ZingTruyen.Info

[12 chòm sao] Thợ săn quỷ - Thánh Heo (Thư Quân)

Chap 1: Ghost Hunter

dayinthesun

Trên con đường nhựa dài thẳng tắp không đích đến, chiếc xe buýt màu vàng êm ru chạy, đèn xe phát ra thứ ánh sáng mờ mịt, hòa vào đêm tối càng thêm quỷ dị. Bề ngoài chiếc xe khá cũ kỹ, vài chỗ đã bị tróc sơn, biển số lung lay như sắp sửa rơi xuống, bên trong không có lấy một bóng dáng hành khách nào. Tốc độ chiếc xe dần dần thả chậm, sau đó hoàn toàn dừng lại, âm thanh rỉ sét vang lên, cánh cửa tự động mở ra. Tại trạm xe buýt lúc này có bốn người đang đứng, dưới ánh đèn đường yếu ớt, ngũ quan của họ không mấy rõ ràng, nhưng sự khẩn trương vẫn là có thể nhận ra tới. Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, trong đó ba người siết chặt nắm tay, hít sâu một hơi như thể hạ quyết tâm lớn, lần lượt bước lên xe.

Người soát vé là một phụ nữ thấp bé gầy còm, mặc bộ đồng phục đã phai màu, tóc mái bà ta rất dài, dáng vẻ xuề xòa và thiếu ngăn nắp, khuôn mặt bà ta ẩn dấu trong bóng tối, không rõ trông như thế nào. Tài xế là một gã béo với cái bụng phệ nặng nề, ông ta đội mũ che khuất đôi mắt, chỉ để lộ cái mũi tròn và cái miệng ngậm điếu thuốc lá sắp tàn. Sau khi mua vé, bốn người tản ra tìm chỗ ngồi xuống, bọn họ gồm ba nữ một nam, sắc mặt của họ khá căng thẳng, ngoại trừ cô gái có mái tóc nhuộm vàng cá tính.

Cửa đóng. Xe tiếp tục chạy.

Bên ngoài trời tối đen như mực, mặt trăng bị mây mù nuốt chửng, sương trắng lãng đãng trôi trên mặt đất. Khu vực quanh đây dân cư rất thưa thớt, xa xa chỉ thấp thoáng vài ngôi nhà nhỏ. Đèn hai bên đường rọi xuống ánh sáng nhàn nhạt, giữa đêm tối tĩnh mịch, chiếc xe buýt đơn độc rầm rì chạy về phía trước. Đi được khoảng hai mươi phút, đèn trong xe bỗng chập chờn lúc tắt lúc mở, nhiệt độ nháy mắt giảm xuống, bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng. Cô gái có mái tóc nâu ngắn mặt trắng bệch, những người còn lại cũng khẩn trương hẳn, thế nhưng bọn họ vẫn cố nén không hoảng loạn, yên tĩnh chờ đợi diễn biến tiếp theo. Đèn xe xẹt một tiếng tắt ngúm, nhưng xe vẫn như cũ chạy thẳng, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Bốn người vội lấy điện thoại bật đèn pin để soi, họ phát hiện tài xế và nữ soát vé đã biến mất. Kỳ quặc hơn chính là không biết từ lúc nào, con đường vốn dài hun hút không điểm cuối bỗng nhiên biến đổi, hai bên cây cối mọc san sát, sương mù dày đặc tạo thành những bức tường mỏng manh trắng xóa, phía trước không xa là vách núi. Nếu xe cứ tiếp tục lao thẳng, chắc chắn sẽ đâm sầm vào chân núi. Cậu thanh niên tóc màu hung đỏ tiến về phía cửa xe, ra sức đạp để nó bung ra, nhưng tốn công vô ích. Cậu vội nhào tới chỗ tài xế, nhấn loạn xạ vào nút bấm hy vọng cửa sẽ mở. Bỗng nhiên xe giật mạnh, động cơ ầm ĩ vì tăng tốc quá nhanh, khiến cho bốn người không kịp phòng bị liền ngã nhào ra nền xe.

- Kim Ngưu, mau dùng năng lực xác định vị trí của đi! – Cô gái tóc vàng bám lấy thành ghế đứng dậy, xe lắc lư làm thân hình cô hơi chao đảo.

Kim Ngưu mặt trắng hơn cả tờ giấy, cô run run ngồi dậy, tay nắm chặt điện thoại, hai mắt nhắm lại tập trung sử dụng năng lực. Khoảng ba giây sau, Kim Ngưu mở mắt ra, lắp bắp nói:

- ... ở phía... sau lưng em...

Cậu thanh niên nghe vậy, nhanh chóng vịn thành ghế di chuyển đến chỗ Kim Ngưu. Hai tay cậu bỗng bốc lửa sáng rực, cậu vung tay ra sau lưng Kim Ngưu, một dây xích lửa xuất hiện, trói vật thể vô hình lại.

- Làm tốt lắm Bạch Dương, mau kiềm lại! - Tóc vàng đứng đối diện Kim Ngưu, lớn giọng nói.

Bạch Dương nghiến răng thắt chặt xích, nhưng giãy quá mạnh, gần như đem cậu lôi kéo tới gần . Xe lắc lư kịch liệt, Bạch Dương một tay nắm dây xích, một tay bám lấy cây cột gần đó, đôi chân ghìm chặt xuống nền xe để giữ vững thân mình. Cậu cố gắng hết sức khóa lại, giằng co khoảng một phút thì ánh lửa trên dây xích có dấu hiệu sắp tắt, dần dần yếu đi.

- Song Tử, Bạch Dương không kiềm được nữa rồi, mau tiến hành phong ấn! - Người chỉ thị vẫn là cô gái tóc vàng.

Cô gái cột đuôi ngựa nghe đến tên mình, vội vàng lấy ra một xấp bùa vàng, ném nó vào khoảng không, hai ngón tay đặt lên miệng bắt đầu đọc bùa chú. Xấp bùa sáng lên, chữ viết trên đó đỏ rực như máu, vây thành hình tròn quanh vật thể bị xích lửa trói lại. Miệng Song Tử liên tục mấp máy, tốc độ xoay của lá bùa càng lúc càng nhanh. Lúc này, vật thể vô hình kia bắt đầu hiện rõ nguyên dạng. Đó là một nữ quỷ mặc đồng phục soát vé đã rách nát, tóc tai lòa xòa, cái miệng như hố đen của há to kêu gào khiến cho khuôn mặt xám xịt có vẻ dài ngoằn. kịch liệt giãy dụa, ra sức thoát khỏi sự trói buộc bởi xích lửa, tuy nhiên sức mạnh từ những lá bùa và ngọn lửa khiến mọi cố gắng của trở nên vô ích. Kim Ngưu vẫn ngồi xoay lưng với con quỷ, cô bịt chặt hai tai mình, cả người run bần bật.

- Diệt! – Song Tử chỉ hai ngón tay về phía nữ quỷ, hô.

Những lá bùa và xích lửa thít chặt, ánh sáng phát tán vô cùng chói mắt, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, một cú nổ đầy đốm sáng bung ra tựa pháo hoa, nữ quỷ hoàn toàn tiêu tán thành làn khói trắng. Bạch Dương thu hồi xích lửa, mồ hôi chảy ròng ròng hai bên thái dương, Song Tử cũng thở phào ngồi bệt xuống ghế. Tưởng như mọi sự đã kết thúc, thế nhưng chỉ một giây sau đó, chiếc xe lại rung lắc dữ dội hơn, khoảng cách giữa xe và chân núi ngày càng gần.

- Chị Sư Tử, chúng ta nên làm gì tiếp theo? - Bạch Dương hướng cô gái tóc vàng hỏi.

- Xem ra lần này mấy đứa chỉ luyện tập được đến đây thôi! Nữ quỷ đã diệt xong, nhưng tài xế và xe buýt này là một thể thống nhất, không thể dùng xích lửa!

Nói rồi, Sư Tử nhắm mắt lại, phóng thích năng lượng, trên người cô xuất hiện những dòng chữ đen không rõ nghĩa, nó phát tán rất nhanh, sau ba giây đã che đầy toàn bộ bề mặt da, đồng thời trên trán cũng xuất hiện một ngôi sao sáu cánh. Sư Tử mở mắt, lúc này tròng trắng của cô biến đen tuyền, con ngươi như bị nuốt chửng vào trong, cô lớn tiếng hô:

- Hỡi Lexus, mau nghe lệnh ta!

Tức thì, một con quỷ đen ngòm từ thân thể Sư Tử chui ra, không, phải nói là từ những dòng chữ đen cổ quái. Lexus không có hình hài cụ thể, chỉ đơn thuần là cái bóng đen với hai hõm mắt sâu trắng dã. Nó dán thân mình xuống nền xe, tan ra bao bọc lấy toàn bộ xe buýt từ trong ra ngoài. Không biết do tốc độ xe quá nhanh hay do quá sợ hãi, Kim Ngưu bỗng nhiên ngã nằm xuống, cơ thể co quắp, hai tay gắng sức bịt tai lại, răng cắn chặt môi, sắc mặt sợ hãi tột cùng. Cô run lên từng hồi, đến nỗi phát ra tiếng động do va chạm vào nền xe.

Tốc độ xe buýt tăng nhanh, chỉ năm giây nữa thôi là sẽ đâm sầm vào chân núi.

- Chị Sư Tử! Tại sao xe vẫn chưa dừng? - Song Tử vội cùng Bạch Dương đỡ Kim Ngưu dậy, chạy về phía cuối xe, đứng ngay sau Sư Tử.

Sư Tử nhíu mày, tiếp tục sử dụng linh lực để truyền sức mạnh cho quỷ nô Lexus, vô số những làn khói đen mỏng phun ra từ dòng ký tự trên da thịt cô. Bề ngoài tuy không biểu hiện gì, nhưng Sư Tử có thể cảm nhận rõ ràng sự giằng co giữa Lexus và con quỷ đang bám lấy chiếc xe buýt này. "Lexus, chớ làm ta thất vọng!" – Sư Tử nghĩ thầm, lúc này ngôi sao lục giác trên trán cô phát sáng chói lóa, xe buýt rung lắc kịch liệt như muốn vỡ nát, tốc độ của nó vẫn trên đà tăng nhanh. Mắt thấy chiếc xe sắp sửa đâm sầm vào chân núi, nhóm ba người Song Tử, Kim Ngưu, Bạch Dương nghiến răng nhắm chặt mắt, chờ đợi cú va chạm có thể lấy đi sinh mạng của họ.

5s

.

4s

.

3s

.

2s

.

1s

.

Kétttt!

Xe đột ngột phanh gấp, đuôi xe chổng lên làm bốn người ngã nhào, sau đó ầm một cái, hai bánh xe sau chạm đất gây chấn động mạnh. Cửa xe rốt cuộc mở ra, mọi người bủn rủn chân tay nhưng vẫn cố dìu nhau xuống xe. Mũi xe vừa hay chỉ còn năm mi-li-mét nữa là đâm phải chân núi, một khoảng cách vô cùng nhỏ bé giữa sự sống và cái chết.

- Thành công rồi... - Song Tử lên tiếng, giọng nói tuy vẫn còn run rẩy nhưng trái tim vừa nãy hoảng sợ đập kịch liệt rốt cuộc cũng đã thả lỏng. Bạch Dương đứng bên cạnh vuốt ngực, thở hắt ra một hơi.

- Chúng ta trở về thôi! – Sư Tử từ trong túi quần lấy ra chiếc xúc xắc màu đen, bóp nát, lập tức một cánh cửa đen xuất hiện, bốn người lần lượt bước vào trong. Cánh cửa đen co lại thành chấm nhỏ và rồi biến mất. Mây mù chậm rãi tan ra, một góc của mặt trăng xuất hiện, phủ thứ ánh sáng bạc mông lung lên cánh rừng. Sương mù dần dần thu về, bao quanh lấy chiếc xe buýt màu vàng rỉ sét, khi sương mù tan biến thì chiếc xe cũng biến mất. Xung quanh vô cùng vắng lặng, gió thổi từng cơn nhè nhẹ, tựa như những gì vừa phát sinh chỉ là một hồi ảo giác.

Bên kia cánh cửa là một cái sảnh cực kỳ lớn, tường nhà sơn màu đen, dưới chân là nền đá hoa cương bóng loáng đen tuyền, trên đầu treo những chùm đèn pha lê rực rỡ. Người ở đây rất nhiều, có nhóm người đang ngồi trên sa-lông bọc da trao đổi vấn đề gì đó, cũng có người di chuyển xung quanh, ai nấy đều bận rộn với việc riêng của mình. Ba người theo sau Sư Tử tới quầy tiếp tân, tiếp đón họ là nữ nhân viên mặc đồng phục có làn da trắng bệch, vành mắt đỏ như máu, cô ta vừa mở miệng liền để lộ ra hàm răng sắc nhọn.

- Xin chào, tôi có thể giúp gì cho các bạn?

Sư Tử đưa ra một chiếc thẻ màu xanh lục.

- Chúng tôi đến trả nhiệm vụ!

Nữ nhân viên thành thạo tiếp nhận thẻ kiểm tra dữ liệu, trên mặt vẫn giữ nụ cười vô cảm.

- Nhiệm vụ Chuyến xe buýt nửa đêm, độ khó một sao, thợ săn thực hiện Sư Tử, Bạch Dương, Kim Ngưu, Song Tử, đã thuận lợi hoàn thành! G-point sẽ lập tức chuyển vào tài khoản của các bạn, chúc các bạn sống sót ở nhiệm vụ tiếp theo!

Nữ nhân viên vừa dứt lời thì điện thoại trong túi bốn người liền rung lên, bốn người mở máy kiểm tra, nội dung tin nhắn đều giống nhau: Chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ, tài khoản của bạn được cộng vào 100 G-point!

Quá trình giao trả nhiệm vụ kết thúc, Sư Tử cất điện thoại, mở miệng dặn dò:

- Ba đứa đi nghỉ ngơi đi, đợt luyện tập này không đạt kết quả cao mấy, lần sau độ khó sẽ tăng thêm!

Ba người mệt mỏi gật đầu, đón thang máy trở về phòng. Kim Ngưu vẫn còn đang run lẩy bẩy, cơ thể vô lực như muốn ngã xuống, phải nhờ Song Tử dìu mới đứng vững, còn Bạch Dương vẻ mặt hơi nhăn nhó, chăm chú nhìn bàn tay của mình. Sau khi đợi bọn họ biến mất sau cánh cửa thang máy, Sư Tử thu hồi ánh mắt, xoay người bước đi. Cô xuyên qua hành lang dài với những bức tranh sơn dầu cổ quái, tìm đến nhà ăn. Cánh cửa trong suốt tự động mở ra, bên trong đặt vô số bàn ăn cùng với những chiếc ghế bọc vàng lót nhung đỏ, phong cách trang trí ở đây dựa theo lối quý tộc châu Âu xưa. Phục vụ là những thây ma có đôi mắt vô hồn, chúng di chuyển khá chậm, miệng phát ra âm thanh rầm rì nho nhỏ. Sư Tử liếc mắt nhìn quanh tìm kiếm, sau đó đi về phía cái bàn nơi có bốn người đang ngồi.

- Sư Tử, về rồi à? – Cậu thanh niên có mái tóc ngắn màu hồng ngẩng mặt cười chào đón.

- Ừ, Xử Nữ, phiền cậu rót hộ tớ cốc nước! – Sư Tử kéo ghế ngồi xuống, nhìn cậu thanh niên đeo kính, mệt mỏi nói.

- Thế nào? Người mới kém lắm à? Trông cậu mệt mỏi thế? – Cô gái có mái tóc đen high-ligh đỏ dài tận thắt lưng chống cằm nhếch môi cười.

- Nếu tớ có năng lực của cậu thì khỏe rồi Cự Giải à! – Sư Tử nhận lấy cốc nước từ tay Xử Nữ, một ngụm uống cạn, nói tiếp – Năng lực người mới vẫn yếu lắm, mà cậu biết đó, năng lực mình vẫn chưa ổn định. Đến phút cuối cùng mình phải triệu hồi quỷ Lexus, đây là con quỷ mạnh nhất hiện giờ của mình, tuy mất sức nhưng giữ được một mạng!

- Biết làm sao bây giờ, cậu bị ngẫu nhiên chọn làm người hướng dẫn nhóm ba tân binh này, tiếp tục cố gắng lên! – Tóc hồng cười híp mắt, gắp lấy một miếng sushi cá hồi bỏ vào miệng.

- Cậu đổi màu tóc nữa sao Nhân Mã? – Sư Tử sờ sờ mái tóc ngắn mềm mại màu hồng của Nhân Mã, hỏi.

- Ừ, lúc còn sống tớ vẫn thường thay đổi màu tóc liên tục! Thế nào, trông tớ có ngọt ngào như kẹo bông hay không? – Nhân Mã chớp chớp mắt, nghịch ngợm nói.

- Cậu thật là... - Sư Tử buồn cười lắc đầu, lại hỏi - Phải rồi, bao giờ ba người kia trở về?

Lúc này, cô gái còn lại với mái tóc giống hệt búp bê Kimekomi của Nhật lên tiếng:

- Họ đã về rồi, vào năm phút trước!

- Ba người mới năng lực tương tự họ, có lẽ nên để họ truyền thụ một ít kinh nghiệm cho tân binh!

- Đúng vậy, xích lửa, phong ấn chú, và cả đôi tai ấy! – Nhân Mã vẫn duy trì nụ cười sáng rực khoe đủ tám chiếc răng, thế nhưng ánh mắt cậu ta lạnh nhạt đến mức vô cảm, con ngươi loe lóe mang theo một tia giảo hoạt.

***

Sáng hôm sau, Sư Tử tìm đến phòng của Bạch Dương, Kim Ngưu và Song Tử. Ba người vừa thức giấc, nửa tỉnh nửa mê đi theo người hướng dẫn của họ. Họ và những người ở đây có một điểm chung, chính là đều chết khi còn trẻ, thông thường nguyên nhân chủ yếu do tai nạn, bệnh nan y, thậm chí tự sát mà rời bỏ thế gian. Khi linh hồn họ đang lạc lối không biết phải đi về đâu thì một giọng nói đã vang lên, đưa ra hai lựa chọn: chấp nhận hình phạt cho những lỗi lầm gây ra khi còn sống và đầu thai dựa theo phán quyết hoặc trở thành thợ săn quỷ để đổi lấy cơ hội sống lại và mang theo đặc quyền thay đổi vận mệnh của mình.

Theo như lời Sư Tử giới thiệu thì nơi này là tổ chức Ghost Hunter. Ghost Hunter – tổ chức săn quỷ bí ẩn. Chẳng ai biết nó được thành lập như thế nào, do ai quản lý, và vì sao phải diệt trừ ma quỷ. Sư Tử từng kể, cô là một sinh viên mới tốt nghiệp ra trường, trong một lần đi tàu siêu tốc đã gặp tai nạn tử vong. Vốn dĩ Sư Tử vừa được tuyển vào công ty nước ngoài, tương lai đầy hứa hẹn, cô có thể dựa vào công việc này để trả món nợ khổng lồ do người cha cờ bạc mang lại, giúp cô và mẹ có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Thế nhưng bi kịch xảy đến, không ai lường trước được. Cuối cùng, Sư Tử đành phải ký kết một bản hợp đồng và trở thành thợ săn quỷ. Những chuyện kỳ bí còn ở phía sau, từ từ sẽ được khai mở, hiện tại chúng ta trở về vấn đề chính.

Sư Tử đưa ba người đến căn phòng ở trên tầng cao nhất. Lại nói, Ghost Hunter là một không gian ở chiều thứ tư, hoàn toàn tách biệt với thế giới loài người và thế giới của quỷ. Nơi này được xây dựng theo tiêu chuẩn khách sạn năm sao, à không, phải nói là ngàn sao, gồm mười ba tầng không bao gồm tầng trệt. Tầng trệt tích hợp rất nhiều thứ: nhà hàng, trung tâm thương mại, các loại hình giải trí đa dạng, rạp chiếu phim, công viên trò chơi v.v... Chỉ cần thế giới loài người có, ở đây chắc chắn cũng có, thậm chí còn vô cùng hiện đại.

Ghost Hunter hoàn toàn dư sức thỏa mãn những ham muốn của các thợ săn, chỉ cần một điều kiện duy nhất, bạn phải sống sót để hưởng thụ hết thảy. Những người sở hữu năng lực và thành tích sáng chói sẽ được xếp ở tầng cao, phòng ốc cũng theo đó mà sang trọng, tiện nghi hơn, cùng với đặc quyền và ưu đãi riêng. Hiện tại, tầng mười ba – cũng là tầng cao nhất, chỉ có sáu người, trong đó Sư Tử quen biết bốn người: Song Ngư, Cự Giải, Thiên Yết và Ma Kết. Những người có mặt ở nhà ăn hôm qua cũng rất siêu việt, họ ở tầng mười, mười một và mười hai, trong đó, Sư Tử ở tầng mười.

- Kim Ngưu, người em sắp gặp là một người có năng lực tương tự em, tên là Song Ngư. Nhưng mà cô ấy khá đặc biệt... như thế nào nhỉ... Thôi, em cứ tiến vào sẽ rõ! - Sư Tử tiếp tục dẫn Bạch Dương và Song Tử tới phòng tiếp theo, cô không nhắc nhở gì nhiều, vì chẳng có gì để nhắc nhở cả. Sư Tử chỉ phụ trách giới thiệu cũng như giúp họ thích nghi và làm quen với Ghost Hunter, nếu muốn phát triển năng lực thì phải dựa vào những người đi trước truyền đạt thêm kinh nghiệm.

Phòng Song Ngư.

- Xin chào... - Kim Ngưu ngập ngừng bước vào, trước mắt cô là phòng khách được trang trí theo phong cách quý tộc, đầy mùi của sự cao quý và giàu có. Trên chiếc ghế sô-pha bọc nhung có một cô gái trẻ đang ngồi nhấm nháp tách trà buổi sáng.

- Xin chào. Mời ngồi! - Cô gái buông tách trà, làm động tác tay, hướng về phía ghế đối diện mình.

Kim Ngưu lại gần, ngồi xuống, thận trọng quan sát cô gái tên Song Ngư này. Song Ngư có mái tóc đen dài và xoăn tít ở phần đuôi, đôi mắt rất đẹp, làn da trắng như sứ, ăn mặc một chiếc váy cổ điển kín đáo, khiến người nhìn cảm giác cô ấy là một tiểu thư của gia tộc giàu có và quyền uy nào đó. Thế nhưng những điều này không khiến Kim Ngưu ngạc nhiên, ngạc nhiên ở chỗ, Song Ngư thật ra là một cô bé con, thoạt nhìn chỉ khoảng mười bốn, mười lăm tuổi.

- Em... em là Song Ngư sao? - Kim Ngưu hỏi, cô cho rằng đối phương nhỏ tuổi hơn mình.

Song Ngư chưa vội đáp lời mà chỉ nhoẻn miệng cười, cô cầm lấy chiếc ấm xinh xắn màu trắng, rót trà vào ly của Kim Ngưu.

- Xin được tự giới thiệu, tôi tên Song Ngư, qua đời lúc mười bốn tuổi, đã gia nhập Ghost Hunter sáu năm, năng lực của tôi là Đôi mắt âm dương!

Kim Ngưu sửng sốt trợn tròn mắt, nếu tính theo số năm thì Song Ngư cũng được hai mươi tuổi, trong khi đó cô chết lúc mười sáu tuổi, đến Ghost Hunter mới một tháng. Nghĩ đến vừa rồi cô gọi Song Ngư là em thì lập tức ngượng ngùng đỏ mặt, không lẽ... đây là điều đặc biệt mà Sư Tử đã nói sao?

- Có lẽ em chưa biết một quy tắc ở Ghost Hunter, các thợ săn sẽ giữ nguyên hình dáng đúng với số tuổi của họ lúc chết! Nếu em muốn cơ thể trưởng thành đến số tuổi nhất định, em cần phải bỏ ra G-point để đổi lấy! - Song Ngư mỉm cười giải thích với Kim Ngưu.

Kim Ngưu gật đầu, vẻ mặt như muốn nói "Ồ! Thì ra là thế!", cô nhìn Song Ngư, khó nén tò mò.

- Vậy ở đây còn những quy tắc nào nữa không ạ?

- Có rất nhiều quy tắc, nếu em muốn biết có thể sử dụng điện thoại truy cập vào hệ thống Ghost Hunter để tìm hiểu! – Song Ngư cầm lấy điện thoại đang nằm trên bàn, hướng dẫn Kim Ngưu vị trí của bách khoa toàn thư – Bất kỳ ai gia nhập Ghost Hunter đều sẽ sở hữu một cái điện thoại với các chức năng như điện thoại bình thường, đồng thời nó cũng được dùng như chìa khóa phòng, quản lý tài khoản G-point, chi trả ăn uống, mua sắm, thông báo nhiệm vụ, tìm hiểu thu thập thông tin... Em cần lưu ý bảo mật tài khoản cũng như giữ chắc điện thoại của mình, đừng để người khác mượn hoặc trộm lấy, vì G-point có thể chuyển từ tài khoản này sang tài khoản khác!

- Em hiểu rồi... - Sau một tháng sống ở Ghost Hunter, Kim Ngưu phần nào cũng hiểu quy tắc vận hành nơi đây. Bọn họ đều đã chết, không có nhu cầu ăn uống và mua sắm, nếu có thì giá cả mọi thứ cũng không hề quá cao. Tuy vậy, Kim Ngưu không mấy ham muốn hưởng thụ sự xa hoa và hào nhoáng tại Ghost Hunter, bởi vì ngay lúc ban đầu, Sư Tử đã nhắc nhở họ không nên tiêu xài G-point một cách hoang phí, vì bọn họ có thể dùng nó để trao đổi rất nhiều thứ ích lợi hơn với Vincent. Vừa rồi khi Song Ngư thao tác trên điện thoại cô ấy, Kim Ngưu đã lướt thấy số G-point mà Song Ngư sở hữu, hơn bốn mươi triệu điểm, đủ để Kim Ngưu trợn mắt há hốc. Bọn họ có thể kiếm được G-point dựa vào việc thực hiện nhiệm vụ, độ khó càng cao càng nhiều điểm, đồng thời còn có điểm thưởng nếu biểu hiện xuất sắc. Ngoài ra, mỗi tháng họ sẽ được nhận thêm G-point theo cấp bậc. Đáng tiếc Kim Ngưu vẫn đang ở tầng một, mỗi tháng chỉ có 100 G-point mà thôi... Nghe nói nếu thăng cấp, điểm thưởng mỗi tháng sẽ tăng theo cấp số nhân.

- Phải rồi, em nghe nói năng lực của em tương tự chị! – Kim Ngưu sực nhớ đến lý do cô tới đây.

- Đúng một phần thôi. Trước hết, em hãy kể về bản thân mình và quá trình em đến đây đi! - Song Ngư ngồi ngay ngắn, bộ dạng tập trung sẵn sàng lắng nghe.

- Em tên Kim Ngưu, mười sáu tuổi, học sinh cấp ba. Trong một lần cắm trại do nhà trường tổ chức, em bị bạn học đặt bẫy để phá em, trò đùa quá mức khiến em trượt chân xuống núi! – Kim Ngưu vừa tự thuật vừa nhớ lại tình hình khi ấy. Cô còn nhớ rất rõ lúc mở mắt ra, mọi thứ xung quanh tối om, có tiếng nói vang lên trong đầu cô. Cô chết oan uổng quá, cho nên mới đồng ý ký vào bản hợp đồng, và rồi trong tay xuất hiện một cái xúc xắc. Ban đầu sáu mặt đều đen thui, sau đó nó bỗng dưng hiện lên chữ, sáu mặt là sáu loại năng lực ngẫu nhiên khác nhau. Khi cô gieo xúc xắc, ra mặt ngửa nào thì ấy chính là năng lực của cô - À, phải rồi! Năng lực của em chính là nghe được những âm thanh mà người khác không thể nào nghe thấy!

- Hôm qua Sư Tử có tới tìm chị, chị cũng đã trao đổi chút ít thông tin với Vincent, năng lực của em rất tuyệt! Em có thể trò chuyện với các linh hồn, quỷ hồn, chỉ cần là những vật vô hình không thuộc thế giới loài người, em đều nghe thấy bọn chúng nói gì. Ngoài ra khi đạt mức độ nhuần nhuyễn nhất định, em thậm chí còn có thể nghe thấy đủ loại âm thanh dù xa hay gần. Đôi tai ngoại cảm chính là tên năng lực của em, nhưng chị nghĩ, dùng tên Người bạn của quỷ nghe gần gũi hơn! – Năng lực của cô và Kim Ngưu hơi tương tự, nhưng khác phương thức, cô có thể nhìn thấy, còn Kim Ngưu lại là nghe thấy.

- Em có thể thay đổi năng lực không? Hôm qua em vừa trải qua huấn luyện, em đã nghe thấy tiếng bọn chúng gào thét, đó là thứ âm thanh vô cùng đáng sợ, réo rắt như vọng từ địa ngục! Nó xuyên thẳng màng nhĩ em, đầu em đau đớn muốn vỡ tung. Em cảm thấy rất sợ hãi... - Kim Ngưu thoáng nhổm người lên phía trước, ánh mắt tràn đầy sự cầu khẩn và hoảng hốt.

***

"Tính cách Thiên Yết rất kỳ quái, bộ mặt anh ta lúc nào cũng bày ra vẻ người sống chớ tới gần. Cậu nhất định phải mặt dày mày dạn một chút, bằng không cậu sẽ không thể nào tiếp cận được với anh ta!" Bạch Dương nhớ lại lời Sư Tử vừa nói khi nãy, cậu mang theo sự tò mò, hứng thú bừng bừng mở cửa phòng. Mới đặt chân vào thôi mà cậu đã cảm thấy vô cùng sởn gai óc, căn phòng này trang trí cực kỳ ma quái, giống hệt phong cách thường thấy trong mấy bộ phim về đề tài bá tước Dracula. Diện tích phòng rất lớn nhưng nội thất lại cực kỳ sơ sài, dường như chủ nhân không mấy quan tâm đến môi trường sinh sống của mình, thậm chí ngay cả bàn ghế để tiếp khách cũng không có, không hề có lấy một cái cửa sổ nào, ánh sáng duy nhất chính là những ngọn đèn mờ màu đỏ trên vách tường trông như những con ma trơi đang lơ lửng.

Mất chừng hai mươi giây để mắt Bạch Dương thích ứng với bóng tối trong phòng. Sau khi quan sát một vòng, tầm nhìn của cậu rơi xuống chiếc quan tài nằm ở góc. Bạch Dương khẽ nuốt nước miếng, tuy rằng bầu không khí có vẻ âm u, quái dị, nhưng lá gan cậu vốn lớn, bằng này vẫn chưa đủ khiến cậu dọa chạy. Bạch Dương nín thở, nhẹ nhàng tiếp cận chiếc quan tài, bên trong là một người đàn ông thân hình cao gầy đang nằm, mắt nhắm nghiền như đang ngủ. Đây là Thiên Yết? Bạch Dương hơi chần chừ, cậu có nên đánh thức anh ta không, nhưng mà đánh thức rồi, anh ta có làm gì cậu không?

- Cậu là ai? Tới đây làm gì?

Giọng nói trầm trầm cất lên làm Bạch Dương giật thót, cậu nhìn người trong quan tài, anh ta vẫn nhắm mắt, lẽ nào tiếng nói vừa nãy không phải của anh ta. Sao có thể như vậy được, trong này chỉ có hai người.

- Nhìn cái gì? Mau trả lời đi!

Cái sự cáu gắt mất kiên nhẫn trong giọng nói khiến Bạch Dương giật mình, lúng túng đáp lời:

- Em là Bạch Dương, em tới tìm anh Thiên Yết để được hướng dẫn!

- Cậu đã hoàn toàn hiểu biết Ghost Hunter hay chưa? Cậu có biết ý nghĩa của mình ở đây để làm gì không? Cậu nắm được gì về chức nghiệp kỵ sĩ diệt quỷ?

Bị hỏi dồn dập khiến Bạch Dương nhất thời choáng váng.

- Em... em không biết gì cả... - Một tháng qua Bạch Dương và hai người kia chủ yếu tập trung luyện tập để nâng cao kỹ năng, bởi vì bọn họ phải giữ được sinh mạng trước khi bắt đầu tìm hiểu về Ghost Hunter. Huống hồ trước đó bọn họ liên tục tham gia nhiệm vụ một sao, không có thời gian để thu thập thông tin, theo cách lý giải của Sư Tử thì hành động này tương tự với việc chọn lọc thợ săn quỷ, nếu kẻ nào không có bản lĩnh thì phải bị đào thải sớm, tránh cho Ghost Hunter bị quá tải số lượng thợ săn.

- Vậy hãy đi tìm câu trả lời, khi đã có được câu trả lời thì đến đây tìm tôi!

Bạch Dương khó hiểu gãi đầu, chẳng phải chị Sư Tử đã nói rằng tới đây rồi Thiên Yết sẽ hướng dẫn, giúp cậu phát huy năng lực của bản thân hay sao? Tự dưng bây giờ lại phải đi tìm hiểu những thứ khác... Bạch Dương đành phải rời khỏi phòng Thiên Yết mà chẳng hề hay biết rằng Thiên Yết quá lười biếng không muốn hoạt động, cho nên mới tìm cớ đuổi cậu chàng đi.

***

Về phía Song Tử, thật may mắn khi trong ba người Song Ngư, Thiên Yết, Ma Kết thì Ma Kết chính là người bình thường nhất. Tính cách anh ta tương đối ôn hòa, không hề che giấu gì, vô cùng sẵn lòng chia sẻ những thông tin quý giá cho Song Tử, nhờ vậy mà cô đã lĩnh ngộ và thông suốt kha khá chuyện.

- Thì ra sáu năng lực trên xúc xắc hoàn toàn ngẫu nhiên, tùy theo mức độ may mắn mà sẽ xuất hiện năng lực hiếm?

- Đúng vậy! Tuy nhiên vẫn có trường hợp đặc biệt không cần dùng đến xúc xắc để xác định năng lực, mà là trực tiếp được trao cho năng lực. Việc năng lực giống nhau không có gì lạ cả, vấn đề là em phát triển năng lực của mình ra sao!

- Anh sẽ hướng dẫn cho em đúng không?

- Không. Anh chỉ hỗ trợ một phần nhỏ, phần còn lại, em bắt buộc phải tự cố gắng. Nếu em vẫn ở tình trạng như hiện tại, việc chết thêm lần nữa là lẽ đương nhiên!

Song Tử nhìn người đàn ông chững chạc trước mắt, phải công nhận anh ta rất có phong phạm của một người lãnh đạo giàu kinh nghiệm. Vẻ ngoài khá điển trai, tính cả tám năm ở Ghost Hunter thì Ma Kết đã hai mươi bảy tuổi, tính cách trầm ổn, thái độ không quá xa cách cũng không gần gũi. Ma Kết không chia sẻ gì nhiều về bản thân lúc còn sống, nhưng tại Ghost Hunter thì anh ta rất nổi danh. Sư Tử đã nói qua, Ma Kết hiện tại là phong ấn pháp sư mạnh nhất ở đây, thông thạo nhiều loại bùa chú cao cấp. Anh ta cùng với Song Ngư và Thiên Yết đã hình thành nên bộ ba hoàn mỹ, chỉ cần họ làm việc cùng nhau, bảo đảm nhiệm vụ sẽ tuyệt đối thành công.

***

Sau khi rời khỏi phòng Thiên Yết thì Bạch Dương đã sang phòng Sư Tử nhưng nhấn chuông cửa mãi mà chị ta không xuất hiện, dùng điện thoại liên lạc cũng không được. Bạch Dương đón thang máy xuống đại sảnh, đi lung tung tìm Sư Tử thế nào mà lại tới nhà ăn. Bên trong lúc này không quá đông người, vừa mới bước vào Bạch Dương đã bị thu hút bởi bốn thợ săn đang ngồi ở vị trí bắt mắt nhất.

- Cho hỏi, mọi người có quen biết chị Sư Tử không? Nếu có, vậy mọi người biết chị ấy đi đâu rồi không? - Bạch Dương không cân nhắc gì nhiều, trực tiếp tiến lên hỏi.

- Ồ... Xin chào, cậu là Bạch Dương, đúng không?

Bốn người mà Bạch Dương hỏi trùng hợp lại là bốn người Cự Giải, Nhân Mã, Xử Nữ và Bảo Bình. Chẳng hiểu vì sao mà họ lúc nào cũng chiếm lấy cái bàn rộng nhất, bắt mắt nhất trong nhà ăn, nói đủ chuyện Đông Tây Nam Bắc, hoặc là chơi bài, đánh cờ giết thời gian. Người vừa đáp lời Bạch Dương chính là Nhân Mã.

- Sao cậu biết tên tôi? - Bạch Dương nhớ, ngoại trừ ba người Sư Tử, Kim Ngưu và Song Tử ra cậu chưa giới thiệu tên mình với ai cả.

- Cậu ấy có năng lực tiên tri! - Xử Nữ đẩy gọng kính - Để tôi đoán nhé, cậu là người mới do Sư Tử chịu trách nhiệm hướng dẫn phải không?

- Cậu cũng có năng lực tiên tri à?

- Cậu ấy không có khả năng tiên tri, nhưng mà cậu ấy có thể giết người mà không cần động tay đấy! - Cự Giải dùng ngón tay xoắn lấy lọn tóc đỏ của mình, lơ đãng nói.

Bạch Dương chợt rùng mình, đây là chốn quái quỷ gì thế này, bọn họ không có lấy một người bình thường sao?

- Tôi tìm chị Sư Tử, các cậu biết chị ấy ở đâu không? - Bạch Dương cảm thấy những người này quá kỳ lạ, cậu không dám dây dưa thêm với nhóm thợ săn này nữa.

- Sư Tử đang luyện tập, cậu tìm cô ấy để làm gì? À, cậu lẽ ra nên ở phòng Thiên Yết chứ nhỉ? - Nhân Mã đáp.

- Cái người tên Thiên Yết ấy không hướng dẫn tôi cái gì cả, nhưng thay vào đó là bắt tôi phải tìm hiểu vài thứ!

- Và cậu cũng ngây thơ mà nghe lời anh ta hay sao? Thiên Yết vốn không thích hoạt động vào buổi sáng, anh ta chỉ tìm cớ đuổi cậu đi thôi! – Cự Giải bỗng bật cười, trao đổi ánh mắt với ba người bạn, thái độ giống như "Xem kìa, Thiên Yết lại như thế nữa rồi!"

- Thật sao? Nhưng mà anh ta đã nói sau khi tìm hiểu thông tin xong có thể quay lại tìm anh ta! – Bạch Dương nhíu mày, không lẽ anh ta chỉ nói thế để đuổi cậu đi?

- Nếu đã vậy... chúng tôi có thể giúp cậu! – Xử Nữ khoanh tay trước ngực, đột nhiên lên tiếng – Nói đi, cậu muốn biết cái gì?

Hai mắt Bạch Dương sáng lên, cậu không hề do dự mà lập tức ngồi xuống cùng bốn người họ, dường như rất sợ họ đổi ý. Mặc dù những người này rất kỳ lạ, nhưng tính cách hào phóng, thân thiện, đặc biệt là Nhân Mã. Xử Nữ và Cự Giải hơi lãnh đạm, thỉnh thoảng mới thêm vào đôi câu, riêng cô bé tên Bảo Bình thì từ đầu đến cuối đều im lặng ăn mấy món điểm tâm ngọt mềm, theo lời Nhân Mã thì cô bé không luôn xa cách đối với người lạ. Cuộc trò chuyện kéo dài khá lâu, nhưng qua đó cậu đã hiểu thêm về nơi này.

***

Ghost Hunter - tổ chức săn ma. Tổ chức này do ai sáng lập và đứng đầu là một điều bí ẩn không có lời giải đáp. Những người bị đưa đến đây để trở thành thợ săn đều là những người đã chết ở thế giới loài người. Họ được tái sinh một lần nữa, và bắt buộc lựa chọn năng lực theo xác suất ngẫu nhiên. Sau khi ký vào bản hợp đồng, họ sẽ chuyển tới sống ở Ghost Hunter – một khách sạn cao cấp thuộc chiều không gian thứ tư.

Dựa theo cấp bậc của mỗi người, Ghost Hunter sẽ đăng nhiệm vụ trên bảng thông báo điện tử kèm tên thợ săn được chỉ định nhận nhiệm vụ này. Năng lực thợ săn càng cao, thì buộc phải săn loại quỷ tương ứng, hoặc có khi sức mạnh của quỷ còn mạnh hơn thợ săn. Trong trường hợp nhiệm vụ hoàn thành, thợ săn được nhận G-point tùy thuộc vào độ khó nhiệm vụ. G-point có thể dùng để trao đổi rất nhiều thứ với Vincent, bao gồm: thông tin các loại năng lực, mua bán sách hướng dẫn, mua bán vật phẩm, vũ khí các loại. Điều quan trọng nhất là khi đạt được một trăm triệu G-point, thợ săn có thể hủy bỏ hợp đồng làm việc, quay trở về thế giới loài người, hồi sinh và thay đổi vận mệnh của chính mình.

Con số một trăm triệu là một con số cực kỳ xa vời! Trước khi đạt được mục tiêu ấy, thợ săn cần phải chấp nhận chi tiêu một số lượng lớn G-point để trao đổi thông tin với Vincent, nhằm phát triển năng lực của chính mình, trở nên cường đại hơn, bởi lẽ nhiệm vụ độ khó càng cao, G-point nhận được sẽ càng nhiều. Tuy nhiên cho đến tận bây giờ, cũng chỉ có bốn người thành công rời khỏi Ghost Hunter, điều này chứng tỏ bọn họ đang bị vây trong một căn phòng mà cửa nào mở ra cũng chỉ là cửa chết. Bọn họ không thể dựa vào may mắn mà tồn tại ở Ghost Hunter, nơi này bắt buộc phải dùng thực lực, sức mạnh để bảo trụ mạng sống.

- Vincent trong miệng mọi người là ai vậy? Sư Tử có nói rằng hắn ta quản lý toàn bộ Ghost Hunter, đồng thời cũng là người trực tiếp trao đổi, mua bán với các thợ săn, rốt cuộc thì hắn ta ở đâu, làm sao để gặp? – Bạch Dương hỏi.

- Không ai nắm được hành tung của Vincent, có lúc trong một tháng hắn sẽ đến Ghost Hunter hai, ba lần, lúc thì suốt ba tháng trời cũng chẳng thấy mặt mũi hắn đâu! Nhưng mà những người ở tầng mười ba và mười hai có thể liên lạc với hắn thông qua điện thoại, cho nên cậu không cần lo lắng không tìm được hắn khi cần!

Bạch Dương gật gật đầu, tiếp tục chăm chú nghe Nhân Mã chia sẻ thêm.

Hiện tại có kha khá thợ săn ưu việt đầy triển vọng, trong đó nổi danh nhất là bộ ba bách chiến bách thắng Song Ngư, Thiên Yết và Ma Kết. Kế tiếp phải kể đến Phượng Hoàng bất tử của Cự Giải, nghe nói năng lực ấy cực kỳ hiếm, khắp Ghost Hunter chỉ có một mình cô ấy có, công dụng của năng lực này vẫn chưa được Cự Giải phát huy tối đa. Tuy nhiên vì Phượng Hoàng bất tử quá mức bá đạo, cho nên Cự Giải rất ít được chỉ định tham gia nhiệm vụ, bởi một khi trong nhóm có Cự Giải, chắc chắn tất cả thợ săn đều sẽ toàn mạng mà trở về Ghost Hunter. Việc chọn năng lực không do ai quyết định, nó mang tính ngẫu nhiên và tuyệt đối không được phép thay đổi. Chỉ có thể khiến năng lực đó trở thành một phần của mình và vận dụng nó thật nhuần nhuyễn. Khi đã lĩnh ngộ được năng lực, lúc đó thợ săn sẽ tiến xa hơn, tùy theo ngộ tính của mỗi người, và người có năng lực phát triển nhất chính là Ma Kết.

Tuy không rõ đứng đầu Ghost Hunter là ai, nhưng những kẻ vận hành nơi đây đa số đều là quỷ. Tại sao quỷ lại yêu cầu loài người đi săn quỷ? Mục đích của chúng rốt cuộc là gì? Lẽ nào bọn chúng tốt bụng đến mức tạo điều kiện cho họ có được cơ hội hồi sinh thay đổi vận mệnh hay sao? Đương nhiên là không rồi, điều này nghe thật nực cười! Quỷ là loài xảo trá, ngay từ bản hợp đồng kia thôi đã đủ để chứng tỏ bản chất của chúng. Chúng đe dọa, dụ dỗ bọn họ ký kết, buộc họ phải thực hiện nhiệm vụ đầy khó khăn và nguy hiểm. Dù cho họ có là một thợ săn cường đại đi chăng nữa, nhưng nếu họ xui xẻo bỏ mạng trong nhiệm vụ, mọi công sức bấy lâu sẽ hóa thành bọt biển. Trò chơi có thể cho người chơi ba mạng sống, nhưng Ghost Hunter chỉ cho ngươi duy nhất một mà thôi, là thắng hay là thua đều phụ thuộc vào chính ngươi!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info