ZingTruyen.Info

[AllTakemichi] Một con mèo

Chap 17.

tathuhienn

Bề ngoài: Tôi yêu tấm lòng của Takemichi ✋❌

Tâm hồn của tôi: Tôi yêu eo và phần dưới của Takemichi ✅✨

--------------------??-------------------

Akane bế em trên tay, phải khó khăn lắm, chị mới bế em lên xe được, vì em đâu còn là trẻ con nữa... Chị ta lái xe về, bật mí là đây là chiếc siêu xe Kokonoi mua tặng chị. Chị ta đảo mắt quan sát, tay chỉnh gương chiếu hậu nhìn người ghế sau ngủ ngon lành, lòng chị lại rạo rực, toàn thân nóng rang, khó chịu, cảm giác lạ lẫm lắm. Muốn chìm đắm trong màn đêm cùng em...

-- "Chuyện gì vậy này ?" -Akane ôm mặt

Lúc vừa mở mắt ra, trước mắt chị là một chiếc xe đang chặn đầu xe chị, một người ngồi trên nóc xe. Chưa kịp nhìn chị đã cua xe gấp, em bị lực kéo khỏi chỗ ngủ êm ái của mình, lăn đùng xuống dưới ghế. Chị ném một cái gối xuống, em ôm lấy nó rồi lại êm giấc. Chị thở dài, đi ra khỏi xe và tiến đến chỗ cái xe kia.

-- Lái xe kiểu gì vậy ?! -Akane hầm hực đi đến chỗ người ngồi trên nóc xe

-- ... -Người kia thẫn thờ không đáp và có vẻ cũng chẳng quan tâm.

Akane cũng chẳng mấy quan tâm hắn, cô nhìn quanh do bây giờ là nửa đêm nên mọi thứ rất mờ ảo. Họ đang làm gì vậy nhỉ ? Đóng cọc sao, vì chị ấy chỉ thấy họ đang vun gậy và đập thật mạnh xuống. Đang thắc mắc, thì đập vào mắt chị ta là Kokonoi đang cố lùi ra xa né chị ta. Tưởng gì ! Hóa ra hắn làm nghề đóng cọc à ? Chị mỉm cười, tiến đến gần.

-- Dừng lại đi cô gái. -Giọng nói vang đến

Chưa kịp nghe theo thì chị đã đạp phải thứ gì đó, một chất lỏng màu đen hay là do tối quá ? Chị ta phải lập tức bịp mũi lại vì mùi tanh nồng của chất lỏng đó. Chị ta lùi lại, những dấu chân tạo nên vệt đỏ cứ bám lấy giày cô.

-- Là máu à... -Chị ta có chút hốt hoảng

-- Chị mau ra khỏi đây đi, Akane ! -Kokonoi hét lớn

-- Xin lỗi, nhưng chúng ta phải "ra tay" với cô ta -Ran chĩa súng vào chị

Chị ta hoảng sợ, súng sao. Kokonoi định dùng mạng mình cản Ran lại. Nhưng //cạnh// tiếng mở cửa xe, chị Akane hoảng hốt đi đến... Em bước xuống xe, gương mặt ngái ngủ. Chị ôm lấy em, trước sự ngạc nhiên của bọn người kia. Họ mỗi người một vẻ, thấy em ôm lấy chị Akane đang hoảng sợ, họ ùa chạy đến.

-- Michy, em đây rồi ! -Mikey nắm lấy tay em

-- Michi... Chúng ta mau về đi ! -Rin xúc động

-- Chị Akane ? Sao lại đi cùng Michi vậy ?! -Kokonoi muốn biết

Những câu hỏi dồn dập đến phía Akane, nhưng chị nhất quyết muốn im lặng. Mikey tức giận, hắn giật lấy súng trong tay Ran, đích thân hắn sẽ giết chị.

-- Anh..Manjiro.. Nó nguy hiểm lắm đó.. -Em cầm lấy súng của hắn

-- Bỏ ra đi... Michy -Hắn có phần hơi tức giận

-- Cứ bỏ hắn ra, Hanagaki -Chị ta nắm lấy tay em

Em cũng thuận theo mà bỏ ra. Đang im lặng thì, chị nhấc bông em rồi đặt vào xe. Mikey bóp cò, nhưng viên đạn đã lệch hướng. Chị ta nhanh nhẹn vào tay lái rồi cẩn trọng bẻ lái. Những viên đạn nổ vào xe, nhưng chị đã nhanh chóng bỏ đi. Em bám chặt vào ghế, chưa hiểu chuyện gì mới xảy ra.

-- Em không sao chứ ? -Chị ta lo lắng hỏi han

-- Con không sao đâu, mẹ ! -Em lỡ lời

"Mẹ" ư ? Đã bao lâu rồi, chị ta ngỡ ngàng. Trước đây chị cũng có một đứa con với chồng của mình, nhưng nó đã không qua khỏi sau một vụ cháy nhà. Còn chồng của chị vì quá sót con nên đã thắt cổ tự vẫn. Chị cũng chỉ muốn chết luôn đi cho xong nhưng... "Mẹ...hãy sống thay phần..con" là lời trăng trối của con chị trước khi rời xa trần thế. Cuộc sống của chị đã lật trang mới khi chị gặp em, vì em rất giống con của chị...

-- Ah.. Em xin lỗi.. -Em thấy áy náy khi lỡ làm chị buồn

-- Không sao. Mẹ yêu con... -Chị bật khóc

-- Chị... um.. Mẹ ! Con cũng yêu mẹ ! -Em mỉm cười rạng rỡ

Chị dừng xe lại, vỡ òa vì cuối cùng cũng có thể nghe lại từ mẹ. Em trèo lên phía trước, ngã vào lòng chị. Bây giờ chị thấy thật ngu ngốc khi bản thân nghĩ đến cái chết, sinh mạng là thứ quý giá chính vì thế nên hãy sống hết mình vì ta sẽ chẳng biết ta bỏ lỡ gì khi ta ra đi. Chị ôm choàng lấy em, giây phút quý giá nhất chị ta có.

-- CẨN THẬN !! -Tiếng hét lớn

Một tiếng hét tuyệt vọng... Chị ta nhìn ra sau, cực kì kinh hoàng khi thấy chiếc xe ban nãy lao đến. Chị nắm lấy tay lái nhưng không kịp nữa rồi... Hai chiếc xe va nhau, chiếc xe của Akane đâm vào hàng rào rồi bất ngờ lao xuống vực lao xuống vực. Chị ta trợn trừng khi thấy cảnh tượng này, ôm chặt lấy em, liên tục xin lỗi rồi bật khóc. Em bình thản, ôm lấy chị.

Chiếc xe lao thẳng xuống vực, Mikey cầm lái mà thất thần. Khiến Sanzu phải với tay lái, hắn rơi vào khủng hoảng nhưng vẫn muốn nuôi hi vọng. Còn Rin và Ran thì khỏi bàn, Ran ngất ngay tại chỗ rồi. Riêng Kokonoi phản ứng rất dữ dội, mặc kệ thứ bậc mà liên tục lên mặt trách móc Mikey.

-- Michi !! -Rin gào lên rồi ôm mặt như muốn khóc

-- Tại mày, tất cả là tại mày !! -Kokonoi vung tay

-- Bình tĩnh đi !! -Sanzu chặn tay hắn lại

Thấy em ra đi, liệu họ có vui nổi không ? Nếu bây giờ họ thấy bóng em nằm trên đất, thì đến cả màn đêm che lại, cũng chẳng cản được tâm trạng khó tả của họ.

Tiếng xe hòa với tiếng gió, liệu còn hi vọng chứ ?...

.

.

.

.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info