trở nên khó coi, đang muốn quay đầu bỏ đi chợt nghe đại thần lên tiếng: "Đợi đã, sẽ có thứ làm chú em hứng thú."

Nghe vậy ánh mắt Tóc Xoăn lập tức sáng lên, cậu ta hỏi: "Đại thần, chẳng lẽ anh có tin gì? Mau mau nói em nghe với."

Đại thần không thèm để ý tới cậu ta, Tóc Xoăn bị lời của hắn làm cho tò mò, không nói tới chuyện bỏ đi nữa, chỉ tự nhủ: "Chẳng lẽ có ai phá sân khấu? Hay là trên đường đi có trục trặc? Hình khiêu dâm?"

Tưởng tượng của cậu ta ngày càng phong phú, hoàn toàn không để ý những cặp mắt trợn tròn nhìn mình.

......................

Dù sao đi nữa, cuối cùng liveshow cũng bắt đầu dưới ánh mắt trông đợi của mọi người.

Sau khi diễn ra hơn một tiếng đồng hồ,  Tóc Xoăn cảm thấy buồn chán. Cậu ta mệt mỏi ngồi trên ghế, không biết đại thần đào đâu ra được vé Super VIP. Bọn họ ngồi gần sát sân khấu, ngay vị trí trung tâm. Vị trí này nếu đổi là người khác đã sớm gào thét, đứng ngồi không yên, nhưng Tóc Xoăn lại ngủ gà ngủ gật.

Cậu ta vừa mơ màng vừa lo lắng nói: "Đại thần, có phải anh gạt em không đó, ở đây có chuyện gì..."

Đại thần nhìn đồng hồ, nói: "Sắp."

Vừa dứt lời, Đặng Hâm trên sân khấu hát xong một ca khúc, tạm ngừng một giây, nói: "Hôm nay là một ngày rất đặc biệt. Đây là lần thứ hai tôi tổ chức liveshow tại thành phố G. Danh sách bài hát lần này sẽ có những bài trước đây tôi chưa từng biểu diễn qua. Bài hát tiếp theo dành cho các cặp đôi, bạn bè đang có mặt tại đây. Nếu mọi người có người yêu, có thể hát theo được không ạ? Hi vọng mọi người sẽ thích tiết mục này."

Giai điệu quen thuộc vang lên, tất cả mọi người sững sờ. Bài hát này chính là ca khúc nổi tiếng khắp phố lớn ngõ nhỏ trong thành phố, là bài hát tỏ tình kỳ diệu và là một bản tình ca kinh điển. Không khí trong liveshow thay đổi, có cảm giác như đang ngược chó độc thân.

Bọn Tiểu Mẫn và Tròn Vo ngồi chung một chỗ, Cố Nam tặng họ rất nhiều vé vào cửa xem liveshow, nói là của bạn cho. Dĩ nhiên cậu sẽ không nói ra mấy cái vé này do Cố Tương phát. Làm khách mời thần bí, việc cầm vài chiếc vé vào cửa không phải là việc khó khăn. Tất nhiên Tròn Vo thấy lợi phải lấy, dù không hâm mộ Đặng Hâm nhưng vẫn đến xem.

Đỗ Vũ làm chim nhỏ nép sát vào người Cố Nam, miệng hát theo, tiếc là hát lệch nhịp kéo cả đám xung quanh lệch nhịp theo, khiến cho những người còn lại nhìn họ với ánh mắt quái dị. Cố Nam hận không để đào hố chui xuống đất, chỉ tiếc là người khởi xướng không hề hay biết, cứ tiếp tục say mê hát theo ý mình.

Khi tiếng nhạc vừa cất lên, Tóc Xoăn ngồi thẳng dậy.Là một fan cuồng của Cố Tương, tất nhiên cậu ta sẽ hát những bài Cố Tương đã từng hát qua. Để biểu đạt lòng tôn trọng với nữ thần, cậu ta xoa xoa đôi mắt nhập nhèm, ngồi dậy.

Tiếng đàn chậm rãi mang chút thương cảm ngọt ngào vang lên, Đặng Hâm ngồi trước dương cầm, anh ta đàn dương cầm rất hay, theo tiếng Piano trỗi dậy, nhớ đến câu đầu tiên trong lời bài hát.

"Không phải em không sợ hãi...."

Là một giọng nữ.

Mọi người sửng sốt, Đặng Hâm không phải là nữ. Chẳng lẽ là khách mời thần bí? Nhưng... trên sân khấu ngoài Đặng Hâm ra đâu còn ai.

Từ lúc giọng nữ xuất hiện, Tóc Xoăn đã nhảy dựng lên. Người khác có thể không biết, dù sao xuất thân Cố Tương là một diễn viên, không ca hát nhiều lắm, trừ bài hát "Mạnh mẽ" trong phim ra thì tất cả đều do Đặng Hâm tự mình hát. Nhưng là một fan não tàn của Cố Tương, chớp mắt Tóc Xoăn liền biết là ai.

Nữ thần xuất hiện? Nhưng có thấy đâu?

"Không phải em không sợ hãi, nhưng với nụ hôn nóng bỏng lãng mạn này, cho dù đây là vách đá cheo leo cũng sẽ hoá thành đất bằng vì anh...." Âm thanh kia ngày càng rõ ràng, trên màn ảnh khổng lồ hai bên sân khấu, ống kính dừng lại ở một nơi trong thính phòng, người ở đó giơ micro đứng dậy, miệng nở nụ cười rực rỡ.

"Nữ thần Tương Tương! Mẹ kiếp, là nữ thần Tương Tương!" Đỗ Vũ bật dậy.

Tóc Xoăn luống cuống tay chân kiếm camera chụp hình: "Mẹ kiếp, sao không nói sớm!"

"Yêu em không cần lý do, chỉ mong có thể dùng bản năng có được em, vừa nghĩ đến em, đôi tay yếu đuối bỗng trở nên tràn đầy sức lực..." Ngay lúc đó một giọng nam vang lên. Trên màn hình, người đàn ông đang ngồi bên cạnh Cố Tương cũng đứng lên, lộ ra vẻ mặt đẹp trai hút hồn.

"Á", toàn thính phòng lập tức bùng nổ!

Triển Cự Cự! Mẹ nó, cặp đôi siêu đẳng!

Cố Tương và Triển Dương tay trong tay bước về phía sân khấu, không khí liveshow được đẩy lên cao trào.

Bình thường hai người chỉ hứng thú với đóng phim, rất ít khi tham gia các chương trình giải trí chứ đừng nói làm khách mời cho ai. Hôm nay cái giá mọi người bỏ ra xem thật xứng đáng, màn giao lưu tình cảm của cặp đôi siêu đẳng này chắc chắn sẽ giật tít báo ngày mai cho mà xem....!

"Người khác không chấp nhận,

Tình lý cũng không tha,

Yêu hết mình đến thế nhưng lòng vẫn thấy đau

Như sống trong giấc mộng

Dẫu có ai kích động thế nào

Cũng không sánh được sự dũng cảm em dành cho người ấy

Đèn đỏ ven đường lại sáng lên

Không ai ngăn được đường em bước tới

Cho dù thiên quân vạn mã em vẫn vượt qua

Em không hề dịu dàng

Em chỉ có lòng can đảm này thôi

.............."

Tất cả mọi người đồng thanh hát lên! Camera quay tròn bắt hình ảnh chiếu lên màn hình đẩy làn sóng ngược chó độc thân dâng cao. Trên màn hình đều là những hình ảnh ôm hoặc hôn nhau nóng bỏng giữa những người yêu nhau, đồng thời trên sân khấu cũng tràn ngập cảnh tượng ngọt đến sâu răng.

"Nữ thần Tương Tương của mình!" Có nữ thần liền quên bạn trai, Đỗ Vũ hoàn toàn bỏ rơi Cố Nam, cho đến khi ống kính tinh nghịch lia tới, trong ống kính chỉ có Đỗ Vũ hưng phấn hét to, mặt Cố Nam đen lại, nắm lấy bả vai Đỗ Vũ, hôn xuống.

Khi camera quét đến một cặp tình nhân trên khán đài, trong mắt cô gái trẻ thoáng bối rối, một lão già mập mạp tỏ vẻ hứng khởi, không nói lời nào tóm lấy cô gái hôn nóng bỏng. Thân hình cô gái cứng đờ, muốn kháng cự nhưng không biết vì sao không dám nhúc nhích. Hình ảnh không được tự nhiên ấy rơi vào khung hình, Tóc Xoăn đang chuyên tâm quay chụp, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn màn ảnh, vừa lúc thấy lão già hôn cô gái một cách nồng cháy, thốt lên "A", cảm giác hơi quen mắt. Nhưng ống kính lướt qua nhanh nên Tóc Xoăn đành thôi.

"Đi! Bày tỏ đi!" Tròn Vo nhìn cảnh những cặp đôi ngược chó xung quanh, tức giận đến nỗi lộ luôn cả hai chiếc cằm trên mặt.

Tay của Tiểu Mẫn và vị học bá lẳng lặng ở chung một chỗ.

Cả hiện trường bị bài hát ưu thương ngọt ngào này nhấn chìm trong một không gian êm dịu. Đặng Hâm yên tĩnh đàn piano, người hâm mộ dưới sân khấu hoặc tỏ tình hoặc hôn nhau. Bài hát giống như tiếp thêm sức mạnh cho mọi người.

Sức mạnh ở bên nhau, tình yêu nhẹ nhàng gõ cửa.

******* Đếm ngược đến hoàn chính văn nào: 2

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info