ZingTruyen.Info

Ái Hậu Dư Sinh (Yêu Hết Quãng Đời Còn Lại)

Chương 50 (H)

evelyn0110

Chương 50

"Ngồi xa như vậy làm gì?"

"Ưm..." Tần Qua ấp úng nói không ra lời.

"Lại đây."

"..."

Giọng nam nhân thấp hơn: "Lại đây."

Tần Qua do dự một chút, mới đẩy nước đi qua.

Khuôn mặt nam nhân trong hơi nước từ từ rõ ràng, hai cánh tay đều khoát lên bờ, vài sợi tóc đen rũ xuống che khuất cái trán, trên chóp mũi dính sương mù ngưng kết thành bọt nước, theo cái mũi cao thẳng chảy xuống, môi mỏng màu hồng, làn da lộ trên mặt nước cũng đầy những giọt nước men theo cơ thể chảy vào trong ao.

Tần Qua đi đến giữa ao thấy nam nhân như vậy cũng không dám đi tiếp nữa.

Rất gợi cảm.

Hoàn toàn là kiểu gợi cảm của đàn ông trưởng thành.

Giống như đến gần từng bước sẽ bị bắt ăn sạch sẽ.

Trước kia Tần Qua chỉ mơ mơ hồ hồ cảm thấy Đàm Tấn thích ngôi sao điện ảnh Âu Mĩ ngực bự, ăn mặc mát mẻ rồi làm chút tư thế câu nhân thì coi như gợi cảm. Nhưng bây giờ cậu lại cảm thấy những người đó hoàn toàn không thể so với Lâm Hi Liệt đầy hormone nam tính trước mặt.

"Sững sờ làm cái gì?" Thanh âm nam nhân ở trong tiếng nước ùng ục ùng ục càng thêm khàn khàn khó phân biệt."Gọi em lại đây."

"..."

Tần Qua còn đang do dự, nam nhân bỗng nhiên tiến lên từng bước, kéo thắt lưng cậu trực tiếp ôm người vào lòng.

Dưới thân để một cái nóng cháy gì đó làm cho Tần Qua lập tức bừng tỉnh. Giờ phút này cậu bị nam nhân gắt gao ôm vào trong ngực, hai người da thịt dán da thịt, nhiệt độ trên thân nam nhân truyền đến, gần như muốn hòa tan cậu.

"Anh... Anh làm gì..."

Chóp mũi Lâm Hi Liệt từng chút từng chút tiến lại gần, đụng vào chóp mũi Tần Qua. Tần Qua chịu không nổi nam nhân nhìn chăm chú, đỏ mặt rũ mắt nhìn mặt nước. Mặt mày nam nhân vốn sâu sắc, nhìn chằm chằm như vậy làm cho cả người cậu đều run lên.
Lâm Hi Liệt hơi hơi quay mặt một góc hôn Tần Qua.

Ngậm hai mảnh môi mút vào trong chốc lát, mới duỗi đầu lưỡi vào, quấn lấy đầu lưỡi nho nhỏ thẹn thùng quay cuồng.

Mới vừa bị hơi nước xông lên, môi hai người vừa ẩm ướt vừa trơn. Lâm Hi Liệt hôn đến có chút không kiềm chế được, nhưng lại đụng phải răng nanh Tần Qua. Tần Qua cũng có chút động tình, hai tay bò lên trên vai nam nhân, móng tay cũng muốn bấm sâu vào da thịt.

Lâm Hi Liệt hôn đủ rồi, mới buông ra Tần Qua thở hổn hển, tay trái quờ quạng trên bờ, từ áo tắm lấy ra một cái vòng cổ.

Mặt dây chuyền là một chiếc nhẫn: Nụ hôn nổi tiếng nước Pháp (1). Do nhà thiết kế người Pháp Philipe Tournaire thiết kế, ở giữa bốn cạnh khảm một viên kim cương lớn, lộn lại là tháp Eiffel, vô cùng xinh đẹp. Chiếc nhẫn này không bán trong nước, là Lâm Hi Liệt sai người đi Hongkong mua.

"Mang trên tay cha em phát hiện sẽ dò hỏi, vậy làm thành vòng cổ cho em đeo." Lâm Hi Liệt nói, đem dây chuyền vòng qua cổ đeo lên cho Tần Qua.

Tần Qua có chút thất thần, cúi đầu sững sờ nhìn chiếc nhẫn lấp lánh ánh sáng trước ngực.

Nam nhân đang làm cái gì? ... Đây xem như cầu hôn cậu sao...

"Sao vậy, mỗi lần tặng quà cho em em đều biểu hiện vẻ mặt ngốc nghếch này? Không thích sao?" Thanh âm trầm thấp của nam nhân vang lên bên tai, Tần Qua mới chậm rãi kịp phản ứng, nặng nề mà gật gật đầu: "Thích... Thực sự rất thích... Cám ơn anh..."

Bất tri bất giác, nam nhân đã tặng cậu rất nhiều thứ.

Di động, đồng hồ, hoa, Piano, hiện tại thậm chí ngay cả nhẫn cũng tặng.

Trong khoảng thời gian quen biết với nam nhân, Tần Qua mới chậm rãi phát hiện, tuy nam nhân mặt ngoài lạnh lùng nhưng thật ra rất chu đáo cẩn thận, cũng rất lãng mạn. Nam nhân sẽ không viết thư tình buồn nôn, sẽ không chơi ghi-ta ca hát tình ca, cũng sẽ không nói lời ngon tiếng ngọt như là "Anh yêu em cả một đời", nhưng nam nhân tặng cậu những thứ này cũng đã lãng mạn chết người rồi.

Cái loại cảm giác nam nhân tặng cậu Piano lần trước lại tới nữa...

Cậu cái gì cũng chưa cho nam nhân.

Không... Nếu trái tim với thân thể cũng tính, vậy cậu cũng đã cho nam nhân gì đó rồi.

Trong lòng Tần Qua dâng lên một loại cảm xúc phức tạp không hiểu, ngay cả cái mũi cũng hơi cay cay. Chậm rãi ôm lấy cổ nam nhân, đem mặt chôn ở hõm vai hắn.

Nam nhân rốt cuộc thích mình ở điểm nào nhất?

Trừ bỏ bộ dạng trắng nõn nhã nhặn một chút, còn có gì khác tốt đâu? Thân thể cứng nhắc ôm vào không xúc cảm. Cậu cũng không đá bóng, không chơi game, sẽ không kể chuyện cười, TV cũng không xem nhiều lắm, ngay cả Đàm Tấn cũng từng nói cậu nhàm chán, nam nhân không cảm thấy cậu nhàm chán sao?... Ở trên giường cái gì cũng không làm, chỉ biết mặc cho nam nhân đùa nghịch tới đùa nghịch đi, xong việc còn muốn để nam nhân giúp cậu tắm rửa... Nếu như là mỹ nữ dáng người nóng bỏng, bình thường có dịp gì còn có thể dắt ra ngoài khoe một chút, còn như mình, che dấu còn không kịp nào dám dắt đi ra ngoài khoe khoang?... Như vậy tính ra, nam nhân gần như hoàn toàn làm "Giao dịch thua lỗ".

Thấy cục cưng chăm chú nhìn chiếc nhẫn sửng sốt hồi lâu, rõ ràng không phải bộ dáng nhận được quà nên vui mừng nhảy nhót, Lâm Hi Liệt nhíu mày hỏi: "Sao vậy?" Muốn nâng mặt Tần Qua lên nhìn xem, nhưng cậu vẫn cố ý vùi vào.

Sau một lúc lâu, mới rầu rĩ lên tiếng:

"Lâm Hi Liệt..."

"Ân?"

"Anh rốt cuộc... Thích em ở điểm nào nhất? ..."

Thì ra cục cưng lo lắng vấn đề này.
Đại khái là trong tình yêu, không người nào có thể tự tin trăm phần trăm.

Cho dù người quyền lực mạnh mẽ bao nhiêu, ở trước mặt người trong lòng cũng cảm thấy bất an không yên, sợ giờ phút này chỉ là hư ảo.

Lâm Hi Liệt chậm rãi xoa mái tóc mềm mại của Tần Qua, giờ phút này bởi vì hơi nước sương mù đã trở nên hơi ẩm ướt.

"Em là ánh sáng của anh."

"..."

Nam nhân cứ như vậy không có câu sau. Thật sự là phù hợp với tác phong trước giờ của hắn.

Nhưng Tần Qua đại khái đã hiểu. Tuy rằng cậu không thể tưởng tượng mình ở trong lòng nam nhân rốt cuộc là vị trí nào, cũng không biết tại sao nam nhân lại so sánh cậu với ánh sáng.

Tần Qua chôn ở hõm vai nam nhân do dự trong chốc lát, ánh mắt ẩm ướt, cố lấy dũng khí chủ động hôn môi nam nhân, cũng vươn hai chân vòng qua thắt lưng hắn.

Lâm Hi Liệt khẽ vuốt ve cái lưng mềm nhẵn đến có thể hút vào da thịt bàn tay của Tần Qua, cười nói: "Người ta nói nhẫn nại có thể chinh phục hết thảy, thì ra là sự thật."

Tần Qua quay mặt qua chỗ khác không để ý tới nam nhân, mặc cho hắn tình sắc mười phần mà vuốt ve thắt lưng, mông cậu, còn duỗi một ngón tay đi vào. Nước ấm cũng theo ngón tay vào tiểu huyệt mẫn cảm, Tần Qua tuy rằng ngoài miệng không nói lời nào nhưng lông mi đã run rẩy đến rối tinh rối mù.

Nam nhân ôm Tần Qua lên cao một chút, vùi đầu hôn xương quai xanh cậu: "Có phải em xài kem chống nắng không?"

"Kem... kem chống nắng gì? Em đâu có dùng cái đó?..."

"Vậy sao em phơi nắng cả một ngày cũng không đen?"

"Em không biết... Ư~! ..."

Nam nhân lại bỏ thêm hai ngón tay, Tần Qua bất ngờ không kịp đề phòng đã kêu ra tiếng, ưỡn người về phía sau, thân thể cứng còng để cho ba ngón tay nam nhân căng ra dũng đạo, bắt chước động tác tính cụ lấy ra xuyên vào tiến tiến xuất xuất, ngón tay còn cào nhẹ vào nội vách tường mềm mại.

Dưới ánh trăng đầy sương mù, thân thể bạch ngọc như phiếm ánh sáng bạc óng ánh. Bọt nước trong suốt theo da thịt trượt xuống, bị nam nhân từ dưới hôn lên mút vào hai điểm nổi trước ngực, Tần Qua nhẫn nại không được mà rên rỉ ra tiếng, tuyến lệ cũng chịu không nổi kích thích tràn ra nước mắt.

Thấy khóe mắt đuôi mày cục cưng đều đã trầm mê say đắm trong bể dục, Lâm Hi Liệt cảm thấy cuối cùng đã có thể bắt đầu hưởng dụng, tách ra mông cánh hoa của người yêu, tính cụ cứng rắn như sắt để tại huyệt khẩu mềm mại, trong nước suối ấm áp chậm rãi đâm vào.

"A! ..."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info