ZingTruyen.Info

[AllShin-Conan đồng nhân] Ánh sáng sự thật

29.

RuniRita

["Xin mời các vị nhìn lên sân khấu. Xin giới thiệu người đã nghĩ ra ý tưởng về trò chơi cái kén, Kudo Yusaku!" Trên hội trường, người dẫn chương trình giới thiệu, phía dưới mọi người đều lịch sự vỗ tay chào đón, dù sao vị thiểu thuyết gia này cũng là một người rất có địa vị trong giới văn học.

Kudo Shinichi nhàn nhã đứng khuất trong nhóm khách quý, ánh mắt mang theo vui vẻ nhìn ba mình bước lên sân khấu và phát biểu, lại thấy tiến sĩ Agasa bước tới, cũng cấp cho cậu một chiếc huy hiệu trò chơi.

"Cảm ơn bác, nhưng cháu không thể chơi một mình được." Thiếu niên mỉm cười lắc đầu định từ chối, cặp lam mâu ôn nhu nhìn vào mấy đứa trẻ đứng phía xa.

"Đừng vội từ chối!" Tiến sĩ Agasa nhỏ giọng nói: "Bác vẫn còn một bí mật nữa, nhưng... Trò chơi có một giai đoạn là 100 năm trước, London thế kỷ 19 nha."

"London thế kỷ 19?" Conan mở to đôi mắt ngạc nhiên, ngạc nhiên hỏi lại, sau đó cười khẽ: "Ba cháu, ông ấy vẫn thích thời đại kia đâu."

"Cha nào con nấy mà!" Tiến sĩ Agasa đúng lý hợp tình nhận xét.

Đèn trong hội trường dần tối đi, Kudo Yusaku sau bài phát biểu cũng đã rời đi, nhường lại sân khấu cho dẫn chương trình giới thiệu về trò chơi cái kén. Ba nhóc đội thám tử nhí nhìn cái kén đều tỏ vẻ thèm thuồng, mong muốn được chơi cũng càng lúc càng mãnh liệt. Đúng lúc này tiến sĩ Agasa bước tới mang tới một câu đố vui cho đám trẻ, sau một hồi cuối cùng vẫn là Conan giải đáp. 

Hội trường lần nữa sáng lên, Kudo Yusaku đang tiếp nhận phỏng vấn từ các phóng viên, mắt liếc thấy Conan đang đứng một bên nhìn mình, đang muốn bước tới lại bị vài vị nữ sĩ xúm vào xin chữ ký, ông đành đứng lại nhanh chóng ký tên mình.

Hai người nhìn nhau, cả thế giới như yên tĩnh lại, vị tiểu thuyết gia như tắm mình trong hào quang sân khấu, con trai ông Kudo Shinichi lại lạnh nhạt ẩn mình trong bóng tối.

"Ba đang làm rất tốt, con luôn dõi theo ba đấy." Thiếu niên chân thành cười, cặp lam mâu mang theo nhu hòa nhìn ba mình.

"Ba cũng vậy." Kudo Yusaku khẽ gật đầu.

Hai người họ chỉ qua ánh mắt nhìn nhau, liền hiểu được suy nghĩ của người kia, đây chính là sự liên hệ máu mủ ruột rà của hai cha con này.

Thiếu niên cúi đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười an tâm, lặng lẽ quay đầu rời đi, để lại người ba vẫn chăm chú nhìn bóng lưng tuy bé nhỏ nhưng đã trở nên vững chãi của con trai. Đã từng, cha con Kudo luôn là tiêu điểm của sự chú ý, bây giờ thiếu niên đã thản nhiên tiếp thu vận mệnh, chấp nhận mai danh ẩn tích từng bước hướng về bóng tối, mang theo bất khuất và không một chút sợ hãi tìm cách phá tan hắc ám. 

Thiếu niên sẽ trở về, nhất định sẽ trở về, một lần nữa đứng dưới quang mang vạn trượng, thiếu niên có thể làm được, thiếu niên vốn nên là như thế. 

Phía dưới tầng hầm ngầm, chủ tịch Schindler dùng dao đâm trọng thương Sakimura sau khi hai người tranh cãi về một cái tên Hiroki, ông ta cắm một chiếc USB vào case máy tính, tải mã độc phá hủy dữ liệu, sau đó thì rời đi, Kasimura thoi thóp ngồi gục trên ghế, cố gắng dùng hơi thở còn lại ấn lên bàn phím để lại ba dấu tay máu trên ba phím chữ cái, sau đó tắt thở tử vong.

Vài giây sau, màn hình máy tính đang đen sì lần nữa sáng lên, hệ thống khổng lồ trong căn hầm cũng lần lượt khởi động, một thanh âm máy móc vang lên: "Tôi tên là... Noah Ark!"]

(Hai cha con tái ngộ a!)

(Ha ha ha, vừa mới mấy đứa bé kia đòi so hậu trường, rất muốn bọn nhóc đó ra xem xem như nào mới là hậu trường.)

(Aish, vốn dĩ hai cha con đều có thể công khai mà chào hỏi nhau đâu, lúc này lại chỉ có thể đứng nhìn nhau từ xa.)

(Hai người thật là tâm ý tương thông a.)

(Xem vẻ mặt này của Kudo, vừa đau lòng vừa thật hiểu chuyện a.)

(Vốn dĩ cậu ấy cũng có thể được hưởng thụ ánh mắt sùng bái của mọi người, bây giờ lại chỉ có thể đứng một bên mà ẩn giấu đi chính mình. Thật đau lòng!)

(Đúng vậy, cậu đã làm được rồi, đã trở về, đã được tắm mình dưới ánh mặt trời a, bây giờ hãy để chúng tôi được nhìn thẳng lên cậu đi, Kudo-kun!)

(A, người này, đâm người không chút chớp mắt luôn.)

(Hiroki là ai a?)

(Noah Ark? Trí tuệ nhân tạo?)

(Cảm giác như một bộ phim khoa học viễn tưởng vậy.)

"Thật là, hai cha con các người lại có thể nhìn nhau mà tâm ý tương thông, sao tôi không có?" Kudo Yukiko bất mãn kêu lên, liếc xéo ông chồng ngồi cạnh, người sau chỉ bất đắc dĩ mà an ủi vợ yêu của mình.

"Nhóc con, em vất vả rồi." Akai Shuichi đau lòng xoa đầu thiếu niên, Shinichi chỉ quay sang cười với hắn, khẽ lắc đầu tỏ vẻ tất cả đã qua rồi. Nhưng vị vương bài FBI vẫn đau lòng cực kỳ mà nhìn thiếu niên, lục mâu chất chứa hàng vạn tâm tình mà nghĩ đến, Holmes của hắn thật sự mạnh mẽ và hiểu chuyện đâu, hiểu chuyện đến đau lòng người. 

Furuya Rei đọc các dòng bình luận, khẽ gật đầu tán thành, thiếu niên của hắn xứng đáng được mọi người nhìn vào mà sùng bái, ngưỡng mộ. Một thiếu niên lấy mười bảy tuổi tác, thân hình gầy gò đứng phía sau âm thầm bảo hộ quang minh, lẳng lặng gánh vác lên sứ mệnh không thuộc về mình, từng bước gian nan phá tan hắc ám. Nếu không phải Thiên đạo đứng ra công khai tất cả chuyện này, liệu có ai sẽ biết tới những chuyện kinh thiên động địa, đủ để dẫn phát đến thảm họa quốc gia lại bị một thiếu niên trong thân thể một đứa bé giải quyết chứ?

Kuroba Kaito ngồi trầm ngâm đặt tay lên ngực tự hỏi, trước đây hắn từng cho rằng bản thân hắn là một đứa trẻ bất hạnh, ba mất sớm, người mẹ hàng năm ngao du bên ngoài, để hắn tự thân sinh hoạt. Quãng thời gian trở thành đạo tặc Kaito KID, có rất nhiều lúc hắn cảm thấy tuyệt vọng khi phải sống như hai con người khác nhau, một bên là học sinh cấp ba, một bên là quốc tế siêu trộm. Nhiều lúc hắn cảm giác mệt mỏi muốn chết, cảm giác như bản thân khó lòng mà chịu đựng được. Nhưng xem ra, thiếu niên ấy còn bất hạnh hơn hắn nhiều lắm, bị mạnh mẽ ép buộc từ bỏ thân phận, ủy khuất sống như một đứa trẻ, bất tiện đủ điều, nhưng vẫn có thể mạnh mẽ một lần nữa trở về, dù cho cơ thể và linh hồn đầy rẫy vết thương. Đó là người hắn yêu đấy!

Hattori Heiji hai tay khẽ nắm chặt, hắc mâu lóe lên quyết định nào đó: 'Tuy trong quãng thời gian đó tớ không thể đuổi kịp và sánh vai với cậu, nhưng sau này tớ sẽ cố gắng đuổi theo bước chân cậu và bảo vệ cậu... Shinichi!'

[Nhân viên theo yêu cầu từ Kudo Yusaku đi tìm Kasimura, phát hiện ra anh ta đã tắt thở, chỉ còn là một thi thể lạnh lẽo.

Bên kia hội trường, ba đứa trẻ của đội thám tử nhí ranh mãnh dùng bốn lá bài Yaiba vàng, thành công đổi lấy bốn chiếc huy chương từ bốn đứa bé khác, vui mừng mang về đưa cho Haibara Ai một chiếc.

"Giống như một vụ giao dịch nhỉ, nhưng không quá tệ nếu tham gia." Nhận lấy chiếc huy chương từ tay Genta, Haibara đôi chút ngạc nhiên, đáy mắt một mảnh ấm áp.

Án mạng xảy ra, Conan cùng thám tử Mori nhanh chóng chạy tới hiện trường, thiếu niên chậm rãi xem xét vết máu kéo dài từ thi thể ra tận cửa, lại lén lút tiến đến trước bàn, phát hiện ra ba phím bị dính máu J,T,R. Giống như mọi khi, làm như ngây thơ vô tình gợi ý cho cảnh sát và thám tử Mori, sau một lúc suy nghĩ thiếu niên chợt nhận ra ba chữ cái đó gợi ý đến London 100 năm trước, liền chạy nhanh khỏi hiện trường.

Trò chơi tiến vào giai đoạn chuẩn bị khởi động, những đứa trẻ được chọn vui vẻ xếp hàng đi qua cổng theo hướng dẫn của nhân viên ngồi vào những cái kén. Mori Ran và Suzuki Sonoko nhận ra phía trước Conan cũng đang chuẩn bị tiến vào khu vực cái kén. 

Sonoko mỉm cười đưa huy chương cho bạn thân, trước ánh mắt ngạc nhiên của Ran, cười nói: "Cho cậu này, không phải cậu đang lo lắng sao? Thằng nhóc đó cần được bảo vệ mà!"

"Nhưng mà Sonoko..." Ran ngập ngừng muốn nói lại thôi.

"Không sao đâu. Dù sao tớ cũng không có hứng thú với nó." Sonoko phủi phủi tay, cười trấn an cô bạn thân.

"Tất cả 50 người chơi đã lên kén... Sóng não bắt đầu thiết lập... Thiết bị đóng lại... Truy cập dữ liệu... Password xác nhận... Kết nối thành công... Trục phối hợp tinh chỉnh... Trung khu điều chỉnh... Hệ thống khởi động... Trò chơi bắt đầu!" Một loạt các chỉ lệnh được vang lên, toàn bộ 50 người chơi được đeo lên thiết bị, 50 chiếc kén chính thức được khởi động.

Conan ngồi trong khoang kén, cặp lam mâu lóe lóe lên quang mang kiên định, thiếu niên không phải đang tham gia trò chơi, cậu đang truy tìm chân tướng của vụ án. Trước mắt một mảnh trắng xóa.

Lúc này Kudo Yusaku cùng tiến sĩ Agasa lẳng lặng nhìn thi thể Kasimura được đưa đi, biết được cậu con trai sau khi thấy ba chữ cái bị bôi máu trên bàn phím đã chạy đi tham gia trò chơi, ông lập tức hiểu ra ý định của cậu, liền chạy tới khu trung tâm điều khiển, lại bị thanh tra Megure ngăn lại gặng hỏi ý nghĩa của ba chữ cái đó.

"J,T,R là chữ viết tắt của một nhân vật xuất hiện trong trò chơi, Jack The Ripper, tên đồ tể giết người hàng loạt, vụ án có thật từng xảy ra ở London cuối thế kỷ 19." Kudo Yusaku giải thích sơ gọn cho những người khác, sau đó nhanh chóng chạy tới phòng điều khiển, cũng gặp chủ tịch Schindler cũng đang tại đây.

Thanh tra Megure yêu cầu cho dừng trò chơi lại, vị chủ tịch này lại không có vẻ hợp tác, đúng lúc này, dị biến nổi lên, đèn trong phòng điều khiển bị phụt tắt trong vài giây.

"Hệ thống hoạt động xảy ra vấn đề, thưa chủ tịch."

"Chúng ta đã mất quyền kiểm soát hệ thống."

Các kỹ thuật viên bỗng chốc trở nên nhốn nháo và hoảng loạn, tiến sĩ Agasa vội vàng ngồi vào bàn, bắt đầu cố gắng sửa chữa, nhưng lúc này một thanh âm máy móc mang theo chút trong suốt của trẻ con vang lên, không chỉ phòng điều khiển mà cả bên ngoài, nơi các vị quan khách cũng đều nghe thấy.

"Xin chào! Tôi tên là Noah Ark! Các người không thể dừng trò chơi này lại được đâu. Trò chơi mô phỏng giác quan, những chiếc kén này đã hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của tôi."

Hội trường đa số là các vị phụ huynh của những đứa bé đang nằm trong kén kia, lúc này vẻ mặt ai cũng tràn đầy sự hoang mang.

"Noah Ark? Đó là thứ gì?" Thanh tra Megure thắc mắc, nhanh chóng đưa mắt nhìn sang vị tiểu thuyết gia.

"Theo tôi biết, đó là một trí não nhân tạo có thể tăng trưởng trí lực 5 năm trong 1 năm." Kudo Yusaku liếc nhìn vị chủ tịch Schindler đang vẻ mặt hoảng sợ cực độ kia, trầm giọng giải thích.

"Đúng thế, hai năm trước đứa con trai yêu quý của tôi, Hiroki đã hoàn thành nó. Và hiện tại nó đã bằng tuổi Hiroki." Một vệt mồ hôi lạnh chảy dài trên khuôn mặt của ông ta.

"Noah Ark, ngươi định làm gì lũ trẻ?" Kudo Yusaku lúc này đang cố gắng giao lưu với Noah Ark.

"Tôi muốn xác lập lại đất nước gọi là Nhật Bản này!" Thanh âm máy móc, lạnh lùng trả lời, một câu trả lời đáng sợ, giáng thẳng vào trí não của những người đang ngồi đây.

Trong không gian trò chơi, 50 người chơi cũng lần lượt xuất hiện, Ran và nhóm thám tử nhí tụ hợp lại một chỗ, trong vẻ mặt ngạc nhiên của Conan, mấy đứa bé trêu chọc Conan nói không hứng thú với trò chơi nhưng rốt cục vẫn lén họ chơi một mình, thiếu niên có chút bất đắc dĩ nhưng cũng không có ý định giải thích.

"Nào, những người chơi đầu tiên, chúng ta bắt đầu thôi." Thanh âm của Noah Ark vang lên trong không gian trò chơi, chậm rãi giải thích quy tắc, bọn trẻ vẫn rất ngây thơ hò reo hớn hở: "Tôi là Noah, rất hân hạnh được gặp các người. Năm cánh cổng này là năm giai đoạn khác nhau, hãy lựa chọn giai đoạn mà các người muốn chơi. Có một cảnh báo nho nhỏ đây: đây không phải trò chơi đơn giản đâu, đây là trò chơi các người sẽ đánh cược bằng mạng sống của mình."

'Mạng sống?' Conan nghi hoặc nhìn lên vòng tròn sáng phía trên, cặp lam mâu hiện lên vẻ nghiêm trọng.

"Nếu tất cả đều 'Game over' thì sẽ không có ai trở về thế giới thực được đâu. Nên các người chơi phải cẩn thận, chỉ cần một người tới đích thì các người chơi đã 'Game over' sẽ tỉnh lại và trở về thế giới thực, còn nếu tất cả người chơi đều không thể về đích, các người sẽ mãi mãi phải ngủ lại trong cái kén này. Đây chính là luật, các người đã hiểu chưa?" 

"Chuyện gì thế này?" Mori Ran hoảng sợ hỏi.

"Nếu tất cả đều 'Game over', tôi sẽ dùng sóng điện từ để phá hủy trí não của các người. Nói cách khác, đây là cách thức để thiết lập lại Nhật Bản."

"Ý của ngươi là gì khi 'thiết lập lại Nhật Bản'?" Kudo Yusaku nhạy bén nghe ra Noah nhắc lại cụm từ này khá nhiều, ông trầm giọng hỏi.

"Một nhà chính trị xấu xa, con trai hắn sẽ thành nhà chính trị xấu xa. Con của loại bác sĩ chỉ quan tâm đến tiền sau này cũng sẽ trở thành loại bác sĩ đó. Để làm cho Nhật Bản trở nên tốt đẹp, phải triệt để loại bỏ chúng trong một lần."

"Ngươi đi quá xa rồi đấy, ngươi lấy quyền lợi gì để làm việc đó?" Mori Kogoro tức giận chất vấn.

"Vậy những tên người lớn có quyền lợi dụng mạng sống của Hiroki sao?" Noah vẫn ngữ điệu lạnh lẽo đó mà hỏi ngược lại, nhất thời mọi người đều trầm mặc. Có hai vị phụ huynh chạy lên muốn giải cứu cho con mình, liền bị Noah phát ra điện giật cảnh cáo, không ai được phép can thiệp vào trò chơi kể từ bây giờ.

Nhóm Conan tiến vào cánh cổng dẫn đến giai đoạn London 100 năm trước, trùng hợp nhóm bốn đứa trẻ hống hách kia cũng lựa chọn giai đoạn này, hai nhóm người nối đuôi nhau đi qua cổng. 

Khung cảnh London cổ xưa hiện ra khiến bọn họ tràn ngập ngạc nhiên bơi lớp bụi mù trong không khí, Conan giải thích cho họ: "London sương mù không tốt đẹp gì đâu. Nó không chỉ là sự ngưng tụ của hơi nước mà còn do khói được sinh ra từ việc đốt than và dầu hỏa, nên đã tạo nên lớp sương mù này."

Đúng lúc này, một tiếng hét thảm thiết ghê rợn vang lên từ xa, Jack The Ripper đang tiến hành giết người, Conan chạy đến bật lên giày trợ lực đã vào một cái lon sắt muốn cản lại gã đồ tể, nhưng chiếc lon chỉ văng nhẹ lên một chút, từ đầu mũi chân truyền lên một cảm giác đau đớn, nói rõ các phát minh của tiến sĩ Agasa hoàn toàn vô dụng trong trò chơi.

Conan từ trong miệng cảnh vệ nghe được một cái tên quen thuộc, thanh tra Lestrade. Kudo Yusaku và tiến sĩ Agasa cố gắng liên lạc với bọn trẻ trong trò chơi, gợi ý việc nếu bị thương hay bị cảnh sát bắt là sẽ 'game over', cũng nói bọn trẻ có thể đi tìm người hỗ trợ để cầu trợ giúp. Noah đã phát hiện ra, cũng làm cho cây cầu đá bọn trẻ đang đứng tách làm đôi để cảnh cáo.

Bọn họ hoảng sợ chạy trốn khỏi cầu, đứa bé đi cuối cùng bị trượt chân rơi xuống, Conan gắng sức nắm lấy tay đứa bé kéo lên, dù đây là trò chơi, nhưng thiếu niên vẫn theo bản năng mà cứu người, Ran và nhóm thám tử nhí vội vã chạy tới hỗ trợ, đứa bé kia cũng thành công mà thoát nạn.

Đám nhóc đang suy nghĩ thế nào để tìm ra người hỗ trợ, Conan lại mỉm cười nói ra suy đoán: "Ông ấy chắc chắn cũng đang ở đây, Sherlock Holmes!" Thiếu niên lưng dựa vào thành cầu, khóe môi treo lên nụ cười thỏa mãn, cặp lam mâu vui sướng mà lóe lên từng tia quang thải rực rỡ, bất chấp ánh đèn đường yếu ớt vẫn tỏa ra ánh sáng như hàng vạn vì tinh tú.

Nhóm người đi bộ đến đường Baker, lúc đi qua đồng hồ Big Ben, Moroboshi - đứa bé cầm đầu nhóm thiếu gia vô tình phát hiện ra chiếc đồng hồ có gì đó kỳ lạ. Conan quan sát một lúc, phát hiện ra kim phút đang đi lùi, cũng đoán ra chiếc đồng hồ đó đang biểu thị nhân số người còn đang trong trò chơi.

Bên ngoài đang nhốn nháo khi liên tiếp 7 chiếc kén đã tối om và bị thu xuống lòng đất, trong giai đoạn London, nhóm Conan cũng đã né tránh cảnh vệ và đến được đường Baker.]

(Tham gia trò chơi cũng vì điều tra vụ án sao?)

(Noah Ark? Trí tuệ nhân tạo sao? Thiên tài nào chế tạo ra nó vậy?)

(Khó tin quá, một đứa bé 10 tuổi chế tạo được ra trí tuệ nhân tạo sao?)

(Trên thế giới rất nhiều thiên tài đó, cậu bé Hiroki này cũng là thiên tài hiếm có a.)

(Lại bị bọn nhỏ hiểu lầm rồi.)

(A, cách làm cũng thật tiêu cực, loại bỏ 50 đứa trẻ trong một lần, quá độc ác.)

(Kudo không hổ là fan của Holmes đâu, hiểu rõ về London như thế.)

(Cứu người đối thiếu niên này như khắc vào tận xương a, dù biết chỉ là trò chơi nhưng vẫn theo bản năng cứu người, chậc.)

(Wow, chỉ nghe một cái tên mà đoán ra nhanh như vậy, đầu óc quá nhạy bén.)

(Quá soái rồi, nhìn vẻ mặt này chứng tỏ đang rất hưng phấn đấy, Holmes và Holmes tân thời đại, rất mong chờ hai người này hợp tác a.)

"Cái kia Moroboshi có vấn đề." Akai Shuichi nhạy bén phát hiện ra khả nghi, khẽ vuốt cằm suy nghĩ.

"Akai-san nhìn ra rồi sao?" Shinichi cười cười đối với vương bài FBI nháy mắt, lông mi dài khẽ chớp động khiến Akai Shuichi nhất thời ngẩn người.

"Thật là, rất dễ để nhìn ra mà..." Hattori Heiji ngồi một bên khẽ càu nhàu, hắn chậm mất một bước, không thì cái nháy mắt đó là dành cho hắn rồi, khuôn mặt vốn đã đen nay lại đen hơn.

[Kudo Yusaku bắt đầu đi điều tra hiện trường và camera giám sát, tìm cách giải quyết sự việc ngoài hiện thực, đôi mắt sắc bén quét về phía những bức tượng ở đài phun nước, có lẽ ông đã nhận ra điều gì rồi.

Conan dẫn mọi người đến nhà của Holmes, lại biết được cả Holmes và Watson đều đã đi công chuyện ở Dardmoon, lại hỏi ra hôm nay là ngày 30 tháng 11, Conan nghĩ ngay đến sự kiện 'Bầy chó săn nhà Baskerville'. 

Bọn họ bị nữ quản gia hiểu lầm thành 'Những đứa trẻ đường phố Baker', bọn họ nhìn nhau cũng không có ý định giải thích, theo nữ quản gia bước vào trong. Conan nhìn thấy chiếc ghế quen thuộc, liền bước tới ngồi lên, hai đầu gối nâng lên khép lại, hai tay tạo thành hình chữ thập đặt dưới cằm. Cặp lam mâu trầm lắng lại, lược hiển thâm thúy như biển xanh trầm lặng, tràn đầy vẻ thành kính, cả người tĩnh mịch và trang trọng. Từ trên người thiếu niên, ẩn ẩn hiện lên hình bóng của một thiếu niên trưởng thành, dáng người tinh tế cùng một cử chỉ trang trọng và khí chất nhu hòa.

"Thật giống ngài Holmes!" Nữ quản gia bật thốt lên cảm khái, ở vài ánh mắt nghi hoặc của bọn trẻ, cười giải thích: "Ngài ấy thường làm vậy khi tập trung suy nghĩ đâu."

Bọn nhỏ hào hứng nhìn vào một bức ảnh chụp chung Holmes và Watson, lại reo lên khi thấy Watson trông rất giống tiến sĩ Agasa, là một fan hâm mộ Holmes, thiếu niên cũng hiếu kì nhìn sang, thì ra đây là phiên bản của Kudo Yusaku và tiến sĩ Agasa phiên bản tóc khác a.

"Hai người này cũng thật biết cách bày trò." Conan vẻ mặt bất đắc dĩ, cười vui vẻ.

Nhờ có trò chơi lập trình giúp bọn họ đọc được tiếng anh, bọn trẻ chia nhau ra tra tìm thông tin về Jack The Ripper. Conan nhìn những dòng thông tin và hai chiếc nhẫn kích cỡ khác nhau, nhất thời lâm vào trầm tư.

Một viên bóng đá từ trên kệ sách rơi xuống người Moroboshi, đứa bé trai không chút hứng thú ném quả bóng ra phía sau, quả bóng rơi vào tay hai đứa trẻ khác ngồi phía sau, bọn họ tỏ ra khá hào hứng khi được thấy một quả bóng da 100 năm trước. Conan liếc mắt nhìn về phía này, lẳng lặng thu hết hành động của bọn họ vào mắt, nhíu mày tỏ vẻ nghi hoặc.

Đọc thông tin của Holmes, Conan nhận ra Jack đồ tể có liên quan đến giáo sư Moriaty, một nhân vật trong tiểu thuyết giống Holmes, là kẻ đứng sau thế lực ngầm khét tiếng. Conan muốn thông qua đại tá Sebastian Moran, một tay sai của Moriaty để có thể liên lạc với người này, lại qua sổ tay ghi chép biết Moran thường xuyên đến một hộp đêm, bọn họ quyết định tới đó.

Genta từ trong hộc tủ cầm ra một khẩu súng, Conan nhìn thấy liền quát lớn: "Bỏ nó xuống đi, Genta."

"Nhưng chúng ta cũng cần để phòng thân chứ?" Genta không phục cãi lại.

"Một vũ khí cậu chưa từng dùng sẽ không hiệu quả đâu, ngược lại còn gây nguy hiểm nữa. Trả về chỗ cũ mau." Conan gằn giọng, ngữ khí mang theo sự lạnh lẽo và nguy hiểm, tràn ngập cảnh cáo.

"Cậu còn đáng sợ hơn đấy..." Genta bị khí thế của thiếu niên chấn nhiếp, vội vã đặt súng lại chỗ cũ.

Mọi người rời khỏi đây, Moroboshi đi sau cùng len lén cầm lên khẩu súng, giấu nó vào trong thắt lưng. Trên đường đi đến hộp đêm, bọn họ nhìn lên đồng hồ, trò chơi chỉ còn 30 người.

Conan vào hộp đêm từ cửa sau, nấp sau cầu thang, phát hiện ra mánh khóe dùng khỉ để gian lận chơi bài của Moran, Moroboshi lén đi vào, Conan bất đắc dĩ giải thích cho cậu ta nghe. Ai ngờ được tên nhóc này lại dám nhảy ra ngoài thẳng mặt công khai hành vi gian lận đó. Lại còn cầm súng ra chỉ vào đại tá Moran hỏi giáo sư Moriaty địa điểm, lại vì hoảng sợ mà nổ súng, Moran tức giận hô hào bắt lấy ba đứa bé, nhất thời bên trong quán rượu vang lên từng âm thanh ầm ĩ.

Những người khác nghe thấy bên trong có tiếng đánh nhau, vội chạy vào trợ giúp, Conan nhìn chung quanh, có chút đau đầu, tất cả đều đã công khai lộ diện, bọn họ đã bị bao vây. Một gã to con đứng phía sau cầm ghế gỗ lên đập vào người Conan, Kikugawa đứng gần đó sớm bị thiếu niên cảm hóa từ lúc trên cầu liền chạy tới đẩy ra thiếu niên, bản thân hứng chịu cú đập này.

Ran nhảy tới hạ gục kẻ đánh lén này, Kikugawa ngồi dậy, nhìn cậu nhóc nhỏ hơn mình lo lắng hỏi han bên cạnh, khẽ cười: "Tôi 'Game over' rồi, coi như trả ơn vì cậu đã cứu tôi." Nói xong, một ánh sáng bao bọc lấy cơ thể cậu ta, biến mất.

Mitsuhiko và Ayumi cũng bị hai gã cầm chai rượu tấn công, bọn họ trước khi biến mất đều ánh mắt thành khẩn nhìn Conan, nhắn nhủ: "Conan, cậu nhất định phải thắng đấy!"

Tiếp đó là Genta vì đỡ đạn cho Conan cũng 'Game over', cậu nhóc mập mạp này hiếm khi hiểu chuyện, cười nói với thiếu niên: "Nhất định phải bắt được Jack đồ tể đấy, Conan." Cậu nhóc biến mất với một luồng ánh sáng.

Conan trơ mắt nhìn liên tiếp bốn đồng bạn 'Game over' trước mặt mình, cặp lam mâu tràn ngập bất lực, nhưng rất nhanh lại thay thế bằng sự kiên định. Đại tá Moran nhìn hai chữ được khắc trên báng súng, nhận định Holmes là kẻ đứng sau cuộc tấn công này, liền muốn một lần toàn bộ giải quyết bọn họ.

'Chết tiệt, làm thế nào bây giờ?' Conan cắn răng suy nghĩ, tình thế hiện tại hoàn toàn bất lợi cho bọn họ, ánh mắt lại nhìn thấy một gã đang cầm chai rượu một cách cẩn thận, nghĩ ra cái gì đó. Thiếu niên nhanh chóng nhảy lên một chiếc ghế, lợi dụng hình thể trẻ con linh xảo và nhanh nhẹn, cướp lấy chai rượu, nhảy xuống mặt bàn, cặp lam mâu tràn đầy vẻ thông tuệ nhìn thẳng vào Moran, ngữ khí đe dọa: "Cứ việc nổ súng đi, nhưng chai rượu này sẽ bị bể đấy."

"Nhóc con..." Moran quay lại chĩa súng vào thiếu niên, khoảnh khắc nhìn thấy chai rượu trên tay đứa trẻ thì giật mình, mặc dù có chút sợ hãi nhưng vẫn cố trấn định giả bộ nghi hoặc.

"Bàn của ông rõ ràng là còn trống một ghế, chiếc ghế đặc biệt cùng ly rượu và chai rượu đỏ được đặt rất cẩn thận. Đó là chỗ ngồi của giáo sư Moriaty, không phải sao hả?" Thiếu niên thản nhiên dùng một chai rượu làm tiền đánh cược, vẻ mặt bình tĩnh đối đầu với họng súng lạnh lẽo trước mặt, cặp lam mâu không hề nao núng mà nhìn thẳng vào Moran, không khí căng như dây đàn khiến mọi người đứng xung quanh đều ná thở.

Đúng lúc này, chuông cửa leng keng vang lên, không khí căng thẳng bị một người tiến vào phá vỡ cục diện, người đàn ông bước vào truyền đạt lại lời mời của Moriaty đến nhóm Conan, Moran thốt lên: "Xin chờ một chút." Thanh âm sợ hãi và run rẩy của hắn khiến Conan hơi ngạc nhiên.

Ông ta dẫn bọn họ ra gặp Moriaty, Conan theo chỉ thị đưa chai rượu cho người 'phu xe' kia, một mùi hương thoang thoảng bay vào mũi thiếu niên, cặp lam mâu lóe lên một vệt ánh sáng. Tại thời điểm giáo sư Moriaty ngồi trên xe ngựa hỏi mục đích của họ gặp ông ta để làm gì, Conan không nao núng dùng ngữ điệu ngây thơ trong sáng vạch trần người 'phu xe' mới đúng là Moriaty, ông ta rõ ràng đang thử bọn họ.

Moriaty cởi mũ, thừa nhận Conan đoán đúng rồi, lại tò mò hỏi tại sao cậu lại đoán ra, thiếu niên bình tĩnh đưa ra suy luận, vị giáo sư vốn dĩ là đối thủ của Holmes cũng phải gật gù tán thưởng: "Tuyệt vời, giống như Holmes phiên bản thu nhỏ vậy." Thiếu niên giống vị thám tử nổi tiếng kia, dựa vào từng chi tiết nhỏ nhất để tìm ra tinh chuẩn đáp án, thật xuất sắc.

Moriaty nói trên báo chí sáng mai, ông ta sẽ bí mật ra chỉ thị mục tiêu giết người kế tiếp cho Jack đồ tể, nếu muốn biết nạn nhân là ai thì hãy đón đọc báo, ông ta lên xe ngựa chuẩn bị rời đi.

"Ba năm sau, hãy cẩn thận tại thác nước Reichenbach." Thiếu niên lên tiếng nhắc nhở, sau đó nghĩ thầm trong đầu: 'Sao mình lại nhắc ông ta cẩn thận nhỉ? Có lẽ là do mình có hứng thú với nhân vật này đi.' 

Thiếu niên cười nhẹ, cặp lam mâu khép hờ, nhân vật Moriaty tuy là phản diện trong tiểu thuyết, nhưng ngay cả Holmes cũng rất thưởng thức vị giáo sư này, tiếc nuối khi mất đi một đối thủ ngang tầm. 

Moroboshi bước tới, vẻ mặt có lỗi nói với Conan: "Này 4 mắt. Tôi xin lỗi!"

"Hử?" Conan nháy mắt tỏ vẻ kinh ngạc.

"Vì sai lầm của tôi mà khiến cho 4 người khác 'Game over', rất xin lỗi."

"Không sao đâu." Thiếu niên mỉm cười ôn nhu, cặp lam mâu không chứa chút tạp chất, nhu hòa nhìn ba thiếu niên đang buồn bã tỏ vẻ hối lỗi, thanh âm ấm áp an ủi: "Chúng ta hiện tại cứ tập trung vào việc trước mắt đã."

"Nếu cứ nghĩ mình có lỗi sẽ không thể tiếp tục cuộc chơi được đâu." Haibara nhìn thiếu niên, thực hiểu biết con người vị tiểu thám tử, tiếp lời.

"Đúng vậy, bây giờ chúng ta phải đoàn kết lại." Mori Ran ôn hòa nói với ba đứa trẻ.]

(A, cái tư thế này thật đẹp, cũng làm cho Kudo hiển lộ rõ khí chất của một thám tử tài ba nha.)

(Thiếu niên này thật khiến tôi không thể rời mắt được mà.)

(Khí tức thật đáng sợ, một thiếu niên lại có khí thế mạnh mẽ như vậy, lần nào cũng khiến tôi ngạc nhiên a.)

(Aish, Moroboshi cái này đứa bé, rất muốn cho ăn đòn.)

(Một sai lầm nhỏ khiến 4 người hi sinh, thật là...)

(Cái này thao tác cũng thật soái a, chỉ dựa vào quan sát lại nghĩ tới tận đây, không hổ là Kudo.)

(Tuyệt đỉnh quan sát nha, chỉ vài chi tiết nhỏ mà đoán ra được từng đó thông tin.)

(Đến một nhân vật phản diện cũng phải tán thưởng sự thông minh của cậu ấy a.)

(Không phải giống như, cậu ấy chính là Holmes!)

(Kudo Shinichi chính là Holmes tân thế kỷ nha.)

(Lầu trên +1.)

(+n...)

"Không hổ là đệ tử của Holmes!" Akai Shuichi từ đáy lòng tán thưởng. Trong lòng lại nhớ đến, năm đó cái kia nho nhỏ đứa bé tự nhận mình là đệ tử của Holmes, bây giờ đã trưởng thành trở thành một cái chói mắt thiếu niên, chân chân chính chính trở thành Holmes của tân thế kỷ. Mà Watson hắn, từ mười năm trước ở một mảnh biển xanh thẳm trong đáy mắt của đứa trẻ ấy, được sinh ra. Hắn là Watson của thiếu niên, cũng chỉ nhận đồng duy nhất Holmes này của hắn.

"Cái kia Moroboshi quả nhiên có gì đó sai sai." Hattori Heiji gật gù, nhưng bởi vì chậm một bước mà không có được toại nguyện nhận được cái nháy mắt của người thương, hắn có chút chán nản.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------


















Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info