ZingTruyen.Asia

419 Hay 1314

7. Trong WC (2)

s_Lyn_111

Tôi muốn gào lên, nhưng không dám, sợ có người vào, hoặc đang có người ở trong này. Tôi cau có thì thào trong ngực Thiên, anh ta vẫn chưa buông tôi ra.

"Anh điên à, có người tới thì phải làm sao! Buông ra!"

Tôi đang ra sức đẩy anh ta ra, thì nghe tiếng xả nước "Àooo". Tôi giật bắn, tim tưởng như sắp rớt ra bên ngoài, liều mạng rúc vào ngực anh ta, như thể muốn chôn vui cả cơ thể vào người anh ta. Tôi bấu chặt lấy áo Thiên, cả người co rúm lại, tôi muốn thu lại nhỏ nhất có thể, để có đó nhìn vào, sẽ không thấy tôi. Nhưng làm gì có tên biến thái nào nhìn trộm trong wc nam cơ chứ. Nhưng kẻ làm việc không minh bạch luôn thấy sợ hãi mà. Tôi hốt hoảng đến quên cả thở.

Thiên ôm tôi một lúc lâu, cảm giác người vừa xả nước kia đã đi khỏi, mới buông tôi ra. Chân tay tôi run loạn xạ, mặt lúc xanh lúc đỏ.

"Em nói đưa anh đi mà."

Tôi tức điên. Nếu lúc này có một thanh giáo trong tay, tôi sẽ xiên anh ta từ đít lên đầu, rồi treo lên thị chúng!

Tôi muốn quát lên nhưng vẫn thì thào.

"Anh điên à! Điên thật rồi! Mới uống thế đã say rồi hay sao!"

Anh ta bật cười.

"Làm sao có thể, hôm ở nhà Dũng, anh uống như thế nào, em không biết sao."

Nhắc đến đó, tôi lại giật thót. Ở bên anh ta đau tim quá, tôi có cảm giác sống không thọ được.

"Vậy, lúc nãy anh...anh..."

Tôi bối rối không thể nói thành câu. Anh ta tiến đến, tôi theo bản năng lùi lại, bắp chân đụng vào bồn cầu, tôi ngã ngồi xuống. Ơn giời, bồn cầu đóng nắp!

Tầm ngồi của tôi đến bụng Thiên, anh ta rất gần, khiến tôi không dám đứng lên.

"Từ hôm trước trong xe ô tô, anh chưa hề phát tiết lần nào."

Kệ anh! Mẹ kiếp, đó là việc của anh!! Nếu vậy, anh có thể đưa tôi đi đâu đó, và làm trong xe! Tại sao lại phải lôi tôi vào đây!!! Tôi nghiến răng, lườm anh ta sắc lẹm.

Thiên mỉm cười, cúi gần xuống, một tay nâng mặt tôi lên.

"Anh nhớ em."

Tôi ngạc nhiên, sững sờ, ngại ngùng , cảm giác như có một dòng điện chạy qua khắp cơ thế. Thiên thuận thế tiến tới hôn tôi, tôi vội quay mặt đi, hai tay đẩy mạnh anh ta ra. Có lẽ Thiên không nghĩ tới tôi lại phản ứng mạnh như vậy, nên bị tôi đẩy đến mất đà, ngã ngồi về phía sau. Đến tôi cũng giật mình. Nhưng thay vì lo cho anh ta, tôi nín thở nghe ngóng xung quanh xem có ai để ý đến tiếng động vừa rồi không. Thật may, có lẽ trong wc lúc này chỉ có tôi và Thiên. Tôi luống cuống ngồi xổm xuống.

"Em xin lỗi, em..."

Anh ta nhìn tôi, không nói gì, khiến tôi lông tóc dựng đứng. Tôi nhẹ nhàng thỏ thẻ.

"Thiên, rời khỏi đây trước đã..."

Thiên vẫn nhìn tôi, ánh mắt anh ta đen và sâu thẳm không đáy, anh ta giơ tay chỉ chỉ đũng quần. Tôi nhìn theo, đũng quần anh ta hơi gồ lên một chút, tôi méo miệng cười:

"Anh...anh đã cương hẳn đâu, rời khỏi đây đã..."

Ánh mắt Thiên tối lại, như nào, tại sao? Đang bình thường, bỗng nhiên anh ta như thể biến thành hung thần vậy?

Thiên đứng dậy, mặt lạnh băng, không nói gì, nhưng hai tay thoăn thoắt cởi cúc quần, kéo khóa quần xuống. Tôi hốt hoảng giữ tay anh ta lại.

"Không được, đây là...đây là nơi công cộng đó, nhỡ có người tới..."

Anh ta vẫn ngoan cố cởi xuống cả quần lót, kéo ra ngoài thằng nhóc đang bán cương, vẫn chưa ngẩng đầu hẳn. Tôi lao ra định mở cửa chạy khỏi, thì bị anh ta nhanh tay bắt lấy, đẩy tôi ngồi xuống bồn cầu, đứng trước mắt tôi, hai chân dang ra chặn hai chân tôi. Tôi không thể thoát khỏi, cũng không thể gào lên chửi bới. Nhưng mà, anh ta làm sao thế??? 

"Chạm vào anh."

Tôi liều mạng lắc đầu, quay mặt đi chỗ khác. Anh ta cầm tay tôi, miễn cưỡng tôi đặt lên côn thịt mình. Tôi không rút được tay ra, cũng không nắm lấy. Anh ta cứ như vậy cầm tay tôi chà chà lên côn thịt. 

Tôi bất lực, đành xuống nước, ngước lên nhìn anh ta với ánh mắt long lanh ngấn nước, thỏ thẻ:

"Anh, ra xe được không? Ở đây, em sợ lắm."

Hy vọng anh ta thấy tôi đáng thương mà mủi lòng. Tôi không biết vì sao anh ta trở nên như vậy, nhưng để lấy lòng anh ta, tôi còn cẩn thận nói thêm.

"Rời khỏi đây đã, rồi em sẽ giúp anh được không ạ?"

Anh ta vẫn như cũ nhìn tôi chằm chằm, nếu không phải anh ta cũng ưa nhìn, thì hẳn là sẽ rất đáng sợ.

"Nếu không nhanh, lát nữa sẽ có nhiều người vào đây đấy."

Tôi bực mình, giựt mạnh tay ra, anh ta bất ngờ thả lỏng, nên tôi mới thoát. 

"Anh lâu ra như vậy, biến làm đến bao giờ!"

Anh ta nhướng mày, nhếch miệng cười.

"Vậy bắt đầu sớm đi."

Tôi thực sự không còn cách nào, anh ta đích thực không phải say, mà là phát điên rồi. Tôi miễn cưỡng nhìn thứ nam tính kia giật giật cương lên, bực mình hết sức, nhưng đành nắm lấy.

Tôi vuốt ve một lúc, thì nó cương hẳn lên. Tôi không chậm rãi như mọi lần nữa, vừa sợ vừa run, tôi chỉ biết sục thật nhanh và mạnh, với hy vọng anh ta có thể bắn ra luôn.

Thiên khó chịu, bắt lấy tay tôi.

"Làm như thế sẽ hỏng đấy."

Hỏng cũng là hỏng của anh, ai bảo anh cà chớn!

"Được rồi, bỏ đi. Đi thôi."

Tôi ngơ ngác nhìn Thiên, anh ta thản nhiên kéo quần lót lên, cài lại quần jeans, nhìn tôi đang mắt to mắt nhỏ.

"Đi thôi? Hay tiếp tục?"

A? Đến giờ này anh còn hỏi? Nếu đi ra ngoài, tôi có thể tách anh ra được không? Bởi vì, tại sao, tôi lại phải đi với một gã đũng quần căng phồng lên như thế kia chứ! Lúc nãy mới chỉ hơi có hứng thôi, anh ta không chịu dừng lại, miễn cưỡng tôi. Giờ anh ta cương lên cứng ngắc, đũng quần độn lên nhìn qua là thấy, lại muốn cùng tôi đi ra ngoài? Này là muốn thử thách tôi, hay trừng phạt tôi vì hầu hạ không tử tế?

Anh ta quay lưng, định mở chốt cửa thì tôi vội giữ lại, kéo anh ta về sau, đẩy anh ta ngồi xuống bồn cầu.

"Được rồi, được rồi. Em xin lỗi! Em sẽ làm tử tế, anh đừng như thế nữa."

"Là em không muốn, anh đồng ý ra ngoài, không làm nữa. Em lại thay đổi?"

Tôi bực mình đánh lên cánh tay anh ta "chát" một tiếng, tuy người nhảy dựng lên vây vẩy tay vì đau là tôi.

"Anh định đi đâu với đũng quần căng phồng thế kia?"

Anh ta nhìn tôi, khóe miệng kéo lên thách thức.

"Em nói xem?"

Tôi thực sự không còn lời nào để nói. Thay vì lo lắng, hồi hộp, hiện tại, cơn tức giận mới là thứ xâm chiếm hết đầu óc và cơ thể tôi. Tôi để túi xách ra phía sau Thiên, quỳ xổm xuống giữa hai chân anh ta, không nói gì, nhanh nhẹn cởi quần anh ta xuống. Thiên cũng im lặng, mặc kệ tôi. Đã đến nước này, anh ta mặt dày như vậy, tôi đỡ không nổi. Chạy không thoát, chi bằng phải chiếm tiện nghi!

Tôi nắm lấy thứ đã cương lên của anh ta, chậm rãi vuốt ve thỏa mãn. Thiên khoan khoái thở hắt ra một hơi, vẫn im lặng nhìn tôi hành sự. Tôi không thèm ngẩng lên nhìn khuôn mặt đáng ghét ấy. Tôi mở túi xách, trong túi có một tuýp kem tay và một lọ gel nha đam nhỏ. Tôi lấy gel nha dam, vọc một ít bôi lên côn thịt của Thiên. Chất gel sánh mịn và mát lạnh khiến Thiên hơi giật mình. Có gel bôi trơn mát lanh kích thích, Thiên nhanh chóng cứng lên hết cỡ, những đường gân cũng nổi lên ngoằn ngoèo xung quanh. 

Lần này tôi không hề có hứng để trêu đùa, chỉ toàn tâm toàn dùng hai tay xoa nắn vuốt ve côn thịt của Thiên. Hai tay lên xuống dễ dàng bởi có gel, tôi cầm lấy nhục dục của anh ta mà xoắn vặn. Một tay tôi nắm phần gốc, tay kia nắm lấy quy đầu, xoay quanh, khiến Thiên hơi gồng người lên. Tôi dùng cả hai tay bao lấy côn thịt cứng như thép, lên xuống chậm rãi, rồi nhanh dần, nhanh dần, đến khi Thiên nặng nề thở ra, tôi lại dừng lại một khắc, rồi lại chậm rãi lên xuống. Mỗi khi tôi buông ra để xoa nắn hai tiểu cầu phía dưới, côn thịt của Thiên lại giật giật, như thúc giục, kêu gọi tôi chạm vào. 

Tôi sốt ruột, hôm nay làm đều mong Thiên nhanh bắn hơn một chút, không có nửa điểm chậm rãi trêu đùa như mọi lần. Do cách làm khác, có lẽ Thiên cũng sớm muốn xuất tinh hơn. Côn thịt của anh ta càng lúc càng trướng lên, tôi nghĩ là anh ta sắp bắn, nên nắm chặt hơn một chút, nhanh hơn một chút mà vuốt ve. Thiên hít vào một hơi sâu, chuẩn bị bắn ra thì tôi nghe một tiếng "Cạch", có người tới!

Tôi sợ hãi không dám thở mạnh, toàn thân đông cứng, tay cũng vừa nắm nhục dục của Thiên vừa đứng hình. Thiên đang chuẩn bị cao trào thì tôi dừng lại, có chút bất mãn khó chịu.

"Em...!"

Tôi vội xua xua tay, một tay chậm rãi vuốt ve an ủi anh ta, nói với anh ta gần như không ra tiếng, chỉ có khẩu hình miệng mấp máy.

"Có người tới, anh nhịn một chút đi."

Tôi sợ anh ta bắn ra, khi lên đỉnh không kìm được tiếng rên, nên không dám động, thi thoảng lên xuống một hai cái, để an ủi thứ cứng ngắc đang giật giật trong tay.

"Muốn bắn...nhanh..."

Tôi vội vàng khẩn trương, nhắn nhó lắc đầu, thì thào.

"Chờ một chút đi, đấy, xả nước rồi kìa."

Anh ta biết tôi nhát gan, đành nhẫn nại. Đến khi cảm giác người kia hoàn toàn rời khỏi, tôi mới tiếp tục làm cho anh ta, bức anh ta bắn ra.

"A...Nguyệt..."

Anh ta bắn ra năm sáu đạo tinh dịch. Tôi có chút kinh nghiệm, biết anh ta sắp bắn nên ngồi sang một bên, né không để bị bắn vào người như mấy lần trước. Tôi ép mạnh khiến cho tinh dịch đọng trên mã mắt chảy xuống. Anh ta bắn ra rồi, nhưng tôi thì vẫn còn rất bực mình. Vuốt ve thêm vài cái, tôi không nhịn được đánh mạnh vào côn thịt anh ta "chát".

"A!"

Anh ta giật nảy mình, nhíu mày nhìn tôi.

Tôi cũng hơi giật mình, vì không ngờ lại đánh mạnh như thế, nhưng hôm nay tôi rất tức giận, nên quyết không xin lỗi anh ta! Thiên lấm tấm mồ hôi, hơi thở vẫn còn nặng nề, nhìn tôi.

"Nếu em giận, cứ đánh thêm vài cái cũng được. Hơi đau, nhưng cũng thích."

Khóe mắt tôi giật giật, tên biến thái mặt dày chết tiệt này. Tôi vốn định giơ tay đánh thêm, cho bõ ghét, thì anh ta nhàn nhạt nói thêm.

"Kích thích như vậy, không chừng lại cương lên..."

Tôi khựng lại, nghiến răng, lườm anh ta rồi đứng dậy, rút một nắm giấy vệ sinh lau tay,. Hít sâu một hơi, căng tai lên nghe ngóng, cảm giác không có ai, tôi liền mặc kệ anh ta ngồi đấy với côn thịt vẫn đang nhỏ xuống tinh dịch, mở cửa, rửa tay vội vã rồi chạy ra ngoài. May sao hành lang chỗ khu vệ sinh này không có ai, tôi thở phào nhẹ nhõm. 

Tôi đứng một lúc thì Thiên đi ra, nhìn lại ngon giai tinh tươm sạch sẽ, không giống như một tên biến thái vừa hứng tình trong wc.

Thiên thản nhiên khoác vai tôi, không về bàn mà đi thẳng đến quầy thanh toán. Ít ra, nhanh ta còn biết tôi không muốn ở đây nữa. Tôi cúi gằm xuống, chẳng thể ngẩng đầu lên, như thể sợ tất cả mọi người đều biết tôi vừa làm loại chuyện gì trong wc vậy!

Thiên biến thái mặt dày nhưng điềm đạm lãnh ngạo đâu rồi?

Hôm nay tôi chỉ thấy một Thiên điên cuồng bá đạo, thích thì làm, không để bất cứ thứ gì vào mắt.

Này Thiên, đâu mới thực sự là anh?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia