ZingTruyen.Com

[ABO|EDIT] Tình địch em ấy vừa đẹp vừa ngọt - Thiển Vô Tâm

Chương 11: Đưa Omega được đánh dấu về nhà

yanjingjia

Ngón tay có vết chai lướt qua làn da nhẵn nhụi sau gáy Thẩm Tư Phi, nhìn nó sung huyết, hắn khẽ vuốt, màu mắt tối đi vài phần.

Omega bị pheromone và bản năng chi phối, Alpha cũng vậy, có lẽ còn không có lý trí và điên cuồng hơn.

Đặc biệt là Omega xinh đẹp lại sạch sẽ như vậy ở trước mặt hắn, nói ra lời làm người kinh hãi như thế, còn chủ động đưa tuyến thể của mình tới cửa.

Cả người Thẩm Tư Phi run lên bần bật, cảm giác khác thường truyền khắp toàn thân, khóe mắt ửng hồng, thần sắc khiếp đảm, như là có một chút sợ hãi.

Đánh dấu tạm thời không chỉ có cách cắn tuyến thể, ngoài ra còn có thể hôn trao đổi pheromone, cũng đạt được tác dụng tạm thời an ổn xoa dịu Omega.

Nhưng mà Thẩm Tư Phi không hiểu tầm quan trọng của tuyến thể với Omega, cho nên so với cảm giác mà nụ hôn mang đến, cậu chọn cắn tuyến thể đánh dấu tạm thời. Nhưng mà cắn tuyến thể kích thích không khác gì Omega lên giường với Alpha là bao. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Mà tuyến thể của Omega, đối với Alpha có sức hấp dẫn cực đại.

Hạ Tây Châu nhấc người lên ôm vào trong ngực, hơi thở nóng rực phả vào trong hõm cổ đối phương, giọng hắn khàn khàn trầm thấp, lộ ra một luồng nguy hiểm: "Thầy Thẩm, cậu không nên trêu chọc tôi."

Lưng Thẩm Tư Phi kề vào lồng ngực dày rộng cường tráng của Alpha, dự cảm được một loại nguy hiểm nào đó nên nhẹ nhàng giãy giụa, nhưng toàn thân vô lực, lại còn nóng bỏng, chỉ có thể khiến Hạ Tây Châu càng thêm dùng sức ôm chặt cậu. Đôi môi đã bị cậu cắn trắng bệch, khóe miệng chỉ còn tiếng rên rỉ đứt quãng.

Hạ Tây Châu vùi đầu, cắn mạnh.

Thẩm Tư Phi đột nhiên mở to hai mắt, há to miệng, nhưng nửa câu cũng không nói ra được.

Có một loại cảm xúc không khống chế được từ sau cổ lan khắp toàn thân, như là dòng điện lan tràn đến tứ chi, không ngừng kích thích cảm quan các nơi. Sau đó cậu cảm giác được có thứ gì đó sắc nhọn, không thể từ chối lại nguy hiểm đâm rách làn da của cậu, đâm thật sâu vào trong máu thịt.

Máu tươi rỉ ra, mùi thơm sữa bò nơi chóp mũi càng dày đặc.

Pheromone Alpha bị cưỡng ép truyền vào trong cơ thể Thẩm Tư Phi, pheromone trong không khí điên cuồng giao hòa, kích thích cực đại làm cho cậu mất đi hết thảy tri giác trong thời gian ngắn ngủi.

Sau đó người cậu mềm nhũn, nằm trong lòng Hạ Tây Châu, ngất đi.

Hạ Tây Châu khó khăn buông lỏng hàm răng ra, trên môi lưu lại mấy vệt máu, đôi mắt tối tăm như nước ở đáy biển sâu. Hắn hơi cúi đầu, nhìn Omega mềm nhũn trong ngực, thân hình gầy gò, cánh tay rất nhỏ, khắp toàn thân từ trên xuống dưới như thể không có một chút thịt.

Một trợ lý bên cạnh đã run rẩy cả người. Không phải là bởi vì bầu không khí ầm ĩ và mùi hỗn hợp quái lạ trong quán bar, mà là anh sếp luôn luôn cao lãnh ít lời, thậm chí có chút nham hiểm hung ác nhà họ, tiện tay cứu một Omega, còn đánh dấu tạm thời.

Không ngờ sau lưng sếp nhà cô lại phong lưu như này.

Cũng không phải cô hoài nghi mị lực của sếp, mà là có mấy phần đồng tình với Omega đẹp đẽ lại sạch sẽ kia. Sếp của các cô lạnh lùng khốc liệt vô tình còn máu lạnh, nhất định sẽ phụ lòng tín nhiệm của đối phương.

Giám đốc quán bar nghe tin tới, vội vàng dọn dẹp hỗn loạn.

Hạ Tây Châu lại ôm ngang Thẩm Tư Phi lên, đi thẳng ra ngoài, trợ lý vất vả khiêng Bác Viên theo sau, mãi đến khi đặt người lên ghế lái phụ, sếp mới dừng lại nhìn cô: "Cách tốt nhất thu mua một công ty, là để cho nó phá sản trước." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Ngữ khí của hắn hời hợt, trợ lý ngay cả tiếp lời cũng không dám.

Hạ Tây Châu lái xe đi.

Như là thợ săn bắt sống chiến lợi phẩm, sốt ruột mang về gấp gáp nhấm nháp. Nói chung là, giống như là Alpha tìm được bạn đời Omega mang về nhà cất.

Chừa lại trợ lý vô cùng đáng thương đỡ lấy người đàn ông say rượu, ở trong gió đêm chờ xe taxi.

Giám đốc quán bar đuổi tới, vội vàng hỏi: "Ngại quá tiếp đãi không chu đáo, xin hỏi là vị boss nào vậy?"

Trợ lý cười nham hiểm: "Chuyện bên trên, không phải ông có thể quản được."

...

Hạ Tây Châu mang Thẩm Tư Phi về nhà mình, đặt người trên giường trong phòng cho khách, lý trí mới hoàn toàn trở lại.

Mình đưa người ta về làm gì?

Hắn từng gặp biết bao sóng to gió lớn, cũng đã gặp sự xa hoa đồi trụy trong xã hội thượng lưu, lúc này lại như thằng nhóc choai choai vắt mũi chưa sạch, mang người về, như là tha con mồi về tràn đầy dục vọng chiếm hữu.

Hắn chưa bao giờ đánh dấu người khác, Thẩm Tư Phi là người đầu tiên, nhận thức này làm cho hắn bỗng nhiên tỉnh táo.

Thầy Thẩm đang ngủ, lông mi rất dài, lúc ngủ rất yên tĩnh, mặt mày hiền dịu cực kỳ, trông vô cùng ngoan ngoãn nghe lời. Nếu nhìn như vậy ai cũng cho rằng đây là một người vào ngày thường cũng rất hiền lành săn sóc.

Vừa nãy lúc người này thấp giọng khẩn cầu hắn, mắt đỏ như là muốn khóc lên, biểu tình uất ức khổ sở vô cùng, làm lòng hắn nhũn ra.

Hạ Tây Châu bỗng nhiên nhớ tới thời điểm ở viện mồ côi, nửa đêm mình bị người bò lên giường, phải ôm cậu ngủ.

Hạ Tây Châu có lúc cho là Thẩm Tư Phi là đứa nhỏ không có nguyên tắc, cố tình gây sự hư hỏng, mình tâm địa sắt đá lại bị đánh bại vì cậu khóc lóc kể lể một phen.

Vì vậy hắn còn dỗ người ta ngủ, mình thì mất ngủ nguyên đêm.

Thẩm Tư Phi sợ sét đánh, mẹ ruột Thường Mân bị bệnh trầm cảm sau sinh mà chết, chết không bao lâu, cha ruột lại cưới mẹ kế, sống ở nhà không tốt lắm. Thẩm Tư Phi nói một lúc, cuối cùng ôm eo hắn nức nở nói: "Cho em ôm một lát có được không, anh thật là ấm áp, em thích anh lắm."

Hạ Tây Châu lúc đó cảm thấy mình nóng tưng bừng.

Ngày hôm sau Thẩm Tư Phi lại như thể chẳng có chuyện gì, giả vờ chẳng có chuyện gì xảy ra, đối với hắn vẫn cực kỳ lạnh lùng.

Chuyện này làm cho hắn cho là mình bị trêu cợt lừa gạt, tối hôm đó sưởi ấm cho nhau chỉ là một hồi trò khôi hài, hắn tưởng bở cho là đối phương sẽ làm lành với hắn.

Ngày nào hắn mở tủ của mình ra cũng thấy một chai sữa bò tươi mới, trên đó viết dòng chữ cho hắn, còn muốn hắn đừng nói với bạn khác.

Hắn tưởng ba Trần lén chuẩn bị cho hắn, bởi vì cái cốc đó Trần Kim cũng có một cái, mà chữ viết trên tờ giấy nhỏ kia giống chữ của Trần Kim.

Sữa bò tươi chỉ xuất hiện hơn nửa năm, hơn nửa năm sau thân thể hắn cường tráng không ít, vóc người cấp tốc cao lên.

Nhận trợ cấp của chính phủ, hắn bắt đầu đi học, thành tích xuất sắc, thi đại học xong quyết định ra nước ngoài du học, trước khi nhà họ Hạ chưa tìm được hắn, phần lớn học phí đều dựa vào khoản tiền của ba Trần gửi đi cho hắn.

Nhà họ Trần không giàu có, ba Trần xin học bổng tư nhân, tương tự như người giàu có dùng tiền quyên cho người cần dùng. Sau đó Hạ Tây Châu ngày nào cũng nhận được một bức thư cổ vũ mà ba Trần gửi cho hắn.

Thư không ký tên, Hạ Tây Châu nhận ra được là chữ viết của Trần Kim, lời nói rất bình dị, phần lớn là cuộc sống đại học của đối phương ở đại học A, ngôn ngữ tinh tế, vừa nhìn là biết người mềm mại lại nhiệt tình vui vẻ sinh hoạt.

Đây là ân huệ mà nhà họ Trần cho hắn, hắn dựa vào thứ này sống sót, ân tình mà vô luận bao nhiêu tiền tài cũng không thể trả lại. Vì thế hắn muốn cầu hôn Trần Kim, chăm sóc nửa đời sau của Trần Kim, dùng để báo đáp.

Chủ tịch Hạ không có tình cảm, trong thế giới của hắn không có hai chữ ái tình và rung động.

Kết quả quanh đi quẩn lại, hắn lại giao tiếp sâu với tình địch thô bạo không nói lý này.

Thẩm Tư Phi rất khác trước đây. Hạ Tây Châu ở chung với cậu lâu, càng cảm thấy rung động trước vẻ đẹp của cậu. Không sai, là rung động.

Nhiệt độ trên người Thẩm Tư Phi hạ dần, đánh dấu tạm thời có hiệu quả rất tốt, tạm thời không giống như sẽ phát tình lại. Cậu ngủ rất say.

Hạ Tây Châu chỉnh nhiệt độ điều hòa, rót cốc nước đặt lên bàn, mở cửa đi ra ngoài.

...

Thẩm Tư Phi một đêm không mộng mị. Lúc cậu tỉnh dậy, có lẽ là khoảng ba giờ sáng, mặt trăng ngoài cửa sổ vẫn còn, trong phòng đen kịt, cậu nheo mắt lại không thấy rõ.

Cậu có chứng quáng gà nhẹ, nếu như nghỉ ngơi không tốt đôi mắt trong bóng tối sẽ không nhìn được, chỉ có thể nhận ra một ít đường viền mơ hồ. Cậu đứng dậy sờ soạng đầu giường, tìm điện thoại di động ấn thử, không sáng.

Thẩm Tư Phi xoa xoa mắt, nỗ lực tìm công tắc trong hoàn cảnh xa lạ.

Hạ Tây Châu tỉnh lại lúc ba giờ sáng. Giấc ngủ của hắn bất ổn, bác sĩ nói hắn có chứng rối loạn cảm xúc nhẹ, là do hoàn cảnh lớn lên tạo thành.

Cũng không khó hiểu, dù là ai bị lừa bán bị đối xử vô nhân tính, sau khi trở về đọ sức với một đám người thân muốn mạng mình, tính cách và tinh thần cũng sẽ chịu ảnh hưởng nghiêm trọng.

Hạ Tây Châu đứng dậy định đi uống cốc nước, lúc ra cửa vừa vặn có tiếng gì đó vỡ.

Hạ Tây Châu vội xông tới mở cửa, thấy Thẩm Tư Phi mơ màng muốn xuống giường, trên đất còn đầy mảnh vụn thủy tinh. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hạ Tây Châu nhất thời nổi giận: "Đừng nhúc nhích!"

Thẩm Tư Phi rút chân về.

Hạ Tây Châu nói: "Tôi đi lấy đồ, cậu đừng xuống giường."

"Chờ một chút." cả người Thẩm Tư Phi mơ màng, giọng sau khi tỉnh vừa nhẹ vừa khàn, "Có thể giúp tôi mở đèn không?"

"Công tắc ở bên tay trái cậu." Hạ Tây Châu hơi nhướng mày, lúc xoay người lại vẫn mở đèn phòng ở cửa lên.

Trong phòng lập tức sáng lên, đôi mắt Thẩm Tư Phi bị kích thích đến rơi lệ, mãi mới bình tĩnh lại được, ký ức trong đầu cũng chậm rãi tua lại.

Nói chung một lời khó nói hết.

Ảnh hưởng của bản năng Omega làm cho cậu cực kỳ sợ hãi, một khắc kia cậu cơ hồ không thể khống chế thân thể và tư duy của mình, mới nói ra lời tùy tiện như vậy. Nói cho cùng, cũng không tính là lỗi của Hạ Tây Châu.

Omega bị đánh dấu, không thể đổ tội lên đầu Alpha của mình.

Giày trên chân Thẩm Tư Phi đã được cởi ra, quần áo vẫn còn nguyên. Cậu sờ sau gáy, có một vết thương đã kết vảy, cảm giác hơi nhói. Chảy vào mũi đều là pheromone cây linh sam, làm Thẩm Tư Phi lại cảm thấy hơi nóng.

Hạ Tây Châu quét mảnh thủy tinh vỡ trên đất đi, rót cốc nước ấm mới cho Thẩm Tư Phi. Hắn mặc quần áo ở nhà rộng, vóc người to lớn có thừa. Thẩm Tư Phi chỉ hơi nhìn lướt qua, lại dời mắt đi.

"Cảm ơn chủ tịch Hạ." Thẩm Tư Phi chân thành nói, "Thật sự ngại quá, vừa nãy chưa tỉnh táo, cốc vỡ tôi đền lại cho anh."

Hạ Tây Châu: "Không cần. Giờ vẫn còn sớm, cậu ngủ tiếp một lát đi. Bác sĩ ít nhất phải ba tiếng nữa mới tới được."

"Ở đây?" Thẩm Tư Phi sửng sốt, "Bác sĩ gì? Tôi nên đi chứ chủ tịch Hạ, đây là nhà anh, tôi không tiện ở đây. Anh cũng không nên đưa tôi về đây."

"Cậu phát tình, trạng thái không ổn định, để bác sĩ khám rồi ra ngoài mới an toàn."

Hạ Tây Châu chặn cửa, giữa chân mày có vệt uể oải, nhìn vừa lười biếng lại gợi cảm, hắn khẽ cười một cái: "Huống chi... thầy Thẩm xin tôi đánh dấu tạm thời, tôi làm Alpha, đưa Omega được đánh dấu về nhà, không phải nên làm à?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com