ZingTruyen.Asia

[12cs] Làng Ma Sói

Chương 26

haikushiro

Nhân Mã xoa rối mái tóc xù của mình trong khi lê bước đi lang thang quanh làng. Mặt trời đã lên cao, ánh sáng chói chang khiến cậu phải nheo mắt lại hết cỡ. Nhân Mã cảm thấy mọi thứ trước mắt mình trở nên thật mờ ảo, có lẽ là vì nhiệt độ nên mới vậy.

Cậu thầm chửi rủa trong đầu nhưng chân vẫn không ngừng bước, lần đầu tiên Nhân Mã cảm thấy nhà của Trưởng làng thật là xa. Trời nóng khiến sự kiên nhẫn của Nhân Mã giảm đi rất nhiều, hiện tại cậu chỉ muốn nằm dưới gốc cây nào đó mà thôi. Đúng vậy, bây giờ đang là giữa trưa và cũng thời gian thảo luận để tìm ra kẻ sẽ bị treo cổ ngày hôm nay.

Thật khó khăn mới có thể tới nhà Trưởng làng, Nhân Mã cảm thấy bản thân sắp chết vì thiếu nước rồi. Cậu liếc mắt nhìn những người trong nhà rời nhanh chóng lướt qua họ, thả người vào chiếc ghế gần nhất. Mặc dù ghế không được êm ái nhưng ít nhất còn có thể nghỉ ngơi.

- Nước chứ? - Một cốc nước được đưa ra trước mặt Nhân Mã, cậu hơi ngẩng đầu nhìn người tốt bụng nào đó.

Xử Nữ kiên nhẫn cầm cốc nước, đối mặt với đôi mắt mơ màng của Nhân Mã. Cậu ta nhìn chằm chằm hồi lâu như muốn xác định người đứng trước mình là ai. Đôi mắt hơi tỉnh táo khi nhận ra Xử Nữ.

- Ồ, là cô à? - Nhân Mã vươn tay nhận lấy cuốc nước. - Cảm ơn há.

Cảm nhận dòng nước mát lạnh trôi xuống cổ họng mình, Nhân Mã cuối cùng có thể thở ra một hơi sảng khoái. Cậu quả thật không bao giờ có thể hợp với cái thời tiết nóng nực như thế này mà.

Xử Nữ ngồi xuống ghế bên cạnh, đôi mắt nhìn xuống cốc nước đang cầm trên tay. Cô nàng có tâm sự, Nhân Mã nghĩ nhưng cậu chẳng hề có ý định sẽ tốt bụng làm một người lắng nghe. Cậu đảo mắt, nhìn tất cả khuôn mặt đang tụ họp trong nhà của Trưởng làng, thiếu một người.

Trần Vũ.

Nhân Mã có ấn tượng không tệ về cậu trai này, hơi nóng nảy một chút nhưng tốt bụng, kính trên nhường dưới, được mọi người nhận định là một cậu nhóc tốt. Nhưng có vẻ hôm nay cậu ta lại chính là nghi phạm. Nhân Mã uống một ngụm nước, cái danh "tốt" của cậu ta dường như cũng không giúp dân làng đứng lên bênh vực cậu nhóc.

Nhân Mã đang đợi một người nào đó đứng lên phát biểu - ồ, làm ơn đừng là đám dân làng ngốc nghếch, nếu là họ thì thà cậu không nghe còn hơn.

Thật may mắn rằng Nhân Mã không phải đợi lâu. Sự xuất hiện của Thiên Yết ngay lập tức thu hút mọi sự chú ý của dân làng.

Có lẽ họ không để ý nhưng không biết từ lúc nào, dân làng đã coi Thiên Yết như một người thay thế cho Bạch Dương - bình tĩnh, không đáng tin cậy cho lắm những lại có những lập luận vô cùng sắc bén. Nhân Mã nghĩ Thiên Yết giống như con rắn, nó thấm chất độc của mình một cách chậm rãi vào con mồi, khiến con mồi bất tri bất giác nghe theo.

Sức ảnh hưởng của Thiên Yết bây giờ có lẽ chỉ đứng sau Thiên Bình mà thôi.

Nhân Mã chép miệng, quả là một tên nhóc gian xảo.

Thiên Yết nhìn tất cả mọi người đang tụ tập ở đây một lượt rồi mới bắt đầu nói:

- Hiện tại, nghi phạm duy nhất chúng ta có là Tần Vũ, cậu ấy là nghi phạm trong vụ bà Lý. Đầu tiên, theo như những gì dân làng nói, sau khi trói bà Lý trong phòng bếp, Tần Vũ chính là người rời đi sau cùng. Cậu ấy đang là người đáng ngờ nhất và có thời gian để ra tay. Hơn nữa, cậu ấy không có chứng cứ ngoại phạm lẫn người làm chứng nên hoàn toàn có khả năng để nghi ngờ. Nhưng đó chỉ là trước chín giờ - trước thời gian hoạt động của Ma sói nên chúng ta vẫn chưa thể kết luận được gì.

Có tiếng dân làng vang lên phản đối, Thiên Yết hơi nhíu mày nhưng không nói gì. Đợi khi tiếng nghị luận giảm bớt đi thì mới tiếp tục nói:

- Chúng ta đến chứng cứ thứ hai. Trong móng tay của bà Lý có rất nhiều vết bẩn bên trong, theo như bản tóm tắt của Thiên Bình thì trong đó còn lẫn cả máu. Vẫn nên có thể bà Lý đã cào vào hung thủ, số lượng nghi phạm đã giảm xuống đáng kể. Đương nhiên chúng ta vẫn chưa thể kết luận bởi vì chúng tôi, những người hôm qua thuộc nhóm tìm kiếm trong rừng, bao gồm cả Tần Vũ đều đã dính vài vết thương trong lúc hợp lực trói bà Lý lại. Nhưng đồng thời, trong quá trình điều tra, chúng tôi đã phát hiện ra một điều khá thú vị.

Thiên Yết dừng lại uống một ngụm nước.

- Mà theo như bản tóm tắt của Thiên Bình, vết đâm trên người bà Lý khá nông, thường những vết đâm như thế này là do nữ giới gây ra. Nhưng trùng hợp rằng Tần Vũ từng bị gãy tay phải từ hồi nhỏ, hồi cậu ta còn chưa đủ mười tuổi. Ở ngôi làng này không có đủ trang thiết bị hiện đại để giúp cậu ấy hồi phục hoàn toàn nên đã để lại di chứng. Tay phải của Tần Vũ không mạnh bằng tay trái, thậm chí còn có chút yếu ớt.

Nhân Mã nhướn mày, cậu không ngờ rằng Thiên Yết có thể điều tra sâu đến như vậy. Chính xác hơn thì nên nói rằng, không ngờ trong thời gian ngắn ngủi vài tiếng đồng hồ buổi sáng mà Thiên Yết đã có thể thu thập được lượng thông tin từ lâu như vậy.

- Tiếp theo, dựa theo độ sâu ước tính của vết đêm, Thiên Bình đã rút ra kết luận rằng hung khí là một con dao dài từ 20 đến 25 cen-ti-met. Trong nhà của Tần Vũ không hề có con dao nào dài khoảng chừng ấy. Có thể đúng là cậu ta không có nhưng cũng có thể là Tần Vũ đã giấu hoặc ném nó đi. Tạm thời chưa thể kết luận. Hiện tại, hầu hết tất cả các chứng cứ đều hướng đến Tần Vũ. Nếu từ bây giờ tới chập tối không có việc gì phát sinh thì...

Thiên Yết im lặng nhưng mọi người đều hiểu. Nếu không có việc gì phát sinh hoặc tìm được bằng chứng gì mới, việc Tần Vũ bị treo cổ là điều tất nhiên.

Nhân Mã uống nước, việc Tần Vũ treo cổ gần như là điều tất nhiên.

Trong trò chơi này, nghi phạm không có quyền tham gia các cuộc thảo luận. Không thể tham gia thảo luận thì họ đương nhiên sẽ không thể tự bào chữa cho mình. Chính vì thế nên mọi kết luận sẽ đi theo hướng mà dân làng còn lại muốn.

Dân làng cũng không rảnh hơi mà tiếp tục đi tìm thêm bằng chứng nếu họ đã có lựa chọn của riêng mình. Nhỡ bằng chứng ấy lại thành thứ bất lợi cho mình thì sao? Nhỡ vì bằng chứng ấy mà mình lại trở thành kẻ bị treo cổ thì sao? Những suy nghĩ như thế ám ảnh dân làng nên đương nhiên họ sẽ tận lực không ra bên ngoài ngay sau khi bàn luận kết thúc.

Nhân Mã liếc mắt nhìn Xử Nữ. Chỉ có những kẻ ngu mới đi tìm thêm bằng chứng, dân làng luôn tin như vậy.

Đợi khi tất cả mọi người đều rời đi thì Xử Nữ mới đặt cốc nước xuống bàn, lặng lẽ rời đi. Nhân Mã dõi mắt theo, lại giơ cốc lên định uống nhưng chợt nhận ra nước đã hết. Cậu nhíu mày khó chịu, đặt cốc nước xuống bàn.

Nhân Mã chợt nhớ ra ngày hôm nay còn có một người chết nữa, Song Tử. Mọi chuyện có vẻ đang trở nên rắc rối hơn cậu nghĩ rất nhiều, kẻ đang đứng sau bóng tối âm thầm giết người không chỉ là hai người nữa.

Xử Nữ quay trở về nhà của Dương Mỹ, không thấy bà Dương ngồi phòng khách hay phòng bếp như ngày thường. Có lẽ bà ấy đang trong phòng ngủ, Xử Nữ nghĩ vậy rồi giảm thiểu âm thanh mình gây ra, nhẹ nhàng quay về phòng ngủ. Cô hoàn toàn không có ý muốn tiếp tục điều tra, mọi thứ hoàn toàn không có chút manh mối nào.

Xử Nữ ngồi xuống giường, mệt mỏi thở dài. Cô giữ nguyên tư thế đó rất lâu rồi mới lấy điện thoại ra. Cô vẫn chưa sạc điện thoại từ ngày thứ sáu nên nó đã sập nguồn. Xử Nữ lục tìm sạc dự phòng trong túi xách, đợi một lúc cho tới khi điện thoại sáng lên.

Cô vào mục ghi chú, suy nghĩ một lúc rồi mới bắt đầu bấm máy.

Ma sói: Có lẽ là Thiên Bình hoặc Thiên Yết.

Trong số năm Ma sói thì Xử Nữ đã biết được hai người: Người ngăn nắp sạch sẽ là Khiêm Nhã và một người khác là kẻ khó phân biệt Song Tử.

Xử Nữ chắc chắn kẻ đã lén lút vào phòng của cô đêm hôm qua là Thiên Bình và cô ấy cũng là người có khả năng là Ma sói nhất. Nhưng đồng thời cô vẫn còn rất nghi ngờ Thiên Yết mặc dù cậu ấy luôn rất phối hợp trong việc điều tra hung thủ.

Thiên Bình, Xử Nữ đọc lại một lần nữa những lời của Tiên tri. Cô ấy có khả năng là "kẻ phản xã hội" nhất. Thiên Bình chưa hề kết hôn, cô ấy cũng không phải là một kiểu người tự mạn. Xử Nữ nhíu mày, nhưng cô ấy cũng không có vẻ gì của một người phản xã hội.

Còn Thiên Yết, cậu ta có thể là "kẻ có nụ cười tự mãn", miêu tả này vô cùng phù hợp với cậu ta. Nếu Thiên Yết quả thật là Ma sói thì có khả năng Ma Kết cũng là đồng bọn của cậu ta hoặc chính Ma Kết đang bị Thiên Yết làm lá chắn cho bản thân.

Xử Nữ suy nghĩ một lúc rồi lại viết thêm vào mục vừa rồi hai chữ Ma Kết.

Xử Nữ nằm ra giường, đôi mắt nhìn màn hình điện thoại mãi không rời. Bây giờ số người có khả năng là Ma sói tăng lên năm người. Hai người còn lại chính là Dương Mỹ và bà Lý, "một người mẹ mất con". Ngôi làng còn lại ba người phụ nữ nhưng vợ kế của Võ Quân chưa từng sinh con nên có thể loại bỏ bà ấy.

Dương Mỹ, Xử Nữ chăm chú nhìn cái tên này, cô không nghĩ bà ấy là Ma sói. Hoặc ít nhất ngoại hình và tính cách hiền lành của bà khiến người khác không thể nghĩ xấu về mình. Nhưng nếu bà ấy là Ma sói, Xử Nữ rùng mình, như vậy thì thật đáng sợ. Chỉ cần tưởng tượng đến khuôn mặt hiền lành cầm trên tay con dao dính máu đã khiến cả cơ thể Xử Nữ ớn lạnh.

Tắt điện thoại, Xử Nữ ngồi dậy khỏi giường, cô vừa nhớ tới một thứ mình đã quên. Cô rời khỏi giường, lục tìm trong túi áo khoác dính đầy đất hôm qua cô vừa mới mặc.

Nhiệm vụ phụ tuyến ngày hôm qua hoàn thành đã mở khoá được cánh tủ trong phòng Trưởng làng. Xử Nữ không chỉ tìm thấy chân trái của Song Ngư bên trong đó mà còn một tập giấy khác. Dựa theo nét chữ, Xử Nữ đoán chính Dương Khánh là người đã viết nó. Nhưng thời gian không cho phép nên cô vẫn chưa đọc được mọi thứ được ghi trong đó nên đã nhét đại vào túi áo - thật may rằng túi của cô khá sâu.

Xử Nữ lấy tập giấy nhăn nhúm ra khỏi túi áo, cô cố gắng vui cho nó thẳng nhất có thể rồi bắt đầu đọc.

Nghiên cứu về tất cả vai người chơi trong Ma sói.

Xử Nữ nhướn mày, dường như cô đã vớ được báu vật rồi

Sáu giờ tối, tiếng nói vô cảm như robot lại vang lên.

Thời gian bỏ phiếu bắt đầu. Yêu cầu dân làng nhanh chóng tập trung.

Xử Nữ ngẩng đầu lên, cô bấy giờ mới chợt nhận ra căn phòng của mình đã chìm vào trong bóng tối mờ ảo từ bao giờ. Xử Nữ có hơi bất ngờ vì thời gian trôi quá nhanh, cô đã bị cuốn vào lượng thông tin cần giải quyết trong tập giấy kia.

Xử Nữ mệt mỏi dụi mắt, cô thu dọn nhanh đống giấy bầy bừa trên giường rồi nằm vật xuống.

Cô không muốn đến trung tâm làng, đằng nào thì Tần Vũ cũng sẽ là người phải thay thế hung thủ thật. Cô tin chắc Tần Vũ không phải là Ma sói, mọi bằng chứng đều quá khiên cưỡng để có thể kết luận cậu ta là hung thủ. Tần Vũ cũng chẳng ứng với bất cứ lời miêu tả nào của tiên tri.

Nếu nói rằng cô đang trở nên quá phụ thuộc vào lời Tiên tri thì hãy xét đến những vấn đề khác. Người thật sự đã giết bà Lý chính là Thiên Bình chứ không phải Tần Vũ. Hay nếu cậu ta là nghi phạm trong án của Song Tử cũng khá vô lí, nói thẳng ra là bất khả thi. Thủ phạm trong vụ đó chắc chắn là một kẻ lành nghề và đã làm rất nhiều lần - chuyên nghiệp, chứ không phải là một kẻ còn non nớt, tuổi đời còn chưa đầy hai mươi như Tần Vũ.

Xử Nữ vắt tay lên trán, mà cũng chính vì cô biết rằng Tần Vũ không phải Ma sói nên cô mới sợ phải chứng kiến cái chết của cậu ta. Mỗi lần nhìn những dân làng vô tội phải treo cổ thay cho tội ác của kẻ khác thì cô lại càng thấu kính tởm chính bản thân. Kể cả biết rằng đó không phải là lỗi của mình cô vẫn cảm thấy day dứt khó chịu.

Mày đang trở nên ủy mị đấy, Xử Nữ mím môi.

Kẻ bị treo cổ: Tần Vũ.

Vai trò của cậu ta là... Ma sói.

Xử Nữ bật dậy khỏi giường. Trái tim cô đập thật mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Xử Nữ thở dốc, cảm thấy mọi thứ trước mắt mình quay cuồng mờ ảo. Cô lắc đầu thật mạnh, cố giữ lấy sự tỉnh táo.

Không thể là cậu ta được!, Xử Nữ quờ quạnh chụp lấy điện thoại của mình.

Không lẽ lời tiên tri là sai?

Câu hỏi này lấp đầy bộ não của Xử Nữ, cô cảm thấy những gì vừa trải qua không thật chút nào. Người cô nghi ngờ nhất không phải là Ma sói mà người cô tin tưởng nhất lại mới là Ma sói?! Trò đùa ngu xuẩn gì vậy?!

Chín giờ kém, thời điểm tất cả mọi người đều đã chốt cửa nhà, chuẩn bị cho một buổi đêm sợ hãi.

Cùng lúc đó, trong rừng, tiếng loạt soạt vang lên trong bóng tối, một bóng đen đang chậm bước gạt đi những cành cây và bụi rậm đầy gai trước mắt để tiến lên phía trước. Bóng đen đó thỉnh thoảng lại bị chúng níu áo, quào da, thường xuyên bị chúng giữ chặt tới mức phải dừng lại vài phút để tự gỡ mình thoát ra. Cánh tay và cẳng chân bóng đen đã đầy những vết xước lớn dài đủ kiểu.

Trong sự im lặng bị nén chặt, một âm thanh bất kì nào cũng khiến bóng đen giật mình hoảng sợ. Tiếng nhánh cây khô bị gãy và tiếng soàn soạt như thể bị khuếch đại lên nhiều lần. Hơi thở của bóng đen mỗi lúc lại nặng nề hơn.

Rồi hắn chợt nghe thấy tiếng sột soạt khác vang lên cùng lúc với hắn. Bóng đen dừng lại thì tiếng sột soạt ấy cũng dừng, bóng đen tiến thì tiếng sột soạt cũng tiến lên.

Hắn run rẩy vì sợ hãi, hắn đã bị phát hiện rồi! Nhưng bóng đen không dám dừng lại nữa, nếu dừng lại thì chắc chắn hắn sẽ bị bắt. Bước chân bóng đen càng lúc càng nhanh, hơi thở càng lúc càng gấp gáp, hắn không còn để tâm tới những cành cây đang xào da thịt mình. Bóng đen muốn bản thân có thể tới nơi cần tìm thật nhanh, như vậy thì mới có cơ may thoát khỏi.

Rồi, bóng đen nhìn thấy ánh sáng thấp thoáng trong bóng đêm. Hắn vui mừng khôn xiết, gia tăng tốc độ bước đi của mình.

Nhưng càng đến gần hắn càng thấy kì lạ. Dường như ánh sáng đó cũng đang dần bước về phía hắn.

Bây giờ hắn mới hốt hoảng nhận ra, mình đã bị bao vây!

Bóng đen nhanh chóng chuyển hướng. Hắn không còn đi nữa mà chuyển sang chạy, hắn không dám quay đầu lại nhìn phía sau mà chỉ cắm đầu chạy. Thỉnh thoảng bóng đen sẽ vấp vào đâu đó nhưng hắn lại nhanh chóng đứng lên, mặc cho đầu gối và bàn tay chảy máu.

Chỉ cần thoát khỏi hai người đó thì hắn sẽ sống thôi!

Bóng đen lần nữa cấp ngã, hắn cuống cuồng đứng dậy nhưng lại bị một bàn tay lạnh lẽo chạm vào vai. Hắn cứng đờ người, mọi sức lực trong cơ thể như bị rút ra, hắn không thể đứng lên cũng không thể quay đầu lại.

Người đứng sau bóng đen cúi người xuống, thì thầm:

- Bà đang định đi đâu vậy?

Hắn bịt chặt miệng của bóng đen lại, không để một tiếng động nào có thể phát ra. Đồng thời một thứ sắc bén xuyên qua ngực trái của bóng đen.

Bóng đen mở to mắt, không thể thốt ra được lời nào.

Còn năm phút nữa là đến chín giờ, Xử Nữ rời khỏi phòng kiểm tra mọi thứ một lần nữa trước khi đi ngủ. Cô cảm thấy bản thân hôm nay lại trở nên thật tàn tạ.

Xử Nữ dừng lại trước phòng ngủ của Dương Mỹ, gọi bà vài tiếng. Bà không trả lời.

Một cảm giác bất an khiến Xử Nữ chần chừ mãi không rời đi. Cuối cùng cô cũng đặt tay lên nắm cửa phòng Dương Mỹ, đẩy ra.

Bà ấy chắc chắn đang ngủ, mình chỉ nhìn một cái rồi liền rời đi, cô thầm nghĩ.

Xử Nữ nhìn một lượt quanh phòng, sự hốt hoảng xâm chiếm lấy cơ thể cô.

- Bà Dương...?

Dương Mỹ không ở trong phòng.

———————

Xin lỗi vì đã lỡ hẹn nhé mọi người 😔😔😔

Chương mới tới đêyyyyyy

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia