ZingTruyen.Info

12 Chòm Sao ➵ Thịnh Thế Trung Ca.

Chương 51. Xấu xa

ardsann

Chương 51. Xấu xa

Kham Bảo Bình bước ra từ Phúc Thọ Cung. Dáng vẻ uể oải như muốn gục đến nơi. Quả thật việc dỗ ngọt Thái hậu cũng chẳng dễ dàng gì. Mấy nay trên triều có chuyện gì, Kham Thiên Yết có động thái như thế nào, sự tồn tại của Duệ Tử ở Dưỡng Tâm Điện đã làm thay đổi cán cân quyền lực ra sao. Từng chuyện, từng chuyện một, Thái hậu đều nghe qua sạch sành sanh cả.

Nếu chuyện đã lớn đến mức này, cứ thế không ngừng dấy lên làn sóng dư luận trong hậu cung, vậy có lẽ vị kia không yên phận được nữa. Hẳn một chút nào đó cũng động tay động chân.

Dăm bữa thế cục lại bất thường. Sống nay chẳng biết mai. Muốn tính toán kĩ lưỡng từng đường đi nước bước e là còn khó hơn lên trời. Ba ngày trước, Duệ Tự vậy mà xuất hiện trên triều. Thế là cả một đám hèn thay nhau đổi chỗ dựa. Chưa được bao lâu, hôm nay, Duệ Tự lại đột ngột chết. Nghe phong phanh kinh mạch bị vỡ, chết ngay tức thì. Há có thể cứu kịp mạng sống này.

Giờ thì ai nấy cũng đang ăn năn xám hối. Đám loạn thần tặc tử nào dám ngã theo chiều gió nữa, chỉ biết ngồi im nhìn thế cục rồi đưa ra phán đoán. Cái phán đoán ấy như cược một canh bạc. Phải chắc chắn, phải kiên quyết theo đến cùng. Có thế may ra nếu chỗ dựa đúng thì ăn cả, sai thì mất mạng.

Ừ, canh bạc này cược bằng mạng sống. Ấy nên nhiều người băn khoăn, nhiều người tham sống sợ chết, nhiều người thà chết trong hào nhoáng còn hơn tội danh cấu kết về sau. Và rồi chính tất cả những thứ đấy đã tạo nên một triều đường trước nay chưa từng có. Dưới triều mà quan văn võ tích cực động não, suy xét thời cuộc, ngã một chốn.

"Nghĩ gì đó?"

Tào Sư Tử cúi người, ghé sát vào mặt khiến nàng giật thót lui về sau dăm ba bước. Nàng vuốt vuốt ngực, cố bình tâm trở lại. Cứ mãi suy nghĩ, chàng tự dưng xuất hiện đột ngột làm đau cả tim. Kiểu này không chừng tim của nàng sẽ vì chàng mà chẳng muốn yên phận nữa. Cứ hễ đến gần chàng, nhịp trở nên loạn. Ở cạnh chàng là điều gì đó quá đỗi cuốn hút và ta chìm đắm.

"Ngươi dọa chết ta rồi!"

Dứt lời, nàng nói tiếp.

"Nghĩ xem ngày mai còn loại chuyện kinh thiên động địa nào sẽ xảy ra."

Tào Sư Tử nghĩ ngợi gì đó chợt lên tiếng: "Không cần ngày mai. Vừa hay hôm nay lại thêm chuyện kinh thiên động địa nữa. Người nghe không?"

Kham Bảo Bình chớp mi mắt hiếu kỳ, liên tục gật đầu. Ánh mắt mong mỏi, chờ đợi chàng mở miệng. Quay ngược lại khoảng thời gian chàng vẫn còn ở Tào phủ. Vốn dĩ hôm nay sẽ là ngày đẹp trời để thưởng trà ngắm hoa, bận tương tư về người mình thương. Vậy mà khách không mời liền ghé ngang.

Vạn Cự Giải phóng khoáng ngồi trước mặt chàng, đặt nhẹ thanh kiếm trên mặt bàn, vội vã rót tách trà rồi nhanh chóng uống cạn. Từng cử chỉ mau lẹ, liến thoắng. Chàng cau mày. Nước trà chưa đến môi đã bỏ xuống. Giao ước của nàng và chàng là tuyệt đối không gặp mặt nhau ở Tào phủ. Nay trực tiếp như thế này, ngộ nhỡ bọn cẩu của Duệ Song Tử đánh hơi được phải làm sao.

Thế nhưng nhìn nét mặt của nàng, chẳng có chút lo âu nào cho việc ấy.

Vạn Cự Giải nhận ra người trước mặt từ khi nàng xuất hiện đã biến sắc. Tuy nhiên chuyện này không thể nóng vội nói ngay, cứ để nàng uống thêm dăm ba tách trà trấn an bản thân là được. Mà Tào Sư Tử không kiên nhẫn nhiều như vậy. Chàng sẽ trở nên sốt ruột và hấp tấp mặc dù bề ngoài chẳng lộ cái cảm xúc nông cảm đó là bao. Đôi khi nàng tự hỏi, có phải những người đặt chân vào quan trường đều phải giấu nhẹm cảm xúc, làm kẻ thâm sâu khó đoán, trở nên khôn lường hay không.

Từ Duệ Song Tử đến Kham Ma Kết, rồi lại Tào Sư Tử. Từng người từng người một cứ trưng bản mặt vô cảm. Kiểu gì cũng sợ chết khiếp đi được. Tính cách Song Tử mặc dầu đã thay đổi không ít nhưng vẫn còn vài điểm trẻ con. Ma Kết xưa nay vẫn luôn như vậy, là kiểu người có tham vọng và trông trưởng thành hơn rất nhiều. Sư Tử là kẻ nồng nhiệt. Bằng chứng là chàng ta ngày trước cực kì hút nữ nhân. Hiện tại chả khác bao nhiêu dù đã già đi nhiều.

Vậy mà đối với loại chuyện như đấu đá quyền lực, bọn họ đều vênh bản mặt vô cảm nhìn nhau. Có nghĩ cách nào cũng khó hiểu được. Vạn Cự Giải thôi nghĩ ngợi. Nếu tiếp tục im lặng, người trước mặt nàng sẽ bốc hơi mất.

"Đô ngự sử đã biết tin hôm nay chưa?"

"Duệ Tự chết?"

Chàng lại nói tiếp: "Lần này ngươi lại làm chuyện hồ đồ gì rồi?"

Nàng không rét mà run. Nhưng ngẫm nghĩ kĩ, trong chuyện này nàng chẳng động tay động chân miếng nào. Nói tới cùng là do ngồi không mà hưởng thôi.

"Cứ hễ việc gì người đều cho rằng là ta âm mưu? Rốt cuộc hình tượng của ta trong lòng người đã biến chất ra sao?"

Tào Sư Tử cong môi.

"Không nhiều. Vừa hay tập hợp đủ những từ xấu xa nhất trong đời."

Nàng cau mày. Sau đó lại dãn ra. Phần này cũng không phải là không đúng, cũng chẳng biết phản bác thế nào. Lâu nay nàng vẫn luôn hành sự theo ý của Tào Sư Tử. Có chuyện xấu xa nào mà chàng nghĩ ra, nàng không làm được. Nhưng nếu nói đến mức độ xấu xa so với chàng, nàng chỉ là hạt cát bé nhỏ.

san.070123

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info