ZingTruyen.Asia

AllTake(BonTake) / Sủng Vật Alpha

P17. Chích ngừa

HanhThi1

Takemichi lúc 6 tuổi.

Vì bệnh lây truyền giữa trẻ em đang tăng nhanh nên Phạm Thiên phải đưa Takemichi đi tiêm phòng. Chỉ mặc nỗi Takemichi biết được và sống chết không chịu đi.

_________________

-" Ngoan nào Michi... Chỉ là chích thuốc một chút thôi không đau xíu nào cả " Rindou đang ra sức năn nỉ cục cưng đang quấn chặt trong chăn không chịu ra ngoài kia.

-" Hong... Hong đi đau.. Kim chích bé đau lắm " Em bên trong chăn lắc đầu nguầy nguậy mặc cho Rindou hết lời khuyên nhủ.

-" Không đau đâu.. Hứa luôn, ngoan nào Michi " Kakuchou một bên đang ra sức kéo chiếc chăn đang quấn chặt em ra vừa dụ dỗ nịnh  nọt  .

-" Dối... Chú nói dối... Chích thuốc đau lắm.. Ở nhi viện sơ có chích cho bé... Đau lắm " Em tuyệt nhiên đáp trả lời Kakauchou, tay nhỏ càng siết chặt chiếc chăn bông.

Chuyện phải nói đến 10 phút trước khi Takemichi còn đang say ke buổi trưa trên giường. Cả đám bên dưới đang bàn bạc việc sẽ đưa em đi chích ngừa.

-" Cần phải đưa Michi đi chích ngừa, tao sợ em ấy bị nhiễm bệnh mất " Kokonoi  .

-" Làm cách nào đưa em ấy đi được.. Thằng nhóc ấy mà biết sẽ từ chối cho coi " Ran.

-" Con nít mà, dỗ ngọt nó một chút là được " Mochizuki.

-" Dụ nó bảo đi chơi rồi tống vào bệnh viện chích là được, phiền phức " Sanzu gã ngồi một bên nghe cả đám bàn bạc mà phát ngán.. Chỉ chích một mũi kim thôi mà.

-" Tao cá chắc Takemichi mà biết thế nào nó cũng không xuống xe vào bệnh viện đâu.. " Kakuchou .

-" Chưa nói đến trường hợp thằng bé sẽ khóc la làng lên cho mà xem " Rindou.

Một tiếng bịch vang lên làm cả đám đang chú tâm cũng phải xoay lại nhìn.. Takemichi thằng bé đang ngơ ngác nhìn bọn họ.. Con gấu bông nó ôm trên tay đang lăn lóc trên từng bậc cầu thang.

-" Khoan, Michi... Nảy giờ chỉ là bọn anh nói đùa thôi " Câu nói của Kokonoi chưa kịp dứt thì Takemichi nó đã nhanh chóng chạy vụt lên phòng trong sự ngơ ngác của cả đám.

-" Mày chạy chậm thôi.. Té gãy răng bây giờ" Sanzu gã không lo việc em biết chuyện chích thuốc, cái gã lo là thằng oắt con đang chạy lạch bạch trên cầu thang, gã sợ nó té ah.

Quay lại hiện tại cả đám đanh đau đầu với Michi thì Mikey ở bên ngoài đi vào, hắn nảy giờ đi đâu mất giờ mới thấy ló dạng.

-" Michi " Hắn gọi em.

-" Dạ " Em nghe tiếng Mikey thì đáp lại ngay.. Có khi Mikey ở đây họ cũng không bắt em đi tiêm phòng nữa cũng nên.

-" Đi tiêm phòng và bộ Lego mới ra mắt sẽ là của em " Mikey chơi đòn đánh tâm lí, hắn chọn ngay thời điểm bộ đồ chơi em thích vừa ra mắt...

Takemichi nghe đến đồ chơi thì lập tức thả tấm chăn ra, Kakuchou dễ dàng kéo tấm chăn ra khỏi người em.

-" Nhưng chích thuốc rất đau " Em mặc dù bị hấp dẫn bởi đồ chơi nhưng vẫn sợ.. Kim tiêm chích rất đau ah.

-" Em là trẻ ngoan mà, đúng không " Đòn đánh tâm lí thứ 2 dáng vào Takemichi... Cái danh trẻ ngoan nó như cái gì đó ám ảnh lấy em vậy... Kí ức ở cô nhi viện làm em cảm thấy rùng mình.

Takemichi mắt ngấn lệ cuối dầu sùt sùi gật đẩu với hắn. Mikey đi đến bế em lên rồi bỏ ra ngoài, đi theo sau là đám cộm cán.

Vừa đi hắn vừa lau nước mắt cho em, Takemichi nó sợ 2 chữ trẻ ngoan , hắn hết cách mới làm vậy với em, sau việc này Takemichi chắc chắn sẽ một phần nào đó không muốn lại gần hắn cho coi...

-" Takemichi.. Đừng giận, không bao giờ bỏ em đâu " Hắn thơm vào má em một cái.. Michi nảy giờ hắn bế trên tay tuyệt nhiên không có lấy một hành động hay lời nói nào với hắn hết.

Em không nói gì chỉ cúi mặt vào vai gã.. Ừ thì nó ướt đẫm nước mắt với nước mũi của em rồi. -" Mikey xấu " ...

Hắn chỉ cười với câu nói của em, nó hết giận hắn rồi.. Thấy chưa.

Em được cả đám đưa đến trung tâm thương mại trước, để mua món đồ chơi em thích rồi cho em chọn những gì em muốn, có như thế mới có thể đưa em đi tiêm trong yên bình được.

Đi đến bệnh viện.. Cả đám đi vào khu tiêm chủng.. Có  nhiều đứa trẻ cũng được cha mẹ dẫn đến để tiêm.

Takemichi nó đang mê tít món đồ chơi trên tay chẳng đoái hoài gì những thứ xung quanh .

-" Đến bệnh nhi số 25 Hanagaki Takemichi " ...

Cả đám chờ một hồi cũng đến số thứ tự của em Takemichi lúc này mới nhận thức được bản thân sắl lên thớt rồi.. Cậu nhỏ lúc này vứt Món đồ chơi mới mua sang một bên... Em bắt đầu ngấn lệ nước mắt nước mũi chảy dài trên mặt, Mikey hắn vừa lau nước mắt cho em vừa bế em đi vào bên trong. Cả đám thì chờ bên ngoài.

Takemichi vừa ngồi vào ghế, bác sĩ chỉ vừa rút ống kim tiêm ra để rút dung dịch phòng bệnh thì em đã sợ hãi mà toáng lên.

-" Huhu... Không chích nữa đâu.. Hic.. Mikey cứu bé.. Đau lắm.. Không chích " Em cố dãy nãy ra khỏi gọng kìm của Mikey, hắn dùng tay cố định em ngồi yên lại...

Tận dụng cơ hội đó bác sĩ vén tay áo của em lên, mũi kim bắt đầu được để vào bắp tay non nớt của em.. Vì tránh làm em sợ tột độ Mikey hắn dùng thân mình ghì em bằng một tay, một tay thì che mắt bé con đang khóc lớn kia lại.

Mũi kim nhanh chóng được tiêm vào.
Cô bác sĩ lúc này mới dịu dàng trấn an.

-" Xong rồi.. Takemichi chích thuốc giỏi lắm, ngoan nào đã xong rồi.. Cho con kẹo nhé" Lấy trong học tủ ra một cây kẹo, cô bác sĩ tháo vỏ rồi đưa vào tay cho em cầm.

Thằng nhỏ đang khóc nhưng kẹo thì vẫn cầm chặt, hắn thấy chích đã xong thì bế em lên rồi đi ra về.

Trên đường ra xe hắn hết mức dỗ dành em, thằng bé coi vậy mà khóc ác gớm, nó hét lên như bay cả cái khoa nhi bệnh viện, cả đám cộm cán ngồi bên ngoài cũng phải giật mình rồi xót khi nghe tiếng em khóc..

-" Michi ngoan nào.. Cục cưng giỏi .. Về nhà Rindou làm bánh sữa cho em nhé " Ran đi một bên cố dụ dỗ thằng bé nhưng xem ra không thành rồi.

Mãi đến khi ngồi trên xe, em vì khóc mệt nên đã thiếp đi.. Như vậy mới yên bình được đôi chút.. Chắc lần sau có chích thuốc hay gì thì chắc phải để em ngủ say rồi chích chứ cứ để em khóc như thế vài lần thì thanh quảng của em đứt nhiều mảnh mất.

____________ end fic

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia