ZingTruyen.Com

[Allisagi | BLuelock ] Fear and loneliness

Chap 1

julyloveur

Tiếng chuông và sự sợ hãi.

---------------------------------------------------------------

.

Bốp.Tiếng chát oan nghiệt đến từ Nagi Seishirou.

-Này cậu...thích bọn tôi à?Người ta nhìn vào nói cậu đa tình đấy. _ Tên tóc trắng trông lười lười mà cũng mạnh ra phết,cậu ta tát Isagi đến nỗi gục xuống.

-Này Nagi,không nên đánh người khác như vậy chứ. Người ta sẽ nói rằng cậu đang ngược đãi động vật mất.haha _ Tên tóc tím - Reo Mikage đứng từ đằng sau nói thật to như cố tình vậy.

Xì xào xì xào..

"Này,cậu ta đánh mạnh vãi"

"Isagi-kun...không ngờ.."

"Thằng Yoichi đáng bị như vậy"

"Động vật này được gọi tên là gì nhỉ , haha"

-Động vật sao?..Nghe thú vị phết đấy chứ nhỉ.Nagi,chờ tớ 1 chút nhé. _ Reo Mikage,cậu ta là con trai doanh nhân thành đạt,1 thiếu gia được coi là hoàn hảo.Không biết bây giờ cậu ta đang toan tính cái gì mà trông có vẻ nguy hiểm.

Reo quay lại và nói thật nhỏ vào tai Isagi:

-Tao...vừa gọi điện cho bố tao,là mua lại ngôi trường này đấy..Mày biết vì sao không? Nếu như ông ta mua được thì chính tay tao sẽ thay đổi luật lệ ngôi trường này "1 lần nữa".

Isagi chẳng hiểu chuyện gì cả:

-Gì chứ?! Một lần nữa? là sao vậy Reo..

-Đừng gọi tao bằng cái tên thân mật như vậy nữa..phát ói thật đấy,biết mày thích bọn tao sớm hơn thì tao đã không chơi với mày rồi.Ai lại đi thích hơn chục thằng cùng lúc chứ!! HAHA..

Dù nói nhỏ nhưng vẫn bị Nagi nghe thấy:

-Reo...Cậu bị rối loạn nhân cách chống đối xã hội à.

-Cậu đoán xem.

A,ngoài trời bị sao ý nhỉ?Mưa to thật đấy cũng đồng nghĩa với sự sụp đổ này của Isagi yoichi.Cậu... không ngờ mình bị phát hiện sớm như thế này.Cuộc đời của cậu khốn khổ thật đấy!Nếu như nay về nhà sẽ bị cha dượng đánh cho coi.

Cậu đứng dậy và sải bước thật nặng nề.

-Reo..cậu không thấy cậu quá đáng lắm rồi sao?

-Ôi trời,nay báu vật của tớ bị sao thế?!Cậu lo lắng cho tên súc vật đấy à?

-Cậu mà làm như thế này thì tâm lí của Isagi sẽ không bình thường được đâu..Đó là 1 áp lực quá lớn đối với cậu ấy.

Mikage Reo tiến đến gần chỗ Nagi Seishirou,túm chặt cổ áo:

-Đừng lo lắng cho tên đó nữa..Cậu ta hết giá trị rồi,Tch!

Nói xong Reo bỏ đi.

Chiều tà,những học sinh ra về nô đùa với nhau,hạnh phúc thật đấy nhưng Yoichi thì không.Cậu sợ về nhà lắm,cậu sẽ bị bố dượng đánh chết mất,những vết bầm tím trên cơ thể vẫn chưa thể phai nhòa được.Tiếng chuông được rung lên,vang vảng trong lớp học có một mình cậu.

-Ú òa! chào thằng súc vật.

-R-Reo?

-Tao thông báo với mày 1 tin vui và 1 tin buồn đây, tin vui là ông già tao đã mua được ngôi trường này đấy..nhưng ngược lại,tin buồn là không tao quản lí ngôi trường này.

-Cái gì cơ?Vậy ai sẽ quản -

Reo vò đầu và tức giận với Isagi:

-A,chết tiệt đừng làm tao bực mình được không!! Và đừng có lên giọng với tao,kinh tởm!Ngôi trường này sẽ chẳng có ai quản lí cả!! Nhưng...ông già tao sẽ lo liệu từ trong và ngoài để phát triển nó cho thật tốt,còn lũ học sinh chỉ cần "phát huy" những gì chúng nó biết là được.Dễ mà đúng không,vậy là quá đủ rồi còn gì nữa.Đây chỉ là tin tạm thời thôi,ngày mai chắc sẽ có nhiều điều mới mẻ ở ngôi trường này đây..kkk

-Reo...rốt cuộc cậu đang suy nghĩ gì vậy?Tớ..không thể hiể-

-Câm mồm,thằng súc vật!!Đừng có cố quyến rũ Nagi nữa,cậu ấy là bạn của tao!

"Chết tiệt,thứ cảm xúc này là gì chứ...mình đang ngăn cản Yoichi đến gần Nagi,mình muốn Isagi cần sự giúp đỡ của mình ...Tại sao chứ?mệt thật _ Reo nghĩ".

-Reo...Về thôi,tài xế đang chờ kìa.. _ Nagi đã đứng đó từ khi Isagi và Reo nói chuyện xong,cậu ta chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Trên chiếc xe sang trọng của Mikage.Nagi thắc mắc hỏi:

-Cậu..đã nói gì vậy,Reo?Tại sao lại đối xử với Isagi như vậy chứ?

-Ngôi trường mà chúng ta đang ở vốn dĩ dành cho con nhà giàu rồi,đang đâu lòi ra thằng nghèo hèn như nó chứ hả.Sẽ có nhiều đổi mới trong tương lại đấy.

"Mình chẳng hiểu tại sao lại như vậy nữa..Từ lúc biết Isagi thích bọn mình,tại sao không thích mỗi mình mình ...tại sao lại thích những người khác nữa..A _ Reo nghĩ"

-Aisss,đầu óc mình dạo này bị làm sao ý.

-Reo,đến nhà tớ rồi,tạm biệt cậu.

"Mình chẳng thỏa mãn khi đánh Isagi..Mình muốn đánh cậu ta thêm nữa quá đi...phải trừng phạt cậu ấy vì giám thích đứa khác .._Nagi nghĩ"

<Bọn họ thật sự quá bệnh hoạn>

Isagi đang đứng trước ngôi nhà của cậu.Những đứa trẻ luôn muốn được về với mái ấm thân thương của mình,họ coi ngôi nhà là nơi an ủi họ nhưng đối với cậu thì không..cha dượng luôn dở trò đồi bại với cậu,cậu luôn luôn thoát ra ngoài được và sẵn sàng ngủ ngoài đường,thật tội nghiệp.

Bước vào ngôi nhà tưởng chừng sẽ màu đen như mọi khi nhưng lại sáng sủa hơn mọi thường,cha dượng của cậu đang ngồi trong bếp cùng với 1 người đàn ông đeo kính râm,dáng vẻ run rẩy của ông ta làm cho cậu thỏa mãn.Nhưng cậu lại tò mò người đang đối diện với ông ta.

-Chào,Yoichi.

-Chi-

-Tôi là Hyouma Chigiri,người học cùng trường với cậu.Lần đầu gặp trong cậu có vẻ sáng sủa đấy.

"Sao lại tỏ ra không thân thiết với cậu chứ?"

-Đây là cha của cậu sao?Ông ta đang nợ nhà tôi 5 tỷ yên lận, vào sòng bạc nhà tôi lại còn hống hách nữa...Nên ông ta lấy cậu ra để chuộc đấy,đi theo tôi nào.

"Chắc Isagi nghĩ nhiều rồi,Chigiri rất thân thiện mà".

 Về đến tòa nhà riêng của Chigiri,cậu ta đến gần:

-Đừng mong tôi thích cậu là được.

Isagi quay ngang quay dọc.

Chigiri liền nói:

-A,quên mất còn phòng của cậu,nó ở dưới tầng 1 ấy.Xuống đấy đi.

-Tại sao ai cũng đối xử với tôi như vậy...

-Vì cậu đa tình chứ sao nữa,thích nhiều người cùng lúc được gọi là lăng nhăng đấy.

-Nếu như tôi thích 1 người duy nhất trong các cậu thì người mà tôi thích sẽ thích lại tôi à?Chẳng ai nói là không thích tôi cả,chẳng lẽ các cậu đang ghen khi mà tôi thích nhiều người sao?Chẳng nhẽ 1 trong số các cậu thích t-

Chát.

Bốp.

Bộp.

Tiếng đánh vang cả căn phòng rộng lớn.

Hộc hộc.

-Cậu được nước lấn tới đấy à..hừ.

-Khụ...khụ..c-cứu...a

-Chưa gì đã gục rồi s-...Này,ngồi dậy đi tôi không đùa đâu...NÀY!Mới đánh có tí xíu mà..

..................................

-A...Tỉnh l-lại đi...tôi không cố ý đâu mà..

Ha.

________________________________

Đón xem truyện gì sẽ xảy ra nào???


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com