ZingTruyen.Info

12 Chom Sao Xuyen Sach The Gioi Khac Trinh Vo

Đến hôm sinh nhật Ánh Kim Ngưu, Kim Ngưu cực kì lười biếng nói bản thân không muốn đến đó làm chủ sinh nhật của người khác. Nhưng cuối cùng thì vẫn phải lết cái xác đến nhà Ánh Kim Ngưu chuẩn bị mọi thứ, dẫu sao cô cũng là đứa đang trong thân xác Ánh Kim Ngưu.

Ban đầu khi lựa quần áo, nghe tổ chức sinh nhật, Kim Ngưu hào hứng cực kì. Nhưng sau mấy ngày khó ngủ, stress vì những lời ca viết dở thì cô lại nghĩ về việc tại sao bản thân lại phải sống cho một người xa lạ. Kim Ngưu cô lạ lắm, ngày trước thì mong mỏi có gia đình là cha, là mẹ bằng da bằng thịt, mong mỏi có được một cái tiệc sinh nhật thật hoành tráng, đôi lúc đi sinh nhật một người bạn cùng lớp còn ganh tỵ và tự mình mong ngày sinh nhật ấy là của mình; còn bây giờ thì khác, khi mà ngày sinh nhật của người khác được tổ chức hoành tráng mà cô là người được làm chủ lại không vui, cô cứ buồn, cứ miên man trong dòng suy nghĩ chán ghét.

Trong nhóm sáu đứa, Kim Ngưu là đứa nhỏ nhất và cũng nghĩ nhiều nhất, vẻ mặt trẻ con, cục xúc sẽ chẳng có gì xa lạ nữa rồi, chỉ có cái dáng vẻ bà cụ non thi thoảng bày ra là khiến cho người ta phải điếng người, nói thật khi ấy nó toàn nói những câu từ mà chẳng ai có thể cãi lại được.

Vào căn nhà to lớn của Ánh Kim Ngưu, lòng Lý Kim Ngưu lại có chút nhói, cô ganh tỵ với sự yêu thương của Ánh Kim Ngưu, thật sự ganh tỵ lắm. Cách mẹ cha đối xử với cô, cuối cùng cũng bởi nghĩ cô là Ánh Kim Ngưu, cuối cùng thì cô khác gì một kẻ thế thân?

Cô thay bộ váy trắng mà Song Tử thiết kế, đeo trang sức mà Song Tử đã vẽ ra rồi nhờ người của gia đình Ánh Kim Ngưu làm ra. Nhìn Ánh Kim Ngưu lộng lẩy như nàng công chúa trong gương, cô tự cảm thấy chua chát, ngoại trừ từng mảnh vải mà người bạn thân hơn mình hai tuổi đã dành hết tâm tư cho mình, cô thầm tự an ủi rằng vậy là được nhưng sâu trong thâm tâm của Lý Kim Ngưu, cô ghét người trong gương lắm. Tại sao hôm ấy lại uống rượu? Tại sao hôm ấy lại rời khỏi? Nếu những việc đó không xảy ra thì cô đã không phải ở trong thân xác này làm kẻ thế thân rồi.

Bước ra bên ngoài, được mẹ Ánh tấm tắc khen con gái, lòng cô lại chua chát. Chưa bao giờ, trong một ngày sinh nhật của người khác tâm trạng cô lại tệ thế này. Cô thiếu điều chỉ còn nước tìm một nơi an toàn để khóc nữa thôi.

Sửa soạn, chăm chút rồi cuối cùng thì cũng đến giờ bữa tiệc được tổ chức. Kim Ngưu vào bên trong bữa tiệc, cô mặc trên mình bộ trang sức màu xanh biếc cùng bộ váy trắng. Trong cô dường như có phần dịu dàng hơn, mặc dù màu xanh kia có phần sặc sỡ thì trong vào cũng không khiến cho tổng thể trở nên màu mè.

Nhìn người người cứ chăm chăm vào thân xác Ánh Kim Ngưu, cô tự cảm thấy chua chua khóe miệng, có lẽ cô ghen với thân xác này, ghen đến ghét.

Bữa tiệc cũng chẳng có gì đặc biệt, cũng chỉ là giới thiệu nhân vật chính rồi để cho cha mẹ Ánh đi tiếp những người khách của mình, kể ra thì cũng có phải sinh nhật Ánh Kim Ngưu gì sất, cũng chỉ là một buổi hợp tác làm ăn lấy cái mác sinh nhật. Lòng Kim Ngưu thầm cười cho cô tiểu thư quyền quý này.

Mấy người Song Tử, Thiên Bình, Xử Nữ, Bảo Bình và Cự Giải từ sáng sớm đã thấy Kim Ngưu không vui vẻ gì rồi. Đến nay cô lại càng tệ, cũng chẳng ai nghĩ sâu xa đến độ bà cụ non của Kim Ngưu, nói thẳng ra họ không nghĩ Kim Ngưu rồi sẽ phức tạp như thế bởi cuộc sống của họ hiện tại ngoại trừ ngoại hình khác biệt ra thì mọi thứ đều tự mình đưa vào cái quỷ đạo cũ cả rồi, làm gì biết em út xuyên vào đây với thân phận một cô tiểu thư có cha mẹ sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến cô chứ. Ai nói cứ ở chung nhà thân lâu rồi sẽ hiểu rõ, bởi vì thân lâu cho nên mọi thứ mới dễ mờ mịt đi, bởi vì thân lâu cho nên mọi kì vọng cũng đặt nặng lên.

Kim Ngưu mải mê nhìn sự xa hoa của bữa tiệc, cảm thán suy nghĩ rồi bực dộc đến chán chê thì bèn đổi sang ăn uống. Chỉ có ăn mới là cách giảm stress dễ nhất. Kim Ngưu ăn rồi lại bất chợt nghĩ đến nam nữ chính, có lẽ sẽ có hào quang nam nữ chính ở đây nhỉ? Cô nhìn quanh tìm kiếm thì tia được ngay mấy cô cậu nam nữ chính, hóa ra đang đứng cạnh nhau vui vẻ à? Lần này có một cô gái nữa, tóc cô ấy dài qua vai được búi gọn, gương mặt mang đậm nét trưởng thành nhưng không hề già dặn, có lẽ là Việt Phương, đúng là nữ chính, xinh thật đấy. Cảm thán nam nữ chính chán chê thì liền lấy rượu uống, cô không sợ say sẽ nói bậy, chỉ sợ ức mà không được nói ra, mà từ khi xuyên qua thế giới này thì cô ức cực kì.

Ma Kết đang nói chuyện cùng mấy người trong nhóm thì chợt nhìn qua Kim Ngưu, cậu cũng chỉ thấy bình thường thôi nhưng bộ trang sức lại không bình thường với cậu. Nghe nhân viên nói hôm trước Kim Ngưu có đến mua quần áo cùng trang sức, nhưng những món trang sức đó lại không phải của bên cậu. Thiết kế tinh tế, từng viên đá một đều được lắp đầy vào sợi dây chuyền bạc một cách trọn vẹn, lắc tay thì lại vừa vặn tôn độ trắng của cánh tay lên một tone, đôi bông tai thì lại càng tròn trịa. Cậu thầm cảm thán bộ trang sức, tự hỏi bộ này đã được bán từ khi nào và ở đâu, trông rất lạ mắt và rất hút mắt. Không kiềm được, cậu liền đi đến chỗ Kim Ngưu chào hỏi.

Kim Ngưu vừa uống một ly rượu liền cảm thấy có chút say, có lẽ đây là rượu vang cho nên nó mạnh thì phải. Tửu lượng Kim Ngưu ấy à? Nó không kém, cũng không quá mạnh nói chung là vừa phải và nói chung ra trước giờ cô cũng chỉ có uống bia chứ nào có xa hoa đến độ rượu vang. Thấy xung quanh có chút quay cuồng, Kim Ngưu thầm hỏi xuyên qua đây thì xuyên cả đặc tính hay chỉ là con người, bởi theo cô nhớ Ánh Kim Ngưu tửu lượng rất kém, nửa ly đã say nay cô uống lại choáng đến thế có phải là bởi đặc tính của Ánh Kim Ngưu không?

Ma Kết đến thì cảm nhận được ngay có gì đó không ổn, có lẽ là do Kim Ngưu uống rượu. Cậu cũng chẳng có thân thiết với gia đình cô tiểu thư này, nói chung ra cũng chẳng có hợp tác mà chỉ nó nói đôi ba câu với cha của cô ở một vài bữa tiệc, cho nên cậu càng chẳng muốn quan tâm, thứ cậu quan tâm là chủ nhân của bộ trang sức kia kìa. Cậu bước đến, theo phép lịch sự chào hỏi với cô, sau khi cùng nhau chào hỏi rồi liền nhẹ giọng hỏi: "Cho tôi hỏi tiểu thư một câu được không?"

Kim Ngưu bất chợt bị nam chính đến chào hỏi thì có hơi bất ngờ, dù sao thì cô cũng biết rõ nam chính này rồi sẽ về tay ai mà, cô cực kì mẫn cảm với những người đã, đang hoặc sắp có cặp cho nên luôn tránh người hết mức có thể, cô thường được khen tinh tế ở khoảng đó. Sau đó cô gật đầu, đợi câu hỏi của Ma Kết.

"Cho tôi hỏi, người đã thiết kế ra bộ trang sức này là ai vậy? Hoặc được bán ở đâu?"

"Bộ trang sức này là do..."

"Ngưu, con Song gặp biến thái."

Lời còn chưa kịp vang lên thì đã bị Cự Giải chạy đến cắt ngang. Cô nghe đến Song Tử bị gặp phải biến thái thì điên tiết chạy đi, gì chứ con Song Tử nó cực kì sợ mấy cái động chạm nam nữ, chỉ cần nắm tay với một người khác giới thôi là về là nó rửa tay đến mức da tay bị lột ra vì muốn cho nó phải thật sạch, thật sạch có khi là một hai tiếng cũng có khi là mấy tuần nữa cơ.

Kim Ngưu chạy đến chỗ Song Tử thì thấy ngay một màn người muốn tránh, kẻ muốn dây dưa kiềm không được lòng, sẵn đà bực tức liền đi đến đấm tên biến thái kia mấy phát vào mặt, sau đó còn đá vào bụng hắn nữa, một đứa đai đen như Kim Ngưu cô thì sợ gì mấy cái tên này. Không đánh cho nhập viện là còn may. Cô chạy đến bên Song Tử, mở miệng lo lắng hỏi han chán chê rồi thì đẩy người vào chỗ lũ bạn, chửi: "Thằng chó chết này, mày có biết đây là tiệc gì không? Đây đéo phải bar để mày chơi gái nhé thằng chó não để dưới háng, mày cút khỏi bữa tiệc này cho tao, còn không tao giết chết mày thằng chó."

Âm thanh của Kim Ngưu vang cực kì lớn, những vị khách được mời nghe thấy âm thanh đều ngoái đến chỗ Kim Ngưu cô. Sau đó thì mới nhận ra đó là chủ nhân bữa tiệc, mấy người nam nữ chính thấy thế thì chạy đến xem kịch hay ngay. Kim Ngưu chẳng quan tâm xung quanh, cánh tay giơ cao vừa định đấm người thêm một cái nữa thì bị mẹ Ánh ngăn lại. Bà tra hỏi cô về việc gì đang xảy ra, lúc bấy giờ Kim Ngưu hơi ngưng lại, cô nhìn về phía Song Tử, rồi lại nhìn về tên này, cuối cùng thì bày ra vẻ mặt uất ức nói: "Mẹ, tên này muốn dở trò đồi bại với con."

Nghe tên đây mọi người ngưng lại tất thảy hết nhìn đến Kim Ngưu và người vừa bị đánh. Đó là công tử nhà họ Đường chứ còn ai nữa, cậu ta vốn được người ta biết đến là tên sát gái và xem thường con gái đến thế nào, nay xem ra cậu ta xui, nhắm sai người thôi. Sau đó thì Kim Ngưu buồn bực, một phần vì rượu, một phần vì tức cho Song Tử và một phần vì bản thân, đến cuối cùng thì cô khóc luôn. Nói thật đấy là lần đầu tiên cô khóc trước nhiều người như vậy.

Mẹ cô sau đó cho người đuổi người đi rồi vỗ về con gái mình, bà xót lắm chứ chẳng đùa, con gái bà đứt ruột sinh ra mà, nó khóc thì bà đau, thế thôi.

Ma Kết đang đợi được biết danh tính người thiết kế thì cuối cùng cũng không còn muốn biết nữa, câu quay đầu rời khỏi. Vậy mà Kim Ngưu lại í ới gọi cậu lại, tay thì kéo Song Tử đến. Gì chứ việc này cô vẫn phải nhớ, có lẽ sẽ giúp được Song Tử. Kim Ngưu đến trước Ma Kết, sau đó cô nói: "Đây là nhân viên của cậu Song Tử, cô ấy là người thiết kế quần áo và trang sức hôm nay của tôi."

Ma Kết lúc này hơi ngạc nhiên nhìn Song Tử rồi khen: "Tay nghề thiết kế cô đẹp thật, từng viên đá một đều được chạm khắc rất tinh tế."

Nghe được khen, Song Tử cũng chẳng cảm thấy có gì đặc biệt, mà nói thẳng ra được khen riếc quen, thế là khiêm tốn đáp lại: "Tôi cũng chỉ là một kẻ thiết kế bởi sở thích, không có tài cán tinh tế gì cho cam, chỉ là bản thân vô tình có chút ý nghĩ nên làm thôi, kẻ múa rìu như tôi làm sao dám qua mắt thợ đây." Song Tử lúc nãy gặp cái tên động tay động chân kia thì tâm trạng không được ổn lắm, cho nên cô chỉ muốn về nhà, lười dây dưa, nhanh chóng nói: "Tôi còn có chút việc được giao chưa làm xong, tạm biệt chủ tịch, tôi về trước."

Vốn dĩ Song Tử định vào trong xe đợi Cự Giải chở mình về thì lại bất chợt nhìn thấy Bảo Ly đang cầm ly rượu trên tay. Nơi thế này, Song Tử tự giác phát giác ra việc nữ nên tránh uống rượu đi, vì lòng tốt, vì cái danh người chị, Song Tử liền nán lại đổi cho cô em gái một ly nước trái cây. Sau đó để lại một câu nhắc nhở rồi mới về.

"Rượu uống không tốt, em nên uống nước trái cây thì ổn hơn. Ở đằng kia có để, khi nào uống thì lấy. Chị về trước nhé, về nhớ ngủ sớm mai còn đi làm."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info