ZingTruyen.Info

12 Chòm Sao ➵ Thịnh Thế Trung Ca.

Chương 46. Là người ta thương yêu

ardsann

Chương 46. Là người ta thương yêu

Âu Kim Ngưu từ tốn bắt mạch cho vị đương nằm trên giường. Ánh mắt sắc bén càn quét lại săm soi, mỗi cái nhíu mày đều khiến ruột gan của Duệ Song Tử như muốn bốc lên. Không ngừng thấp thỏm lo sợ sẽ không chữa được.

Tuy nhiên đối với loại chuyện như đại phu quay sang nhìn chàng, rồi bất lực nói một câu mau chóng chuẩn bị hậu sự, chàng đều tiễn họ về nơi địa phủ.

Phụ thân chàng bệnh nặng lâu năm. Gần đây tình trạng có chút không khả quan, cho nên chàng muốn chữa trị. Chỉ tiếc tìm kiếm đại phu giỏi nhiều năm như vậy, bệnh này ai ai cũng đều bó tay. Người đến người đi đều luân phiên nói không cần phải cưỡng cầu.

"Ta có thể chữa nhưng phải nhẫn nại. Liệu trình dài, ít nhất cũng tầm một năm hoặc hơn. Nếu Vương gia không nóng vội và chờ đợi được, ta sẽ chữa."

Duệ Song Tử không màng, chỉ cần có thể chữa trị bệnh của phụ thân, đánh đổi cái gì cũng đều được. Cho nên sau đó chàng đã đồng ý, còn sắp xếp chỗ ở thoáng đãng nhưng có thể nghiên cứu dược liệu cho Âu Kim Ngưu. Chàng ta nói với chàng bệnh phụ thân hiếm có, vậy nên mới không ai chữa trị được. Lần này chàng ta muốn đích thân sắc thuốc. Nếu chàng có hoài nghi chàng ta, chỉ cần phái tới một nha đầu tay chân nhanh nhẹn đến giúp việc là ổn.

Trời sinh bản tính đa nghi, chàng lập tức sắp xếp nha hoàn nhanh nhẹn lại có thân thủ tốt bên cạnh chàng ta.

"Ngươi vất vả rồi."

Duệ Song Tử húp một ngụm trà, rũ mi mắt lên nhìn người trước mặt. Vạn Cự Giải lặng thinh, có lẽ là đang nghĩ đến điều gì đó. Thấy vậy chàng bèn vờ ho.

"Điều kiện của người ta đã đáp ứng. Chỉ mong về sau người giữ lời hứa."

Chàng khựng lại. Suýt nữa chàng đã quên mất việc này. Tuy nhiên dẫu là chân trời góc bể, là nàng hay Âu Kim Ngưu cũng đều không thể sống được.

Nàng biết quá nhiều thứ. Chỉ khi diệt khẩu chàng mới có thể an tâm. Cho nên đợi sau khi phụ thân chàng bình phục, cũng là lúc nàng chết trong tay.

"Được."

Mặt khác, Âu Kim Ngưu trút một hơi dài. Bệnh tình của Duệ Tướng quân không thể xem thường, dường như đi đến ngưỡng quỷ môn quan. Chỉ là lần này cứu chữa được hay không, chàng cũng không thể chắc chắn vẹn tròn.

Tuy nhiên Vạn Cự Giải từng nói, cho dù không thể chữa cũng phải vờ như chữa được, kéo dài thời gian càng lâu mạng sống càng được an toàn hơn.

Cạch, tà áo màu đen tuyền lả lướt theo từng bước chân. Vạn Cự Giải nhanh chóng đóng chặt cánh cửa, một mạch lao đến ôm chàng vào lòng. Dường như mọi khổ cực và gian nan nàng đang gồng gánh đều đã tan biến hết.

Nét mặt chàng hài hòa. Đến cái ôm đáp lại cũng chẳng có, càng nói gì tới dăm ba câu hỏi thăm. Nàng cảm thấy chàng có chút là lạ, ngước mắt nhìn.

"Chàng sao vậy?"

Âu Kim Ngưu luôn canh cánh trong lòng chuyện ở Duệ Thành. Liệu mấy tên thích khách đó... đều do nàng?

"Duệ Thành."

"Ta đã bị truy sát suốt quãng đường ngắn ở Duệ Thành. Ta bán tính bán nghi không biết có phải Duệ Song Tử đã ra lệnh cho nàng phái những tên thích khách đó đến, ra tay đoạt mạng. Đến ta cũng phải bồi táng cùng họ?"

Vạn Cự Giải mơ mơ hồ hồ, không rõ chàng đang nói điều gì. Những thích khách được phái đi chỉ có duy nhất một nhiệm vụ, đó là giết chết Na Lạp Thiên Bình. Lý do rất đơn giản, Duệ Song Tử cảm thấy nàng ta là mối đe dọa tiềm ẩn. Hơn nữa nếu Công chúa Đông vực chết tại Trung Ca, thử hỏi xem chiến loạn giữa hai bên có diễn ra. Đến lúc đó Kham Ma Kết sẽ bị bức vào đường cùng, thở tí đã khó khăn.

"Thích khách được phái đi chỉ để đoạt mạng Kham Vương phi. Chuyện Duệ Thành ta không biết cụ thể nhưng có vài điểm kỳ lạ trong lá thư hồi âm từ Duệ Thành. Lúc nghe tin Kham Vương gia ngã xuống vách núi, không biết đã chết hay còn sống, ta liền lập tức đến Duệ Thành xem xét. Chẳng có gì cả."

Duệ Song Tử không muốn điều tra đến cùng. Mọi chuyện càng kỳ quái hơn. Với loại người mưu mô xảo trá như chàng ta nhất định sẽ không bỏ qua bất kỳ lỗ hổng nào. Lần này thế mà lại nhất quyết không cho tra nữa. Bấy nhiêu đó cũng đủ để nàng hoài nghi, chắc chắn vẫn còn uẩn khúc.

"Khoan hẵng nói đến những chuyện đó, vậy chàng có bị thương không?"

Gương mặt của Vạn Cự Giải bắt đầu điểm nét lo toan. Ánh mắt mãi nhìn xung quanh, không ngừng sờ mó cơ thể của chàng giữa thanh thiên bạch nhật. Cho dù nàng không ngại đi nữa thì chàng cũng biết ngại đó chứ. Sao có thể tùy tiên động chạm như vậy.

Âu Kim Ngưu liền nắm trọn bàn tay, làm nàng giật thót: "Nam nữ thụ thụ bất thân, sao nàng có thể như thế..."

Giọng chàng nhỏ, tai chàng đỏ. Từng hành động trong mắt nàng đều hóa thành đáng yêu. Nàng bèn phì cười.

"Ta không phải người chàng thương, cho nên chàng không thích ta chạm vào chàng? Có phải như vậy không?"

Lời muốn nói ra từ tận đáy lòng, vậy mà lại không biết nên diễn đạt như thế nào. Thế nên mới thành cái dáng vẻ đứng ấp a ấp úng không nói thành lời. Mà Vạn Cự Giải rất kiên nhẫn đợi chờ. Nói cho đúng hơn thì nàng thật sự muốn trêu chàng mỗi khi chàng cảm thấy lúng túng và rối bời thế ấy.

"Nàng... là người ta thương yêu."

san.190722

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info