ZingTruyen.Info

12 Chòm Sao ➵ Thịnh Thế Trung Ca.

Chương 64. Ngàn cân treo sợi tóc

ardsann

Chương 64. Ngàn cân treo sợi tóc

Na Lạp Thiên Bình tròn xoe mắt. Đêm qua rõ ràng nói không thể tiếp viện.

Vậy mà mặt trời vừa ló dạng liền bị lời của Kham Ma Kết làm cho bất ngờ.

Quân tiếp viên ngay trong đêm tức tốc khởi binh đến Đan Thành. Lúc tới nơi liền lập tức công phá thành trì, sau đó nhanh chóng tràn vào bên trong. Vì lẽ này mà Duệ Song Tử mặc kệ sống chết của Đan Nhân Mã ra xem thử. Kết quả chẳng mấy chốc Đan Thành tiếp tục trở thành chiến trường. Tiếng kiếm va chạm nhau, tiếng người ngã quỵ trên mặt đất hay thậm chí là tiếng vó ngựa vang cả một vùng trời. Tất thảy những điều ấy trong mắt chàng đều hóa điều kinh diễm. Nhưng có thứ mà cả Kham Thiên Yết và chàng đều không lường trước được. Chính là thời khắc quân tiếp viện vừa tràn vào hết, cũng là lúc bị bao vây bởi một toán quân khác.

Đêm qua tình cờ gặp Vạn Cự Giải đưa Vệ Bạch Dương thoát khỏi thành trì, may mắn biết được sự việc bên trong. Giả dụ như việc Đan Nhân Mã khoác lên mình áo giáp bạc, trường kiếm trên tay quyết định phản công. Chính vì điều đó, chàng ta mới lập tức gửi tin mật về kinh thành, yêu cầu quân tiếp viện. Nếu không nắm bắt thời cơ này, e rằng sẽ chẳng còn đường lui.

Thế mà tình hình hiện tại như giáng đòn mạnh mẽ vào nhận thức. Trong cuộc chiến, Kham Thiên Yết bất giác trở thành kẻ thua cuộc. Mà Duệ Song Tử vốn không dự liệu được, lại may mắn thoát khỏi vòng vây bất ngờ ấy.

Kết quả Đan Thành bị chiếm triệt để. Trung Ca lần nữa rơi vào hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc. Cũng trong lúc này, Hoàng đế ban chiếu lệnh Kham Ma Kết trấn thủ kinh thành. Chỉ tiếc giặc ngoài không bằng giặc trong.

Hàm Thái úy nhẫn nhục bấy lâu, nay có cái đà như Duệ Song Tử thuận tiện biết mấy. Hơn nữa chàng ta trong tay còn Hàm Song Ngư. Người làm phụ thân này không thể ngó lơ nhi nữ. Ấy nên mới đi đến kết luận cực đoan, quyết cùng chí hướng với chàng ta.

Nội thành đao kiếm vô tình. Lắm kẻ bỏ mạng, máu chảy thành sông. Thời điểm này quân từ Đan Thành nhanh chóng tiến công với ý định diệt gọn. Cho nên mới liên tục tấn công, không để Kham Ma Kết có giây phút yên ổn.

Thái tử Kham Thiên Yết sau khi thoát khỏi Đan Thành, lập tức cùng Thiết Phiến Quân phi ngựa trở về. Có điều lúc đến nơi kinh thành đã bị bao vây, đâu đâu cũng có tướng sĩ Duệ gia cả.

Lượn hết một vòng kinh thành, tướng sĩ của Thái úy đàn áp văn võ bá quan. Kẻ nào cảm thấy gai mắt liền diệt tộc, không chừa một ai. Kẻ nào yên phận, thức thời là trang tuấn kiệt liền miễn cưỡng chừa cho đường sống. Chung quy ngang tàng, hống hách, xem mạng người hệt như cỏ rác. Từ đó quân Duệ gia tràn vào dễ dàng, đoàn ngựa của Duệ Lôi và Duệ Song Tử quang minh chính đại tiến tới Tử Cấm Thành.

Duệ Song Tử vốn biết trước Hàm Thái úy nhất định chờ ngày này đã lâu. Một khi đặt chân đến kinh thành, không may có mất thế cũng còn có trên dưới tướng sĩ của Thái úy đảm đương việc công phá. Bởi, chàng vẫn còn thê tử.

Tại Tử Cấm Thành, Kham Ma Kết tình nguyện dẫn quân nghênh đón kẻ tạo phản này. Lão Hoàng đế trầm mặc, kế đó cũng chấp thuận thỉnh cầu. Dù gì thì kinh thành chẳng còn bao nhiêu người tự nguyện nữa. Tất thảy bọn họ hoặc là tham sống sợ chết, hoặc là bị Hàm Thái úy đàn áp không có đường thoái lui, hoặc là gió thổi chiều nào liền muốn ngả theo chiều đó. Miễn là họ được yên ổn, theo ai có vấn đề gì.

Mặt khác, Hàm Song Ngư ở Thiếu An Tự chẳng yên phận được bao lâu thì nổi loạn. Nàng muốn thoát khỏi đây, quay về kinh thành một chuyến. Đột dưng trong lòng nàng liên tục dâng lên cỗ cảm giác bất an, không ngừng thôi thúc nàng nên làm gì đó. Mà với nàng, chuyện ngoài kia tựa mơ hồ.

May mắn tránh được những tên canh gác, Hàm Song Ngư liền thuận thế bỏ trốn. Dọc đường từ Thiếu An Tự ngự tại Duệ Thành đến kinh thành, ở đâu cũng xuất hiện thi thể. Mùi máu tanh nồng nặc phảng phất khắp nơi, chẳng ít người oán thán xen lẫn giận dữ. Có nương tử mất đi phu quân, nghĩ quẩn đã muốn tự sát. Có đứa trẻ thơ mất đi phụ mẫu, khóc lóc không thôi. Có kẻ bị mất một chân, vừa giận vừa hận. Tất thảy dường như thu lại trong một ánh nhìn, khiến tâm can nàng co thắt đến đớn đau, khó mà thở nhẹ nhàng.

"Đây là thứ người muốn sao?"

Nàng tự hỏi, cũng hệt như đang chất vấn. Vốn dĩ nàng không biết Duệ Song Tử đuổi theo điều gì. Nhưng để đuổi theo điều đó phải đánh đổi bằng cảnh tượng tang thương này thì điều đó đã trở nên vô nghĩa trong mắt nàng. Rõ ràng chàng vẫn muốn chôn vùi Trung Ca, đem cả Trung Ca cùng chết chung.

Người như Duệ Song Tử sao có thể có được trái tim nhân hậu, hình tượng ấm áp trong lòng tiểu sư phụ ở Thiếu An Tự kia chứ. Rốt cuộc chàng đã thay đổi đến nhường nào, mới nhào nắn được một Duệ Song Tử đầy tâm cơ?

san.180123

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info