ZingTruyen.Com

[Alltake] thêm một lần nữa

chương 16

cachuabaymau354

Nhờ có Takemichi bảo kê, mà Yuzuha và Hakkai đã có thể ngồi vô tư ăn chè với mochi còn trò chuyện rất vui vẻ với cậu nữa. Ngược lại thì có tên nào đó vừa rồi ngồi vừa cay cú vì bản thân bị xem như người dư thừa.

Hắn ăn chén chè với khuôn mặt như muốn giết người tới nơi, không hiểu sao trong lòng lại thấy khó chịu khi thấy Takemichi cười nói với 2 đứa kia mà làm ngơ hắn nãy giờ. Nhưng nếu hắn quát nạt hay làm 2 đứa kia sợ, thì cậu sẽ ghét hắn, hắn không muốn điều đó xảy ra. (Thách anh dám bật nóc đấy :)) )

Takemichi ngồi đối diện nhìn Taiju không khỏi ngạc nhiên.

'Tên này sao hôm nay hiền thế nhỉ, cứ tưởng hắn sẽ điên lên rồi lao vào đánh mình, mình đã chuẩn bị tâm lí chịu đòn rồi mà, đúng là kì lạ'

Sau một hồi nói chuyện chơi đùa, Takemichi chủ động kêu Yuzuha và Hakkai về phòng chơi, lúc đầu họ không chịu đi vì muốn ở cùng cậu thêm chút nữa. Thế là cậu phải hứa ngày mai lại tới nữa thì họ mới chịu buông cậu ra và ngoan ngoãn đi về phòng.

Takemichi nhìn vào bóng lưng nhỏ bé của hai người họ với ánh mắt trìu mến, nhưng giọng nói lại rất lạnh lùng khiến người ta rùng mình.

"Vết thương trên mặt Yuzuha có vẻ nặng đấy, cậu nên đưa cô bé tới bệnh viện, Taiju"

Cậu nãy giờ vốn không hề để ý tới hắn rồi bây giờ lại đột nhiên lên tiếng là hắn có chút giật mình, hắn khá bất ngờ trước câu nói của cậu. Tại sao hắn phải làm vậy? Con nhỏ đó hôm qua còn mạnh mồm bảo hắn là nó sẽ một mình chịu đòn cho cả 2, hắn phải dạy dỗ tụi nó.

Takemichi thấy hắn có vẻ tức giận bởi cậu hỏi của cậu, cậu nhìn thẳng vào hắn rồi thở dài. Tên này có vẻ vẫn cố chấp như lúc trước nhỉ.

"Tôi có quen một người, cậu ấy đánh đấm rất giỏi, nấu ăn cũng rất ngon đặc biệt là cậu ấy là một người anh trai rất tuyệt vời. Cậu ấy cũng là bất lương, một đội trưởng rất đáng kính. Dù ở trong băng đảng đua xe nhưng vẫn duy trì tốt hoạt động CLB ở trường với tư cách là chủ tịch, cậu ấy còn dành nhiều thời gian chăm sóc 2 đứa em gái nữa"

"Ba mẹ cậu ấy vì nhà khó khăn mà lúc nào cũng phải đi làm, để cậu ở nhà chăm sóc 2 đứa em khi còn rất nhỏ. Cậu ấy là một người có tính tình  ôn nhu, rất có trách nhiệm và tôi rất ngưỡng mộ cậu ấy. Cậu ấy trước đây từng nói với tôi thế này"

"Dù cho có tồi tệ như thế nào cũng cứ mỉm cười bỏ qua, đừng có động tay với em gái bất kể lúc nào, đó mới là anh trai"

Taiju chỉ lẳng lặng ngồi nghe từ nãy giờ, hắn chỉ ngồi đó suy nghĩ mà nhìn chàng trai kia. Takemichi sau khi kể xong cậu chuyện, cậu đứng dậy khỏi ghế, khuôn mặt không còn mỉm cười nữa mà trầm đi.

"Nếu cậu thật sự yêu thương hai đứa em của mình thì hãy dừng ngay việc sử dụng bạo lực đi, nếu không lúc đó tôi sẽ là người đứng ra bảo vệ bọn nhóc"

Takemichi đứng dậy rời đi, Taiju nhìn theo hóng lưng cậu. Dáng người nhỏ bé nhưng cũng thật to lớn, ánh mắt kiên định lúc nãy không hề đùa, cậu sẽ thật sự đối đầu với hắn nếu hắn tiếp tục dùng bạo lực với Yuzuha và Hakkai.

'Tên đó...ghét mình rồi sao..?'

(Bị dỗi cái giờ vậy đó :)) )

* Ở một nơi nào đó.

"Hắc xì! Sao nãy giờ mũi mình cứ nhột nhột nhỉ?"

-------

Takemichi đi trên con đường tối, suy nghĩ liệu Taiju có thật sự sẽ hiểu và không dùng bạo lực với 2 người họ nữa không. Dù bản thân đã tuyên bố sẽ bảo vệ họ dù có phải đánh nhau với Taiju, nhưng cậu vẫn muốn anh em họ có thể giải quyết những mâu thuẫn với nhau mà không cần có cậu.

Trong khi đang suy ngẫm về chuyện gia đình của nhà Shiba thì Takemichi lại có cảm giác như cậu đã quên điều gì đó. Cậu cố gắng nhớ lại những vẫn không biết là bản thân đã quên gì. Cậu đi dừng lại chỗ một máy bán kem tự động, hình như từ lúc tốt nghiệp tới giờ cậu đã lâu rồi không ăn kem nữa nhỉ?

"Để coi vị sô cô la bạc hà ở đâu thế nhỉ?"

Trong lúc cậu đang chăm chú kiếm vị kem yêu thích của mình thì từ đằng sau, có bóng một người  chầm chậm đi đến. Tên đó đứng ngay sau lưng cậu, chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm vào chàng thanh niên nhỏ nhắn trước mặt mà chẳng lên tiếng.

"A! Đây rồi!"

Cậu vui vẻ cầm cây kem sô cô la bạc hà, quay mặt chuẩn bị đi về nhà thì thấy có ai đó đang đứng chắn trước mặt mình.

"Xin lỗi anh có thể cho tôi qu-"

Takemichi đứng hình tại chỗ, ông bà ta có câu đi đêm có ngày gặp ma, Takemichi thì là người vốn không tin vào chuyện tâm linh nên rất hay ra ngoài vào buổi tối, nhưng kể từ ngày hôm nay cậu sẽ không giờ làm vậy nữa vì cậu đã thật sự gặp rồi!

Mặt cậu tái mét nhìn thứ cao kiều đã đứng sau lưng cậu nãy giờ. Khi cậu còn đang sợ muốn rớt tim ra ngoài thì từ đâu trên người hắn có mấy giọt máu chảy xuống, cậu từ từ nhìn lên thì chết lặng nhìn cái đầu đầy máu của "con ma" kia, "nó" vẫn nhìn cậu không chớp mắt giây nào. Trên môi khẽ nở một nụ cười ranh mãnh.

Chút bình tĩnh cuối cùng của Takemichi đã tan biến, cậu không cần biết trời biết đất gì nữa 3 chân 4 cẳng, dùng hết những gì mà một thằng con trai có chạy bán sống bán chết về nhà!

"Áaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

Tên kia đang đứng nhìn cậu mà cũng giật mình theo, 'mắc đ*o gì mà la dữ dị ba, tao đứng chờ mua kem đá chườm đầu thôi mà??!'

-------

Izana đang ngồi dưới nhà chờ Takemichi, đã 10 giờ tối rồi mà sao cậu vẫn chưa về, cậu nói đi mua đồ ăn vặt để cả 2 cùng vừa ăn vừa coi phim mà sao lại đi lâu thế này.

*RẦM

Izana giật mình, hình như Takemichi về rồi! Izana chạy ra cửa vẻ mặt lo lắng xem cậu có bị làm sao không thì thấy Takemichi đang nằm thở hổn hển trên sàn nhà. Mặt mũi cậu đỏ hết cả lên, mồ hôi chảy dài khắp người cậu.

"Có chuyện gì xảy ra vậy! Sao anh lại về trễ thế lại còn thành ra thế này nữa!?"

Takemichi mệt mỏi nhìn Izana, cậu quá mệt để trả lời hắn, cậu cố gắng hít thở thêm một chút rồi trả lời Izana:

"Từ..từ nay về sau...hãy đánh anh khi..anh có ý định..đi đâu đó vào ban đêm!"

"Hả! tại sao???"

"Em cứ...làm thế đi..anh chắc chắn..sẽ rất biết ơn em..!"

Izana khó hiểu nhìn chàng trai dưới sàn rồi đưa tay lên xoa đầu thở dài. Anh đỡ Takemichi vào phòng rồi chuẩn bị cho cậu bồn nước ấm, sau khi chuẩn bị xong hết rồi thì Izana cầm túi đồ lúc nãy Takemichi quăng xuống sàn, lúc sáng Takemichi có nói sẽ mua mochi cho anh, chắc chắn là nó nằm trong cái túi này rồi!

"Ủa??! Sao không có! Anh không phải anh nói là sẽ mua cho em sao Takemichi!"

Mặc kệ lời trách móc của tên kia cậu đã ngủ thẳng cẳng từ đời nào rồi.

-----------------------------------------

Đoán xem con ma là ai nào :)))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com