ZingTruyen.Com

[12cs] Làng Ma Sói

Chương 17

haikushiro

Kịch sĩ đã lựa chọn vai trò Thẩm phán lắp bắp.

Bỏ phiếu lần hai bắt đầu lúc 8 giờ tối.

Xử Nữ đứng chôn chân tại chỗ, cơn đau ở bụng cũng ngừng khiến cô gập mình đau đớn. Trong đầu cô trống rỗng, đôi mắt đen hoàn toàn mất đi ánh sáng, ngơ nhác nhìn vào hư không.

Cô chưa hề lường trước được tình huống sẽ xảy ra lần bỏ phiếu thứ hai, hay nói cách khác, đây là [một biến số] mà cô không thể dự đoán được.

Dân làng bùng nổ tức giận, tiếng quát tháo xen tiếng khóc nức nở, không còn ai để ý đến Khiêm Nhã nơi pháp trường, cũng không để ý tới Song Tử không vì nguyên do mà chết.

Xử Nữ quay người, để mặc đám đông hỗn loạn sau lưng. Mùi máu khiến cô cảm thấy khó thở và hình ảnh đẫm máu khi đầu lìa khỏi xác của hai người họ không thể rời khỏi trí não cô.

Tiếng la hét của Khiêm Nhã bị cắt ngang khi đầu anh ta rời khỏi thân, cơ thể co giật rồi chết hẳn. Mùi sắt ô uế khiến Xử Nữ cảm thấy thanh thản hơn phần nào.

Nhưng sau đó...

Giọng nói vô cảm lạnh lẽo như máy đưa ra một lời phán xét kinh khủng.

Không một lời báo trước. Không để một ai phản ứng lại.

Một đầu người nữa lại rơi, không gian chìm vào tĩnh lặng u ám.

Xử Nữ hít một hơi, mùi của Ma sói nồng nặc trong không khí.

Xử Nữ bước vào phòng mình, tay phải sờ lên mặt.

Cô cảm thấy thứ gì đó ẩm ướt dính trên má.

Cô hạ tay. Màu đỏ chói mắt của thứ đó khiến bụng cô quặn thắt lần nữa.

Có lẽ là máu của Song Tử, mùi ô uế. Là Ma sói.

Cô cảm thấy dịch lại trào lên cổ họng. Cuồng chân chạy nhanh khỏi phòng, tìm một bãi đất trống và nôn thốc nôn tháo.

Xử Nữ cảm thấy dạ dày như bị đảo lộn. Cô súc miệng thật sạch và nhìn chính bản thân trong gương. Khuôn mặt tiền tụy do căng thẳng, cơ thể gầy rộc vì không được ăn uống đầy đủ. Xử Nữ nghĩ, có lẽ gió cũng có thể thổi bay cô đi mất.

A, tệ thật đấy. Đôi mắt đen nhìn về nơi vô định. Mình muốn thoát khỏi đây...

Trong đầu Xử Nữ chỉ xoay vòng duy nhất một câu nói, thúc giục cô tìm cách thoát khỏi địa ngục trần gian này. Cô muốn rời khỏi nơi này, và đó cũng là lí do duy nhất giúp Xử Nữ duy trì đến tận bây giờ. Nhưng càng ngày cô càng cảm thấy lối ra khỏi trò chơi này quá xa vời, hay nói cách khác, không thể tìm thấy lối ra.

Từ 25 người chơi, giảm xuống còn 18 người (chưa tính Kim Ngưu còn đang mất tích).

Xử Nữ quay về phòng, ngã vật xuống giường. Cô khẽ rên lên một tiếng đau đớn khi làn da và chạm với cái cứng nhắc lạnh lẽo của giường.

Cô nhắm mắt. Hiện tại cô cảm thấy thật buồn ngủ, nếu giấc ngủ có thể giúp cô thoát khỏi thực tại khốn khổ này thì thật tốt.

Khi Xử Nữ đã gần như chìm vào giấc ngủ. Giữa cái mùi ô uế của Ma sói, thứ mùi chua đặc biệt len lỏi vào không khí. Trong mơ hồ, Xử Nữ nhớ ra cuốn sổ tìm thấy trong phòng của Trưởng làng. Cô định bỏ qua nó...

Nhưng, một suy nghĩ bỗng hiện lên khiến Xử Nữ chần chừ với ý định đó.

Tại sao Trưởng làng lại viết bằng thứ mực tàng hình? Câu trả lời duy nhất gần như chỉ có một: Không để người khác đọc được.

Trưởng làng không muốn ai đọc được? Ma sói? Dân làng? Tất cả mọi người?

Xử Nữ ngồi bật dậy. Tại sao Trưởng làng lại giấu đi?

Mắt cô sáng rực trong bóng tối. Cô trở người cầm áo khoác được vứt tuỳ tiện trên sàn, tìm cuốn sổ cũ của Trưởng làng.

Cuốn sổ trắng tinh, không hề có một chữ viết nào nhưng Xử Nữ biết nó không đơn giản như thế. Cô lục tìm trong phòng mình, may mắn tìm thấy một cây nến cũ, cô có mang bật lửa trong túi.

Ngọn lửa thắp sáng cả căn phòng kín. Xử Nữ cẩn thận hơ mặt giấy, không để lửa bắt vào.

Từng dòng chữ hiện lên.

Trang đầu tiên viết:

Tiên đoán của Tiên tri.

Ma sói có bốn người:

Một kẻ có nụ cười tự mãn.
Một kẻ phản xã hội.
Một kẻ khó phân biệt.
Một người ngăn nắp sạch sẽ.
Một người mẹ mất con.

Phe thứ ba có bảy người:

Hai kẻ là Ma sói.
Một kẻ bán dân làng.
Một kẻ thôi miên.
Một kẻ đã chiến thắng.
Một kẻ thua cuộc nằm dưới sự kiểm soát của kẻ thắng.
Và một kẻ có nhiều khuôn mặt.

Kẻ thôi miên đã thành công thôi miên những đứa trẻ và ba người chơi.

Kẻ cần để tâm đến:

Hai kẻ có hai mạng sống.
Một kẻ không phải dân cũng không phải Sói.

Xử Nữ đọc một lượt tờ giấy của Trưởng làng, cô chợt nhớ ra vai trò gần như có tính tiên quyết trong trò chơi: Tiên tri. "Tiên tri" có khả năng giống như tên gọi - biết trước được tương lai, đưa ra gợi ý vai trò của những người chơi khác, thu gọn phạm vì tìm kiếm Ma sói.

Dựa theo những gợi ý của Tiên tri, nếu Xử Nữ có thể giải được tất cả gợi ý đồng nghĩ với việc cô có thể nhanh chóng hoàn thành trò chơi và thoát khỏi nơi này.

Trái tim cô đập mạnh, cô mở điện thoại. Còn 60%.

Vào ghi chú, cô ghi lại từng chữ trong tờ giấy của trưởng làng. Xử Nữ đốt tờ giấy ra thành tro và quét nó dồn vào một góc. Cô không tin tưởng ai nên không thể tuỳ tiện để lại một tờ giấy quan trọng như thế này. Chỉ cần một tờ giấy này cũng có thể thay đổi hoàn toàn cục diện nếu bị lộ ra.

Ma Sói sử dụng nó để loại bỏ những kẻ có khả năng gây nguy hiểm cho chúng. Phe thứ ba lợi dụng thông tin để làm bàn đạp đảm bảo cho sự chiến thắng của chúng. Nếu một trong hai phe đó nắm được thông tin, kẻ duy nhất gặp bất lợi sẽ là dân làng.

Đây là một trò chơi được xây dựng dựa trên sự tin tưởng lẫn nhau. Tin tưởng thì sống mà không tin tưởng thì chết. Nó giống như "song đề tù nhân" vậy - một trò chơi giữa cảnh sát (Quản trò) và tù nhân (người chơi).

Hai kẻ bị tình nghi là tội phạm bị cảnh sát bắt. Cảnh sát không có đủ chứng cớ để kết án họ, và đã cách ly họ. Cảnh sát gặp từng người một và làm cùng thoả thuận:

1. Nếu cả hai giữ im lặng, cảnh sát chỉ phạt được mỗi tù nhân 6 tháng tù vì một tội nhỏ khác.

2. Nếu cả hai đều phản bội, đổ tội cho đối phương, mỗi người sẽ bị phạt 2 năm.

3. Nếu một người đổ tội mà người kia im lặng, người im lặng sẽ bị phạt 10 năm tù và người đổ tội sẽ được thả tự do.

Nếu các tù nhân tin tưởng nhau và giữ im lặng, mỗi người đều đạt kết quả tốt là sáu tháng. Nhưng nếu họ theo đuổi lợi ích của riêng mình, mỗi người thụ án hai năm. Nhưng nếu một người phản bội thì hắn tự do và người còn lại thụ án mười năm.

Trò chơi này, nếu Ma sói và dân làng tin tưởng nhau, tất cả đều có thể sống nhưng không thể thoát khỏi trò chơi. Nếu tất cả đều phản bội nhau, tất cả đều chết và trò chơi kết thúc. Nhưng nếu một phe phản bội thì phe kia chết.

Điều này về cơ bản tức là lựa chọn giữ im lặng (không giết người) là không tồn tại, một người (một phe) phải phản bội, đánh cược vào khả năng người (phe) còn lại sẽ giữ im lặng (chịu chết). Bằng việc làm như vậy, người ấy sẽ tránh được viễn cảnh tệ nhất là mười năm (cái chết), đồng thời cho phép viễn cảnh tốt nhất là tự do (chiến thắng và sống sót).

Vì thế, mỗi người đều nên đổ tội. Bất kể lựa chọn của người kia, mỗi tù nhân đều được giảm thời gian tù nếu phản bội đối phương. Xui thay cho cả hai, vì kết quả là khi cả hai đều đổ tội thì đều bị tù lâu hơn là cùng giữ im lặng.

Trò chơi này, hoặc dân làng thắng hoặc Ma sói thắng hoặc phe thứ ba thắng.

Song, có một điều khiến trò chơi này không phải một song đề tù nhân thật sự - cảnh sát, trong trò chơi này chính là Quản trò. Cảnh sát - Quản trò nếu có kế hoạch riêng cho lợi ích của mình thì nó không phải là song đề.

Ý tưởng của song đề tù nhân là tất cả tù nhân (người chơi) đều không có lựa chọn nào khác ngoài phản bội (giết người). Thế thì tại sao cái kết quả không hứa hẹn ấy lại được mang đến bằng miếng bả mang tên tự do? Câu trả lời? Đơn giản. Tay cảnh sát (quản trò) chưa bao giờ có ý định trả tự do cho bất cứ ai. Kế hoạch là khiến tất cả phản bội lẫn nhau (gây án) và gặp nhau nơi nhà lao (đều chết).

Nếu tất cả cùng hợp tác, tìm ra kẻ đứng sau Trò chơi thì kẻ bị đeo tròng ở cổ tay chính là Cảnh sát (Quản trò) và kẻ hẫng tay trên là tù nhân (người chơi).

Có thể nói đơn giản rằng, cảnh sát (Quản trò) không có cách nào để chiến thắng trừ khi đám tù nhân (người chơi) tự hủy chính mình. Miếng bả "tự do" và kết cục "cái chết" chính là nút bấm tự hủy.

Bởi vì tất cả người chơi đều đã bấm vào nút tự hủy, kết quả sẽ không bao giờ là tất cả đều sống sót. Hoặc tất cả đều chết, hoặc một phe phản bội và chiến thắng hoặc tất cả đều ngừng việc chém giết và mãi mãi sống trong trò chơi này.

Phản bội hoặc bị phản bội, sống hoặc chết, giết hoặc bị giết.

Sau cùng, người có lợi nhất trong trò chơi này là cảnh sát (quản trò).

Trò chơi này chỉ có duy nhất một biến cố tên Dương Khánh, tù nhân (người chơi) duy nhất tìm ra một nút bấm khác ngoài tự hủy - chạy trốn.

Nếu bạn không muốn chơi một trò quá khó và bạn không thể phá đảo. Trò chơi nào cũng sẽ tồn tại một nút Log out - thoát game. Dương Khánh đã tìm ra nút Log out của trò chơi Ma Sói. Kết quả là tất cả đều thoát khỏi trò chơi, hay nói rõ ràng hơn, trò chơi ngừng lại.

Không còn thêm người nào chết và tất cả tù nhân (người chơi) đều tự do.

Nhưng cũng giống như hiện thực, chạy trốn tương đương với việc bị truy nã. Bị bắt, án tù sẽ tăng thêm (cái chết). Nếu thoát khỏi thì sẽ tự do nhưng không phải chiến thắng hoàn hảo, mọi thứ sẽ vào thế cầm hoà.

Xử Nữ ngồi dậy, não hoàn toàn thông suốt: Đúng vậy. Mọi trò chơi đều có ba kết quả: Chiến thắng, thua cuộc và hoà. Nếu đã bấm vào nút tự hủy thì chỉ còn lại kết quả thua và hoà. Xử Nữ cần tìm nút Log out mà Dương Khánh đã bỏ lỡ, tìm ra Quản trò và kết thúc trò chơi khốn nạn này.

Hôm nay ai sẽ là người bị chọn treo cổ?

Xử Nữ nhìn điện thoại, bảy giờ tối. Cô còn một tiếng để thuyết phục mọi người treo cổ ai đó khác không phải mình. Nhưng, ai? Và tại sao?

Chính vì thế chúng tôi mới ở đây để khiến nó trở nên thú vị hơn, rất nhiều.

Câu nói của Ma Kết ngày đầu tiên vang bên tai Xử Nữ. Không chỉ Ma Kết mà còn cả Thiên Yết, cả hai người họ đều đáng nghi. Hơn đáng nghi nhưng Xử Nữ không có bằng chứng. Nếu cô tự nhiên đề cập đến một người nào đó mà không có bằng chứng hay lí do, khả năng cao mọi người sẽ chuyển nghi ngờ sang phía cô.

"Một người mẹ mất con".

Trong số Ma Sói có một người mẹ, là người của làng này. Xử Nữ không biết rõ những người trong làng. Ma Sói đó liệu có mất chồng không hay chỉ mất người con?

Cô cố gắng nhớ lại thông tin về dân làng và chợt nhận ra cô chẳng có gì cả. Ngoại trừ Dương Mỹ và người vợ kế của Võ Quân, cô chẳng có thông tin về ai khác.

Xử Nữ lại nằm vật ra giường, lẽ ra cô nên đi tìm hiểu cả ngôi làng này.

Nếu đến lúc ấy, tất cả mọi người, bằng cách nào đó thống nhất chọn treo cổ một người. Xử Nữ sẽ sống sót qua ngày tiếp theo.

Còn nếu chưa lựa chọn, Xử Nữ thở bắt một hơi dài, dù hơi có lỗi, nhưng cô sẽ lấy Dương Mỹ làm lá chắn...

Thời gian trôi qua một cách nhanh chóng.

8 giờ tối, tất cả đều tập trung với nhau nơi trung tâm làng.

Xử Nữ không nhìn thấy Song Tử còn lại, có lẽ cô ấy ở nhà, mất người chị đương nhiên sẽ là một cú sốc lớn cho cô ấy rồi.

Nói đến Song Tử, một câu hỏi khác lại loé lên trong đầu Xử Nữ: Nếu Song Tử tóc dài là Ma Sói, vậy tại sao không giết Song Tử tóc ngắn? Loại bỏ người thân cận nhất với mình không phải là lựa chọn hoàn hảo nhất sao?

Nhưng rồi cô lại gạt suy nghĩ ấy đi. Dù sao họ cũng là chị em, không cha, không mẹ, sống nương tựa vào nhau. Họ đương nhiên sẽ không muốn giết người thân duy nhất của mình rồi.

Xử Nữ nhìn thấy Thiên Yết và Ma Kết đang nói chuyện gì đó với nhau. Thiên Yết nheo mắt cười, khẽ gật đầu. Xử Nữ không thể nhìn rõ biểu cảm trong đôi mắt ấy.

Cậu trai tóc vàng bắt đầu bước đi và dừng lại trước đoạn đầu đài, Thiên Yết lại cười.

Xử Nữ bất giờ mới chợt nhận ra, lần bỏ phiếu thứ hai không hề có nghi phạm. Trong lời thông báo của giọng nói vô cảm kia chỉ nói về việc sẽ bắt đầu bỏ phiếu lúc 8 giờ tối, không hề nói gì về việc có nghi phạm hay không. Điều đó tức là Thiên Yết có thể tham gia tranh luận, số lượng nghi phạm giảm xuống không.

Xử Nữ chạm mắt với Thiên Yết, cậu ta lại cười với cô. Hắng giọng, cậu trai tóc vàng nói:

- Mọi người, sau một thời gian dài, tôi, hay nói chính xác hơn, tôi và Ma Kết đã có kết luận của mình về người kế tiếp chọn treo cổ.

Ánh mắt của mọi người đổ dồn vào Thiên Yết, chờ đợi lời kế tiếp. Cậu ta lại cười, nhìn thật đáng ghét.

- Về người bị chọn kế tiếp, tôi đã suy nghĩ đến nguyên nhân và mối quan hệ trước khi rút ra kết luận. Mọi người đều biết trưởng làng có một người con gái đúng không? Cô ấy lấy chồng và ra ở riêng, sinh ra một con trai và một con gái. Gia đình bốn người bọn họ đã sống rất hạnh phúc. - Thiên Yết dừng một lúc. - Cho đến khi trò chơi Ma Sói bắt đầu. Người con trai, đứa con mà vợ chồng họ yêu thương nhất được gửi sang nhà Trưởng làng và chết trong ngày hôm ấy, có lẽ vào ngày thứ chín hoặc mười gì đó. Một sự nghi ngờ đã nhen nhóm trong lòng cặp vợ chồng nhưng họ vẫn chọn tin tưởng, tin tưởng bố mình. Cho đến ngày kế tiếp, đứa con gái của họ cũng bị sát hại dã man cùng một địa điểm - trong nhà của trưởng làng. Cặp vợ chồng bắt đầu nghi ngờ trưởng làng, họ nghĩ có lẽ nào vì vợ mình chết mà ông ấy cũng muốn kéo con cháu mình xuống địa ngục cùng không? Họ sợ hãi và cũng căm hận, hỏi muốn Trưởng làng chết nhưng lại không làm thế nào được.

Thiên Yết bật cười, đôi mắt nhìn vào cặp vợ chồng đang đứng cạnh Xử Nữ. Cậu nói, giọng lạnh lẽo:

- Đúng không, vợ chồng họ Lý?

Hello everybody :))))

Thi cử xong rồi mọi người ạ, hạnh phúc quá :)))) mặc dù điểm thấp một cách đáng hận cơ mà coi như đã qua rồi.

Ta lại ngoi lên viết truyện rồi đêy :Đ

Sắp sang năm mới, chúc mọi người năm mới vui vẻ nhé XD

Mà truyện này cũng sắp được hai năm rồi nhỉ :)))? Hai năm mà ta vẫn chưa viết xong :)

Hahahahaa /khóc trong đau đớn/

P/S: Phần "Song đề tù nhân" ta viết giết dựa trên ý tưởng video của Will Aime và suy luận của Sora trong NGNL.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com